Yêu thầm em vợ - chuyện vẫn đang diễn ra

Ai thích tin thì coi nó là chuyện !
Ai không tin thì coi nó là truyện !
Ai không thích có thể không đọc, bỏ qua.
Và mình đều trân trọng các anh em theo dõi ủng hộ dưới hình thức nào đi nữa

Còn xin lỗi mấy anh giở cái giọng ra dạy đời để mình nói các bạn nghe.
  • Đây là môi trường online, tự do ngôn luận là quyền của các bạn nhưng nó không thay đổi được sự thật về cuộc sống của các bạn tệ hại hay tốt đẹp.
  • Càng là kẻ thất bại trong cuộc sống thật càng thường thích thể hiện mình thành công trên mạng.
  • Càng là kẻ vô đạo đức trong đời thật thì thường lại hay nói đạo lý và dạy đời người khác trên mạng.
  • Càng là kiểu người vứt đi thì càng hay qui kết người khác kém cỏi, bạn không làm được không có nghĩa người khác không làm được đâu

Bằng những nhận thấy những kẻ như vậy rất đơn giản là tay nhanh hơn não, chưa nghe xong đã phán, chưa đọc kỹ đã phát biểu ( kiểu đọc tít là cmt) . Ngay trong vài trang đã thấy rất nhiều thành phần như vậy rồi.
Nếu chê - khinh - coi thường ! Ok các bạn có thể không đọc cơ mà. Hoặc lỡ đọc rồi thì mong là đi ra đừng quay lại. Còn đã mở miệng ra chê, chửi ok thôi mình k ý kiến. Nhưng nếu vẫn quay lại đọc thì vui lòng đọc lại mấy gạch đầu dòng phía trên.


Còn mình chưa drop vì sao á, viết ra cũng như câu chuyện đời mình vậy. Luôn có chó sủa và những kẻ ngáng đường nhưng là đàn ông thì vẫn phải tiến lên phía trước thôi.
 
Tới đoạn ấy ấy báo e
Ai thích tin thì coi nó là chuyện !
Ai không tin thì coi nó là truyện !
Ai không thích có thể không đọc, bỏ qua.
Và mình đều trân trọng các anh em theo dõi ủng hộ dưới hình thức nào đi nữa

Còn xin lỗi mấy anh giở cái giọng ra dạy đời để mình nói các bạn nghe.
  • Đây là môi trường online, tự do ngôn luận là quyền của các bạn nhưng nó không thay đổi được sự thật về cuộc sống của các bạn tệ hại hay tốt đẹp.
  • Càng là kẻ thất bại trong cuộc sống thật càng thường thích thể hiện mình thành công trên mạng.
  • Càng là kẻ vô đạo đức trong đời thật thì thường lại hay nói đạo lý và dạy đời người khác trên mạng.
  • Càng là kiểu người vứt đi thì càng hay qui kết người khác kém cỏi, bạn không làm được không có nghĩa người khác không làm được đâu

Bằng những nhận thấy những kẻ như vậy rất đơn giản là tay nhanh hơn não, chưa nghe xong đã phán, chưa đọc kỹ đã phát biểu ( kiểu đọc tít là cmt) . Ngay trong vài trang đã thấy rất nhiều thành phần như vậy rồi.
Nếu chê - khinh - coi thường ! Ok các bạn có thể không đọc cơ mà. Hoặc lỡ đọc rồi thì mong là đi ra đừng quay lại. Còn đã mở miệng ra chê, chửi ok thôi mình k ý kiến. Nhưng nếu vẫn quay lại đọc thì vui lòng đọc lại mấy gạch đầu dòng phía trên.


Còn mình chưa drop vì sao á, viết ra cũng như câu chuyện đời mình vậy. Luôn có chó sủa và những kẻ ngáng đường nhưng là đàn ông thì vẫn phải tiến lên phía trước thôi.
Mình nghĩ chuyện của thím nó chỉ là trải lòng không biết nói cùng ai, cũng chỉ là tình cảm chứ không phải đến mức như mấy anh TT thượng não bệnh hoạn tưởng tượng ! Cuộc đời mà, tình cảm là khó nói, nhưng mình tin thím là người có lí trí!
Không ai có thể nói hay được khi chưa trải qua, quan trọng là bản lĩnh thôi ! Mấy bố đem hoàn cảnh gia đình thớt ra rồi phán xét nó hèn lắm! Không đọc thì quit!
 
Cảm ơn các thím !

Mình khẳng định mấy thứ cho anh em .
1. chuyện là thật chứ k có giả , tất nhiên mình có thể sẽ sửa 1 chút xíu về địa điểm, thời gian để tránh người quen chả hạn . Nhưng toàn bộ nội dung thì là thật
2. Chuyện này k p chuyện hay ho gì, mình nói từ đầu . Vì thế mới phải ẩn danh tâm sự trên này chứ nếu là chuyện tử tế thì đã chả phải thế.
3. Ai thích đọc thì đọc, thích tin thì tin. Có thể không tin, có thể k đọc. Chửi cũng được, chê cũng được. Không sao. Nhưng xin đừng tỏ ra tài giỏi dạy mình làm gì. Mình k giỏi bằng ai nhưng xét trong hoàn cảnh của mình thì không phải ai cũng hiểu đâu. K phải ai cũng vượt qua cả cả 1/3 cuộc đời toàn sóng gió, đen đủi và khốn nạn như mình đâu.
Nỗi đau và nước mắt thì chỉ có chủ nhân của nó mới hiểu được cảm giác thôi.
4. Chuyện k đen tối , mình k p dạng vô đạo đức và em vợ mình cũng vậy chứ không phải lén lút làm ra những điều trái luân thường đạo lý đâu. Nên cứ bình tĩnh.

cuối cùng, các thím đừng nghĩ nhiều, ai có lòng và tin thì cứ chia sẻ cho mình. Còn ai không thì coi như là mình đang sáng tác truyện cho các thím đọc lúc rảnh rỗi cho đỡ chán đi. Dù sao trên voz này lâu lâu mới có truyện đọc phải k nào ? :):):)

Dài quá ngại đọc :sexy_girl: nhưng cho hỏi chút theo như tóm tắt của thèn kia thì mày là gạy lọ bóng chó ah :shame:

Gửi từ Xiaomi Redmi Note 4 bằng vozFApp
 
Phần 3. Có một loại tình yêu bắt đầu từ thói quen

2 ngày liên tiếp. Câu chuyện giữa nàng và mình không quá nhiều, nếu có thì vẫn chỉ là công việc, hỏi đáp. Mình nghiễm nhiên tự dưng coi đây thêm như 1 người quen, 1 em gái xa lạ mà mình có cả đống. Tối hôm đó, vừa tắm xong thì 2 cuộc gọi lỡ từ thằng bạn. Bật máy lên gọi lại

  • Xicalo
  • Lô cái ()
  • Gọi đéo j thế ? Vừa tắm
  • Sao, chén em D chưa ?
  • Chén cc à. Yêu đương gì mà chén ?
  • Ơ sao lại không yêu, chủ động làm quen thế cơ mà ! Không thích à ? Thế để giới thiệu em 97.
  • Không, nó thích tao đéo đâu, toàn hỏi han chuyện công việc.
  • Ơ đm thằng óc chó này. Con gái nhà người ta gái nhà lành, đéo ai lại mở mồm ra tán trai trước, nó chủ động làm quen là thích ông rồi. Tán đi chứ.
  • Đéo gì, cần hỏi han học thì add chứ thích gì. Thích thì kiểu j chả phải đá đưa sang chuyện bản thân hay hỏi vấn đề cá nhân của tao.
  • Mày ngu như chó ý, lâu đéo yêu lú à ? Chính mày bảo nó nhút nhát, thế 1 đứa nhút nhát có dám chủ động tán trai không ? Nó cố lắm mới dám làm quen chủ động đấy !
  • Có cc, đéo tin. Kệ đi
  • Thế có hẹn hò gì nhau chưa ?
  • Hẹn gì đâu, chỉ xin hôm nào hẹn chia sẻ thêm trực tiếp, mà có cả con bé phụ trách sale đi cùng.
  • Đấy, đm , nó còn chủ động hẹn.
  • Có cả 2 đứa mà.
  • Nó ngại, mày ngu thế. Nó hẹn mình mày khác đéo gì khai em thích anh vcl rồi, thịt em đi. À mà em phụ trách sale bên spa kia chắc là em Trang rồi. Cũng ngon lắm, sn 98.
  • 98 cứt gì đã đi làm ?
  • Bỏ học, học hết cấp 2 lang thang. Gần nhà vợ thằng Tùng nên rủ đi làm, nhìn mặt cũng dâm đấy nhưng hơi dở hơi. Hay không thích em D thì chén em ý đi. Mày mà chém 1 đường thì đổ mẹ nó luôn. Có gì tao bảo thằng Tùng bơm thêm phát là xong.
  • Đm, đầu chúng mày chỉ toàn *ịt với *ịt à !
  • Không *ịt thì để đi đái à ! Đùa thế thôi, tao phân tích mày nghe. Em ý nhút nhát, hiền, gia giáo mà lại vừa chia tay ny 6 tháng thì sẽ rất sợ bắt đầu 1 mối quan hệ mới. Nó chủ động làm quen với mày là cố lắm rồi đấy. Tùy mày, thích thì tiến tới, không thì giải tán để giới thiệu em khác.
  • Đm cứ như buôn bán người ý.
  • Bố nói thật còn gì, mày quyết lấy vợ năm nay thì phải xúc tiến sớm. Ca nào không đi tới đâu thì giải tán nhanh còn tập trung mục tiêu khác.
  • Đéo biết, thôi để gặp lần nữa xem sao.
  • Ok ! Có gì cập nhập.
Phải gần 1 tuần sau đó mình và nàng mới setup được buổi hẹn thứ 2. Trong thời gian đó, câu chuyện giữa 2 người cũng đã đá động tới nhiều vấn đề khác ngoài công việc. Hầu hết là mình chia sẻ quan điểm, về lối sống, về chính trị, về khoa học, lịch sử hầm bà lằng. Nói chung cứ nhu buôn chuyện với mấy thằng bạn. Ý nghĩ thích – không thích trong lòng mình không phải không có nhưng nó khá là mờ nhạt. Có thể nói là thích 1 chút, thích sự dịu dàng của nàng. Nàng cực kỳ nhẹ nhàng, cảm giác như viết từng từ ra cũng sợ ấn mạnh màn hình cảm ứng nó đau. Nàng trái ngược với mình, nói rất ít. Mình đánh giá không phải là một người sáng dạ qua những câu chuyện khác nhau. Có nhiều vấn đề đơn giản nhưng phải giải thích nhiều lần. Nhưng đó không phải vấn đề mình đề ý, mà quan trọng, có 1 cái gì đó len lỏi dần vào suy nghĩ rằng : “một người phụ nữ dịu dàng tới mức này, hiền lành tới mức này, nếu là vợ không rõ có hỗ trợ được gì trên con đường sự nghiệp không nhưng chắc chắn sẽ không cản lối”.

