1h mất ngủ và trằn trọc về SG

Pham long lanh

Senior Member
Hôm nọ thằng bạn ở Đắc Lắc gửi 1 gói cf rang mời em thẩm thử,nãy xay uống để test máy thì giờ mất cmn ngủ luôn.Tự dưng ngồi nhớ SG dã man các bác ạ,em thì chuyển ra HN làm rồi.Ở SG được 6-7 năm từ thời sinh viên ktx đến khi ra trường đi làm,năm ngoái thì chuyển ra HN làm.
Lúc đó cũng mạnh mẽ tuyên bố “Xời SG có mịa gì đâu mà nhớ,khói bụi ô nhiễm kẹt xe chết mẹ ” mà giờ đúng là bị quật,ở SG lúc trước bao nhiêu kỷ niệm từ nhậu với chị khoá trên được dẫn vào đời,đến bị thằng bạn thân lừa mất xe,lừa thằng bạn vào đa cấp,cả 1 thời đau khổ khi crush chị Mentor đã có chồng .Ở SG 6 năm quanh đi quẩn lại chơi với nhiều người,ra HN thì hầu như ko quen ai,cuộc sống thì ù lì đi rõ và hơi chậm lại.Cũng ko bắt kịp cách sống ở Thủ Đô hoặc có thể không hợp lắm,tính cách vùng miền và ẩm thực thì đúng là khác biệt rõ rệt ( Chưa thẩm được lắm).Hôm trước dừng đèn đỏ còn 1,2 giây thì bị con mụ đi Lead sau lưng nói mỉa “ối dồi ôi có 1,2 giây cũng lề mà lề mề” mịa nó cay,mà lạ cái là ở đây đi xe máy rất ít đội mũ và chuộng lạng lách,trước đi mua rau suýt bị thằng racing kia đụng, hôm qua thì thằng đồng nghiệp tự hào chuyện làm nhỏ nào có bầu mà đéo nhận,nghĩ tội cho con nhỏ vớ thằng súc vật.Có mỗi cái quán cf sinh viên tối hay đem sách vở ra học thì còn thoải mái được tý,cuối năm cố gắng bay lại vào SG chơi 1 chuyến.Bác nào có cách nào giúp em đỡ nhìn đâu cũng thấy tiêu cực được ko ạ? Hay do em ở SG lâu nên quen chưa bắt kịp? Đội ơn :too_sad:
2BCFE998-A02E-46E7-9516-EE82C4A59C01.jpeg
 
Hết quãng đời sv tới lúc mới đi làm tầm 3 4 năm mình mình mê mệt sg vcl, chen chân mỗi ngày kẹt xe đi làm tới lúc về cũng kẹt xe rồi nhiều mối quan hệ bạn bè xung quanh thấy vui gì đâu lâu dần bạn bè đều có cs riêng và gia đình nên các mối đi chơi đi nhậu ít dần, giờ già rồi bỏ sg ko thì ko nỡ mà đi làm lăng xả như hồi trẻ cũng ko làm đc, nên cuối cùng là ra vùng ven SG sống là cân bằng nhất rồi, ko quá xô bồ cũng ko quá vắng vẻ thấy mọi người hối hả công việc mình cũng vui lây hehe
 
Do ko hợp đấy bro ạ. Ví dụ như mình, ở cái đất HN này 36 năm rồi mà cũng có quen được đâu, ở SG thích đến độ năm nào mình cũng phải vô đó. Lên cả plan chuyển vào đó làm, mà gấu mình lại ko hợp SG, ở 2 3 năm rồi vẫn ko quen được. Năm sau cưới nên chắc là đời này ở HN vậy.
 
Ra HN lau chua fen? O 1 thoi gian lai quen ha. Mua thu HN dep ma thoi tiet qua da. Toi tu SG ra HN o gan 2 nam, ra di luu luyen mai. Dung la giao thong ngoai HN bat nhao hon SG. Do an ban dau kho an nhung sau an quen cung ngon lam. Gai ngoai HN da so minh day va trang hon SG, dan di hon nua.
 
