Có loser quá không mấy bác, 14 tới là đủ 18 tuổi rồi mà đó h chưa từng biết cảm giác nắm tay con gái ra sao, vào những buổi chiều hay những đêm khuya thấy mấy nhỏ con gái tóc ngang vai dáng thanh mãnh đạp xe đạp hay đi bộ 1 mình là trong lòng luôn có cảm giác gì đó rất ngôn lù, kiểu luôn muốn cùng người kia thành cặp vậy, hôn lên đôi mắt nhỏ xinh, vuốt lên mái tóc đen ngát hương thơm, những cái nắm tay nghẹn ngùng,
Đau khổ lắm mấy bác ơi, tuổi trẻ thanh xuân gì đâu mà không hề có 1 thứ gì hết, cả ngày chỉ cắm đầu vô máy tính điện thoại, mấy lần đăng ký bằng lái để chạy grab thì chưa đủ tuổi , haizz.
Sài gòn mưa to quá, trong căn trọ chật hẹp mà chỉ biết cười buồn, dãy lầu trọ tắt điện tối thui hết, em đứng lặng nhìn mưa, phòng bên hạnh phúc quá mấy bác ạ, trong phòng trọ bên kia tối tăm, có tiếng hát vu vơ của 2 anh chị sinh viên đang sống thử cất lên, " hạnh phúc chỉ hết khi anh ngừng mơ " rồi " mờ sương dang đôi tay ôm lấy em tất cả chỉ là mơ " , nghe mấy tiếng hát lẫn tiếng cười qua lại hạnh phúc đó mà khóc không ra tiếng, vào độ tuổi mà ngta hay gọi là đẹp nhất, trẻ nhất vui tươi nhất mà em không hề có hơi ấm của 1 người phụ nữ nào, cảm giác cô đơn lẻ loi ai đâu thấu hiểu, em có thể quỳ có thể lạy để được nắm tay 1 người con gái, nhưng sao khó quá vậy . , em thật sự mệt mỏi lắm rồi,
Tuổi 17 sắp kết thúc , mà chẳng để lại gì trong em hết, em không có tuổi trẻ