Nàng là chị cả, dưới nàng có 1 em gái kém 2 tuổi sinh năm 96. Đang theo học đại học Y Hà Nội tại thời điểm đó, nói tới là biết học rất giỏi và thông minh rồi. Còn nàng học đại học mở, ra trường làm linh tinh và mới về làm spa chỗ bạn mình quen ( không thân) được hơn năm. Phụ trách quản lý quỹ lương, thu ngân và marketing. Cái spa đó nhỏ tý thôi trong ngõ ở khu Chùa Láng, kinh doanh gọi là tàm tạm đủ duy trì dư ra chút. Vì là mảng thêm của vợ Tùng nên cũng không đầu tư nhiều. Nói chung thuộc dạng spa vớ vẩn sống bằng khách quen tới chăm sóc da, đấm bóp ( chỉ phục vụ nữ) , tẩy lông , bấm huyệt gì gì đó 1 số .

Gia đình nàng thì khá có điều kiện trên Phú Thọ, bố làm nhà nước còn mẹ buôn bán ngoài chợ kiếm rất khá. Bố mẹ có 2 cô con gái nên lo cho lắm, lúc nào cũng bảo sau này lấy chồng mà khổ về bố mẹ nuôi.
Sau này mình biết nàng ở nhà so với em lại là dạng tiểu thư. Chả phải làm gì , ai cũng chiều chuộng kể cả em và chả biết làm gì, trái ngược với cô em gái.Nàng nấu ăn dở tệ, lười việc nhà, tư duy logic cũng kém nhưng bù lại thì rất tích kiệm, và đúng như thể hiện từ đầu, cực kỳ hiền dịu, mau nước mắt.

  • Vậy là mai anh em mình hẹn 7h nhỉ
  • Vâng ạ ! khụ khụ….
  • Em ốm à, sao ho thế - ( messenger call)
  • Vâng, em mới bị cảm lạnh, vẫn còn ho
  • Thế ốm thế còn hẹn hò gì, để khi khác
  • Không sao, em đỡ rồi ! Từ mấy hôm trước, còn hơi ho thôi ạ !
  • Uống thuốc gì rồi ?
  • Em không uống gì, em sợ thuốc lắm, tự khỏi thôi.
  • Uống bổ phế vào nó mới nhanh đỡ, có đắng đâu.
  • Thôi ạ, tự nó khỏi, mấy lần trước cũng thế.
  • Ương phết nhở, tự khỏi thì nó dai dẳng thành ra 3 ngày ho thành 1 tháng đấy.
  • Ôi, em quen rồi ý ạ.
  • Hết nói nổi
……..

Quán café Highland Nguyễn Chí Thanh là 1 trong những địa điểm mình thích vì không gian khá ổn. Hai cô gái đã ngồi đó từ trước, từ sau lưng thì mình nhìn thấy dáng nàng đang ngồi đó. Đối diện là cô bé tên Trang , nhìn mặt cũng có nét dam dang thật.

  • Chào 2 em
  • Chào anh
  • Chào anh
  • Tới lâu chưa ?
  • Dạ 1 lúc rồi ạ
  • Em nghe chị D bảo nay được gặp 1 chuyên gia, háo hức từ sáng luôn ạ…
Câu chuyện cũng không có gì để kể, đại khái mình làm 1 bài về telesale, hầu như cả buổi chia sẻ phần lớn là nói chuyện với em Trang ( vẫn là ngứa mồm). Phần trò chuyện với nàng khá ít. Hơn 2 tiêng sau cuộc hẹn mới kết thúc, cả 3 đi ra bãi đỗ xe.
Trong lúc Trang loay hoay lấy xe thì mình ra xe mình rồi quay lại chỗ nàng đứng, đưa cho 1 cái túi bóng. Bên trong là 2 lọ bổ phế mua vội.

  • Này cầm lấy !
  • Gì thế ạ ?
  • Thuốc chứ cái gì, uống vào mới nhanh hết ho
  • Á à…. Trang cười khúc khích
Mình lấy xe đi trước hẳn, hơi ngường ngượng. Đã lâu lắm rồi , lâu thật lâu mới quan tâm 1 cô gái. Mà tại sao lại quan tâm nhỉ ? Mình bắt đầu thích nàng hay chỉ là bản năng chăm sóc người khác ? Nhất là nàng là 1 cô gái yếu đuối ?

Ơ mà, sao không cảm ơn nhở ! Ngạc nhiên hay kiểu éo quan tâm. Nếu thích mình và quan tâm thì nội trong 10p sẽ có tin nhắn cảm ơn.

1 tiếng rưỡi sau tại nhà thằng bạn, quẩy xong 2 trận liên quân mà vẫn éo thấy cái tin nhắn cảm ơn nào cả. Đm , là sao ???

………………………..

  • Anh ngủ chưa ?
  • Chưa em, ngủ gì giờ này. – Mình trả lời trong vòng 3s, tự mình cũng thấy lạ, chả lẽ mình mong chờ cô bé này liên lạc tới mức đó rồi ?
  • Gần 11h rồi ạ
  • Anh toàn ngủ muộn em biết mà.
  • Nhưng nay tư vấn cho bọn em mệt ý ! À em cảm ơn anh chai thuốc nhé , làm cái Trang cứ trêu em mãi .
  • Có gì đâu, sao ? Chém gió thế ổn không ?
  • Ôi chém gì, về cái Trang cứ khen luôn mồm, thần tượng anh rồi ý.
  • Thần tượng gì, đó là những kiến thức bình thường. Người không biết thì thấy hay thôi.
  • Là sao ạ ( chậm hiểu lắm)
  • Ví dụ này nhé, trước em chưa biết viết content quảng cáo hay sáng tác câu chuyện để đăng fanpage, chưa biết quản lý fanpage em thấy người nào làm được cạnh em em nghĩ họ giỏi. Nhưng khi em làm rồi, biết rồi, nhiều kinh nghiệm rồi em thấy việc đó bình thường.
  • Thì quan trọng là lúc được truyền kiến thức ý ạ
  • Kiến thức vốn là để cho đi mà, loài người chẳng phát triển nhờ vậy sao ?
  • Anh toàn nói chuyện vĩ mô ý, nhiều lúc em chẳng hiểu
  • Ừa, anh nói chuyện n lúc khó hiểu lắm nên chả cô nào dám quen.
  • Ơ, như anh ai chả muốn quen, biết được thêm bao nhiêu thứ hay.
  • À, phải nói là chẳng ai dám yêu. Anh ở trong nam 1 thời gian dài nên nhiều lúc lại dùng từ trong đó. Quen = yêu ngoài bắc.
  • Ơ thế anh vào đó lúc nào đó ?...
…………………

Lại là những câu chuyện chẳng có đầu chẳng có cuối. Nhưng mình thấy vui vui, không rõ theo nghĩa nào. Có thể vì thích ? Hay là vì lâu lắm rồi không nói chuyện thoải mái với một cô gái ?

Những ngày sau đó, trong khoảng 1 tuần hoặc hơn gì đó, những cuộc chat đã biến thành màn video call. Thực sự mình rất nhiều chuyện để kể, như là tóm tắt 1 tác phẩm văn học , 1 bộ phim, kể chuyện về vẻ đẹp của 1 vùng đất đã từng đi qua. Nàng thì lúc nào cũng ngây ngây ngô ngô và thực sự bị thu hút bởi những câu chuyện đó. Có thể khẳng định phần nào đó rằng nàng đã thích mình, và mình cũng vậy. Lại thêm cai sự bơm từ thằng bạn giới thiệu 2 đứa , bơm cả mình và bơm cả nàng lẫn thằng sếp của nàng, nó lại còn rất âm mưu, rằng nếu mình với nàng yêu nhau thì với tính mình sẽ hỗ trợ nàng ®công việc rất nhiều, từ đó thằng Tùng sẽ là người hưởng lợi nhất .Thế là nguyên 2 cái máy bơm công nghiệp luôn và nhiều lúc thấy thằng Tùng kia còn nhiệt hơn cả nó.