Do bác chưa thích nghi kịp HN thôi. Tôi học ở đất cố đô 6 năm với biết bao kỷ niệm vui buồn tuổi thanh xuân, cùng lũ bạn ôn thi, cùng lũ bạn nghịch phá; nơi mà mình được khám phá bao múi mít, nơi mà crush mấy chị mà chưa đủ trình tán.. Khi rời xa mảnh đất đó, tôi cũng nhớ nó nôn nao, cũng sắp xếp về lại, lần 1 là sau 2 năm, lúc đó còn 1 đứa bạn đang học lên nên vẫn thấy khá quen thuộc. Tới lần 2, sau 5 năm, cả 2 vc cùng về (vợ học cùng trường). Nhưng lần này mọi thứ khác hẳn, bạn cũng ko còn ở đó, chốn cũ thì thay đổi khá nhiều.. tâm trạng mình cũng ko phải là chàng trai 18 20 bỡ ngỡ bước vào đời nữa. Thế là kết thúc 1 tuần đi chơi cũng vui vì có gd nhỏ đi cùng, nhưng cả 2 đều thấy lạc lõng vì ko tìm lại được cảm giác xưa nữa rồi, và có lẽ tụi mình sẽ ko quay lại đó nữa, giữ những ký ức đẹp trong tim được rồi.
Vậy nên mới có câu "khi ta ở, chỉ là nơi đất ở. Khi ta đi, đất đã hoá tâm hồn".
 
2004 tốt nghiệp 12, 1 thằng nhà quê trên núi xa xôi tận miền trung tự bắt xe ra HN để thi ĐH, ngày đó k có di động rộng rãi như bây h, xuống xe đi xe ôm vào chợ khu tập thể Thanh Xuân Bắc, cầm tờ giấy A4 cứ giơ lên làm dấu và được ông bác xã hội tới đón, về nhà bác ăn ở 2-3 ngày để chờ thi đh.
Đến HN lúc đó cảm xúc khó tả lắm, nhỏ lớn chỉ thấy qua film vtv. Giờ đã đặt chân đến thủ đô, nơi mà trước giờ chỉ thấy trên tivi. Ở tầng cao nhà bác nhìn xuống sân thấy mấy đứa đồng trang nó đá cầu, ồi, dân Hà Nội !

Ở 2-3 hôm xin bác ra trọ gần điểm thi cho tiện và đỡ phiền đến bác, bác chở ra ôm cái vali trọ ở cái phòng trên đường Khuất Duy Tiến gần trường Học viện An Ninh ngày xưa. Thi tạch..
Vậy là có duyên với SG. Thi đh và cao đẳng ngày đó tách ra 2 kì. Nhớ là cách nhau tầm 2 tuần thì fai. Thi HN xong về quê sau đó lên xe vào SG thi. Mẹ dúi vào tay 1/2 tờ A4 có địa chỉ phòng trọ và sdt chủ trọ của Cậu.
Xe khách nó thả ngay cổng khu chế xuất Linh trung lúc 3h sáng. Một thằng nhà quê 18 tuổi lơ ngơ sao mà tìm dc 1 quán cafe còn mở lúc đó. Sau này mới biết là quán cf kích dục, ở Kha Vạn Cân, đối diện còn nhớ có cái xí nghiệp may lưới đánh cá gì Yang Yang ấy.. chờ sáng cậu ra đón..

Chớp mắt đã 20 năm, SG đã mang lại được sự nghiệp nhỏ, 1 vk 1 con, nhà xe, moto đam mê và 1 cái business nhỏ, chuẩn bị có cái chi nhánh ở HN.

