MomvauRangvang
Senior Member
Chào các thím.
Em lấy vợ được tới nay 7 năm rồi. Nói chung cuộc sống cũng tạm ổn. Hai vợ chồng tay trắng vào đời nhưng cũng chịu khó làm ăn. Dù cưới xong đẻ liền 2 đứa và em thì bị thất nghiệp lúc sinh con đầu lòng nhưng 2 vc vẫn gồng gánh qua khó khăn. Giờ cũng chuẩn bị có nhà, có xe.
Thế nhưng tiền đếch phải tất cả và nó ko giải quyết đc mọi vấn đề đâu các thím ạ. Em bị vướng vào chuyện mẹ chồng nàng dâu.
Vợ em thì cá tính mạnh. Còn mẹ em thì bảo thủ. Hai người như lửa với nước. Trước nhà em ở riêng thì mọi thứ ko đến nỗi nhưng do em xây lại nhà nên dọn về ở chung với ông bà nửa năm nay. Từ đó đến giờ ko ngày nào em sống trong yên ổn.
Vợ em nấu cơm, có món ngon món dở. Ngon thì ok, ăn bình thường. Nhưng nếu em thấy dở mà ko ăn thì lập tức vợ em đá đểu bảo là chê đồ vợ nấu, chỉ thích ăn đồ mẹ anh nấu thôi đúng ko? Thế là hai vc cãi nhau.
Vợ em mua đồ về mẹ em ko ăn, chê là ko biết chọn đồ mua vừa đắt vừa ko ngon. đi mua đồ tương tự về để làm.
Mẹ em mua đồ về thì vợ em cũng chê, ko ăn nói đồ ươn, rẻ tiền.(ko nói trước mặt mẹ em)
Nuôi dạy con cái cũng thế, mẹ em thì dù cứ nói là ko can thiệp vào chuyện dạy con của 2vc nhưng làm gì bà cũng nói vào khiến vợ em tỏ vẻ bực bội ra mặt. Thế là người này cho là người kia trẻ dại ko biết dạy con, người kia kêu người này cổ hủ. Cãi nhau um sùm. Em đứng giữa cố gắng giải hoà nhưng chả giải quyết đc gì.
Kể ra thì mọi thứ nó lặt vặt và chẳng có gì đáng để thành 1 câu chuyện đàng hoàng cả nhưng ngày nào cũng va nhau, bằng mặt nhưng ko bằng lòng em mệt mỏi lắm các thím ạ. Em post lên đây chỉ là em muốn có chỗ để nói ra cái sự bất lực của em khi em đứng giữa 2 làn đạn. 1 người là bạn đời một người là mẹ. 2 người mà e yêu thương nhất lại đấu đá nhau. Chán lắm các thím ạ. Mà em chả tâm sự được với ai. Cứ thế này em trầm cảm cmn mất.
Có thím nào ở đây là bác sĩ tâm lý ko?
Em lấy vợ được tới nay 7 năm rồi. Nói chung cuộc sống cũng tạm ổn. Hai vợ chồng tay trắng vào đời nhưng cũng chịu khó làm ăn. Dù cưới xong đẻ liền 2 đứa và em thì bị thất nghiệp lúc sinh con đầu lòng nhưng 2 vc vẫn gồng gánh qua khó khăn. Giờ cũng chuẩn bị có nhà, có xe.
Thế nhưng tiền đếch phải tất cả và nó ko giải quyết đc mọi vấn đề đâu các thím ạ. Em bị vướng vào chuyện mẹ chồng nàng dâu.
Vợ em thì cá tính mạnh. Còn mẹ em thì bảo thủ. Hai người như lửa với nước. Trước nhà em ở riêng thì mọi thứ ko đến nỗi nhưng do em xây lại nhà nên dọn về ở chung với ông bà nửa năm nay. Từ đó đến giờ ko ngày nào em sống trong yên ổn.
Vợ em nấu cơm, có món ngon món dở. Ngon thì ok, ăn bình thường. Nhưng nếu em thấy dở mà ko ăn thì lập tức vợ em đá đểu bảo là chê đồ vợ nấu, chỉ thích ăn đồ mẹ anh nấu thôi đúng ko? Thế là hai vc cãi nhau.
Vợ em mua đồ về mẹ em ko ăn, chê là ko biết chọn đồ mua vừa đắt vừa ko ngon. đi mua đồ tương tự về để làm.
Mẹ em mua đồ về thì vợ em cũng chê, ko ăn nói đồ ươn, rẻ tiền.(ko nói trước mặt mẹ em)
Nuôi dạy con cái cũng thế, mẹ em thì dù cứ nói là ko can thiệp vào chuyện dạy con của 2vc nhưng làm gì bà cũng nói vào khiến vợ em tỏ vẻ bực bội ra mặt. Thế là người này cho là người kia trẻ dại ko biết dạy con, người kia kêu người này cổ hủ. Cãi nhau um sùm. Em đứng giữa cố gắng giải hoà nhưng chả giải quyết đc gì.
Kể ra thì mọi thứ nó lặt vặt và chẳng có gì đáng để thành 1 câu chuyện đàng hoàng cả nhưng ngày nào cũng va nhau, bằng mặt nhưng ko bằng lòng em mệt mỏi lắm các thím ạ. Em post lên đây chỉ là em muốn có chỗ để nói ra cái sự bất lực của em khi em đứng giữa 2 làn đạn. 1 người là bạn đời một người là mẹ. 2 người mà e yêu thương nhất lại đấu đá nhau. Chán lắm các thím ạ. Mà em chả tâm sự được với ai. Cứ thế này em trầm cảm cmn mất.
Có thím nào ở đây là bác sĩ tâm lý ko?