Yêu cũng có có 5-7 loại dù cùng là tình yêu nam nữ. Đôi khi không phải là cái gì đó ghê gớm, đơn giản có khi chỉ là thói quen , thói quen có mặt người kia trong cuộc sống của mình. Đó cũng là một loại tình yêu. Rằng thiếu người kia thì cuộc sống thiếu hụt cái gì đó, không muốn đánh mất, vậy cũng là yêu. Và sự thật nếu các thím để ý thì trong cuộc sống này, loại tình yêu thói quen đó vô cùng nhiều. Bằng chứng là cứ tự nhìn những cặp yêu nhau và hỏi :

+Có sẵn sàng chết vì nhau không ? KHÔNG !
+Có đau khổ vì không được gặp nhau không ? KHÔNG !
+Có cảm giác thiếu người kia thì không sống nổi không ? KHÔNG !

+Có muốn giữ người kia ở cạnh mãi không ? CÓ !
+ Có sợ đánh mất không ? CÓ !
+Có đồng ý cưới không ? CÓ !

Có một loại tình yêu như thế, gọi là tình yêu bắt đầu vì thói quen....


Mình nhận thức được tình yêu này khác tình yêu đích thực. Vì với nyc, chỉ cần vài ngày không được gặp nhau dù tối nào cũng call video vài tiếng mình vẫn nhớ phát khóc. Chỉ cần nghĩ tới đánh mất là sợ bủn rủn chân tay. Thậm chí đang ngồi cạnh, ôm nyc trong tay nhưng vẫn thấy nhớ, vẫn thấy muốn hơn nữa... Ai từng yêu thật lòng sẽ hiểu điều mình nói. Từng phút từng giây đều muốn cạnh người đó, và đúng theo cái nghĩa nếu thực sự phải 1 túp lều tranh, cơm rau dưa qua ngày thì vẫn thấy hạnh phúc. Tình yêu thực sự nó lớn lao lắm...


Sau cùng lần hẹn hò đầu tiên đã tới, mình rủ em đi xem phim sau đó có hẹn tiếp với 1 thằng em vừa góp vốn cùng bạn mở cửa hàng quần áo nữ. Trời mưa rào nhẹ, dù vậy cả mình và nàng đều đúng giờ, mình tới con ngõ nằm ở Hoàng Quốc Việt đón nàng, còn nàng thì cũng không để mình chờ lâu mà chỉ vài phút đã xuống. Bộ phim hành động trôi đi nhanh chóng và thực sự chẳng có cái màn nắm tay hay trò chuyện trong rạp đâu. Mình không thích vồ vập, càng không thích là người kém ý thức trong rạp.

Tiếp theo là một màn đẩy đưa tại shop thằng em mình mới mở, cuối cùng nàng cũng đồng ý nhận 1 bộ đồ công sở với lý do của mình là mua ủng hộ. Cả mình , nàng và 2 đứa em đi café, buồn cười là lại bị ngứa nghề , cả buổi chả nói chuyện với nàng câu nào mấy mà chỉ quanh quẩn nói chuyện tư vấn cho thằng em.

Buổi hẹn hò khép lại và chẳng để lại ấn tượng mẹ gì với cả 2 cả ( ít nhất theo mình thấy và thực ra sau này hỏi vợ cũng bảo thì thấy bt ).

Sự chuyển biến đầu tiên mãi mới xuất hiện sau đó mấy ngày, và đấy cũng là lần đầu tiên mình biết mặt – tiếp xúc với em vợ mình : H
Hóng chap 4 bác ơi :adore:
 
Phần 4 : Cô bé có ánh mắt biết cười !

….Xong rồi từ Mèo Vạc, sáng sớm hôm sau sẽ đi Đồng Văn. Thường người ta đi tới Đồng văn hôm đầu tiên, hôm sau lên cột cở Lũng Cú rồi vòng qua Mèo Vạc mà về. Thế nhưng đi như thế thì sẽ qua đèo Mã Pì Lèng vào buổi trưa, mà như vậy thì không thể đẹp bằng sáng sớm. Khi ánh mặt trời xuyên qua những làn sương sớm chiếu rọi cả thung lũng phía dưới được….

Mình thao thao bất tuyệt, hôm nay mình đang kể cho nàng những hành trình và những điều “khác” khi mình đi du lịch so với phần đông mọi người. Nàng như con mèo con, thu mình ôm chặt lấy con gấu bông, chốc chốc lại đẩy cặp kính lên khỏi rơi và chăm chú nhìn vào màn hình máy tính đang video call với mình.

Dù đã quen nhau 2 tuần trời, đã gặp nhau 3 lần nhưng có vẻ cả 2 đứa chưa đánh giá xem khi nào và ai sẽ bắt đầu bày tỏ rằng mình thích người kia. Và sẽ bao lâu để có thể kết thành tình yêu.Dường như cả 2 không vội vàng, không quá háo hức như lần đầu biết yêu. Mọi thứ chậm rãi và nhẹ nhàng như dòng sông mùa không mưa.

  • Ủa tiếng gì ồn thế D ?
  • À, con em gái em nó đang cáu cái gì ý !
  • Khiếp con gái mà giọng to nhỉ , đang cãi nhau với ai hay sao ?
  • H, nói to thế…
Nàng đứng dậy đi sang chỗ em gái hỏi han và có vẻ hai chị em thủ thỉ kể lể nói chuyện gì đó mà mình không nghe được bao nhiêu. Chừng 4 5 phút sau, màn hình trống trơn xuất hiện trở lại khuôn mặt trái xoan xinh xắn.

  • H nó đang bức xúc anh ạ !
  • Bức xúc chuyện gì thế ?
  • Nó bị lừa tiền, đang sôi máu
  • Éc ? Lừa tiền gì thế ?
  • Chả là nó đi mua chứng chỉ tin học gì ý, đại khái là không cần đi học chỉ cần tới trung tâm đăng ký với nộp tiền là sẽ có chứng chỉ. Mà giờ hẹn bao lần rồi vẫn không thấy chứng chỉ đâu.
  • Lừa nhiều không ?
  • Hình như triệu rưỡi hay sao ý em cũng không để ý ! ( vợ mình đúng là hơi ngơ chả để ý hay hỏi chi tiết chuyện gì)
  • Ôi dào, có triệu rưỡi thì của đi thay người.
  • Đấy ! Anh T cũng bảo của đi thay người đây này !
Vài tiếng ồn ào vang lên, nàng như bị đẩy dạt ra 1 bên, 2/3 màn hình lúc này bị chiếm bởi 1 khuôn mặt mới tinh. Dù mình biết nàng có em gái , ở trọ cùng nhưng chưa từng thấy mặt. Vì cô bé rất kín kẽ, trên FB cũng không để bất cứ tấm ảnh cá nhân nào. Có lẽ giống 1 phần tính mình, hầu như không bao giờ up ảnh lên mạng xã hội nào trừ những tấm ảnh hồi còn trẻ trâu lỡ up.

  • Anh nghe chị D có mà ra đê, bà này lúc nào cũng nghe 1 kiểu trình bày 1 kiểu. Không phải em bị lừa cái chứng chỉ. Mà em hợp tác làm chứng chỉ bị lừa, giờ mấy khách đang kêu ầm lên ý.
  • Là sao ? Chả hiểu gì cả !
  • Tức là thế này, trước em đi học chứng chỉ tin học thì quen ông này. Ông ý kêu làm ở trung tâm đào tạo ABC, mà lúc ý là đúng thế thật. Ông ý bảo học làm gì, đưa 1tr2 thì ông ý làm luôn chứng chỉ cho. Mà cái chứng chỉ này của bọn em nó kiểu chỉ là văn phòng word excel vớ vẩn ý. Như em thì vẫn tự học thi . Nhưng mấy anh chị khóa trên với chỗ phòng khám em làm quen nữa thì lười. Thế là em hỏi làm hộ, xong cứ người này bảo người kia, thấy được được em tăng giá lên 1tr5 cứ 1 người làm em được 1tr2.
  • Ờm rồi sao mà lừa ?
  • Thì đầu tiên làm vẫn ổn, em làm được mười mấy gần 20 người rồi. Xong đợt này có thêm 5 người cũng làm, mà toàn là bạn em giới thiệu chứ không phải quen em trực tiếp. Thì gửi tiền lâu lắm rồi, quá hẹn hơn 2 tuần rồi , gọi điện thì cứ khất lần bảo bận với đi công tác. Xong 2 hôm nay thì gọi thuê bao luôn.
  • Thế đến chỗ anh ý làm chưa ? ( đang lịch sự gọi anh ý chứ bt phải gọi nó – thằng )
  • Tới rồi mà ở đấy bảo ông này nghỉ đó tháng rồi, với cả không phải nhân viên chính thức gì đâu. Trước làm chân lon ton gì đó thôi…mà á….

Lúc đó mình cũng chẳng nhớ nổi H nói gì. Chỉ để ý vào màn hình, vừa nghe vừa đáp trả câu chuyện, tất nhiên là có cả sự thi thoảng tham gia của D. Nàng có vẻ khá không quan tâm và chăm chú điện thoại hơn là câu chuyện giữa em gái nàng với mình. Mình nhìn kỹ hơn, bất chợt có cái mơ hồ so sánh sự xinh xắn của 2 chị em.
Hơn nhau 2 tuổi, không bàn độ trẻ, khác với chị gái. H có 1 khuôn mặt tròn, làn da mịn màng nhưng không trắng bằng chị gái. Mái tóc có vẻ hơi dài được buộc túm kiểu nghịch ngợm ra phía sau. Đôi môi nhỏ ánh lên vẻ mềm mại, và đặc biệt nhất làm người khác không thể không ấn tượng là ánh mắt sau đôi kính cận.

