(tâm sự) Biết thế ngày đó đừng đi khám máu

Status
Not open for further replies.

GihanNael

Member
Spam
Bình thường thì tui cũng chẳng bao giờ mảy may nghĩ tới cái bệnh gout, tui cũng chả có chút kiến thức gì về nó, và những gì tui biết cũng tầm thường như người khác, đó là: Bị gout thì là do tham ăn, tham nhậu, béo phì nôn, bét nhè, lười, xấu tính, đáng chê. Và tui nghĩ rằng, mình đã giảm 7-8kg trong thời gian sau tết, tuy ko bằng ai nhưng mình như trẻ đi vài tuổi, tuy đã hơn 30t nhưng mình hơi gầy, thế thì chắc mẻm mình sẽ đứng ngoài cái phạm vi dòm ngó của bệnh Gout.

Hay nói cách khác, tôi nghĩ tôi sẽ ko bao giờ bị gout với cái cân nặng 65k và lối sống 1 tháng nhậu 1 lần

Cho đến ngày hôm bữa đó...xỏ đôi giày nhựa Nhật vào, định chạy bộ cho vui chân, thì bước đi thấy hơi nhoi nhói ở xương ngón cái....ban đầu chả nghĩ gì đâu, vì cái nhói đó cũng ko tới độ đi ko được, vẫn đi tốt và chạy cũng được, và ko phải nhói ở khớp lồi của ngón cái.

Nhưng....nghĩ lại thì cái nhói của nó cũng khá nhức, đủ để làm cái não mình quan tâm tới nó, mình cứ didnhninh là do giày dỏm, bước đi nó gập giày xuống chỗ ngón đó nên lâu thành viêm cơ....đau.

Vốn cái tính mình lo xa, nên mình nghĩ ra đủ khả năng, khả năng là viêm da, viêm gân, viêm cơ....và mình chợt tái mặt khi nghĩ tới 1 khả năng xấu nhất là: hay là Gout

Nhưng gout nó đau như thế nào, mù tịt, và xét nghiệm gout như nào, mình lên gg sơ sơ thì thấy là phải xem Uric máu (tới lúc này mới biết Uric là họ hàng với gout) ....thế là ko hiểu sao, cái buổi tối hôm đó cứ hồi hộp 1 cách lạ kì, mong cho sáng nhanh nhanh để mai đi test gout ngay và luôn. Có ông còn bảo đi test Uric máu rẻ lắm, vài chục ngàn là có, làm tôi càng háo hức.

Và thế là tôi đến khám máu. Không khí tại phòng khám nó rất là trời ơi, chen lấn, chờ gọi số, bệnh tật...chán nản...và bỗng dưng tôi có cái cảm giác sợ sợ lạ thường (kiểu giác quan thứ 6) linh cảm cái gì đó chẳng lành....rồi bùm 1 cái, tờ giấy kết quả khám máu đã thò ra, tôi dòm thấy con số in đậm là 428, trong khi khung tham chiếu là 180-420, đề chữ H bên cạnh, lúc đó tôi vẫn chưa có kiến thức để hiểu 428 nghĩa là sao, nhưng nỗi lo sợ cứ dâng cao dần, hỏi (bà) bác sĩ "như thế em bị rồi à?"

Bà bác sĩ cứ trả lời quanh quẹo, hình như bà ko có kiến thức gì mấy, cứ nói kiểu lớt phớt là "mới 428 thì có gì đâu mà sợ hả em, kiêng nhậu, kiêng bò, hải sản..." Nhưng nói kiêng...có nghĩa là tôi đã có cái gì đó trong người rồi chứ gì? Tôi phải thay đổi, tôi ko đc ăn tự do, tôi ko đc nướng thịt vào buổi tối và nhâm nhi ngắm trăng nữa, cuộc sống sẽ thay đổi rất nhiều với cái 428 đó....

