Bị ám ảnh bởi cái nghèo

chưa nà gì đâu. 2 ông anh tôi lâu lâu lại kể ngày xưa nhà tôi max khổ. Buổi sáng đi học ba tôi ba tôi dẫn 2 ông anh đi ăn sáng thường kêu 1 tô mỳ hay hủ tíu nhỏ ( nhỏ cho rẻ :beat_shot: ) và kêu thêm 1 ổ bánh mì không xé nhỏ ra bỏ vào tô để 2 ông anh tôi ăn cho no:sweat: cònn ba tôi thì thường ăn cơm hay đồ ăn còn lại từ bữa tối hôm trước.
Tháng nào có nhiều đám cưới thì luân phiên 1 ngày ăn cơm chiên ở nhà 1 ngày ăn quán :(. Có những tháng bữa sáng chỉ nhõn 1 món cơm chiên chan xì dầu :(
Chưa hết. Quần áo ô anh hai phải mặc cho kỹ giặt là ko được dùng bàn chải dể ..... Năm sau ông anh 3 mặc lại:ops:.
Câu chuyện ăn độn bánh mì trong bữa sáng a tôi kể nó ám ảnh tỗi mãi ko nguôi đến tận bây chừ. =((
Mấy thím chưa chữ khổ viết sao đâu.
Được ăn sáng là may rồi, thời tôi còn nhỏ còn chả có tiền mà ăn :D
 
chưa nà gì đâu. 2 ông anh tôi lâu lâu lại kể ngày xưa nhà tôi max khổ. Buổi sáng đi học ba tôi ba tôi dẫn 2 ông anh đi ăn sáng thường kêu 1 tô mỳ hay hủ tíu nhỏ ( nhỏ cho rẻ :beat_shot: ) và kêu thêm 1 ổ bánh mì không xé nhỏ ra bỏ vào tô để 2 ông anh tôi ăn cho no:sweat: cònn ba tôi thì thường ăn cơm hay đồ ăn còn lại từ bữa tối hôm trước.
Tháng nào có nhiều đám cưới thì luân phiên 1 ngày ăn cơm chiên ở nhà 1 ngày ăn quán :(. Có những tháng bữa sáng chỉ nhõn 1 món cơm chiên chan xì dầu :(
Chưa hết. Quần áo ô anh hai phải mặc cho kỹ giặt là ko được dùng bàn chải dể ..... Năm sau ông anh 3 mặc lại:ops:.
Câu chuyện ăn độn bánh mì trong bữa sáng a tôi kể nó ám ảnh tỗi mãi ko nguôi đến tận bây chừ. =((
Mấy thím chưa chữ khổ viết sao đâu.
Những năm sau 75, tôi còn không biết 2 từ ăn sáng nó viết ra sao nữa đó thím.
 
Tâm hồn yếu đuối quá.
Tôi trước nhà nghèo cả nhà phải ăn cơm độn khoai đây ?
Giờ vẫn nghèo chạy Dream Tàu nè.
Ngại đéo gì nhỉ ?
Nghèo chứ có phải trộm cướp đĩ điếm hay lẹo cái đâu mà phải ngại chớ ?
Bạo dâm biến thái thú tính như thằng Quyền Gió - Xuyên Mộc Vũng Tàu mới ngại.
:boss:
bạn mấy tuổi rồi ?
 
