Winner không hẳn là người giàu, chỉ cần là người biết mình muốn gì, tin vào công việc mình làm và không phụ thuộc ai

Có thực mới vực được đạo. :ROFLMAO:, mấy thằng triết học đạo lí đều xuất thân tầng lớp cao.
 
Mega winner, hội tụ đủ các yếu tố :rolleyes:.
Chỉ có 1 khuyết điểm là hay xạo lol và simp gái=((.
 
Quyền + tiền mà ko có kiến thức và phong thái thì những thằng dưới nó ngoi lên đạp ngay trong vòng một nốt nhạc chứ đùa. Bảo sao VN có câu "không ai giàu ba họ" trong khi ở Tây nhiều dòng họ nó giàu có cả chục đời
Kiến thức và phong thái? Giờ chú cứ là ngoài nhìn bọn trẻ là biết. Chỉ cần nhìn và nói chuyện là chú biết ngay điệu kiên kinh tế rồi. Bọn nhà giàu ko còn có chuyện để thằng con tự tung tư tác như xưa đâu
 
tôi tưởng ngta giàu có tiền trong người rồi mới tự tin chứ, còn mấy ng ko có tiền nhưng vẫn tự tin thì hoặc là ảo tưởng, hoặc là người tài giỏi, có kỹ năng và học thức tốt
Trong cuộc sống có nhiều mức nằm giữa thứ gọi là "giàu" và "nghèo" chứ không phải chỉ có 2 hạng đó.
Biết đủ & được tự do làm cái mình thích, vui vẻ là được rồi.
Thích nhất câu: "Thời khắc con người bắt đầu tham lam, chính là lúc anh ta trở nên bất hạnh"
 
Quyền + tiền mà ko có kiến thức và phong thái thì những thằng dưới nó ngoi lên đạp ngay trong vòng một nốt nhạc chứ đùa. Bảo sao VN có câu "không ai giàu ba họ" trong khi ở Tây nhiều dòng họ nó giàu có cả chục đời
Phong thái có thể rèn đc và Kiến thức có thể thừa kế ở Cha Mẹ
 
Trong cuộc sống có nhiều mức nằm giữa thứ gọi là "giàu" và "nghèo" chứ không phải chỉ có 2 hạng đó.
Biết đủ & được tự do làm cái mình thích, vui vẻ là được rồi.
Thích nhất câu: "Thời khắc con người bắt đầu tham lam, chính là lúc anh ta trở nên bất hạnh"
câu này hay
 
Dạo này đọc trên voz thấy nhiều bạn trẻ hay có khái niệm winner vs lesor. Anh winner thì mặc định là nhiều tiền, đi xe đẹp, ở nhà to còn lesor thì tất nhiên là vế đối lập ngược lại của "có nhiều tiền."

Quan điểm trên có phần trẻ con và lệch lạc nên mỗ tôi xin đặt bút viết miên man vài dòng.

Winner là thái độ, không phải là điều kiện vật chất

Từ quan điểm và kinh nghiệm cá nhân tôi, winner đơn giản chỉ là con người có phong thái tự tin (nhưng không kiêu căng một cách ngu ngốc). Đa số (nhưng không phải tất cả) những người có phong thái như thế này thường giàu hoặc ít nhất tự chủ về kinh tế, thế nên nhiều người nhầm lẫn giữa nguyên nhân và hệ quả.

Tôi đã từng gặp những người làm nghiên cứu khoa học thu nhập chỉ vừa đủ trang trải cơ bản cho đến các bạn du học phải đi làm thêm 60 tiếng/tuần, nhưng phong thái nói chuyện của họ toát ra sự tự tin và trải đời.

Tôi cũng đã gặp những anh gia đình bố mẹ làm siêu to, học cao đẳng cộng đồng nhưng mua xe Lexus + ở nhà bố mẹ mua riêng cho đi du học, nhưng phong cách ăn nói rất ngây ngô, khi hỏi về tương lai họ chỉ biết mở miệng "có gì bố mẹ em tính cho".

Chẳng ai gọi một người đến tương lai của mình cũng không tự quyết định được cho mình là winner cả các bạn ạ.

Vì sao người Việt ít thái độ winners?

Hơn 20 năm ở VN và hơn 10 năm ở nước ngoài, va chạm với đủ các loại thành phần, tôi nhận thấy kiềm hãm lớn nhất của người Việt đến từ cách giáo dục gia đình.

Ngày xưa tôi đi học, 8/10 các đứa bạn trong lớp chả biết bản thân muốn gì. Họ "muốn" theo ước muốn của bố mẹ hay những người lớn tuổi hơn trong gia đình đặt ra.