Và do trong não vẫn chưa trang bị nhiều kiến thức, tôi chấp nhận những câu trả lời hàng 2 của bà bác sĩ vô tác dụng này, về nhà với 1 đống nỗi lo chồng chất....và tôi google thêm về bệnh gout, tá hoả ra rằng gout nó thật sự là 1 hung thần, vua của các nỗi đau, cơn đau của các vị vua, họ mô tả cơn đau của nó bằng tiếng Anh "FULL BLOWN" (một cú đòn toàn diện, tuyệt sát???? đù má!) Và khi 1 người (mỹ) trải nghiệm 1 cơn đau FULL BLOWN thì họ chỉ muốn được chết ngay để thoát khỏi nỗi đau. Trời ơi!

Với sự sợ hãi vì bị google doạ, bị reddit hù, tôi lo lắng khám thêm máu vài nơi nữa và 1 nơi có chiếc máy (chắc là hư) ra kết quả 350 làm tôi mừng hụt, sau đó lại đi nơi khác với trị số cao tới 469 làm tâm trạng tôi như rơi xuống vực sâu, sau đó nữa những kết quả toàn là same same 430, 425, 416....làm tôi dần quên đi cái kết quả hiếm hoi 350 kia, và tin rằng mình đã bị Uric Cao, và cũng dần dần sợ rằng mình đúng là ở giai đoạn 1 gout (như 1 số trang ba trợn viết đại) không biết khi nào tới giai đoạn 2 .

Giờ tôi như biến thành người khác, đi làm như cho có, ăn như cho đúng nghĩa vụ, trước kia tôi từng hơi khó chịu khi nhà làm có 1 con gà mà ông em ăn hơi nhiều quá, còn giờ thì tôi không nghĩ vậy nữa, ai ăn nhiều càng tốt, để tôi ăn thật ít những món có đạm đó....Tôi chỉ sống chìm trong bóng tối của sự lo âu, buồn bã, tạm bợ...có lẽ cho tới hết đời.

Biết thế ngày hôm đó đừng đi khám máu, biết thế ngày hôm đó đừng xỏ giày vào chạy. Cứ sống vô tư như 1 thằng ngu, 1 thằng ko có kiến thức, 1 thằng không biết gì đi, tôi sẽ hạnh phúc hơn.

Tôi tiếc cái thằng Tôi của tháng trước quá, tiếc cái sự yêu đời, nhiều kế hoạch giải trí, du ngoạn, nhiều niềm vui và sự ham hố giao tiếp, chào hỏi với mọi người, nhiều ý tưởng nấu nướng. Giờ thì chỉ còn màu xám xịt. Giờ mở những bản nhạc buồn nghe vào cũng ko buồn nổi nữa, vì những nỗi buồn trước đây dù buồn mấy vẫn rất tuyệt đẹp, chứ ko có khô khan, kinh dị, và chua chát như cái bệnh Gout
 
Last edited:
làm thùng bia về uống đi, đm kêu ca suốt ngày như đàn bà thế :tire:
Cắc ké thì hay kêu, tiếng kêu của nó ngắn, dở, ọt ọt, ẹt ẹt
Cũng như con người, người cmt ngắn ngủn, miệt thị, cà khịa ngắn ngắn và chả có gì thuyết phục....thì đều là những thằng nghèo, đói, loser, chả có thành tựu gì cho đời
Nói đừng tự ái.
 
1687443355522.png

ủa 4xx sợ cái gì rợ, ăn uống bây giờ có mấy người không gout. Tôi 60 cân tháng nhậu lần đây, do ăn uống với nhiều nguyên nhân nữa. Mà gout chứ có phải ung thư đâu mà sợ dữ vậy, tôi 5xx vẫn ngồi cười mấy thằng bạn 6xx kêu đau bình thường, mà tôi chả có cảm giác gì :big_smile:
 
4xx thì cũng chưa phải là cao, vì nồng độ uric sẽ giao động lên xuống, test máu chỉ ra đc 1 lần chụp ảnh lại voà lúc nó lên hoặc xuống. Mấy cái trang nói 4 giai đoạn gout và nói tăng uric cao là giai đoạn 1 thì cũng ko đáng tin, vì ở giai đoạn 1, tăng như nào mới gọi là tăng, tăng 5xx uric thì có thể coi là giai đoạn 1, còn nếu 4xx lâu lâu xuống khoảng 399 thì lại ở mức hoà tan uric, nghĩa là ở mức này vẫn còn an toàn.
 
