Vài suy nghĩ về thu nhập và mua nhà

em chưa kiếm dc nhiều như thím nhưng em hiểu ý của thím, có điều văn của thím hơi khó nuốt :v làm 200 xuống 30-40 thì tâm tư là phải, nhưng nhìn đi nhìn lại thím vẫn may mắn hơn khối người rồi, có bds, có gì cũng vẫn bán đi xoay sở dc chứ nhiều người còn ko có miếng đất lận lưng

ai cũng phải lúc lên lúc xuống chứ, nhìn mặt tích cực chắc đỡ tâm tư xì trét hơn
 
Bác chắc là bác không muốn có con thật không hay bác hoặc vợ đang có trục trặc về sinh đẻ nên vẫn dối lòng? Hỏi thật không phải kiểu trù dập, bêu rếu nhau. Tài chính vững vàng, nhà cửa đàng hoàng, dòng tiền ổn định mà vẫn còn lăn tăn? Có được cơ ngơi bao người mong muốn như hiện nay thì chắc chắn bác phải vượt qua bao nhiêu sóng gió, đời vả cho sấp mặt, vậy nên chuyện đẻ con và nuôi dạy nó không phải là vấn đề.
Cái đó bình thường mà fen, ngày xưa con cái nó nặng tính áp đặt nên nó thành lẽ dĩ nhiên phải có, h mọi người đang tập trung hơn vào việc sống cho bản thân, bản thân phải hạnh phúc trước đã rồi mới tính tiếp được. Nhưng khi đó lại có 1 cái dilemma là đã hạnh phúc rồi thì có con vào sẽ hạnh phúc hơn hay bớt đi, và khi đó kg có lựa chọn nào là sai cả.

via theNEXTvoz for iPhone
 
E thì mới 24, làm tự do nên tháng cũng chỉ 10-15tr, giờ mới bắt đầu để ý đến vấn đề đất đai với tài chính cũng thấy no hốp quá :(

 
Tôi không hiểu nhiều người, có nhiều nhà nhiều đất mà làm gì khi hiện tại chi tiêu phải chắt bóp? Nhà để ở không nói, nhà dư ra là tài sản đảm bảo cho tương lai, mà tương lai là cái ta không thể nắm chắc được. Đánh đổi nhiều thứ trong hiện tại để chăm chăm tích cóp cho một viễn cảnh tương lai - mà đời chẳng ai nói trước được điều gì - thì liệu có đáng không?

Tổng kết lời lãi (theo nghĩa trần tục) cuộc đời một con người thì người lãi nhất là người có nhiều ngày tháng tận hưởng cuộc sống nhất: ở nơi tiện nghi thoải mái, ăn món mình thích, đôi khi chán "cơm" thèm "phở" thì chén phở, được làm những thứ mình thích (thăm bạn bè, du lịch, chơi game...), con cái học trường tốt. Chứ không phải là người cuối đời có (và để lại cho con cháu) nhiều tài sản nhất.
 
Gần 1 năm nay thu nhập đi xuống đáy, bỗng có nhiều trải nghiệm và suy nghĩ phết các fen ạ.

Tôi năm nay gần 4 chục, cũng đi lên từ 2 bàn tay trắng thôi, trời thương thì cũng mua được 2 cái nhà nhưng thật sự là ở thời điểm này thấy tương lai mông lung thật. Các fen đừng vội chửi tôi khoe của, vì thật ra 2 cái nhà so với nhiều anh em trẻ còn đi làm, chưa có nhà cửa thì nó là 1 khối tài sản vô cùng lớn, nhưng ở tầm tuổi của tôi thì nó là chuyện bình thường thôi. Kể ra như vậy để anh em thấy là tôi cũng không phải dạng ở trọ húp mì tôm rồi lên đây bốc phét chém gió. Còn ai đọc tới đây rồi vẫn nghĩ là tôi viết bài này để khoe mẽ thì thôi cook mẹ đi, đỡ mất công đọc và tôi cũng đỡ mất công quote chửi lại.