Ánh mắt đó toát ra vẻ thông minh không thể phản bác dù là ai nhìn vào. Nó cho người đối diện nhìn thấy rõ sự nhanh nhạy và tinh quái của người sở hữu. Ánh mắt đó toát ra sự yêu đời, vui vẻ và lạc quan dù có bất cứ chuyện gì tới đi nữa. Và mọi người đừng nghĩ mình bị ngợp hay thu hút hoàn toàn vì điều đó gì cả, nếu so sánh thì cả 2 chị em không thể nói ai xinh hơn ai. Chỉ có thể nói nhìn ai nhanh nhẹn thông minh hơn ai. Mà như mọi người nếu đã đọc , mình vốn không ai dạy dỗ, tự lớn lên và trưởng thành trí tuệ bằng chính khả năng của mình. Trả giá bằng thất bại, đau khổ và nước mắt , nên thứ mình tôn sùng chính là trí tuệ. Vì vậy mình cũng bị ấn tượng bởi khuôn mặt H một chút nhưng không có gì khác.

  • …giờ em cũng chả biết làm thế nào, em lấy cả số bạn em gọi cho thì vẫn có chuông. Nhưng nhấc lên nghe giọng em thì tắt luôn xong chặn luôn số em gọi tới.
  • Ok, hiểu rồi. Thế giờ em muốn đòi lại tiền chứ gì ?
  • Thì cả 7 củ rưỡi chứ ít đâu. Quan trọng là mất uy tín ý, em đang định làm thêm vụ tín chỉ tiếng Anh mà dính ngay vụ này, mất uy tín quá.
  • Học không lo học lo kiếm tiền thế !
  • Đâu em kiếm thêm thôi, cũng chả mất công gì, mỗi đi lại với làm hồ sơ hộ người ta. Tranh thủ kiếm được thì kiếm chớ.
  • Nó tối còn đi làm thêm ở phòng khám bác em, lương cao lắm anh ạ - D chen ngang.
  • Cao cái gì, còn chả đủ tiền ăn trưa ?
  • Ăn trưa gì tận mấy trăm k, lương đấy tận 5 triệu cơ mà ?
  • Thì ăn trưa với ăn vặt….- hai chị em lại tranh cãi nhau.
  • Thôi được rồi, anh bảo này ….2 đứa trật tự coi xem nào !
  • Yên xem anh T bảo gì – H dừng màn kéo tay với D lại.
  • Giờ lấy số lạ gọi tới anh ta vẫn nghe máy đúng không ?
  • Đúng, em thử 2 số đều nghe, nhưng cứ nghe giọng em là tắt xong chặn.
  • Thế chứng tỏ nó vẫn đang cố muốn lừa nốt , lừa thêm ít người rồi mới té hẳn. Thế bình thường làm chứng chỉ thì em sẽ chuyển tiền hay đưa tiền mặt.
  • Trước mới thì em đưa tiền mặt lúc lên làm hồ sơ luôn, sau quen thì em toàn chuyển khoản còn hồ sơ tiện gộp 2 3 hôm vào lên 1 lần.
  • Ok. Để anh xử lý xem sao !
  • Xử lý thế nào, anh định đánh nhau à ?
  • Em nhìn anh như con tép thế này đánh ai. Giờ em cho anh số, anh gọi đăng ký làm tín chỉ tin học cho anh và bạn anh. Nó sẽ phải hẹn anh ra đâu đó để giao dịch, thế là tóm được thôi.
  • Ờ nhờ, thế mà không nghĩ ra. Anh T nhìn thế mà thông minh phết.
  • Ơ cái con bé này , thôi đưa số đây rồi té ra để anh với chị D nói chuyện.
  • Vâng , trả hết chỗ cho anh chị, em đi xem phim.
H rời khỏi cuộc trò chuyện, mình và nàng tiếp tục buông. Vụ này phải giúp cô em vợ tương lai 1 chuyến rồi, định bụng mai sẽ gọi cho mấy thằng bạn hẹn đi cùng cho chắc tay. Chứ mình đúng là chả đánh được ai, người suy dinh dưỡng từ bé, sức khỏe ổn định là may rồi chứ đấm sao nổi.


………

Sau khi gọi điện thoại được cho cậu Dũng – kẻ lừa đảo kia, mình gọi cho mấy cậu bạn và lập tức có được kèo set hẹn gặp thì mình thông báo ngay cho 2 chị em. Cả 3 mừng rỡ rồi ngồi buôn tiếp loanh quanh chuyện về những kẻ lừa đảo, thêm bài nhắc nhở cô bé H về lòng tin.

Chiều hôm sau, theo yêu cầu nằng nặc của H đi cùng mình và 3 thằng bạn, thêm 1 thằng em trai to như trâu mộng cùng đến gần chỗ tại một quán cafe cóc ngay khu Nguyễn Khánh Toàn. Mình và thằng bạn vào trước còn cả lũ đứng đợi ở xa, chỉ cần mình nháy máy là phi vào.

Kết quả ngoài dự tính, vừa ngồi được lúc thì 1 số máy lạ gọi tới, 1 cậu nhóc cấp 3 tìm tới mình bảo là em anh Dũng ra nhận tiền + hồ sơ hộ. Mình hỏi Dũng đâu thì bảo bận chưa gặp được. Bảo giờ bọn anh theo em tới tận nhà cho chắc thì cậu kia chối đây đẩy, sau đó là màn gằn giọng của thằng bạn mình. Kết quả đúng như mình dự đoán từ lúc cậu kia lúng túng, thằng cha đó nhờ 1 thằng học sinh ất ơ qua đường, bảo vào kia nhận hồ sơ với tiền hộ rồi sẽ cho 5 lít. Mình chắc chắn nó đang núp ở đâu gần đó theo dõi, nếu thấy an toàn thì mới ra nhận tiền.
Đã muốn lấy le với chị gái H thì cũng phải chịu chơi. Mình bảo thằng em cho nó 5 lít, nhiệm vụ của nó là giả vờ như mọi chuyện đều ổn và đi ra chỗ thằng kia đợi sẵn. Cũng nói rõ thằng kia là lừa đảo và nếu nó cùng 1 giuộc với thằng đó chứ không phải nạn nhân vô tội thì không thoát được đâu.
Nhiệm vụ hoàn thành, vừa lúc thằng bé ra tới chỗ Dũng là 1 quán trà đá bên kia đường hơi chéo 1 chút thì mấy thằng còn lại ở ngoài tóm gọn. Kết quả là tạm giữ chiếc xe máy của thằng Dũng cho tới buổi tối, khi nó đem nốt tiền tới chuộc lại. Nghĩ lại thì thằng đó vừa tham mà vừa vẫn ngu lắm. Mình cũng chả quan tâm tại sao trước nó làm được chứng chỉ kiếm tiền đàng hoàng mà lại quay sang lừa đảo.

Để cảm ơn chiến công của mình, H mời mình chiều hôm sau sang ăn lẩu vì đó là ngày chủ nhật. Cả 3 cùng được nghỉ.

3h chiều, mình có mặt sớm hơn hẹn 1h đồng hồ. Chạy xuống đón mình không phải D mà là H, cô bé mặc quần short bò khoe đôi chân dài ( nói là dài nhưng cả người cũng chỉ 1m6, hơn chị 2 cm). Và chiếc áo phông màu cam đậm. Nhìn sơ nói về sự hấp dẫn thì cũng chả có gì, nhất là vòng 1 siêu bằng phẳng. Tất nhiên mình đâu có ý nghĩ đen tối gì, dắt xe và theo cô em lên nhà.

Nơi hai chị em trú ngụ suốt từ lúc H lên học đại học là 1 căn chung cư mini trong con ngõ Hoàng Quốc Việt. Căn phòng chừng 30m2 , có nhà wc khép kín và 1 ban công nhỏ - nơi đun nấu có mái che. Máy giặt dùng chung với mọi người trên tầng thượng cũng là nơi phơi phóng. Một chiếc giường đơn giản, 2 chiếc laptop, 1 giá sách và khu bếp nho nhỏ. Nói là phòng con gái nhưng không có mấy cái mùi thơm mà mình vẫn hay tưởng tượng. Vì vợ mình không bao giờ dùng mỹ phẩm trừ son môi. Còn H là 1 người học y nên cũng cực lực phản đối mỹ phẩm. Trừ 1 số loại chăm sóc da, răng từ thiên nhiên.

D đang đi chợ, mình cũng chả biết làm gì, ngồi đợi và hỏi chuyện linh tinh quanh việc học và làm của H.

H khá thoải mái và vui vẻ, có lẽ vì coi mình như là người yêu của chị gái. Hỏi ra mới biết H có người yêu, sau hỏi D thì biết tính cả thời gian tán thì từ hồi lớp 10. Còn tính thời gian yêu nhau thì từ giữa năm nhất đại học. Cậu này bằng tuổi, cách nhà 2 nàng có hơn 100m, có thể nói là hàng xóm láng giềng. Để ý và tán H từ hồi lớp 10 khi học chung 3 năm cấp 3, nhưng cô bé chỉ lao đầu vào học. Cho tới khi lên đại học, hắn cũng quyết thuê trọ ngay gần đó và tiếp tục kiên trì theo đuổi. Kết quả là H đã đổ và yêu nhau, 1 tình yêu đúng kiểu trẻ con với H là người cầm roi. Thằng cu kia sợ H lắm, quát 1 câu là im thin thít, dọa 1 câu bỏ là chạy theo cả buổi xin lỗi.

Bữa ăn lẩu diễn ra cũng rất bình thường, không có sự xuất hiện thêm của cu cậu kia vì lý do cậu đi đá bóng – đam mê của cậu ta. Câu chuyện cũng chẳng có gì để kể ngoài việc H công khai nói xấu chị mình tính lười : lười nấu ăn, lười dọn dẹp và nấu ăn thì dở tệ. Điểm này cũng thể hiện sự ghê gớm của cô bé, vì mình để ý vừa nói xấu chị, vừa để ý mình từng tý, kiểu như xem mình có biểu hiện gì khác không. Trong khi chị gái cô vừa tìm cách chống đỡ, vừa ngại ngùng với mình. Và có vẻ mình vượt qua bài test của cô em gái dễ dàng , đơn giản thực sự mình cũng đâu quan tâm tới mấy vấn đề cơm nước nhà cửa. Sau này làm vợ mình cũng vậy thôi, nhiều lúc cũng hơi bực 1 tẹo nhưng hết ngay.