Thớt giống tôi vãi, cũng mới xét nghiệm ra Axit Uric 443.
Nhưng mà tôi không lo lắm, kiêng chút là lại về mức bt thôi mà.
 
View attachment 1911136
ủa 4xx sợ cái gì rợ, ăn uống bây giờ có mấy người không gout. Tôi 60 cân tháng nhậu lần đây, do ăn uống với nhiều nguyên nhân nữa. Mà gout chứ có phải ung thư đâu mà sợ dữ vậy, tôi 5xx vẫn ngồi cười mấy thằng bạn 6xx kêu đau bình thường, mà tôi chả có cảm giác gì :big_smile:
gout, bị đau như điện giật, ko có thuốc chữa khỏi, chỉ có thuốc giảm triệu chứng, khi đau đau rất khủng khiếp (tôi chưa đau chưa biết). Gió thổi cũng đau, và sẽ đau tái lại nhiều lần gây bất tiện cuộc sống, 1 lần phải nằm cả tuần (nghe kể thế) và về lâu về dài thì ăn mòn xương, méo xương, mọc khối u tophi, mổ tophi được nhưng khó lành do vùng đó thiếu sức sống. Có thể nhiễm trùng, viêm sau mổ, và có thể mọc rất nhiều cục trên cơ thể.

Xét về mức độ gây hại cũng như tính chất liên tục của nó thì tôi đánh giá Gout = Ung thư
 
View attachment 1911136
ủa 4xx sợ cái gì rợ, ăn uống bây giờ có mấy người không gout. Tôi 60 cân tháng nhậu lần đây, do ăn uống với nhiều nguyên nhân nữa. Mà gout chứ có phải ung thư đâu mà sợ dữ vậy, tôi 5xx vẫn ngồi cười mấy thằng bạn 6xx kêu đau bình thường, mà tôi chả có cảm giác gì :big_smile:
Vậy là bạn chưa đau, chưa bị gout, ngoài ra bạn có sự lạc quan tốt, tôi nể bạn
Thớt giống tôi vãi, cũng mới xét nghiệm ra Axit Uric 443.
Nhưng mà tôi không lo lắm, kiêng chút là lại về mức bt thôi mà.
Tôi đã kiêng cữ, ăn ít, thể dục mấy tháng liền, lẽ ra cái kết tôi nhận được phải là 343, chứ ko phải 4xx+. Bạn có hiểu cảm giác cố gắng tu thân nhưng uric vẫn cao ko? Còn nếu tôi là 1 thằng khốn ăn nhậu, thì với 4xx có lẽ tôi vẫn mừng vì thấp, và dễ dàng cải thiện.
 
Bình thường thì tui cũng chẳng bao giờ mảy may nghĩ tới cái bệnh gout, tui cũng chả có chút kiến thức gì về nó, và những gì tui biết cũng tầm thường như người khác, đó là: Bị gout thì là do tham ăn, tham nhậu, béo phì nôn, bét nhè, lười, xấu tính, đáng chê. Và tui nghĩ rằng, mình đã giảm 7-8kg trong thời gian sau tết, tuy ko bằng ai nhưng mình như trẻ đi vài tuổi, tuy đã hơn 30t nhưng mình hơi gầy, thế thì chắc mẻm mình sẽ đứng ngoài cái phạm vi dòm ngó của bệnh Gout.

Hay nói cách khác, tôi nghĩ tôi sẽ ko bao giờ bị gout với cái cân nặng 65k và lối sống 1 tháng nhậu 1 lần

Cho đến ngày hôm bữa đó...xỏ đôi giày nhựa Nhật vào, định chạy bộ cho vui chân, thì bước đi thấy hơi nhoi nhói ở xương ngón cái....ban đầu chả nghĩ gì đâu, vì cái nhói đó cũng ko tới độ đi ko được, vẫn đi tốt và chạy cũng được, và ko phải nhói ở khớp lồi của ngón cái.