Đầu tiên, tôi thấy là nếu với mức thu nhập dưới 20tr thì xác định là đéo bao giờ mua được nhà ở HN SG luôn. Đó là 1 sự thật chúng ta phải chấp nhận, chứ không thể cứ kêu gào là lương thấp mà giá nhà cao ngất này kia. Bởi vì HN và SG hiện tại là 2 siêu đô thị kể cả so với quy mô thế giới, nên chắc chắn mọi thứ sẽ rất đắt đỏ. 20tr sống còn khó nói gì mua nhà. Cái này nói không phải bỉ bôi những anh em lương thấp, đừng vội tự ái, mà là chỉ ra sự thật nghiệt ngã nó là như vậy. Nên nếu cảm giác thu nhập mãi nó chỉ như vậy thì nên tìm 1 giải pháp khác, kiểu như về quê có nhà cửa sẵn chẳng hạn, chi phí sinh hoạt rẻ hơn nó cũng đỡ được rất nhiều.

Còn nếu vẫn muốn bám trụ ở thành phố thì chúng ta phải chấp nhận làm quen với việc cả đời này sẽ đi thuê nhà. Đó là điều tôi cũng xác định ngay từ ngày mới ra trường. Mà thật ra trước đó tôi cũng phải đi thuê nhà ở cả chục năm rồi. Nhìn chung với mô hình xã hội bây giờ thì việc thuê nhà nó cũng không phải là điều gì đáng xấu hổ. Ở các nước tiên tiến thì người ta cũng thuê nhà cả đời chứ không phải ai cũng mua được nhà. Tất nhiên là nó sẽ có nhiều rủi ro như kiểu ở được vài năm lại phải tìm chỗ khác, chủ nhà abc, chỗ ở chật chội dễ cháy nổ này kia... Những cái này tôi cũng từng trải qua hết rồi mà thật sự là lúc ấy mình nghèo thì phải chịu thôi không có lựa chọn khác.

Tiếp theo, đúng là giá nhà bây giờ cao vãi đái thật.

Tôi sẽ không chửi chính sách hay cò đất hay gì cả. Vì đó là việc vô nghĩa. Mình chửi rát cổ thì chỉ mình nghe chứ giá nó cao thì vẫn cứ cao.
Mấy năm trước thì tôi bước vào giai đoạn hoàng kim trong cuộc đời, may mắn là lúc đấy giá nhà đất nó chưa bị thổi lên bây giờ. Nên dành dụm cuối cùng cũng mua được 2 cái nhà như tôi đã kể. Mỗi cái cũng không nhiều tiền, chỉ tầm 3,5t. Nhưng bây giờ nhìn lại thấy giá thị trường cũng toàn trên 5t. Tất nhiên là tôi thấy mình may mắn vãi đái vì mua được hồi giá chưa cao lắm. Chứ còn bây giờ thì thật sự tôi không có tự tin để mua được 2 cái nhà đó luôn.

Mà đấy là tôi thuộc dạng kiếm tiền cũng khá nhé. Ngày xưa hồi hoàng kim thì tháng cũng phải loanh quanh 200, còn giờ thì xuống dốc lẹt đẹt 30-40.

Nhưng mà kể cả bây giờ tôi có ở thời hoàng kim đi nữa thì nghĩ tới cái cảnh mua nhà trên 5t thấy cũng nâu hốp vãi đái các fen ạ. Vì thật ra kiếm nhiều thì tiêu nhiều, hồi đó mỗi tháng tôi tiêu cũng phải 60-70tr. Còn giờ kiếm 30-40tr thì phải chắt bóp mồm miệng để tiêu trong khoảng đó thôi.

Và tôi biết mức 30-40tr là mức bình thường nhiều anh em ở tuổi tôi đi làm văn phòng vẫn kiếm được. Ở mức này thì nhìn chung sống ở HN SG vẫn thoải mái, nhưng để mua được nhà thì cũng nâu hốp vãi chưởng. Không biết có phải tôi bị tâm lý tự ti do rơi từ đỉnh cao xuống vực hay không, chứ nói thật là cả năm nay tôi trầm cmn cảm vì chỉ kiếm được loanh quanh mức này. Cảm thấy không để ra được đồng nào cả chứ nói gì tới tích cóp để mua nhà.