2018 có dịp trở lại HN kể từ 2004, không còn 1 thông tin gì về người bác cưu mang năm xưa, có post bài voz tìm manh mối, cuối cùng qua fb mình tìm được nhà bác. Trở lại căn nhà xưa nay đã khác vì đường trước nhà phóng to rộng, nó k như ngày xưa mình đến. Hai bác già hơn nhưng vẫn còn khoẻ.
HN trong mắt mình vẫn rất thơ và cổ kính, nhất là khu vực phố cổ và hồ gươm. Mấy lần ra ở phố cổ thích dậy 5h sáng, cuốc bộ ra hồ nhìn cuộc sống của những con người cũ kĩ thời trước, tập thể dục, tán chuyện trên ghế đá !

via theNEXTvoz for iPhone
 
Last edited:
Do bác chưa thích nghi kịp HN thôi. Tôi học ở đất cố đô 6 năm với biết bao kỷ niệm vui buồn tuổi thanh xuân, cùng lũ bạn ôn thi, cùng lũ bạn nghịch phá; nơi mà mình được khám phá bao múi mít, nơi mà crush mấy chị mà chưa đủ trình tán.. Khi rời xa mảnh đất đó, tôi cũng nhớ nó nôn nao, cũng sắp xếp về lại, lần 1 là sau 2 năm, lúc đó còn 1 đứa bạn đang học lên nên vẫn thấy khá quen thuộc. Tới lần 2, sau 5 năm, cả 2 vc cùng về (vợ học cùng trường). Nhưng lần này mọi thứ khác hẳn, bạn cũng ko còn ở đó, chốn cũ thì thay đổi khá nhiều.. tâm trạng mình cũng ko phải là chàng trai 18 20 bỡ ngỡ bước vào đời nữa. Thế là kết thúc 1 tuần đi chơi cũng vui vì có gd nhỏ đi cùng, nhưng cả 2 đều thấy lạc lõng vì ko tìm lại được cảm giác xưa nữa rồi, và có lẽ tụi mình sẽ ko quay lại đó nữa, giữ những ký ức đẹp trong tim được rồi.
Vậy nên mới có câu "khi ta ở, chỉ là nơi đất ở. Khi ta đi, đất đã hoá tâm hồn".
Có lẽ là thế thật,nhưng giờ nói thật em cũng ko dám vào lại SG.Sợ cái cảm giác bao thứ ùa về lại níu bản thân ko phát triển được nữa,thôi thì cứ để nó là 1 kỷ niệm đẹp vậy :sad:
 
Hôm nọ thằng bạn ở Đắc Lắc gửi 1 gói cf rang mời em thẩm thử,nãy xay uống để test máy thì giờ mất cmn ngủ luôn.Tự dưng ngồi nhớ SG dã man các bác ạ,em thì chuyển ra HN làm rồi.Ở SG được 6-7 năm từ thời sinh viên ktx đến khi ra trường đi làm,năm ngoái thì chuyển ra HN làm.
Lúc đó cũng mạnh mẽ tuyên bố “Xời SG có mịa gì đâu mà nhớ,khói bụi ô nhiễm kẹt xe chết mẹ ” mà giờ đúng là bị quật,ở SG lúc trước bao nhiêu kỷ niệm từ nhậu với chị khoá trên được dẫn vào đời,đến bị thằng bạn thân lừa mất xe,lừa thằng bạn vào đa cấp,cả 1 thời đau khổ khi crush chị Mentor đã có chồng .Ở SG 6 năm quanh đi quẩn lại chơi với nhiều người,ra HN thì hầu như ko quen ai,cuộc sống thì ù lì đi rõ và hơi chậm lại.Cũng ko bắt kịp cách sống ở Thủ Đô hoặc có thể không hợp lắm,tính cách vùng miền và ẩm thực thì đúng là khác biệt rõ rệt ( Chưa thẩm được lắm).Hôm trước dừng đèn đỏ còn 1,2 giây thì bị con mụ đi Lead sau lưng nói mỉa “ối dồi ôi có 1,2 giây cũng lề mà lề mề” mịa nó cay,mà lạ cái là ở đây đi xe máy rất ít đội mũ và chuộng lạng lách,trước đi mua rau suýt bị thằng racing kia đụng, hôm qua thì thằng đồng nghiệp tự hào chuyện làm nhỏ nào có bầu mà đéo nhận,nghĩ tội cho con nhỏ vớ thằng súc vật.Có mỗi cái quán cf sinh viên tối hay đem sách vở ra học thì còn thoải mái được tý,cuối năm cố gắng bay lại vào SG chơi 1 chuyến.Bác nào có cách nào giúp em đỡ nhìn đâu cũng thấy tiêu cực được ko ạ? Hay do em ở SG lâu nên quen chưa bắt kịp? Đội ơn :too_sad:
đúng đặc sản HN rồi bác, còn em thì ngán HN sắp vào SG làm :oh:
 