  • Anh tối hay ngủ nhà bạn ở đầu Cầu Giấy à ?
  • Ừ , có gì hot ?
  • Thì thấy chị D bảo anh hay ở nhà bạn mà toàn ăn uống linh tinh ở quán ý. Kiểu ý không đảm bảo sức khỏe đâu, hay tối nào mà ở lại anh qua đây em nấu cơm cho ăn. Rồi về nhà bạn ngủ.
  • Ôi ai lại đi ăn trực thế !
  • Trực gì đâu, có 2 chị em ăn cũng buồn, anh qua đây thêm người em mới có hứng nấu ăn.
  • Anh sang đây ăn cùng bọn em cũng được mà, thêm bát thêm đũa thôi – D chen ngang 1 câu.
  • Thế V đâu sao k rủ? ( ny cô bé)
  • À , hắn ở với em trai lại thêm 1 ông anh họ nữa nên chia nhau nấu cơm. Với tên đó lười sang đây ăn lắm vì bị em bắt rửa bát.
  • Thế anh ăn đây cũng phải rửa bát à T_T
  • Anh không rửa thì chị D phải rửa, tự chia nhau, em nấu ăn rồi. Chả lẽ anh lỡ để chị rửa ?
  • Thế thôi không sang đâu, ngu gì !
  • Trước sau chả phải rửa , tập dần đi.
  • Còn lâu ạ, sướng ngày nào biết ngày đó đã.
Và thế là sau đó mình bắt đầu hay qua ăn tối tại nhà trọ 2 chị em, chính xác khoảng 2-3 bữa 1 tuần. Cũng không lâu sau đó còn ngủ lại luôn.
 
Phần 4 : Cô bé có ánh mắt biết cười !

….Xong rồi từ Mèo Vạc, sáng sớm hôm sau sẽ đi Đồng Văn. Thường người ta đi tới Đồng văn hôm đầu tiên, hôm sau lên cột cở Lũng Cú rồi vòng qua Mèo Vạc mà về. Thế nhưng đi như thế thì sẽ qua đèo Mã Pì Lèng vào buổi trưa, mà như vậy thì không thể đẹp bằng sáng sớm. Khi ánh mặt trời xuyên qua những làn sương sớm chiếu rọi cả thung lũng phía dưới được….

Mình thao thao bất tuyệt, hôm nay mình đang kể cho nàng những hành trình và những điều “khác” khi mình đi du lịch so với phần đông mọi người. Nàng như con mèo con, thu mình ôm chặt lấy con gấu bông, chốc chốc lại đẩy cặp kính lên khỏi rơi và chăm chú nhìn vào màn hình máy tính đang video call với mình.

Dù đã quen nhau 2 tuần trời, đã gặp nhau 3 lần nhưng có vẻ cả 2 đứa chưa đánh giá xem khi nào và ai sẽ bắt đầu bày tỏ rằng mình thích người kia. Và sẽ bao lâu để có thể kết thành tình yêu.Dường như cả 2 không vội vàng, không quá háo hức như lần đầu biết yêu. Mọi thứ chậm rãi và nhẹ nhàng như dòng sông mùa không mưa.

  • Ủa tiếng gì ồn thế D ?
  • À, con em gái em nó đang cáu cái gì ý !
  • Khiếp con gái mà giọng to nhỉ , đang cãi nhau với ai hay sao ?
  • H, nói to thế…
Nàng đứng dậy đi sang chỗ em gái hỏi han và có vẻ hai chị em thủ thỉ kể lể nói chuyện gì đó mà mình không nghe được bao nhiêu. Chừng 4 5 phút sau, màn hình trống trơn xuất hiện trở lại khuôn mặt trái xoan xinh xắn.

  • H nó đang bức xúc anh ạ !
  • Bức xúc chuyện gì thế ?
  • Nó bị lừa tiền, đang sôi máu
  • Éc ? Lừa tiền gì thế ?
  • Chả là nó đi mua chứng chỉ tin học gì ý, đại khái là không cần đi học chỉ cần tới trung tâm đăng ký với nộp tiền là sẽ có chứng chỉ. Mà giờ hẹn bao lần rồi vẫn không thấy chứng chỉ đâu.
  • Lừa nhiều không ?
  • Hình như triệu rưỡi hay sao ý em cũng không để ý ! ( vợ mình đúng là hơi ngơ chả để ý hay hỏi chi tiết chuyện gì)
  • Ôi dào, có triệu rưỡi thì của đi thay người.
  • Đấy ! Anh T cũng bảo của đi thay người đây này !
Vài tiếng ồn ào vang lên, nàng như bị đẩy dạt ra 1 bên, 2/3 màn hình lúc này bị chiếm bởi 1 khuôn mặt mới tinh. Dù mình biết nàng có em gái , ở trọ cùng nhưng chưa từng thấy mặt. Vì cô bé rất kín kẽ, trên FB cũng không để bất cứ tấm ảnh cá nhân nào. Có lẽ giống 1 phần tính mình, hầu như không bao giờ up ảnh lên mạng xã hội nào trừ những tấm ảnh hồi còn trẻ trâu lỡ up.

  • Anh nghe chị D có mà ra đê, bà này lúc nào cũng nghe 1 kiểu trình bày 1 kiểu. Không phải em bị lừa cái chứng chỉ. Mà em hợp tác làm chứng chỉ bị lừa, giờ mấy khách đang kêu ầm lên ý.
  • Là sao ? Chả hiểu gì cả !
  • Tức là thế này, trước em đi học chứng chỉ tin học thì quen ông này. Ông ý kêu làm ở trung tâm đào tạo ABC, mà lúc ý là đúng thế thật. Ông ý bảo học làm gì, đưa 1tr2 thì ông ý làm luôn chứng chỉ cho. Mà cái chứng chỉ này của bọn em nó kiểu chỉ là văn phòng word excel vớ vẩn ý. Như em thì vẫn tự học thi . Nhưng mấy anh chị khóa trên với chỗ phòng khám em làm quen nữa thì lười. Thế là em hỏi làm hộ, xong cứ người này bảo người kia, thấy được được em tăng giá lên 1tr5 cứ 1 người làm em được 1tr2.
  • Ờm rồi sao mà lừa ?
  • Thì đầu tiên làm vẫn ổn, em làm được mười mấy gần 20 người rồi. Xong đợt này có thêm 5 người cũng làm, mà toàn là bạn em giới thiệu chứ không phải quen em trực tiếp. Thì gửi tiền lâu lắm rồi, quá hẹn hơn 2 tuần rồi , gọi điện thì cứ khất lần bảo bận với đi công tác. Xong 2 hôm nay thì gọi thuê bao luôn.
  • Thế đến chỗ anh ý làm chưa ? ( đang lịch sự gọi anh ý chứ bt phải gọi nó – thằng )
  • Tới rồi mà ở đấy bảo ông này nghỉ đó tháng rồi, với cả không phải nhân viên chính thức gì đâu. Trước làm chân lon ton gì đó thôi…mà á….

Lúc đó mình cũng chẳng nhớ nổi H nói gì. Chỉ để ý vào màn hình, vừa nghe vừa đáp trả câu chuyện, tất nhiên là có cả sự thi thoảng tham gia của D. Nàng có vẻ khá không quan tâm và chăm chú điện thoại hơn là câu chuyện giữa em gái nàng với mình. Mình nhìn kỹ hơn, bất chợt có cái mơ hồ so sánh sự xinh xắn của 2 chị em.
Hơn nhau 2 tuổi, không bàn độ trẻ, khác với chị gái. H có 1 khuôn mặt tròn, làn da mịn màng nhưng không trắng bằng chị gái. Mái tóc có vẻ hơi dài được buộc túm kiểu nghịch ngợm ra phía sau. Đôi môi nhỏ ánh lên vẻ mềm mại, và đặc biệt nhất làm người khác không thể không ấn tượng là ánh mắt sau đôi kính cận.

Ánh mắt đó toát ra vẻ thông minh không thể phản bác dù là ai nhìn vào. Nó cho người đối diện nhìn thấy rõ sự nhanh nhạy và tinh quái của người sở hữu. Ánh mắt đó toát ra sự yêu đời, vui vẻ và lạc quan dù có bất cứ chuyện gì tới đi nữa. Và mọi người đừng nghĩ mình bị ngợp hay thu hút hoàn toàn vì điều đó gì cả, nếu so sánh thì cả 2 chị em không thể nói ai xinh hơn ai. Chỉ có thể nói nhìn ai nhanh nhẹn thông minh hơn ai. Mà như mọi người nếu đã đọc , mình vốn không ai dạy dỗ, tự lớn lên và trưởng thành trí tuệ bằng chính khả năng của mình. Trả giá bằng thất bại, đau khổ và nước mắt , nên thứ mình tôn sùng chính là trí tuệ. Vì vậy mình cũng bị ấn tượng bởi khuôn mặt H một chút nhưng không có gì khác.