Nói thì nhiều anh em chửi, nhưng cứ tới tuổi của tôi thì anh em sẽ đồng ý thôi. Bây giờ để có thể an tâm thì phải có tầm 3-4 cái bđs. 1 cái để ở, 1-2 cái cho thuê để lấy dòng tiền thụ động, nhỡ may có thất nghiệp thì còn có cái mà tiêu. Những cái này sau để cho con cái. Còn 1 cái để về già bán đi lấy tiền dưỡng già. Nghe hơi tham lam đúng không nào. Nhưng như trường hợp của tôi dù có 2 cái nhưng vẫn thấy cực kì lo lắng. Vì 1 cái để ở, còn 1 cái thì không có khả năng cho thuê. Cái đó xác định để đó sau này cần tiền thì bán thôi, kiểu dưỡng già chẳng hạn. Nên tính ra vẫn thiếu BDS để tạo ra dòng tiền thụ động. Nên nói thì bảo tham chứ tôi vẫn mơ ước mua được 1 cái như vậy nữa, mà với tình hình thu nhập bây giờ mà giá nhà cao như này thì nâu hốp quá.

Còn con cái thì thật ra cũng không lo lắng lắm về việc có BDS cho nó không. Sau chúng nó lớn thì tự bơi, ngày xưa mình cũng tự bơi có được bố mẹ cho cái gì đâu. Cho ăn học đàng hoàng bao năm trời là quý rồi. Tôi xác định là cái nhà đang ở thì ở tới cuối đời, lúc ấy cưỡi hạc rồi thì cho nó. Chứ còn 1 BDS khác thì kiểu gì về già tôi cũng phải bán đi để lấy tiền dưỡng già, vì hiện tại làm tự do không có lương hiu các mai phen à. Với cả chả tội đéo gì cả đời làm lụng vất vả xong để cho thằng con nó phá cả.
Bán cái nhà ko cho thuê dc đi làm căn chung cư cho thuê tạo dòng tiền khi thất nghiệp, ae mmo toàn làm vậy à
 
Ông bán yến bên trên sa đà tiểu tiết quá, mà đâu cũng phải ai đi kinh doanh như ông mà tính chi phí ngoại giao vào chi phí kinh doanh. Như tôi làm công ăn lương đi nhậu mời sếp thì tính chi phí vào đợt tăng lương (nếu được) à.
Nên cái này mỗi ng mỗi đặc thù riêng, khó mà bàn. Tôi kể câu chuyện của tôi ae nghe rút ra gì thì tùy:
  • Làm công ăn lg thì sẽ phải theo tập thể, khó sống 1 mình, mình tiết kiệm hoặc đéo thích trà sữa cf chiều nhưng cả phòng ngày nào nó cũng rủ chẳng lẽ 1 tuần k uống 1 2 lần, hay là nghỉ việc tìm chỗ k như thế. Tất nhiên có thể bảo mình cứ k theo ai làm gì mình nhưng tự dưng cô lập mình ra thôi.
  • Có con thì rất nhiều chi phí phát sinh k lường đc, vd xưa chắc từ bé đến hết c2 chích vắc xin độ 5 6 lần, toàn mấy cái rẻ với phổ thông như ho gà, uốn ván... giờ đẻ ra đã chích, tháng đầu chích, tháng sau chích, rồi thuốc âu, thuốc tàu, thuốc vn giá khác nhau. Chẳng lẽ đéo chích cho con, rồi lương 40 củ ông chích vắc xin vn trong khi bs bảo vắc xin vn hay gây ra sốt, phản ứng này nọ so với thuốc âu mỹ. Tôi mới chích cho con bệnh gì mà 2 củ 1 mũi xong, xót tiền vl.
  • Rồi mình có tiền thì cũng cho bố mẹ nhiều hơn, vd xưa ba mẹ tôi k đi du lịch bg, giờ thì đi cả thái lan, trong khi các cụ méo có tiền lg hưu, bảo hội ở làng tổ chức đi, chẳng lẽ im hay bảo ba mẹ tự kiếm tiền mà đi, con k có tiền. Biếu ít biếu nhiều thì cũng phải gửi vài đồng.