Nhưng....nghĩ lại thì cái nhói của nó cũng khá nhức, đủ để làm cái não mình quan tâm tới nó, mình cứ didnhninh là do giày dỏm, bước đi nó gập giày xuống chỗ ngón đó nên lâu thành viêm cơ....đau.

Vốn cái tính mình lo xa, nên mình nghĩ ra đủ khả năng, khả năng là viêm da, viêm gân, viêm cơ....và mình chợt tái mặt khi nghĩ tới 1 khả năng xấu nhất là: hay là Gout

Nhưng gout nó đau như thế nào, mù tịt, và xét nghiệm gout như nào, mình lên gg sơ sơ thì thấy là phải xem Uric máu (tới lúc này mới biết Uric là họ hàng với gout) ....thế là ko hiểu sao, cái buổi tối hôm đó cứ hồi hộp 1 cách lạ kì, mong cho sáng nhanh nhanh để mai đi test gout ngay và luôn. Có ông còn bảo đi test Uric máu rẻ lắm, vài chục ngàn là có, làm tôi càng háo hức.

Và thế là tôi đến khám máu. Không khí tại phòng khám nó rất là trời ơi, chen lấn, chờ gọi số, bệnh tật...chán nản...và bỗng dưng tôi có cái cảm giác sợ sợ lạ thường (kiểu giác quan thứ 6) linh cảm cái gì đó chẳng lành....rồi bùm 1 cái, tờ giấy kết quả khám máu đã thò ra, tôi dòm thấy con số in đậm là 428, trong khi khung tham chiếu là 180-420, đề chữ H bên cạnh, lúc đó tôi vẫn chưa có kiến thức để hiểu 428 nghĩa là sao, nhưng nỗi lo sợ cứ dâng cao dần, hỏi (bà) bác sĩ "như thế em bị rồi à?"

Bà bác sĩ cứ trả lời quanh quẹo, hình như bà ko có kiến thức gì mấy, cứ nói kiểu lớt phớt là "mới 428 thì có gì đâu mà sợ hả em, kiêng nhậu, kiêng bò, hải sản..." Nhưng nói kiêng...có nghĩa là tôi đã có cái gì đó trong người rồi chứ gì? Tôi phải thay đổi, tôi ko đc ăn tự do, tôi ko đc nướng thịt vào buổi tối và nhâm nhi ngắm trăng nữa, cuộc sống sẽ thay đổi rất nhiều với cái 428 đó....

Và do trong não vẫn chưa trang bị nhiều kiến thức, tôi chấp nhận những câu trả lời hàng 2 của bà bác sĩ vô tác dụng này, về nhà với 1 đống nỗi lo chồng chất....và tôi google thêm về bệnh gout, tá hoả ra rằng gout nó thật sự là 1 hung thần, vua của các nỗi đau, cơn đau của các vị vua, họ mô tả cơn đau của nó bằng tiếng Anh "FULL BLOWN" (một cú đòn toàn diện, tuyệt sát???? đù má!) Và khi 1 người (mỹ) trải nghiệm 1 cơn đau FULL BLOWN thì họ chỉ muốn được chết ngay để thoát khỏi nỗi đau. Trời ơi!

Với sự sợ hãi vì bị google doạ, bị reddit hù, tôi lo lắng khám thêm máu vài nơi nữa và 1 nơi có chiếc máy (chắc là hư) ra kết quả 350 làm tôi mừng hụt, sau đó lại đi nơi khác với trị số cao tới 469 làm tâm trạng tôi như rơi xuống vực sâu, sau đó nữa những kết quả toàn là same same 430, 425, 416....làm tôi dần quên đi cái kết quả hiếm hoi 350 kia, và tin rằng mình đã bị Uric Cao, và cũng dần dần sợ rằng mình đúng là ở giai đoạn 1 gout (như 1 số trang ba trợn viết đại) không biết khi nào tới giai đoạn 2 .