Có anh học trường y đến năm thứ 3 rồi cảm thấy chán, bỏ ngang ngành để chuyển sang IT. Nói chuyện anh lại cảm thấy nuối tiếc mấy năm đi sai hướng.

Nhưng cứ mỗi anh trường y dám can đảm đổi nghề là lại có cả trăm anh cũng trong tâm thế tương tự nhưng không dám bỏ, vì sĩ diện hay vì áp lực gia đình.

Nhìn lại bản thân tôi, tôi cảm thấy sự may mắn lớn nhất của mình không phải là đk gia đình mà là bố mẹ tôi có tư tưởng rất phóng khoáng. Từ lúc tôi học cấp 3, ông bà đã dặn kĩ mấy điều:
1) Thà làm anh quét rác giỏi hơn một anh bác sĩ tồi
2) Mày chọn nghề gì cũng được, nhưng đã làm thì phải cho đến cùng, dở dở ương ương là khổ con ạ.
3) Mày tự chọn nghề rồi tự chịu trách nhiệm, thời bố mẹ khác thời con nhiều, không chọn thay cho con được.

Nhìn lại con đường tôi đi học trong và ngoài nước, kiếm việc ở lại rồi leo thang tập đoàn, tất cả các áp lực và động lực tôi có đều đến từ nội tại bản thân. Khi làm những việc khó thì tất nhiên ai cũng sẽ vài lần thất bại, nhưng khi nếm mùi thất bại trên con đường do bản thân mình tự chọn mình thì nó ngấm hơn rất nhiều. Bởi những lúc đấy tôi không có một ai khác để đổ lỗi cho thất bại của mình.

Dám tự chọn con đường mình đi mặc kệ ai nói ra nói vào và khi vấp ngã chỉ mình tự trách mình rồi đứng dậy đi tiếp - đấy là winner thưa các bạn
quan điểm của anh thôi. Anh nhấn mạnh cái gọi là sự chín chắn và nghị lực kiên cường. Tôi nghĩ khác, winner nên là cái đích mọi người hướng đến, có thành tựu nhất định trong sự nghiệp, có ảnh hưởng tích cực lên xã hội/người xung quanh/gia đình, và về cuộc sống tâm hồn bên trong sống có đạo đức, có lí lẽ và tích cực. Và quan trọng là, hướng tới những điều tốt đẹp trong cuộc sống, và không trách móc bản thân hay đổ lỗi khi những điều không may xảy đến.

Cuối cùng, comment của số đông vozer nó nằm ở học thức trung bình, nên đừng bận tâm nhiều làm j.
 
Thích cách suy nghĩ của thớt. XH cứ tạo ra mấy tiêu chuẩn so sánh làm ng ta càng ngày càng khó sống hơn
 
FdUTi7C.jpg
 
Dạo này đọc trên voz thấy nhiều bạn trẻ hay có khái niệm winner vs lesor. Anh winner thì mặc định là nhiều tiền, đi xe đẹp, ở nhà to còn lesor thì tất nhiên là vế đối lập ngược lại của "có nhiều tiền."

Quan điểm trên có phần trẻ con và lệch lạc nên mỗ tôi xin đặt bút viết miên man vài dòng.

Winner là thái độ, không phải là điều kiện vật chất

Từ quan điểm và kinh nghiệm cá nhân tôi, winner đơn giản chỉ là con người có phong thái tự tin (nhưng không kiêu căng một cách ngu ngốc). Đa số (nhưng không phải tất cả) những người có phong thái như thế này thường giàu hoặc ít nhất tự chủ về kinh tế, thế nên nhiều người nhầm lẫn giữa nguyên nhân và hệ quả.

Tôi đã từng gặp những người làm nghiên cứu khoa học thu nhập chỉ vừa đủ trang trải cơ bản cho đến các bạn du học phải đi làm thêm 60 tiếng/tuần, nhưng phong thái nói chuyện của họ toát ra sự tự tin và trải đời.

Tôi cũng đã gặp những anh gia đình bố mẹ làm siêu to, học cao đẳng cộng đồng nhưng mua xe Lexus + ở nhà bố mẹ mua riêng cho đi du học, nhưng phong cách ăn nói rất ngây ngô, khi hỏi về tương lai họ chỉ biết mở miệng "có gì bố mẹ em tính cho".

Chẳng ai gọi một người đến tương lai của mình cũng không tự quyết định được cho mình là winner cả các bạn ạ.

Vì sao người Việt ít thái độ winners?