Nên cái chuyện chi tiêu này vô cùng lắm, mỗi nhà mỗi cảnh liệu mà chi tiêu, chứ đầy nhà ba mẹ giàu sẵn, còn hàng tháng cho thêm tiền, mua nhà cho thì đi làm đầy tớ của nhân dân lg 5 củ cũng đéo phải stress hay lo gì
 
Túm váy lại là muốn sống vui, sống khoẻ thì đừng lên voz tham khảo lương và mức sống. Trừ một số trường hợp đặc biệt thiểu số ra thì mức lương 20-30tr nó thuộc dạng thu nhập trung bình cao ở VN rồi mà lên đây các mõm toàn nói no hope thì chịu.
 
Cái đó bình thường mà fen, ngày xưa con cái nó nặng tính áp đặt nên nó thành lẽ dĩ nhiên phải có, h mọi người đang tập trung hơn vào việc sống cho bản thân, bản thân phải hạnh phúc trước đã rồi mới tính tiếp được. Nhưng khi đó lại có 1 cái dilemma là đã hạnh phúc rồi thì có con vào sẽ hạnh phúc hơn hay bớt đi, và khi đó kg có lựa chọn nào là sai cả.

via theNEXTvoz for iPhone
chính xác rồi, có con đàn ông thì dễ, phụ nữ thì đủ loại stress, rồi nghe đồng nghiệp bảo con khóc con quấy cả đêm 2 vc ko ngủ dc các kiểu con đà điểu nên việc có con không liên quan tới việc kinh tế kém hay khá, đó là lựa chọn của mỗi người thôi, sống vui là ổn
 
Bác chắc là bác không muốn có con thật không hay bác hoặc vợ đang có trục trặc về sinh đẻ nên vẫn dối lòng? Hỏi thật không phải kiểu trù dập, bêu rếu nhau. Tài chính vững vàng, nhà cửa đàng hoàng, dòng tiền ổn định mà vẫn còn lăn tăn? Có được cơ ngơi bao người mong muốn như hiện nay thì chắc chắn bác phải vượt qua bao nhiêu sóng gió, đời vả cho sấp mặt, vậy nên chuyện đẻ con và nuôi dạy nó không phải là vấn đề.
Nhiều comment quá nên xin phép rep comment này trước.
Nếu xét mỗi bản thân mình thì đúng là mình không thấy được ý nghĩa của việc có con, ít nhất là tính tới thời điểm hiện tại. Không phải vì ghét con nít, mấy đứa cháu ở nhà vẫn rất thương tụi nó nhưng nếu để có một đứa cho riêng mình, phải chịu trách nhiệm với nó 24/7 thì không làm được, có thể nói thẳng luôn là ích kỷ. Với vợ thì hiện tại vẫn 50-50, cách đây 3 năm thì vợ vẫn chung mindset với mình về chuyện con cái nhưng có thể bản năng phụ nữ cộng thêm vợ vừa có thêm một mớ cháu ruột là con nít (ông anh vợ sinh đôi 2 đứa 2021 xong chuẩn bị sinh tiếp 1 đứa vào tháng 10 tới đây), có thể chơi với tụi nó nhiều nên vợ cũng muốn có riêng cho mình 1 đứa.
Về sức khỏe thì mình tin 2 đứa vẫn bình thường, chưa đi kiểm tra bao giờ nhưng nghĩ cũng không có vấn đề gì.
Mình cũng open với vợ luôn là nếu 2 đứa mindset như này thì mình vẫn không muốn có con, vì nếu như vậy sẽ rất tội cho nó, có thể đẻ ra thì vẫn sẽ yêu thương nó nhưng đã có ý niệm về việc không thích có nó trên đời thì tốt nhất là đừng nên có.
Về quá trình tích lũy tài sản thì mình tự nhận là có xuất phát điểm tốt hơn bạn bè xung quanh, ra đời đi làm tự lo thân, không phải gửi tiền về cho ba mẹ, tất nhiên là cũng ăn đủ cay đắng của cuộc đời để tích lũy được mức tài sản như vậy.
 
