Đồ rằng thêm mấy chục năm trời nữa vẫn có những bài kiểu mẫu thế này
Nó rất chi là điển hình á. Em không có sai. Tại vì em không thể ép được suy nghĩ của mình
Mà bởi sự suy nghĩ của em đó là sự kết nối của cả hệ thống nhân sinh quan, đó là phần nào nói lên nhận thức của em với những điều xung quanh, kể cả con người hay là cách mà em yêu
Việc "tự nhủ" nhắn gửi với chính bản thân mình nó là việc mà tâm trí em đang muốn tự an ủi vấn đề ấy - chứ đó không phải là cách nên nhìn thẳng vào vấn đề đâu pé
Chưa hiểu rõ? Để thẳng thắn rõ ràng thêm: cách em tự nhủ là 1 cách vô thức / bản năng trong tiềm thức em đang muốn xoa dịu tâm trí ngỗn ngang của thực tại. Thực tại là em đang đau lòng, vẫn đang đau lòng. Và ở đây cũng chưa có đủ sự chân thành. Vì khi em chân thành, là đã không cần tự nhủ. Pé có hiểu chưa?
Em nên để tâm trí mình đối diện với thực tại, vì bạn gái kia đã chơi xiếc rùi, cái mà em cần là: Em nhờ nó dạy em chơi xiếc? Hay là em với nó chơi xiếc có hợp cạ không?
Giống như là mua nhà vậy, căn nhà đó nằm ở vị trí hay là chủ cũ thế nào đó, nếu em thật sự cảm thấy muốn và cần căn nhà. Những yếu tố khác có thể được bỏ qua, em sẽ không quên, nhưng em cũng không cần phải buồn hay bận tâm vì đấy là điều mà em đang mong muốn có
Thế thì yêu thôi chứ nên làm gì? Yêu hoặc bỏ. Nhanh gọn, dứt khoát.
Tin rằng nếu em là 1 người trân trọng giá trị của tình yêu thương, và học cách tôn trọng tất cả những mối quan hệ đã được đem đến trong cuộc đời mình - dù vô tình hay là hữu ý thì tại đó đều là những người cùng em chia sẻ với nhau 1 kỉ niệm, hay vài khoảnh khắc. Họ đang giúp em trưởng thành đó