  • …giờ em cũng chả biết làm thế nào, em lấy cả số bạn em gọi cho thì vẫn có chuông. Nhưng nhấc lên nghe giọng em thì tắt luôn xong chặn luôn số em gọi tới.
  • Ok, hiểu rồi. Thế giờ em muốn đòi lại tiền chứ gì ?
  • Thì cả 7 củ rưỡi chứ ít đâu. Quan trọng là mất uy tín ý, em đang định làm thêm vụ tín chỉ tiếng Anh mà dính ngay vụ này, mất uy tín quá.
  • Học không lo học lo kiếm tiền thế !
  • Đâu em kiếm thêm thôi, cũng chả mất công gì, mỗi đi lại với làm hồ sơ hộ người ta. Tranh thủ kiếm được thì kiếm chớ.
  • Nó tối còn đi làm thêm ở phòng khám bác em, lương cao lắm anh ạ - D chen ngang.
  • Cao cái gì, còn chả đủ tiền ăn trưa ?
  • Ăn trưa gì tận mấy trăm k, lương đấy tận 5 triệu cơ mà ?
  • Thì ăn trưa với ăn vặt….- hai chị em lại tranh cãi nhau.
  • Thôi được rồi, anh bảo này ….2 đứa trật tự coi xem nào !
  • Yên xem anh T bảo gì – H dừng màn kéo tay với D lại.
  • Giờ lấy số lạ gọi tới anh ta vẫn nghe máy đúng không ?
  • Đúng, em thử 2 số đều nghe, nhưng cứ nghe giọng em là tắt xong chặn.
  • Thế chứng tỏ nó vẫn đang cố muốn lừa nốt , lừa thêm ít người rồi mới té hẳn. Thế bình thường làm chứng chỉ thì em sẽ chuyển tiền hay đưa tiền mặt.
  • Trước mới thì em đưa tiền mặt lúc lên làm hồ sơ luôn, sau quen thì em toàn chuyển khoản còn hồ sơ tiện gộp 2 3 hôm vào lên 1 lần.
  • Ok. Để anh xử lý xem sao !
  • Xử lý thế nào, anh định đánh nhau à ?
  • Em nhìn anh như con tép thế này đánh ai. Giờ em cho anh số, anh gọi đăng ký làm tín chỉ tin học cho anh và bạn anh. Nó sẽ phải hẹn anh ra đâu đó để giao dịch, thế là tóm được thôi.
  • Ờ nhờ, thế mà không nghĩ ra. Anh T nhìn thế mà thông minh phết.
  • Ơ cái con bé này , thôi đưa số đây rồi té ra để anh với chị D nói chuyện.
  • Vâng , trả hết chỗ cho anh chị, em đi xem phim.
H rời khỏi cuộc trò chuyện, mình và nàng tiếp tục buông. Vụ này phải giúp cô em vợ tương lai 1 chuyến rồi, định bụng mai sẽ gọi cho mấy thằng bạn hẹn đi cùng cho chắc tay. Chứ mình đúng là chả đánh được ai, người suy dinh dưỡng từ bé, sức khỏe ổn định là may rồi chứ đấm sao nổi.


………

Sau khi gọi điện thoại được cho cậu Dũng – kẻ lừa đảo kia, mình gọi cho mấy cậu bạn và lập tức có được kèo set hẹn gặp thì mình thông báo ngay cho 2 chị em. Cả 3 mừng rỡ rồi ngồi buôn tiếp loanh quanh chuyện về những kẻ lừa đảo, thêm bài nhắc nhở cô bé H về lòng tin.

Chiều hôm sau, theo yêu cầu nằng nặc của H đi cùng mình và 3 thằng bạn, thêm 1 thằng em trai to như trâu mộng cùng đến gần chỗ tại một quán cafe cóc ngay khu Nguyễn Khánh Toàn. Mình và thằng bạn vào trước còn cả lũ đứng đợi ở xa, chỉ cần mình nháy máy là phi vào.

Kết quả ngoài dự tính, vừa ngồi được lúc thì 1 số máy lạ gọi tới, 1 cậu nhóc cấp 3 tìm tới mình bảo là em anh Dũng ra nhận tiền + hồ sơ hộ. Mình hỏi Dũng đâu thì bảo bận chưa gặp được. Bảo giờ bọn anh theo em tới tận nhà cho chắc thì cậu kia chối đây đẩy, sau đó là màn gằn giọng của thằng bạn mình. Kết quả đúng như mình dự đoán từ lúc cậu kia lúng túng, thằng cha đó nhờ 1 thằng học sinh ất ơ qua đường, bảo vào kia nhận hồ sơ với tiền hộ rồi sẽ cho 5 lít. Mình chắc chắn nó đang núp ở đâu gần đó theo dõi, nếu thấy an toàn thì mới ra nhận tiền.
Đã muốn lấy le với chị gái H thì cũng phải chịu chơi. Mình bảo thằng em cho nó 5 lít, nhiệm vụ của nó là giả vờ như mọi chuyện đều ổn và đi ra chỗ thằng kia đợi sẵn. Cũng nói rõ thằng kia là lừa đảo và nếu nó cùng 1 giuộc với thằng đó chứ không phải nạn nhân vô tội thì không thoát được đâu.
Nhiệm vụ hoàn thành, vừa lúc thằng bé ra tới chỗ Dũng là 1 quán trà đá bên kia đường hơi chéo 1 chút thì mấy thằng còn lại ở ngoài tóm gọn. Kết quả là tạm giữ chiếc xe máy của thằng Dũng cho tới buổi tối, khi nó đem nốt tiền tới chuộc lại. Nghĩ lại thì thằng đó vừa tham mà vừa vẫn ngu lắm. Mình cũng chả quan tâm tại sao trước nó làm được chứng chỉ kiếm tiền đàng hoàng mà lại quay sang lừa đảo.

Để cảm ơn chiến công của mình, H mời mình chiều hôm sau sang ăn lẩu vì đó là ngày chủ nhật. Cả 3 cùng được nghỉ.

3h chiều, mình có mặt sớm hơn hẹn 1h đồng hồ. Chạy xuống đón mình không phải D mà là H, cô bé mặc quần short bò khoe đôi chân dài ( nói là dài nhưng cả người cũng chỉ 1m6, hơn chị 2 cm). Và chiếc áo phông màu cam đậm. Nhìn sơ nói về sự hấp dẫn thì cũng chả có gì, nhất là vòng 1 siêu bằng phẳng. Tất nhiên mình đâu có ý nghĩ đen tối gì, dắt xe và theo cô em lên nhà.

Nơi hai chị em trú ngụ suốt từ lúc H lên học đại học là 1 căn chung cư mini trong con ngõ Hoàng Quốc Việt. Căn phòng chừng 30m2 , có nhà wc khép kín và 1 ban công nhỏ - nơi đun nấu có mái che. Máy giặt dùng chung với mọi người trên tầng thượng cũng là nơi phơi phóng. Một chiếc giường đơn giản, 2 chiếc laptop, 1 giá sách và khu bếp nho nhỏ. Nói là phòng con gái nhưng không có mấy cái mùi thơm mà mình vẫn hay tưởng tượng. Vì vợ mình không bao giờ dùng mỹ phẩm trừ son môi. Còn H là 1 người học y nên cũng cực lực phản đối mỹ phẩm. Trừ 1 số loại chăm sóc da, răng từ thiên nhiên.

D đang đi chợ, mình cũng chả biết làm gì, ngồi đợi và hỏi chuyện linh tinh quanh việc học và làm của H.

H khá thoải mái và vui vẻ, có lẽ vì coi mình như là người yêu của chị gái. Hỏi ra mới biết H có người yêu, sau hỏi D thì biết tính cả thời gian tán thì từ hồi lớp 10. Còn tính thời gian yêu nhau thì từ giữa năm nhất đại học. Cậu này bằng tuổi, cách nhà 2 nàng có hơn 100m, có thể nói là hàng xóm láng giềng. Để ý và tán H từ hồi lớp 10 khi học chung 3 năm cấp 3, nhưng cô bé chỉ lao đầu vào học. Cho tới khi lên đại học, hắn cũng quyết thuê trọ ngay gần đó và tiếp tục kiên trì theo đuổi. Kết quả là H đã đổ và yêu nhau, 1 tình yêu đúng kiểu trẻ con với H là người cầm roi. Thằng cu kia sợ H lắm, quát 1 câu là im thin thít, dọa 1 câu bỏ là chạy theo cả buổi xin lỗi.

Bữa ăn lẩu diễn ra cũng rất bình thường, không có sự xuất hiện thêm của cu cậu kia vì lý do cậu đi đá bóng – đam mê của cậu ta. Câu chuyện cũng chẳng có gì để kể ngoài việc H công khai nói xấu chị mình tính lười : lười nấu ăn, lười dọn dẹp và nấu ăn thì dở tệ. Điểm này cũng thể hiện sự ghê gớm của cô bé, vì mình để ý vừa nói xấu chị, vừa để ý mình từng tý, kiểu như xem mình có biểu hiện gì khác không. Trong khi chị gái cô vừa tìm cách chống đỡ, vừa ngại ngùng với mình. Và có vẻ mình vượt qua bài test của cô em gái dễ dàng , đơn giản thực sự mình cũng đâu quan tâm tới mấy vấn đề cơm nước nhà cửa. Sau này làm vợ mình cũng vậy thôi, nhiều lúc cũng hơi bực 1 tẹo nhưng hết ngay.

