Gái ah! Có 2 điều m muốn nói như vầy:
1- Thông tin đưa ra nên càng rõ ràng càng tốt, Ng đọc càng có nhiều thông tin thì sẽ giúp bạn đưa ra quyết định chính xác hơn. gấu của bạn thu nhập bao nhiêu thì ghi rõ, 11tr cũng hơn ối ng trên này mà 19tr thì cũng chưa chắc khè dc ai. Bệnh của gấu là bệnh gì thì nói luôn, biết đâu có ng đưa ra dc thông tin hữu ích. Trên này ẩn danh nên đừng có ngại.
2- Quyết định thế nào là ở bạn, nhưng m muốn kể vs bạn 1 câu chuyện của m.
Thời sv m cũng từng yêu 1 cô bạn cùng lớp, kéo dài dc 3 năm. Khi bắt đầu đi làm, cô đó thấy cs kiếm tiềm quá khó khăn, nhiều ng vây quanh, họ có tiền, có xe, khéo ăn nói. Khi đó m vẫn chỉ là 1 thằng sv quèn, k có 1 cái gì, k công việc, k nhà cửa, ngáo ngơ tuổi 21, ba mẹ thì ở quê. Cô ấy sớm nhận ra rằng nếu cưới m, cô ấy sẽ k có tương lai, rồi cô quyết định chia tay. Dù rằng là 1 thằng đàn ông, nhưng khi đó m rất buồn, tình đầu mà, cũng có khóc nữa. Sau này thì cô ấy kể bị bệnh nang xoắn buồng trứng, sẽ khó đẻ, tỷ lệ là 5%, muốn chắc ăn thì phải thụ tinh ống nghiệm, ai tới tán cô ấy khi biết tin đều xách dái chạy mẹ hết. Nếu yêu thương đủ lớn thì mới hi vọng vượt qua dc điều đó mà đến vs nhau, nhưng ng yêu cô ấy nhiều nhất là m thì cô ấy đã sút 1 phát bay từ HN vô tới SG mất rồi. Mấy ng khác ai dám cược vào 1 cô gái k chắc có sinh nở dc hay k, muốn sinh phải 100tr cho 1 lần thụ tinh. K ai, k 1 ai chịu chi, chịu khó để đến vs cô ấy cả, tới h vẫn độc thân. Có lần gạ kèo m ra HN thì hai ta cưới nhau mới sợ chứ. Tiêc là khi đó m đã thành ông chủ, có cơ sở kd riêng rồi, có chút ngoại hình và k khó để có 1 ng yêu teen trẻ đẹp.
Vậy đó, xác suất là 50-50, có khi kiếm dc 1 a đại gia sẽ giải quyết dc hết tất cả các bài toán của bạn, hoặc là mất tất cả.
Nếu bạn đủ tự tin về bản thân, có ngoại hình, đủ khéo léo, bệnh k ảnh hưởng nhiều tới cs thì nên thử 1 cơ hội khác, còn nếu tiếp tục vs a hiện tại thật sự rõ ràng là k có tương lai -_- nhà thì nợ ngập đầu, họ nội k hi vọng gì giúp đỡ cho tương lai hai bạn, làm công nhân khó cải thiện thu nhập, làm chỉ đủ lo bản thân, sau này con cái nữa tính sao.
- Cmt này t thấy tâm lý nhất trong thớt này, ý nhất còn có câu chuyện dẫn chứng, không như mấy ông trên, khuyên đéo ra khuyên mà chê cũng đéo ra chê, chả ra cl gì
Mình viết ra đây nghĩ sẽ nhận nhiều ý kiến trái chiều gạch đá nhưng thôi, coi như giải tỏa, các anh em các chú các bác cho mình/cháu lời khuyên ý kiến thì mình/cháu xin cám ơn rất nhiều.
- Mình là nữ, 2x tuổi, nhân viên quèn, lương hiện tại X.XXX.XXX (trên 5 triệu), vật lộn với con đường kiếm tiền chưa ngóc đầu nổi. Bản thân bị mang nhiều bệnh, bệnh chính là bệnh di truyền về thận, không có phương án chữa, chỉ kéo dài đến đâu hay đến đấy. Muốn có con khỏe mạnh phải tốn kém vô cùng không khác chữa vô sinh. Gia đình khá phức tạp, do di truyền bệnh nên bố bị, nhà có 3 anh chị em thì có 2/3 bị bệnh. 1 đứa em đang đi học ĐH, 1 đứa út đang học cấp 1. Bố làm công nhân, công ty đang trên đà phá sản, mẹ đi buôn nhỏ lẻ ở chợ. Điều kiện gia đình không khá giả, lo bữa nay bữa mai còn lo chạy bệnh. Bệnh thận thì bác nào biết sẽ thấy được khó khăn mình muốn đề cập đến.