Tôi thấy a từ bé tự ám ảnh cái nghèo của a thôi, nhà tôi trước nghèo nhất xã, mẹ tôi đi tắm nhờ mà người ta lục soát đồ sợ ăn cắp, tôi thì trẻ con biết mẹ gì đâu, tụi trẻ con với nhau thì giàu nghèo éo gì, còn đứa nào phâb biệt tự tách ra thôi vì cơ bản nhà ai cũng nghèo. Tôi thấy a sống tiêu cực từ bé, tự cho mình nghèo ko đáng ai chơi. Chính bản thân mình éo mở lòng có ccc người ta mở lòng với mình, bớt xàm đi a bạn :D
Còn chuyện lúc bé nhà nghèo tới cấp 3 nhà tôi vẫn nghèo, đi học hay mặc áo rách lên tụi bạn nó chọc, kì thị,... Còn hơn anh. Nhưng bạn bè trong xóm mà cũng kì thị thì nên xem lại nhân phẩm của a :doubt:
Chuẩn rồi. Hồi bé nhà tôi cũng có điều kiện, nhưng bố mẹ cũng chỉ cấm cản chơi với 1, 2 đứa kiểu hư quá chứ chưa bao giờ cấm chơi với những đứa nhà nghèo. Chưa kể tụi nhà nghèo lại hay có nhiều trò hay từ đi rừng, bắt cá, bẫy chim... đến các trò khãc. Chơi với nhau vì hợp nữa.
Tất nhiên, trẻ con thường cũng k thích những đứa bẩn quá kiểu mũi dãi lòng thòng :LOL: hay chả có gì hay.
Bạn mình hồi bé giàu nghèo đủ cả, giờ vẫn thân. Lâu lâu gặp lại say bét nhè.
 
chính mình tự kỳ thị mình thì vẫn không thoát được khổ tâm đâu, hạnh phúc đến với người vững tài chính nhưng cũng phải vững tâm nữa.
chúc chủ thớt mạnh mẽ.
 
chưa nà gì đâu. 2 ông anh tôi lâu lâu lại kể ngày xưa nhà tôi max khổ. Buổi sáng đi học ba tôi ba tôi dẫn 2 ông anh đi ăn sáng thường kêu 1 tô mỳ hay hủ tíu nhỏ ( nhỏ cho rẻ :beat_shot: ) và kêu thêm 1 ổ bánh mì không xé nhỏ ra bỏ vào tô để 2 ông anh tôi ăn cho no:sweat: cònn ba tôi thì thường ăn cơm hay đồ ăn còn lại từ bữa tối hôm trước.
Tháng nào có nhiều đám cưới thì luân phiên 1 ngày ăn cơm chiên ở nhà 1 ngày ăn quán :(. Có những tháng bữa sáng chỉ nhõn 1 món cơm chiên chan xì dầu :(
Chưa hết. Quần áo ô anh hai phải mặc cho kỹ giặt là ko được dùng bàn chải dể ..... Năm sau ông anh 3 mặc lại:ops:.
Câu chuyện ăn độn bánh mì trong bữa sáng a tôi kể nó ám ảnh tỗi mãi ko nguôi đến tận bây chừ. =((
Mấy thím chưa chữ khổ viết sao đâu.

Có ăn, ba dẫn đi ăn sáng vậy là nghèo à?

Sent from Chứng chỉ Yêu nước using vozFApp
 
Có thím nào như em không ? Dù cuộc sống đã ổn định từ rất lâu rồi, nhưng khi vô tình nhìn thấy hình ảnh mình của ngày xưa như tấm hình, video, hay trong câu chuyện của ai đó,... thì đều cảm thấy chán ghét bản thân không muốn ai biết đến mình khi đó :). Nhớ ngày bé vì nhà quá nghèo nên người ngợm gầy đen tong teo, chẳng có bạn bè nào chơi với mình cả, mỗi khi thấy đám cùng lứa chơi cũng chỉ đứng gọn 1 góc nhìn chúng nó chơi với nhau, vì để ngứa mắt thì chúng nó đánh, nó khinh mình nghèo :)
Bây giờ thì có của ăn của để, nhưng bạn bè mà chơi từ nhỏ thì không hề có :) Khi nãy vô tình xem được 1 cái video từ khoảng hơn 10 năm trc quay bọn trẻ trong xóm đá bóng, khi đó tôi đang đứng dựa gốc xây ở góc xa để nhìn rồi cười 1 mình. Chợt nhớ ra hoàn cảnh mình khi đó không ai thèm chơi cùng, buồn thật :(

Gửi bằng vozFApp
con nít quan tâm éo gì giàu nghèo nhỉ . cấp 2 cấp 3 mới có . 10 năm trc lúc đấy thớt bao nhiêu ? Có chém gió thì chém 20 năm đi . Bét lắm thớt 10 tuổi giờ chả lẽ 20????????
 
nó ko chơi vs bạn, ko phải vì bạn nghèo, mà do ko hợp tính.
nó đánh chết cụ bạn, ko phải khinh bạn nghèo, mà do bạn nghèo nhưng lại muốn chơi với chúng nó.
 
