737 Max là do thiết kế, động cơ quá nặng làm chúi máy bay xuống, thay vì làm lại thiết kế thì họ dùng phần mềm fix lỗi. Cái cảm biến khi nào máy bay chúi xuống nó sẽ tự động nâng cánh tà 1 chút để bù lại, ngớ ngẫn là pm ko cho phép phi công can thiệp vào tính năng này. Cách làm này đúng là thiên tài, giảm bớt hàng tỉ đô tiền nghiên cứu thiết kế.
Ngược lại bro ạ. Lỗi của con 737Max là động cơ quá mạnh và lắp quá gần đầu máy bay khiến nó luôn có xu hướng ngóc đầu lên, kể cả khi bay ngang (cruising) . Để khắc phục sự "ngỏng đầu" này, Boeing đã lắp hệ thống MCAS hoạt động dựa trên cảm biến, tự điều khiển cánh tà cho máy bay hơi chúi đầu xuống để cân bằng khi bay ngang. Vấn đề là nếu cảm biến sai thì cánh tà cũng sẽ bị sai, khiến máy bay cứ thế chúi xuống không điều chỉnh được, kết quả là cắm xuống đất.
Lý do Boeing làm như vậy là vì cạnh tranh với Airbus. Năm 2012 Airbus ra dòng A320neo có chi phí nhiên liệu thấp hơn hẳn, khiến Boeing phải cấp tốc nâng cấp B737. Một biện pháp tiết kiệm chính không thể bỏ qua là giảm cự ly chạy đà cất cánh (TORA) bằng cách dùng động cơ mạnh hơn. Nhưng khi lắp động cơ mạnh hơn thì theo lý, phải thiết kế lại toàn bộ cánh máy bay để đảm bảo tính cân bằng. Vấn đề là nếu thiết kế lại cánh nghĩa là làm ra 1 mẫu máy bay hoàn toàn mới, sẽ mất công sức, thời gian, tiền bạc và đặc biệt là thời gian chờ cấp phép. Mà Boeing lại không muốn mất thời gian vì A320neo đã khai thác khắp mọi nơi.
Và thế là Boeing nảy ra ý định MCAS: họ quyết định chỉ thay đổi thiết kế hiện hành ít nhất có thể, không thiết kế lại cánh mà chỉ đơn giản thay động cơ cũ bằng động cơ mới và đăng ký với FAA (Cơ quan quản lý hàng không Hoa kỳ) như là 737 nâng cấp chứ không phải 1 mẫu 737 mới. Vì là mẫu nâng cấp nên quy trình thẩm tra cấp phép rút ngắn rất nhiều, và B737 có thể đưa ra thị trường sớm hơn, cạnh tranh với A320neo.
Động cơ mạnh hơn khiến cự ly chạy đà của 737Max rút ngắn đáng kể, đạt mục tiêu tiết kiệm nhiên liệu. Nhưng như đã nói ở trên, cánh không được thiết kế lại khiến điểm nâng bị đẩy về phía trước và máy bay luôn có xu hướng ngóc đầu lên kể cả khi bay ở tốc độ hành trình (800-900km/h). Để máy bay trở lại nằm ngang, Boeing đã nảy ra ý định "thiên tài" là dùng MCAS, bộ điều khiển tự động cánh tà cưỡng bức máy bay chúi đầu xuống. Vấn đề là lúc thử nghiệm thì OK, nhưng khi bay thật thì do các tác động khác nhau mà cảm biến bị sai lệch, khiến MCAS tự kích hoạt lúc máy bay chưa đạt tầm bay ngang, và thế là máy bay thất tốc rơi xuống đất.