Tại vì sao người lặng im chẳng nói một câu
Lòng quặn đau đành nhìn em bước đi cùng ai
Rồi ngày mai anh sẽ sống sao
Khi chẳng có em bên cạnh anh
Ngậm ngùi anh đây chỉ biết lùi về phía sau.
Luôn dõi theo từng nụ cười ánh mắt của em
Ngày hôm qua nụ cười ấy vẫn đang còn đây
Giờ vụt bay chỉ còn những cơn say
Tự trách sao anh quá yếu lòng
Chẳng lẽ không thể ngoại lệ được sao
Chỉ một lần thôi.
lyrics
Buổi sáng mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên tôi thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: Hôm nay tôi đi học.