Tao ở nhà lá, nhưng được cái học giỏi, nên không bị cho ra rìa, hồi nhỏ tao còn có job làm bài tập về nhà thuê kiếm tiền phụ mẹ nữa, ^^, Hang in there, mike french
 
Những năm sau 75, tôi còn không biết 2 từ ăn sáng nó viết ra sao nữa đó thím.
Có ăn, ba dẫn đi ăn sáng vậy là nghèo à?

Sent from Chứng chỉ Yêu nước using vozFApp
à đã hiểu. phải đọc 2 quote này mới hiểu... những năm sau 75 nà 1 câu chuyện khác 1 thế hệ khác.
thời này thì là phổ thông tem phiếu . có nghĩa nà cả nước đều khổ như nhau. sao 2 fen lại so sánh ai nghèo hơn ai ??? ở giai đoạn này.
 
Last edited:
à đã hiểu. phải đọc 2 quote này mới hiểu... những năm sau 75 nà 1 câu chuyện khác 1 thế hệ khác.
dĩ nhiên giai đoạn đó nhà tôi cũng max nghèo. Bà ngoại tô tuy làm cho đài truyền hình nhưng chả biết thế nào nà sung sướng. vải vóc và thực phẩm tiêu dùng luôn chừa 1 phần gởi ra bà con ngoài hà nội. nhà bà ngoại là nhà mặt tiền to vật vã ở q5 ( nhà có chủ vượt biên) nhưng chả có gì quý giá . những món quý giá thì là chủ nhà cũ bỏ lại.
thời này thì là phổ thông tem phiếu . có nghĩa nà cả nước đều khổ như nhau. sao 2 fen lại so sánh ai nghèo hơn ai ??? ở giai đoạn này.

Thì ý tôi là có ăn thì vẫn là ok rồi. Chứ nghèo gì nữa. Thiếu gì gia đình bây giờ toàn ăn sáng ở nhà, tiền đâu mà ra ngoài ăn hàng mỗi ngày.
Nghèo là cái đói nó thường trực, mặt toàn cuối xuống đất không phải vì nhục mà vì lo nhìn coi có ai làm rớt cái gì không thì lượm mót ấy. :D

Sent from Chứng chỉ Yêu nước using vozFApp
 
chưa nà gì đâu. 2 ông anh tôi lâu lâu lại kể ngày xưa nhà tôi max khổ. Buổi sáng đi học ba tôi ba tôi dẫn 2 ông anh đi ăn sáng thường kêu 1 tô mỳ hay hủ tíu nhỏ ( nhỏ cho rẻ :beat_shot: ) và kêu thêm 1 ổ bánh mì không xé nhỏ ra bỏ vào tô để 2 ông anh tôi ăn cho no:sweat: cònn ba tôi thì thường ăn cơm hay đồ ăn còn lại từ bữa tối hôm trước.
Tháng nào có nhiều đám cưới thì luân phiên 1 ngày ăn cơm chiên ở nhà 1 ngày ăn quán :(. Có những tháng bữa sáng chỉ nhõn 1 món cơm chiên chan xì dầu :(
Chưa hết. Quần áo ô anh hai phải mặc cho kỹ giặt là ko được dùng bàn chải dể ..... Năm sau ông anh 3 mặc lại:ops:.
Câu chuyện ăn độn bánh mì trong bữa sáng a tôi kể nó ám ảnh tỗi mãi ko nguôi đến tận bây chừ. =((
Mấy thím chưa chữ khổ viết sao đâu.