Dịch bài của a thớt:
  • Tao nhiều tiền hơn phần lớn chúng mày
  • Tao thu nhập trước h cũng cao hơn phần lớn chúng mày
  • Tao như thế mà vẫn lo lắng cho tương lai huống hồ là lũ lesor chúng mày....
Chuẩn chưa các anh :shame:
 
Ông bán yến bên trên sa đà tiểu tiết quá, mà đâu cũng phải ai đi kinh doanh như ông mà tính chi phí ngoại giao vào chi phí kinh doanh. Như tôi làm công ăn lương đi nhậu mời sếp thì tính chi phí vào đợt tăng lương (nếu được) à.
Nên cái này mỗi ng mỗi đặc thù riêng, khó mà bàn. Tôi kể câu chuyện của tôi ae nghe rút ra gì thì tùy:
  • Làm công ăn lg thì sẽ phải theo tập thể, khó sống 1 mình, mình tiết kiệm hoặc đéo thích trà sữa cf chiều nhưng cả phòng ngày nào nó cũng rủ chẳng lẽ 1 tuần k uống 1 2 lần, hay là nghỉ việc tìm chỗ k như thế. Tất nhiên có thể bảo mình cứ k theo ai làm gì mình nhưng tự dưng cô lập mình ra thôi.
  • Có con thì rất nhiều chi phí phát sinh k lường đc, vd xưa chắc từ bé đến hết c2 chích vắc xin độ 5 6 lần, toàn mấy cái rẻ với phổ thông như ho gà, uốn ván... giờ đẻ ra đã chích, tháng đầu chích, tháng sau chích, rồi thuốc âu, thuốc tàu, thuốc vn giá khác nhau. Chẳng lẽ đéo chích cho con, rồi lương 40 củ ông chích vắc xin vn trong khi bs bảo vắc xin vn hay gây ra sốt, phản ứng này nọ so với thuốc âu mỹ. Tôi mới chích cho con bệnh gì mà 2 củ 1 mũi xong, xót tiền vl.
  • Rồi mình có tiền thì cũng cho bố mẹ nhiều hơn, vd xưa ba mẹ tôi k đi du lịch bg, giờ thì đi cả thái lan, trong khi các cụ méo có tiền lg hưu, bảo hội ở làng tổ chức đi, chẳng lẽ im hay bảo ba mẹ tự kiếm tiền mà đi, con k có tiền. Biếu ít biếu nhiều thì cũng phải gửi vài đồng.

Nên cái chuyện chi tiêu này vô cùng lắm, mỗi nhà mỗi cảnh liệu mà chi tiêu, chứ đầy nhà ba mẹ giàu sẵn, còn hàng tháng cho thêm tiền, mua nhà cho thì đi làm đầy tớ của nhân dân lg 5 củ cũng đéo phải stress hay lo gì
Tôi đếu thích trà sữa, cafe sữa thật, tại bụng yếu nên ăn uống món gì có dính tí sữa là đau bụng cả ngày. Sáng ra đến vp việc đầu tiên là tôi đi đun nước, pha trà, làm cốc to uống cả ngày. Thế nên chả đứa nào gạ đc tôi món đó. Ăn nhậu thì tôi lại hay gạ ngược chúng nó :big_smile:
 
