Lưu Khải
Junior Member
Xin chào mấy thím, Mình là La Duy, tác giả của bộ truyện Bạn Thân Tôi Làm Gái, chắc một số ít bác cũng đã từng đọc rồi, nay mình xin phép đôi bút danh thành Lưu Khải và ra một bộ tiểu thuyết mới, hy vọng mấy thím thích và góp thêm ý kiến để mình viết hay hơn.
Tiểu Thuyết: Ngoài Vòng Pháp Luật
TG: LuuKhai
Nội dung: Hành trình trở thành một tên tội phạm đứng đầu băng đảng với hàng trăm tên đàn em phía sau lưng, Tư Sang là một nhân vật có thật, toàn bộ nội dung truyện đều xoay quanh nhân vật này.
Lần reup này có chút thay đổi, truyện sẽ up free và lịch up là 8:00 tối mỗi ngày
Cho đến tận bây giờ tôi đã drop kha khá truyện, có thể kể tên như: Góc Khuất, Nghề Xã Hội, Tôi Là Bố Đơn Thân, Những Con Đ.ĩ Kiêu Kì, Her!, Nhìn Lên Bầu Trời Chúng Ta Sẽ Thấy Nhau, Linh Hồn Đỏ.
Có hai lý do khiến tôi phải dừng lại việc viết tiếp về những bộ truyện đấy.
Một là vấn đề tương tác, thật sự quá kém , kém đến mức tôi luôn tự nghỉ rằng bản thân không phù hợp cái nghề viết lách này, kém đến mức tôi tự trách bản thân rằng "Là mình viết quá tệ".
Hai là bởi vì tôi đã từng có một bộ truyện quá xuất sắc, đó chính là bộ BTTLG. Bộ truyện đó đã vượt ngoài tầm của tôi, tức là cái bóng nó quá lớn, khiến những bộ truyện khác của tôi bị so sánh và tất nhiên, trong tâm trí người đọc, BTTLG là một thứ gì đó mang về cảm xúc, không phải là truyện nữa, vì it so fucking real. (Tôi viết nó trực tiếp lúc xảy ra sự kiện). Nói thẳng ra, bộ truyện đó khiến con người ta tiếc nuối, tiếc cho Vy, một di sản thật sự.
Kể từ khi bộ truyện đó xuất bản thành sách đến giờ là hai năm rồi. Tôi loanh quanh luẩn quẩn với những tư tưởng thụt lùi của chính mình, chỉ có tôi mới tự giúp chính mình thoát ra được. Đó chính là phải tạo ra một sản phẩm khiến người ta phải nhớ, Tôi Là Ai.
Tôi rất thích câu nói này của Joker
"Nếu bạn giỏi một việc gì đó, đừng làm nó miễn phí"
Nếu tôi làm không tốt, hãy cho tôi lui về, ở ẩn. Nếu tôi làm tốt, hãy ủng hộ tôi một cách chân thành nhất. Thật ra tôi không cần share đâu, tôi cần nhất những lời bình luận chân thật thể hiện bạn đọc và hiểu nội dung, cũng không cần một cái bình luận icon vô nghĩa, vì tôi đâu viết truyện để bán hàng onl.
Thật ra kể từ ngày trở lại, tôi rất băn khoăn về vấn đề là: nếu tôi push up bài này lên, liệu các bạn có nhìn thấy nó, và liệu nó có đủ sức hút khiến bạn ấn vào, đọc từng chữ?
Tôi chợt nhận ra, read không còn là xu hướng giải trí nữa rồi, xã hội bây giờ đã chuyển qua watch and listen. Nhưng W&L có thể ngày mai bạn sẽ quên, còn Read sẽ đọng lại mãi, BTTLG là một ví dụ, hai năm rồi nhưng tôi cam đoan bạn vẫn nhớ nội dung của nó. Mấy ngày gần đây tôi có đọc lại từng chương truyện, xem lại từng bình luận. Bạn biết gì không, ngày đó tôi up mỗi ngày chỉ một chương đúng 8h tối, mỗi chương lèo tèo vài cái like nhưng tận mấy trăm cái bình luận, bình luận toàn liên quan đến truyện thôi. Tôi nhớ những ngày tháng vui vẻ đó.
I'll make it great again.
Best Regards
Ố, quên, bây giờ mới là lời mở đầu.
Bộ truyện này tôi viết theo phong cách mới, không còn là tự truyện nữa, mà viết theo ngôi thứ ba. Nếu ai đã từng đọc bộ Bố Già của Mario Puzo rồi thì đây là thể loại giống như vậy, một Mafia của Việt Nam. Tôi cũng không dám chắc hắn ta đã đến cái đẳng gọi là Mafia chưa, nhưng theo hiểu biết của tôi, hắn đã tiệm cận rồi. Tôi chưa đủ duyên và tầm để có mặt trong bộ truyện này, dù cho ít nhiều tôi cũng tiếp xúc khá thân mật với những gã trong truyện. Nói vậy để bạn đọc thấy, đây là truyện không bịa. Tôi phải giả vờ vào tù một năm để có truyện mà viết cho các bạn đọc đấy.