  • Anh tối hay ngủ nhà bạn ở đầu Cầu Giấy à ?
  • Ừ , có gì hot ?
  • Thì thấy chị D bảo anh hay ở nhà bạn mà toàn ăn uống linh tinh ở quán ý. Kiểu ý không đảm bảo sức khỏe đâu, hay tối nào mà ở lại anh qua đây em nấu cơm cho ăn. Rồi về nhà bạn ngủ.
  • Ôi ai lại đi ăn trực thế !
  • Trực gì đâu, có 2 chị em ăn cũng buồn, anh qua đây thêm người em mới có hứng nấu ăn.
  • Anh sang đây ăn cùng bọn em cũng được mà, thêm bát thêm đũa thôi – D chen ngang 1 câu.
  • Thế V đâu sao k rủ? ( ny cô bé)
  • À , hắn ở với em trai lại thêm 1 ông anh họ nữa nên chia nhau nấu cơm. Với tên đó lười sang đây ăn lắm vì bị em bắt rửa bát.
  • Thế anh ăn đây cũng phải rửa bát à T_T
  • Anh không rửa thì chị D phải rửa, tự chia nhau, em nấu ăn rồi. Chả lẽ anh lỡ để chị rửa ?
  • Thế thôi không sang đâu, ngu gì !
  • Trước sau chả phải rửa , tập dần đi.
  • Còn lâu ạ, sướng ngày nào biết ngày đó đã.
Và thế là sau đó mình bắt đầu hay qua ăn tối tại nhà trọ 2 chị em, chính xác khoảng 2-3 bữa 1 tuần. Cũng không lâu sau đó còn ngủ lại luôn.
tới đoạn ngủ rồi :sexy_girl:

via theNEXTvoz for iPad
 
Phần 4 : Cô bé có ánh mắt biết cười !

….Xong rồi từ Mèo Vạc, sáng sớm hôm sau sẽ đi Đồng Văn. Thường người ta đi tới Đồng văn hôm đầu tiên, hôm sau lên cột cở Lũng Cú rồi vòng qua Mèo Vạc mà về. Thế nhưng đi như thế thì sẽ qua đèo Mã Pì Lèng vào buổi trưa, mà như vậy thì không thể đẹp bằng sáng sớm. Khi ánh mặt trời xuyên qua những làn sương sớm chiếu rọi cả thung lũng phía dưới được….

Mình thao thao bất tuyệt, hôm nay mình đang kể cho nàng những hành trình và những điều “khác” khi mình đi du lịch so với phần đông mọi người. Nàng như con mèo con, thu mình ôm chặt lấy con gấu bông, chốc chốc lại đẩy cặp kính lên khỏi rơi và chăm chú nhìn vào màn hình máy tính đang video call với mình.

Dù đã quen nhau 2 tuần trời, đã gặp nhau 3 lần nhưng có vẻ cả 2 đứa chưa đánh giá xem khi nào và ai sẽ bắt đầu bày tỏ rằng mình thích người kia. Và sẽ bao lâu để có thể kết thành tình yêu.Dường như cả 2 không vội vàng, không quá háo hức như lần đầu biết yêu. Mọi thứ chậm rãi và nhẹ nhàng như dòng sông mùa không mưa.

  • Ủa tiếng gì ồn thế D ?
  • À, con em gái em nó đang cáu cái gì ý !
  • Khiếp con gái mà giọng to nhỉ , đang cãi nhau với ai hay sao ?
  • H, nói to thế…
Nàng đứng dậy đi sang chỗ em gái hỏi han và có vẻ hai chị em thủ thỉ kể lể nói chuyện gì đó mà mình không nghe được bao nhiêu. Chừng 4 5 phút sau, màn hình trống trơn xuất hiện trở lại khuôn mặt trái xoan xinh xắn.

  • H nó đang bức xúc anh ạ !
  • Bức xúc chuyện gì thế ?
  • Nó bị lừa tiền, đang sôi máu
  • Éc ? Lừa tiền gì thế ?
  • Chả là nó đi mua chứng chỉ tin học gì ý, đại khái là không cần đi học chỉ cần tới trung tâm đăng ký với nộp tiền là sẽ có chứng chỉ. Mà giờ hẹn bao lần rồi vẫn không thấy chứng chỉ đâu.
  • Lừa nhiều không ?
  • Hình như triệu rưỡi hay sao ý em cũng không để ý ! ( vợ mình đúng là hơi ngơ chả để ý hay hỏi chi tiết chuyện gì)
  • Ôi dào, có triệu rưỡi thì của đi thay người.
  • Đấy ! Anh T cũng bảo của đi thay người đây này !
Vài tiếng ồn ào vang lên, nàng như bị đẩy dạt ra 1 bên, 2/3 màn hình lúc này bị chiếm bởi 1 khuôn mặt mới tinh. Dù mình biết nàng có em gái , ở trọ cùng nhưng chưa từng thấy mặt. Vì cô bé rất kín kẽ, trên FB cũng không để bất cứ tấm ảnh cá nhân nào. Có lẽ giống 1 phần tính mình, hầu như không bao giờ up ảnh lên mạng xã hội nào trừ những tấm ảnh hồi còn trẻ trâu lỡ up.

  • Anh nghe chị D có mà ra đê, bà này lúc nào cũng nghe 1 kiểu trình bày 1 kiểu. Không phải em bị lừa cái chứng chỉ. Mà em hợp tác làm chứng chỉ bị lừa, giờ mấy khách đang kêu ầm lên ý.
  • Là sao ? Chả hiểu gì cả !
  • Tức là thế này, trước em đi học chứng chỉ tin học thì quen ông này. Ông ý kêu làm ở trung tâm đào tạo ABC, mà lúc ý là đúng thế thật. Ông ý bảo học làm gì, đưa 1tr2 thì ông ý làm luôn chứng chỉ cho. Mà cái chứng chỉ này của bọn em nó kiểu chỉ là văn phòng word excel vớ vẩn ý. Như em thì vẫn tự học thi . Nhưng mấy anh chị khóa trên với chỗ phòng khám em làm quen nữa thì lười. Thế là em hỏi làm hộ, xong cứ người này bảo người kia, thấy được được em tăng giá lên 1tr5 cứ 1 người làm em được 1tr2.
  • Ờm rồi sao mà lừa ?
  • Thì đầu tiên làm vẫn ổn, em làm được mười mấy gần 20 người rồi. Xong đợt này có thêm 5 người cũng làm, mà toàn là bạn em giới thiệu chứ không phải quen em trực tiếp. Thì gửi tiền lâu lắm rồi, quá hẹn hơn 2 tuần rồi , gọi điện thì cứ khất lần bảo bận với đi công tác. Xong 2 hôm nay thì gọi thuê bao luôn.
  • Thế đến chỗ anh ý làm chưa ? ( đang lịch sự gọi anh ý chứ bt phải gọi nó – thằng )
  • Tới rồi mà ở đấy bảo ông này nghỉ đó tháng rồi, với cả không phải nhân viên chính thức gì đâu. Trước làm chân lon ton gì đó thôi…mà á….

Lúc đó mình cũng chẳng nhớ nổi H nói gì. Chỉ để ý vào màn hình, vừa nghe vừa đáp trả câu chuyện, tất nhiên là có cả sự thi thoảng tham gia của D. Nàng có vẻ khá không quan tâm và chăm chú điện thoại hơn là câu chuyện giữa em gái nàng với mình. Mình nhìn kỹ hơn, bất chợt có cái mơ hồ so sánh sự xinh xắn của 2 chị em.
Hơn nhau 2 tuổi, không bàn độ trẻ, khác với chị gái. H có 1 khuôn mặt tròn, làn da mịn màng nhưng không trắng bằng chị gái. Mái tóc có vẻ hơi dài được buộc túm kiểu nghịch ngợm ra phía sau. Đôi môi nhỏ ánh lên vẻ mềm mại, và đặc biệt nhất làm người khác không thể không ấn tượng là ánh mắt sau đôi kính cận.

Ánh mắt đó toát ra vẻ thông minh không thể phản bác dù là ai nhìn vào. Nó cho người đối diện nhìn thấy rõ sự nhanh nhạy và tinh quái của người sở hữu. Ánh mắt đó toát ra sự yêu đời, vui vẻ và lạc quan dù có bất cứ chuyện gì tới đi nữa. Và mọi người đừng nghĩ mình bị ngợp hay thu hút hoàn toàn vì điều đó gì cả, nếu so sánh thì cả 2 chị em không thể nói ai xinh hơn ai. Chỉ có thể nói nhìn ai nhanh nhẹn thông minh hơn ai. Mà như mọi người nếu đã đọc , mình vốn không ai dạy dỗ, tự lớn lên và trưởng thành trí tuệ bằng chính khả năng của mình. Trả giá bằng thất bại, đau khổ và nước mắt , nên thứ mình tôn sùng chính là trí tuệ. Vì vậy mình cũng bị ấn tượng bởi khuôn mặt H một chút nhưng không có gì khác.

