Mộc Hương
Member
Nãy xuống nhà bà, bà bắt đầu lẫn một thời gian rùi Bệnh người già, nhưng lúc nào mình xuống bà cũng nhận ra mình.
Ông bà ngoại đẻ được 5 người con, 4 trai 1 gái, nuôi dạy tất cả đều nên người. Con nào xây nhà cũng cho đất, cho tiền, giờ tất cả đều công thành danh toại. Cơ mà khổ nỗi ông bà với các bác trai hiền quá, để các cô con dâu hạnh họe với bố mẹ mà chẳng lên tiếng.
Bà kể nhà bà đang ở, bà sang tên cho bác cả rồi, bây giờ bác dâu cứ lên nhận nhà, nói với mn là nhà này nhà tao tao có quyền (bác dâu cũng ăn học tử tế hẳn hoi). Mình chỉ biết động viên bà kệ loại người đó, bà đừng nghĩ nhiều sẽ mệt. Chứ phận cháu biết nói gì được nữa...
Hiện tại, thì gia đình cậu thứ 3 đang ở cùng ông bà, mợ thì to tiếng với bà rất nhiều, ông bà làm việc gì cũng sợ mợ, nghe bà hay kể về mợ bằng những sự mệt mỏi. Có lẽ mình là người giống bà nhất, mình hiểu cảm giác khi phải ở với những người tính quá nóng, cực kì stress... Trong khi cậu mợ còn đang chờ xây nhà, phải ở nhờ nhà ông bà.
Mặc dù con cháu ở xung quanh, khu phố thì văn minh, nhưng có vài thằng nghiện rất hay ghé thăm. Cậu mợ xử lý bằng cách cho nó đồ ăn với tiền, sợ nó, nịnh nó, phương pháp không hề khả thi. Nó lộng hành làm ông bà đau đầu. Gần 1 năm mà mãi tháng vừa rồi, bà mới kể với mẹ mình, bố mình xuống dọa nạt nó một trận nó mới thôi không ám.
Có lần xuống ăn cơm cùng ông bà, ông nấu. Dạo mấy tháng này bà ốm nên không nấu được nữa. Bà kể cơm ông nấu bà cũng không ăn được. Vì không ngon. Mặc dù thịt thà rau cỏ đủ cả, nhưng ông không biết nấu. Mình ở lại ăn một bữa thì nghĩ nhiều thật sự, tại sao cậu mợ ở đó, mà lại bắt ông bà ăn riêng, bữa ăn nấu thêm một chút thức ăn rồi sắp ra đĩa nhỏ cho ông bà cũng được mà. Tiền điện tiền nước ông bà cũng phải trả. Dù cậu mợ thì chẳng thiếu. Mình là cháu ngoại, nhà xa, nhưng lúc nào có thức ăn ngon, hoặc nhà mổ gà thì đều đi xuống sắp ra cho ông bà, ăn miếng ngon vào miệng nhớ đến ông bà bố mẹ đầu tiên. Mình không hiểu cậu đã ăn thử cùng ông bà bao giờ chưa, mà lại có thể để ông bà ăn vậy.
Thế nên thực tế, bà rất quý mình. Lúc nào xuống cũng dúi cho mình đồ ăn, ngân khố @@ Bố mẹ bảo mình không nhận. Mình cũng bảo bà là cháu không lấy. Bà lại bảo bà cho mày tiền chứ cho bố mẹ mày đâu...
Nhà bà ngoại luôn là khoảng trời yên bình, và hạnh phúc nhất đối với mình. Ở nhà bà, mình cảm thấy an toàn về mọi thứ. Ông bà mình rất hiền... kể với các thím một tí, chiều mình xuống nhà ông bà chơi tiếp đây.
Ông bà ngoại đẻ được 5 người con, 4 trai 1 gái, nuôi dạy tất cả đều nên người. Con nào xây nhà cũng cho đất, cho tiền, giờ tất cả đều công thành danh toại. Cơ mà khổ nỗi ông bà với các bác trai hiền quá, để các cô con dâu hạnh họe với bố mẹ mà chẳng lên tiếng.
Bà kể nhà bà đang ở, bà sang tên cho bác cả rồi, bây giờ bác dâu cứ lên nhận nhà, nói với mn là nhà này nhà tao tao có quyền (bác dâu cũng ăn học tử tế hẳn hoi). Mình chỉ biết động viên bà kệ loại người đó, bà đừng nghĩ nhiều sẽ mệt. Chứ phận cháu biết nói gì được nữa...
Hiện tại, thì gia đình cậu thứ 3 đang ở cùng ông bà, mợ thì to tiếng với bà rất nhiều, ông bà làm việc gì cũng sợ mợ, nghe bà hay kể về mợ bằng những sự mệt mỏi. Có lẽ mình là người giống bà nhất, mình hiểu cảm giác khi phải ở với những người tính quá nóng, cực kì stress... Trong khi cậu mợ còn đang chờ xây nhà, phải ở nhờ nhà ông bà.
Mặc dù con cháu ở xung quanh, khu phố thì văn minh, nhưng có vài thằng nghiện rất hay ghé thăm. Cậu mợ xử lý bằng cách cho nó đồ ăn với tiền, sợ nó, nịnh nó, phương pháp không hề khả thi. Nó lộng hành làm ông bà đau đầu. Gần 1 năm mà mãi tháng vừa rồi, bà mới kể với mẹ mình, bố mình xuống dọa nạt nó một trận nó mới thôi không ám.
Có lần xuống ăn cơm cùng ông bà, ông nấu. Dạo mấy tháng này bà ốm nên không nấu được nữa. Bà kể cơm ông nấu bà cũng không ăn được. Vì không ngon. Mặc dù thịt thà rau cỏ đủ cả, nhưng ông không biết nấu. Mình ở lại ăn một bữa thì nghĩ nhiều thật sự, tại sao cậu mợ ở đó, mà lại bắt ông bà ăn riêng, bữa ăn nấu thêm một chút thức ăn rồi sắp ra đĩa nhỏ cho ông bà cũng được mà. Tiền điện tiền nước ông bà cũng phải trả. Dù cậu mợ thì chẳng thiếu. Mình là cháu ngoại, nhà xa, nhưng lúc nào có thức ăn ngon, hoặc nhà mổ gà thì đều đi xuống sắp ra cho ông bà, ăn miếng ngon vào miệng nhớ đến ông bà bố mẹ đầu tiên. Mình không hiểu cậu đã ăn thử cùng ông bà bao giờ chưa, mà lại có thể để ông bà ăn vậy.
Thế nên thực tế, bà rất quý mình. Lúc nào xuống cũng dúi cho mình đồ ăn, ngân khố @@ Bố mẹ bảo mình không nhận. Mình cũng bảo bà là cháu không lấy. Bà lại bảo bà cho mày tiền chứ cho bố mẹ mày đâu...
Nhà bà ngoại luôn là khoảng trời yên bình, và hạnh phúc nhất đối với mình. Ở nhà bà, mình cảm thấy an toàn về mọi thứ. Ông bà mình rất hiền... kể với các thím một tí, chiều mình xuống nhà ông bà chơi tiếp đây.