Ông anh còn được ra quán thì ám ảnh con mẹ gì tôi ăn cơm trắng chan nước mắm chinsu ăn không đây :(

Gửi từ Realme RMX2205 bằng vozFApp
 
à đã hiểu. phải đọc 2 quote này mới hiểu... những năm sau 75 nà 1 câu chuyện khác 1 thế hệ khác.
thời này thì là phổ thông tem phiếu . có nghĩa nà cả nước đều khổ như nhau. sao 2 fen lại so sánh ai nghèo hơn ai ??? ở giai đoạn này.
E ko phải so sánh ai nghèo hơn, mà là cái " độ khổ " đó thím. Nhớ lại còn thấy sợ.
 
Có thím nào như em không ? Dù cuộc sống đã ổn định từ rất lâu rồi, nhưng khi vô tình nhìn thấy hình ảnh mình của ngày xưa như tấm hình, video, hay trong câu chuyện của ai đó,... thì đều cảm thấy chán ghét bản thân không muốn ai biết đến mình khi đó :). Nhớ ngày bé vì nhà quá nghèo nên người ngợm gầy đen tong teo, chẳng có bạn bè nào chơi với mình cả, mỗi khi thấy đám cùng lứa chơi cũng chỉ đứng gọn 1 góc nhìn chúng nó chơi với nhau, vì để ngứa mắt thì chúng nó đánh, nó khinh mình nghèo :)
Bây giờ thì có của ăn của để, nhưng bạn bè mà chơi từ nhỏ thì không hề có :) Khi nãy vô tình xem được 1 cái video từ khoảng hơn 10 năm trc quay bọn trẻ trong xóm đá bóng, khi đó tôi đang đứng dựa gốc xây ở góc xa để nhìn rồi cười 1 mình. Chợt nhớ ra hoàn cảnh mình khi đó không ai thèm chơi cùng, buồn thật :(

Gửi bằng vozFApp
người từng nghèo mà sau bị ám ảnh bởi cái nghèo hay hoàn cảnh của mình hồi nhỏ thì chứng tỏ chưa giàu.

Người giàu thì ng ta sẽ tự hào nếu tuổi thơ của họ nghèo khó.

Vậy câu chuyện chỉ là thím chưa đủ giàu thôi, tôi cũng thế, thậm chí tuổi thơ nghèo khó của tôi còn có khoảng 11 năm k thấy mặt cha mẹ, gia đình nát bươm. Còn cái ổn định của mình ở đây chỉ là đủ ăn đủ mặc, có chút tích kiệm k tính là giàu j cả. Chưa nói định nghĩa chính xác của từ giàu. Theo tôi cơ bản giờ thím có 100 tỷ ở VN mới bắt đầu có thể gọi là khá giàu, tầm 1000 tỷ thì mới gọi là giàu đc.

Chứ tôi biết đầy nhà xung quanh có trăm tỷ vẫn chỉ có 1-2 cái nhà , đi xe tầm trung bt lắm
 
Nhà tôi ngày xưa, giàu nhất khu nhà nghèo. Nhưng ngày ấy có nghĩ giàu nghèo mấy đâu, anh em chơi vui vẻ cả.
Giờ thì nhà tôi, nghèo nhất khu nhà giàu, đ vui như ngày xưa luôn các bác ạ :( nhưng trẻ con chúng nó vẫn chơi với nhau bình thường.
Giờ to đầu rồi toàn tìm bạn vui vẻ chứ anh em thân thân thì vẫn về khu cũ chơi, khu mới chả quen ai chán v ==
 
con nít quan tâm éo gì giàu nghèo nhỉ . cấp 2 cấp 3 mới có . 10 năm trc lúc đấy thớt bao nhiêu ? Có chém gió thì chém 20 năm đi . Bét lắm thớt 10 tuổi giờ chả lẽ 20????????

Bác không nói chắc em cũng quên mất mình 28 tuổi rồi. Video đó khi con còn học cấp 2 ạ, không chính xác là bao nhiêu tuổi.

Gửi bằng vozFApp
 
Back
Top