  • …giờ em cũng chả biết làm thế nào, em lấy cả số bạn em gọi cho thì vẫn có chuông. Nhưng nhấc lên nghe giọng em thì tắt luôn xong chặn luôn số em gọi tới.
  • Ok, hiểu rồi. Thế giờ em muốn đòi lại tiền chứ gì ?
  • Thì cả 7 củ rưỡi chứ ít đâu. Quan trọng là mất uy tín ý, em đang định làm thêm vụ tín chỉ tiếng Anh mà dính ngay vụ này, mất uy tín quá.
  • Học không lo học lo kiếm tiền thế !
  • Đâu em kiếm thêm thôi, cũng chả mất công gì, mỗi đi lại với làm hồ sơ hộ người ta. Tranh thủ kiếm được thì kiếm chớ.
  • Nó tối còn đi làm thêm ở phòng khám bác em, lương cao lắm anh ạ - D chen ngang.
  • Cao cái gì, còn chả đủ tiền ăn trưa ?
  • Ăn trưa gì tận mấy trăm k, lương đấy tận 5 triệu cơ mà ?
  • Thì ăn trưa với ăn vặt….- hai chị em lại tranh cãi nhau.
  • Thôi được rồi, anh bảo này ….2 đứa trật tự coi xem nào !
  • Yên xem anh T bảo gì – H dừng màn kéo tay với D lại.
  • Giờ lấy số lạ gọi tới anh ta vẫn nghe máy đúng không ?
  • Đúng, em thử 2 số đều nghe, nhưng cứ nghe giọng em là tắt xong chặn.
  • Thế chứng tỏ nó vẫn đang cố muốn lừa nốt , lừa thêm ít người rồi mới té hẳn. Thế bình thường làm chứng chỉ thì em sẽ chuyển tiền hay đưa tiền mặt.
  • Trước mới thì em đưa tiền mặt lúc lên làm hồ sơ luôn, sau quen thì em toàn chuyển khoản còn hồ sơ tiện gộp 2 3 hôm vào lên 1 lần.
  • Ok. Để anh xử lý xem sao !
  • Xử lý thế nào, anh định đánh nhau à ?
  • Em nhìn anh như con tép thế này đánh ai. Giờ em cho anh số, anh gọi đăng ký làm tín chỉ tin học cho anh và bạn anh. Nó sẽ phải hẹn anh ra đâu đó để giao dịch, thế là tóm được thôi.
  • Ờ nhờ, thế mà không nghĩ ra. Anh T nhìn thế mà thông minh phết.
  • Ơ cái con bé này , thôi đưa số đây rồi té ra để anh với chị D nói chuyện.
  • Vâng , trả hết chỗ cho anh chị, em đi xem phim.
H rời khỏi cuộc trò chuyện, mình và nàng tiếp tục buông. Vụ này phải giúp cô em vợ tương lai 1 chuyến rồi, định bụng mai sẽ gọi cho mấy thằng bạn hẹn đi cùng cho chắc tay. Chứ mình đúng là chả đánh được ai, người suy dinh dưỡng từ bé, sức khỏe ổn định là may rồi chứ đấm sao nổi.


………

Sau khi gọi điện thoại được cho cậu Dũng – kẻ lừa đảo kia, mình gọi cho mấy cậu bạn và lập tức có được kèo set hẹn gặp thì mình thông báo ngay cho 2 chị em. Cả 3 mừng rỡ rồi ngồi buôn tiếp loanh quanh chuyện về những kẻ lừa đảo, thêm bài nhắc nhở cô bé H về lòng tin.

Chiều hôm sau, theo yêu cầu nằng nặc của H đi cùng mình và 3 thằng bạn, thêm 1 thằng em trai to như trâu mộng cùng đến gần chỗ tại một quán cafe cóc ngay khu Nguyễn Khánh Toàn. Mình và thằng bạn vào trước còn cả lũ đứng đợi ở xa, chỉ cần mình nháy máy là phi vào.

Kết quả ngoài dự tính, vừa ngồi được lúc thì 1 số máy lạ gọi tới, 1 cậu nhóc cấp 3 tìm tới mình bảo là em anh Dũng ra nhận tiền + hồ sơ hộ. Mình hỏi Dũng đâu thì bảo bận chưa gặp được. Bảo giờ bọn anh theo em tới tận nhà cho chắc thì cậu kia chối đây đẩy, sau đó là màn gằn giọng của thằng bạn mình. Kết quả đúng như mình dự đoán từ lúc cậu kia lúng túng, thằng cha đó nhờ 1 thằng học sinh ất ơ qua đường, bảo vào kia nhận hồ sơ với tiền hộ rồi sẽ cho 5 lít. Mình chắc chắn nó đang núp ở đâu gần đó theo dõi, nếu thấy an toàn thì mới ra nhận tiền.
Đã muốn lấy le với chị gái H thì cũng phải chịu chơi. Mình bảo thằng em cho nó 5 lít, nhiệm vụ của nó là giả vờ như mọi chuyện đều ổn và đi ra chỗ thằng kia đợi sẵn. Cũng nói rõ thằng kia là lừa đảo và nếu nó cùng 1 giuộc với thằng đó chứ không phải nạn nhân vô tội thì không thoát được đâu.
Nhiệm vụ hoàn thành, vừa lúc thằng bé ra tới chỗ Dũng là 1 quán trà đá bên kia đường hơi chéo 1 chút thì mấy thằng còn lại ở ngoài tóm gọn. Kết quả là tạm giữ chiếc xe máy của thằng Dũng cho tới buổi tối, khi nó đem nốt tiền tới chuộc lại. Nghĩ lại thì thằng đó vừa tham mà vừa vẫn ngu lắm. Mình cũng chả quan tâm tại sao trước nó làm được chứng chỉ kiếm tiền đàng hoàng mà lại quay sang lừa đảo.

Để cảm ơn chiến công của mình, H mời mình chiều hôm sau sang ăn lẩu vì đó là ngày chủ nhật. Cả 3 cùng được nghỉ.

3h chiều, mình có mặt sớm hơn hẹn 1h đồng hồ. Chạy xuống đón mình không phải D mà là H, cô bé mặc quần short bò khoe đôi chân dài ( nói là dài nhưng cả người cũng chỉ 1m6, hơn chị 2 cm). Và chiếc áo phông màu cam đậm. Nhìn sơ nói về sự hấp dẫn thì cũng chả có gì, nhất là vòng 1 siêu bằng phẳng. Tất nhiên mình đâu có ý nghĩ đen tối gì, dắt xe và theo cô em lên nhà.

Nơi hai chị em trú ngụ suốt từ lúc H lên học đại học là 1 căn chung cư mini trong con ngõ Hoàng Quốc Việt. Căn phòng chừng 30m2 , có nhà wc khép kín và 1 ban công nhỏ - nơi đun nấu có mái che. Máy giặt dùng chung với mọi người trên tầng thượng cũng là nơi phơi phóng. Một chiếc giường đơn giản, 2 chiếc laptop, 1 giá sách và khu bếp nho nhỏ. Nói là phòng con gái nhưng không có mấy cái mùi thơm mà mình vẫn hay tưởng tượng. Vì vợ mình không bao giờ dùng mỹ phẩm trừ son môi. Còn H là 1 người học y nên cũng cực lực phản đối mỹ phẩm. Trừ 1 số loại chăm sóc da, răng từ thiên nhiên.

D đang đi chợ, mình cũng chả biết làm gì, ngồi đợi và hỏi chuyện linh tinh quanh việc học và làm của H.

H khá thoải mái và vui vẻ, có lẽ vì coi mình như là người yêu của chị gái. Hỏi ra mới biết H có người yêu, sau hỏi D thì biết tính cả thời gian tán thì từ hồi lớp 10. Còn tính thời gian yêu nhau thì từ giữa năm nhất đại học. Cậu này bằng tuổi, cách nhà 2 nàng có hơn 100m, có thể nói là hàng xóm láng giềng. Để ý và tán H từ hồi lớp 10 khi học chung 3 năm cấp 3, nhưng cô bé chỉ lao đầu vào học. Cho tới khi lên đại học, hắn cũng quyết thuê trọ ngay gần đó và tiếp tục kiên trì theo đuổi. Kết quả là H đã đổ và yêu nhau, 1 tình yêu đúng kiểu trẻ con với H là người cầm roi. Thằng cu kia sợ H lắm, quát 1 câu là im thin thít, dọa 1 câu bỏ là chạy theo cả buổi xin lỗi.

Bữa ăn lẩu diễn ra cũng rất bình thường, không có sự xuất hiện thêm của cu cậu kia vì lý do cậu đi đá bóng – đam mê của cậu ta. Câu chuyện cũng chẳng có gì để kể ngoài việc H công khai nói xấu chị mình tính lười : lười nấu ăn, lười dọn dẹp và nấu ăn thì dở tệ. Điểm này cũng thể hiện sự ghê gớm của cô bé, vì mình để ý vừa nói xấu chị, vừa để ý mình từng tý, kiểu như xem mình có biểu hiện gì khác không. Trong khi chị gái cô vừa tìm cách chống đỡ, vừa ngại ngùng với mình. Và có vẻ mình vượt qua bài test của cô em gái dễ dàng , đơn giản thực sự mình cũng đâu quan tâm tới mấy vấn đề cơm nước nhà cửa. Sau này làm vợ mình cũng vậy thôi, nhiều lúc cũng hơi bực 1 tẹo nhưng hết ngay.

  • Anh tối hay ngủ nhà bạn ở đầu Cầu Giấy à ?
  • Ừ , có gì hot ?
  • Thì thấy chị D bảo anh hay ở nhà bạn mà toàn ăn uống linh tinh ở quán ý. Kiểu ý không đảm bảo sức khỏe đâu, hay tối nào mà ở lại anh qua đây em nấu cơm cho ăn. Rồi về nhà bạn ngủ.
  • Ôi ai lại đi ăn trực thế !
  • Trực gì đâu, có 2 chị em ăn cũng buồn, anh qua đây thêm người em mới có hứng nấu ăn.
  • Anh sang đây ăn cùng bọn em cũng được mà, thêm bát thêm đũa thôi – D chen ngang 1 câu.
  • Thế V đâu sao k rủ? ( ny cô bé)
  • À , hắn ở với em trai lại thêm 1 ông anh họ nữa nên chia nhau nấu cơm. Với tên đó lười sang đây ăn lắm vì bị em bắt rửa bát.
  • Thế anh ăn đây cũng phải rửa bát à T_T
  • Anh không rửa thì chị D phải rửa, tự chia nhau, em nấu ăn rồi. Chả lẽ anh lỡ để chị rửa ?
  • Thế thôi không sang đâu, ngu gì !
  • Trước sau chả phải rửa , tập dần đi.
  • Còn lâu ạ, sướng ngày nào biết ngày đó đã.
Và thế là sau đó mình bắt đầu hay qua ăn tối tại nhà trọ 2 chị em, chính xác khoảng 2-3 bữa 1 tuần. Cũng không lâu sau đó còn ngủ lại luôn.
Tiếp đi thím . Có vẻ bắt đầu hay rồi đấy
 
Back
Top