- Người yêu hiện tại 3x tuổi, công việc chính là làm công nhân, ngoài ra có làm thêm bên ngoài, hiện tại thu nhập 1 tháng 1X.XXX.XXX (X mầm non). Bản thân anh cũng mang bệnh từ thời trẻ, khiến bao tiền bạc có được dồn hết để chữa trị đến nay trắng tay, sức khỏe suy kiệt, đến nay cố gắng để phục hồi nhưng chưa tìm được cách. Bệnh khiến anh không làm được việc nặng nhọc, các cơ quan trên người cũng yếu đi: Mắt, thận, ... hiện tại cũng đang cố gắng duy trì tích cực. Gia đình cũng phức tạp, có 3 anh em trai, ông anh cả mất do bệnh, để lại chị dâu và 2 đứa nhỏ cùng khoản nợ nần. Anh thứ thì báo nhà quá nhiều bố mẹ không gánh nổi nên 2 vợ chồng đi trốn nợ, để lại 2 đứa nhỏ cho ông bà chú bác trông, hàng tháng có gửi về 1 ít phụ nuôi con. Bố không làm gì cả, chỉ ở nhà. Mẹ bán hàng nhỏ ở chợ. Gia đình không khá giả.
Hai đứa mình yêu nhau và thương nhau, vì cùng hoàn cảnh trên góc nhìn nào đó. Đặc biệt anh rất thương và chiều mình, dù điểm xấu chắc là hay giận dỗi và suy nghĩ tiêu cực. Cũng đến tuổi dựng vợ gả chồng nhưng mình còn băn khoăn và lo lắng tương lai. Với hoàn cảnh như thế, mình nên nhắm mắt theo anh để cùng gánh vác 2 bên không, hay là lý trí lên mà chia tay.
Chúng mình từng cố chia tay nhau nhưng đều ngay sau đó không nhịn được mà quay lại. Bỏ thì đau mà tiếp thì khổ. Bố mẹ mình chắc chắn sẽ phản đối. Nếu mình cãi bố mẹ mà theo anh, thì gánh nặng nhà anh với nhà mình gộp lại, liệu có gánh được không khi sức khỏe và thời gian của hai đứa có hạn. Hiện nay cả mình và anh đều trắng tay không có tiền dư do dồn vào sức khỏe và chi phí nhiều chuyện cho gia đình.
- Tiếp theo đến câu chuyện của thớt, mình có vài lời thế này, đầu tiên dữ liệu thiếu quá, ít nhất em cũng phải mô tả xem em có gì nổi bật không, nhan sắc, học thức, tính tình..., và anh kia có gì nổi bật không, tiềm năng, tính cách, suy nghĩ..., một cơ số vấn đề khác nữa thì mới có thể khuyên bảo rõ ràng được.
- Dô, đầu tiên, cô em 2x tuổi, nhân viên quèn, lương 5,X củ, mặc dù quèn nhưng vẫn là nhân viên, chắc cũng làm bên văn phòng hay quần què gì đấy chứ không phải là công nhân, việc phát triển cũng tương đối là khó, vì bằng cấp chắc cũng không cao, và chuyên môn chắc cũng chả nhiều, nhan sắc và ngoại hình tui dự đoán chắc cũng bình thường, vì gì chứ bệnh gan với thận, mà lại kiểu di truyền nữa thì sắc mặt chả sáng được, người lúc nào cũng kiểu yếu yếu, nhợt nhạt, sức khỏe thậm chí là kém, lúc nào cũng mệt mệt, vài ngày vài tháng lại đi chạy thận 1 lần hoặc thuốc kèm cơm thì nhìn tươi tắn thể quái nào được.
- Tiếp theo đến phần ông chú, 3x tuổi, gia đình không khá giả, bao nhiêu năm rồi vẫn làm công nhân, sức khỏe không tốt, bệnh gì chưa biết, đã x mầm non thì công nhân chỗ mình ngày tăng ca 12 tiếng cũng đã lãnh 12 13tr, thế thì chưa hiểu làm ngoài là làm cái gì, và cái việc làm ngoài đấy có phát triển được sau này không hay chỉ là phương pháp kiếm tiền tạm bợ kiểu shiper hay grab, kèo này có ai lấy cho thì mừng quá, hàng ngày có người về tâm sự, trò chuyện, cùng nấu cơm, cùng tắm giặt, sáng đi làm, tối về chịch, cuộc sống trôi qua nhẹ nhàng, êm ả, đéo lo nghĩ, mãi mãi đi một cái vòng luẩn quẩn cho đến lúc một trong 2 lìa đời, vậy nên giờ phút này, mặc dù chưa có quần què gì trong tay, và lấy về cả 2 cũng khổ chết mẹ nhưng vẫn cố ép là vậy, trong khi cô cũng chẳng phải ngon lắm nhưng mà thôi, tư tưởng ông này chắc cũng kiểu rổ rá cạp lại, lấy vậy cũng dc.