Dịch bài của a thớt:
  • Tao nhiều tiền hơn phần lớn chúng mày
  • Tao thu nhập trước h cũng cao hơn phần lớn chúng mày
  • Tao như thế mà vẫn lo lắng cho tương lai huống hồ là lũ lesor chúng mày....
Chuẩn chưa các anh :shame:
thiếu rồi, chúng mày phải ở vị trí của tao thì chúng mày mới hiểu, lom dom lương 10 20củ thì không cần tranh luận
 
Công nhận có mấy anh chi tiêu tài thật :shame:
Tôi với vợ cùng 29 tuổi, chưa có còn.
Vẫn ở chung nhà với 2 ông bà mà méo biết tiêu kiểu gì tháng nào cũng bét phải 20-25 củ.
H đi mua đồ ăn để nấu thì đa số phải mua siêu thị, ra chợ mua thấy méo yên tâm được. :surrender:
Ăn uống tằn tiện tý thì thấy quá khổ vì đi làm đã mệt rồi ăn mà còn phải tiết kiệm nữa chắc tèo luôn quá :surrender:
 
E thấy SG đất chật người đông, ai cũng muốn bám trụ lại ở đó, mỗi năm sinh viên ở tỉnh lên học, học xong lại muốn tìm việc ở SG luôn => càng ngày càng đông thì làm sao có chuyện giá rẻ được, các tỉnh lân cận thua SG thật nhưng cũng không đến nỗi quá tệ, bù lại chi phí sinh hoạt thấp hơn, rộng rãi thoải mái, chịu khó đi làm xa tí hoặc tốt nhất làm luôn ở gần, lương thì chắc không bằng ở SG nhưng biết tích góp này nọ em nghĩ còn dễ sở hữu nhà hơn là ở SG, ít ra có thứ thuộc về mình chứ không phải ở trọ cả đời, nhiều người nghĩ như thế thì mật độ dân ở SG cũng giảm bớt, lúc đó may ra có khi nhà đất hạ nhiệt :sweat:
H đóng băng thấy mẹ mà chúng nó có chịu nhả supply ra đâu, y như mấy gái u30 40, k lấy dc ai thì tăng requirement bù lỗ
Tới lúc 1 thằng bay màu là cả đám kéo theo ăn shit éo khác gì lehman brother khủng hoảng 2008
 
H đóng băng thấy mẹ mà chúng nó có chịu nhả supply ra đâu, y như mấy gái u30 40, k lấy dc ai thì tăng requirement bù lỗ
Tới lúc 1 thằng bay màu là cả đám kéo theo ăn shit éo khác gì lehman brother khủng hoảng 2008
sao lại không? Mấy thằng đầu cơ, đi vay chờ tăng giá thì lại chả ói máu? Giờ ai còn giữ thì gần như tiền tươi thóc thật, và họ giữ vì biết thế méo nào 1 hoặc vài năm nữa kinh tế phục hồi thì bđs lại tăng giá thôi, thế thì tội gì phải bán gấp bây giờ hoặc hạ giá. Cái tôi nói là đừng cố đâm đầu vào SG nữa, giãn ra các vùng ngoại ô thì may ra tương lai đất SG hạ nhiệt chứ ai cũng muốn thành dân SG hết thì mơ đi chứ không bao giờ hạ nhiệt nổi
Mà không biết anh nói chỗ nào không chỉ nhả đất nhỉ? Tôi ở Long An, giáp ranh SG, đất giờ giá chia 2 cmnr, chỗ nào đẹp thì cũng bay 1/3 giá so với đợt sốt đất mấy năm trước rồi, vậy còn không nhả thì là gì nữa :surrender:
 
Nhiều ông nghĩ nhiều vl. Tôi cũng gần 40, có cái nhà các cụ để lại. 2 vc kiếm cũng ổn, tích lũy giờ cũng tương đối. Với tôi vậy là đủ. Tôi k nghĩ nhiều và cũng chẳng muốn nghĩ nhiều. Các ông có 2-3 cái nhà rồi còn nghĩ nọ nghĩ kia làm gì.
Tôi k nợ nần ai, tối đến lên giường nằm xuống là ngủ ngon, như vậy là sướng rồi.
 
Back
Top