Giờ tôi như biến thành người khác, đi làm như cho có, ăn như cho đúng nghĩa vụ, trước kia tôi từng hơi khó chịu khi nhà làm có 1 con gà mà ông em ăn hơi nhiều quá, còn giờ thì tôi không nghĩ vậy nữa, ai ăn nhiều càng tốt, để tôi ăn thật ít những món có đạm đó....Tôi chỉ sống chìm trong bóng tối của sự lo âu, buồn bã, tạm bợ...có lẽ cho tới hết đời.

Biết thế ngày hôm đó đừng đi khám máu, biết thế ngày hôm đó đừng xỏ giày vào chạy. Cứ sống vô tư như 1 thằng ngu, 1 thằng ko có kiến thức, 1 thằng không biết gì đi, tôi sẽ hạnh phúc hơn.

Tôi tiếc cái thằng Tôi của tháng trước quá, tiếc cái sự yêu đời, nhiều kế hoạch giải trí, du ngoạn, nhiều niềm vui và sự ham hố giao tiếp, chào hỏi với mọi người, nhiều ý tưởng nấu nướng. Giờ thì chỉ còn màu xám xịt. Giờ mở những bản nhạc buồn nghe vào cũng ko buồn nổi nữa, vì những nỗi buồn trước đây dù buồn mấy vẫn rất tuyệt đẹp, chứ ko có khô khan, kinh dị, và chua chát như cái bệnh Gout
Có khi nào vì ít uống nước
 
thớt chắc ở ngoài bí lắm ko than vãn đc nên mới lập thớt miết như này
ai cũng bệnh thôi, ko bị này thì bị cái khác
 
Có khi nào vì ít uống nước
Cũng đúng trước đây và có lẽ cả đời tôi tôi ít chú trọng uống nước lắm, nhưng tôi ko nghĩ là tôi uống ít nước tới mức đó, nếu như tính trung bình, chắc 1 ngày tôi uống cũng khoảng 1.5 lít nước, cộng với thức ăn chắc 1.7 lít
 
4WmSjnm.jpg

Mấy bác xem giúp em như này là đã nghiêm trọng chưa . Em mới đi test tuần trước bs kê cho 1 đơn thuốc + dặn 1 tháng sau quay lại test
4gmOAMB.gif


via theNEXTvoz for iPhone
 
4WmSjnm.jpg

Mấy bác xem giúp em như này là đã nghiêm trọng chưa . Em mới đi test tuần trước bs kê cho 1 đơn thuốc + dặn 1 tháng sau quay lại test
4gmOAMB.gif


via theNEXTvoz for iPhone
Nhìn cái bảng mà bó phép :D số nào cũng cao. tôi đoán anh vozer này 1m6 béo phì nặng 90 ký trở lên :D

PS: chưa bị first flare thì mọi thứ đều ít nghiêm trọng, nên cứ yên tâm tu tịnh
 
hồi tháng trước cũng mới bị mà ko bít bị gì vì ko đi khám
sáng mới ngũ dậy tự nhiên chân phải nó đau dữ dọi lun ( vd hình dưới ) , đứng lên đi ko dc , muốn đứng thì chân trái trụ và tay giữ cái gì đó , lên mạng đọc thì thấy giống g , mà vị trí dau thì ko đúng , nên liều ko đi kiểm tra gì , sau 3 ngày thì hết , nhưng h lâu lâu cũng có cảm giác tê tê ,
1687446657726.png
 
Cũng đúng trước đây và có lẽ cả đời tôi tôi ít chú trọng uống nước lắm, nhưng tôi ko nghĩ là tôi uống ít nước tới mức đó, nếu như tính trung bình, chắc 1 ngày tôi uống cũng khoảng 1.5 lít nước, cộng với thức ăn chắc 1.7 lít
Uống nhiều nước là giảm thiểu khả năng bị à ông?
 
lại là thánh gút :))) chết cười với thằng điên này

Sent from Xiaomi Redmi K30 5G using vozFApp
 
Status
Not open for further replies.
Back
Top