Hơn 20 năm ở VN và hơn 10 năm ở nước ngoài, va chạm với đủ các loại thành phần, tôi nhận thấy kiềm hãm lớn nhất của người Việt đến từ cách giáo dục gia đình.

Ngày xưa tôi đi học, 8/10 các đứa bạn trong lớp chả biết bản thân muốn gì. Họ "muốn" theo ước muốn của bố mẹ hay những người lớn tuổi hơn trong gia đình đặt ra.

Có anh học trường y đến năm thứ 3 rồi cảm thấy chán, bỏ ngang ngành để chuyển sang IT. Nói chuyện anh lại cảm thấy nuối tiếc mấy năm đi sai hướng.

Nhưng cứ mỗi anh trường y dám can đảm đổi nghề là lại có cả trăm anh cũng trong tâm thế tương tự nhưng không dám bỏ, vì sĩ diện hay vì áp lực gia đình.

Nhìn lại bản thân tôi, tôi cảm thấy sự may mắn lớn nhất của mình không phải là đk gia đình mà là bố mẹ tôi có tư tưởng rất phóng khoáng. Từ lúc tôi học cấp 3, ông bà đã dặn kĩ mấy điều:
1) Thà làm anh quét rác giỏi hơn một anh bác sĩ tồi
2) Mày chọn nghề gì cũng được, nhưng đã làm thì phải cho đến cùng, dở dở ương ương là khổ con ạ.
3) Mày tự chọn nghề rồi tự chịu trách nhiệm, thời bố mẹ khác thời con nhiều, không chọn thay cho con được.

Nhìn lại con đường tôi đi học trong và ngoài nước, kiếm việc ở lại rồi leo thang tập đoàn, tất cả các áp lực và động lực tôi có đều đến từ nội tại bản thân. Khi làm những việc khó thì tất nhiên ai cũng sẽ vài lần thất bại, nhưng khi nếm mùi thất bại trên con đường do bản thân mình tự chọn mình thì nó ngấm hơn rất nhiều. Bởi những lúc đấy tôi không có một ai khác để đổ lỗi cho thất bại của mình.

Dám tự chọn con đường mình đi mặc kệ ai nói ra nói vào và khi vấp ngã chỉ mình tự trách mình rồi đứng dậy đi tiếp - đấy là winner thưa các bạn
Gớm. Lương cứ 700k$. Làm Senior Manager ở công ty Big Tech Top Tier-1 ở Mẽo là winner rồi ạ. Những cái khác đâu có quan trọng.
 
vậy ''winner thái độ'' đến lúc gặp khó khăn cần 1 khoản tiền lớn thì có chạy đi mượn của ''winner giàu có'' ko ? :matrix: tiền giúp cho cuộc sống dễ thở hơn rất nhiều, nói thẳng ra là vậy :matrix:
 
Chốt lại là phải xác định đc con đường sẽ đi và tận tâm kiên trì với nó
Khi xác định đc rồi thì sẽ biết nên hành động, học tập, quan hệ, cư xử, ... cho phù hợp, có thể nói là liên tục hoàn thiện bản thân, sống ko phí phạm chút thời gian nào
Có thêm tư chất và may mắn nữa thì trở thành nhân vật có tiếng nói ảnh hưởng trong 1 lĩnh vực là trong tầm tay, mấy thằng giàu xổi gặp mặt cũng phải nói năng đàng hoàng, đéo có dám sỗ sàng khoe tiền xạo lờ
Tiền bạc thì hoàn toàn chủ động, có thể dễ dàng kiếm lớn bất kỳ lúc nào nếu thích và cũng có thể từ bỏ mà kiếm vừa vừa đủ dùng
...
Là như vậy hả
JGdqgzY.png
 
Cha mẹ em cứ kêu ở lại làm công việc kinh doanh của gđ nhưng e say no, năm sau sang Can du học chỉ xin tiền học, sinh hoạt tự lo, học xong gáng phấn đấu ở lại Can cày tiền trả lại.
 
tôi tưởng ngta giàu có tiền trong người rồi mới tự tin chứ, còn mấy ng ko có tiền nhưng vẫn tự tin thì hoặc là ảo tưởng, hoặc là người tài giỏi, có kỹ năng và học thức tốt
Ko có tiền mà vẫn tự tin thì phải có sẵn combo đẹp trai .bằng cấp.công việc ổn định +tư tưởng chú trọng nhân nghĩa coi thường vật chất nữa.có hết 4 cái này thì gặp người giàu cỡ nào cũng không lép vế
 
Back
Top