- Tiếp bây giờ mới tới vấn đề khuyên, về việc 2 người có nên cưới hay không thì mình bảo là đéo, cố sống cố chết gì cũng bảo với ông ấy, khi nào 2 người tổng thu nhập trên 25tr thì cưới, còn không thì đừng ràng buộc nhau, yêu thương đến mấy lấy nhau về mấy nó khác bọt lắm bạn à, đừng bảo chúng ta thương nhau việc gì cũng vượt qua được, số cô đã khổ rồi, lỡ mà có chuyện gì, tan đàn sẻ nghé, vết một đời chồng nữa thì liệu trên đời này còn mấy ai dám đến với cô?
- Và đương nhiên, khuyên cưới thì không nhưng mình cũng chả khuyên bỏ, cái quan trọng của người phụ nữ, là phải biết khuyên nhủ người đàn ông của mình đi lên, việc bây giờ, 2 người cứ thế ở với nhau, học thêm cái này cái nọ tăng mức lương, tiết kiệm chưa bao giờ là cách tốt nhất, còn đừng bảo với tôi là do sức khỏe nên cả 2 không thể học thêm gì khác, hay là do ngại, hay do lười, hay do không có tiền, không có thời gian, toàn ngụy biện cả, nghèo thì có cái l` gì mà ngại, bụng đói thì đầu gối phải bò, quỳ xuống mà xin người ta một cơ hội, lạy lục người ta để mà người ta cho một con đường, bây giờ 2 người, đi học tiếng hoa, con đường nhanh nhất thoát kiếp công nhân là học tiếng, tiếng hoa để giao tiếp dc mất vài tháng thôi, học phí cũng ko bao nhiêu cả, người ta làm công nhân, có tâm có chí, làm vài năm xin lên tổ trường, lên được tổ trưởng rồi cố gắng phấn đấu, tín nhiệm có, trách nhiệm có, trau dồi kỹ năng sẽ lên được vị trí cao hơn, việc không diễn ra trong một vài ngày, nhưng cứ cố gắng thì một vài tháng, một vài năm cuộc sống sẽ thay đổi, thằng bình thường nó phấn đấu 1 thì 2 người phải phấn đấu 10, cái nghèo của 2 vị không phải là nghèo của cải, vật chất, mà là nghèo tinh thần, kiểu an phận, đéo dám cố gắng, đéo dám thay đổi, ở trọ nhà tôi đây, có cô kia làm thợ may, tăng ca 8h tối về còn ngồi may thêm sản phẩm đến tận 12h đêm mới ngủ, tháng một mình cũng kiếm được hơn chục tr, chưa kể tết còn tìm mối bán thêm dưa muối, hạt điều, trong khi đọc bài của cô, tôi chưa thấy một dòng nào ghi là cố gắng để thay đổi cuộc sống, cố gắng cải thiện mức lương, mà lại còn có dòng cô bảo bệnh tật trong người như thế thời gian đâu mà nghĩ đến chuyện học hành nữa, nhập ít đồ về mà bán, bán cái mẹ gì chả được, ở gần quê không có đường kiếm ăn thì tha hương mà cầu thực, vào mấy tỉnh công nghiệp như Bình Dương, mở quán bán đồ ăn sáng cho công nhân cũng hơn cái mức tổng thu nhập của 2 người gộp lại, làm văn phòng lương quèn quá thì đi mà làm công nhân, hay ngồi máy lạnh quen rồi nên ngại việc chân tay, công nhân tôi quen chưa có ai lương dưới 5tr cả, vì cơ bản + phụ cấp của họ cũng đã tầm 6tr rồi, thế mà bao nhiêu năm cô vẫn làm được, trong khi thời gian để cải thiện, word, excel, ngoại ngữ thì không có, cố lên mà cải thiện cuộc sống, lời lẽ tôi có cay nghiệt thì cũng là để tốt cho 2 người, cá nhân tôi chưa thấy ai cố gắng mà vẫn nghèo, và tôi cũng chưa thấy ai đi lên từ 2 bàn tay trắng mà dựa vào may mắn cả, cái mà mọi người nghe kể lại từ những gương thành công chẳng qua là cái phần nổi của tảng băng họ muốn show ra thôi, chứ những đau khổ, khó khăn trong cuộc sống của họ ở những ngày đầu chập chững họ không kể hết đâu. Không muốn 3x vẫn sống trong nghèo túng và bệnh tật thì ngay đêm mai hãy cố gắng học được một thứ gì đó rồi hãy đi ngủ, còn bản thân cô bắt đầu phấn đấu, bắt đầu thay đổi mà khuyên ông kia thế nào ông ấy cũng vẫn biện hộ, thì thôi, hãy để anh ta lại, hãy trèo ra khỏi cái hố của mình, chấm dứt cái vòng lặp ấy đi, vì nồi nào sẽ úp vung nấy thôi, chỉ cần em cố gắng, sẽ lại có người thương em.