Thấy người ta Nam tiến thì nhiều chứ Bắc tiến hầu như chỉ có mấy em gõ :D
Năm ngoái suy thoái cty hết đơn phải ngồi chơi ko mấy tháng,chịu ko nổi thì có người quen nên ra HN làm bác ạ.Đúng là trước giờ chỉ có nam tiến chứ ko ai ngược như em vậy :nosebleed:
 
:embarrassed: gia đình mình dân gốc Bắc, ra HN suốt. Ông bà bô cũng dụ mình với anh trai ở HN.
Nhưng ở HN thời tiết khắc nghiệt quá, chỉ có mùa thu là đẹp, còn lại lúc nóng thì nóng kinh hoàng, lúc lạnh thì rét căm, còn mùa nồm nhớp nhớp nữa. Chưa kể thì vấn nạn kẹt xe thì SG vẫn gọi HN bằng cụ, đợt đầu t12/2023 ở HN 9h tối vẫn kẹt xe kinh.
Hàng quán phục vụ thì cải thiện nhiều so với 10 năm trước chứ so với mặt bằng chung SG vẫn còn phải học nhiều :embarrassed:
 
:embarrassed: gia đình mình dân gốc Bắc, ra HN suốt. Ông bà bô cũng dụ mình với anh trai ở HN.
Nhưng ở HN thời tiết khắc nghiệt quá, chỉ có mùa thu là đẹp, còn lại lúc nóng thì nóng kinh hoàng, lúc lạnh thì rét căm, còn mùa nồm nhớp nhớp nữa. Chưa kể thì vấn nạn kẹt xe thì SG vẫn gọi HN bằng cụ, đợt đầu t12/2023 ở HN 9h tối vẫn kẹt xe kinh.
Hàng quán phục vụ thì cải thiện nhiều so với 10 năm trước chứ so với mặt bằng chung SG vẫn còn phải học nhiều :embarrassed:
Cái khó chịu nhất chắc vẫn là thời tiết,ở SG mấy năm ốm vặt có mấy lần.Ra HN bữa giờ đặc biệt 6 tháng gần đây ho với cảm cúm liên tục,sợ thật bác ạ :too_sad:
 
bác giống em, chắc bác 98, em mới ở SG 5 năm, cũng đang tính quay ra HN, đợt ra HN cũng thấy y nhang bác, phải chăng mình ở trong Nam 1 thời gian nên quen với nhịp sống, phong cách sống trong này rồi, ra miền của mình lại không còn hợp nữa :rolleyes:
 
bác giống em, chắc bác 98, em mới ở SG 5 năm, cũng đang tính quay ra HN, đợt ra HN cũng thấy y nhang bác, phải chăng mình ở trong Nam 1 thời gian nên quen với nhịp sống, phong cách sống trong này rồi, ra miền của mình lại không còn hợp nữa :rolleyes:
Sao bác đoán hay z,chuẩn em 98.Ở đây thì hơi chậm hơn trong kia thật,chắc có lẽ em thích kiểu việc ai nấy làm miễn kết quả hiệu quả như trong kia hơn :sad:
 
Back
Top