Tên nhân vật và địa điểm sẽ thay đổi, để tránh phiền hà sau này, vì họ vẫn còn đang hoạt động.
Tiểu Thuyết: Ngoài Vòng Pháp Luật
TG: LuuKhai
Nội dung: Hành trình trở thành một tên tội phạm đứng đầu băng đảng với hàng trăm tên đàn em phía sau lưng, Tư Sang là một nhân vật có thật, toàn bộ nội dung truyện đều xoay quanh nhân vật này.
Lần reup này có chút thay đổi, truyện sẽ up free và lịch up là 8:00 tối mỗi ngày
Cho đến tận bây giờ tôi đã drop kha khá truyện, có thể kể tên như: Góc Khuất, Nghề Xã Hội, Tôi Là Bố Đơn Thân, Những Con Đ.ĩ Kiêu Kì, Her!, Nhìn Lên Bầu Trời Chúng Ta Sẽ Thấy Nhau, Linh Hồn Đỏ.
Có hai lý do khiến tôi phải dừng lại việc viết tiếp về những bộ truyện đấy.
Một là vấn đề tương tác, thật sự quá kém , kém đến mức tôi luôn tự nghỉ rằng bản thân không phù hợp cái nghề viết lách này, kém đến mức tôi tự trách bản thân rằng "Là mình viết quá tệ".
Hai là bởi vì tôi đã từng có một bộ truyện quá xuất sắc, đó chính là bộ BTTLG. Bộ truyện đó đã vượt ngoài tầm của tôi, tức là cái bóng nó quá lớn, khiến những bộ truyện khác của tôi bị so sánh và tất nhiên, trong tâm trí người đọc, BTTLG là một thứ gì đó mang về cảm xúc, không phải là truyện nữa, vì it so fucking real. (Tôi viết nó trực tiếp lúc xảy ra sự kiện). Nói thẳng ra, bộ truyện đó khiến con người ta tiếc nuối, tiếc cho Vy, một di sản thật sự.
Kể từ khi bộ truyện đó xuất bản thành sách đến giờ là hai năm rồi. Tôi loanh quanh luẩn quẩn với những tư tưởng thụt lùi của chính mình, chỉ có tôi mới tự giúp chính mình thoát ra được. Đó chính là phải tạo ra một sản phẩm khiến người ta phải nhớ, Tôi Là Ai.
Tôi rất thích câu nói này của Joker
"Nếu bạn giỏi một việc gì đó, đừng làm nó miễn phí"
Nếu tôi làm không tốt, hãy cho tôi lui về, ở ẩn. Nếu tôi làm tốt, hãy ủng hộ tôi một cách chân thành nhất. Thật ra tôi không cần share đâu, tôi cần nhất những lời bình luận chân thật thể hiện bạn đọc và hiểu nội dung, cũng không cần một cái bình luận icon vô nghĩa, vì tôi đâu viết truyện để bán hàng onl.
Thật ra kể từ ngày trở lại, tôi rất băn khoăn về vấn đề là: nếu tôi push up bài này lên, liệu các bạn có nhìn thấy nó, và liệu nó có đủ sức hút khiến bạn ấn vào, đọc từng chữ?
Tôi chợt nhận ra, read không còn là xu hướng giải trí nữa rồi, xã hội bây giờ đã chuyển qua watch and listen. Nhưng W&L có thể ngày mai bạn sẽ quên, còn Read sẽ đọng lại mãi, BTTLG là một ví dụ, hai năm rồi nhưng tôi cam đoan bạn vẫn nhớ nội dung của nó. Mấy ngày gần đây tôi có đọc lại từng chương truyện, xem lại từng bình luận. Bạn biết gì không, ngày đó tôi up mỗi ngày chỉ một chương đúng 8h tối, mỗi chương lèo tèo vài cái like nhưng tận mấy trăm cái bình luận, bình luận toàn liên quan đến truyện thôi. Tôi nhớ những ngày tháng vui vẻ đó.
I'll make it great again.
Ố, quên, bây giờ mới là lời mở đầu.
Bộ truyện này tôi viết theo phong cách mới, không còn là tự truyện nữa, mà viết theo ngôi thứ ba. Nếu ai đã từng đọc bộ Bố Già của Mario Puzo rồi thì đây là thể loại giống như vậy, một Mafia của Việt Nam. Tôi cũng không dám chắc hắn ta đã đến cái đẳng gọi là Mafia chưa, nhưng theo hiểu biết của tôi, hắn đã tiệm cận rồi. Tôi chưa đủ duyên và tầm để có mặt trong bộ truyện này, dù cho ít nhiều tôi cũng tiếp xúc khá thân mật với những gã trong truyện. Nói vậy để bạn đọc thấy, đây là truyện không bịa. Tôi phải giả vờ vào tù một năm để có truyện mà viết cho các bạn đọc đấy.
Tên nhân vật và địa điểm sẽ thay đổi, để tránh phiền hà sau này, vì họ vẫn còn đang hoạt động.