Biến cố thay đổi cuộc đời

Khuyên bác thớt nên đi tập yoga, thiền đi. Sẽ cải thiện hơn nhiều đó
Cũng đang có dự định đó bác, tính chất công việc em thức khuya + cf + bò húc + monster hơi nhiều. 1 ngày em ôm máy chắc 16 tiếng riết không buông máy được
 
T thì nhiều chuyện lắm nhưng vẫn vậy thôi, cũng ở nhà suốt nên không biết bản thân thay đổi chưa , lớp 3 t cũng từng chết đuối chỗ cái hồ trong khu du lịch, trai xinh gái đẹp đứng đó quay video cảnh t dẫy chết háo hức lắm, t thì ngập lặng thoi thóp dưới kia đ ai cứu cả, lúc đó t thề sau này nếu có điều kiện trở thành người xấu phải sống cho thật ác, nhưng t loser không có cơ hội làm mấy điều đó
 
Cũng đang có dự định đó bác, tính chất công việc em thức khuya + cf + bò húc + monster hơi nhiều. 1 ngày em ôm máy chắc 16 tiếng riết không buông máy được
Trong sinh hoạt nhớ chú ý hơi thở nhe bác, vui buồn giận gì cũng nhớ lấy lại hơi thở, tâm thái điều hòa. Cái cảm giác cô đơn nó làm hại bác nên bác thức khuya gây tổn thương nơron thần kinh và trầm cảm.

Chính thái độ sống nó tạo ra thế giới xung quanh mình đó bác. Chúc bác hạnh phúc. 👍
 
Trong sinh hoạt nhớ chú ý hơi thở nhe bác, vui buồn giận gì cũng nhớ lấy lại hơi thở, tâm thái điều hòa. Cái cảm giác cô đơn nó làm hại bác nên bác thức khuya gây tổn thương nơron thần kinh và trầm cảm.

Chính thái độ sống nó tạo ra thế giới xung quanh mình đó bác. Chúc bác hạnh phúc. 👍
em giờ kiểu tất cả mọi chuyện 1 biểu cảm, kiểu em thấy những chuyện đó nó cũng chả đáng quan tâm lắm. kiểu như ông bà hay bảo mặt trơ trơ ;))))
 
Cứ nhìn cha mẹ da nhăn đi từng ngày thì tự khắc bản thân muốn thay đổi thôi 🤷‍♀️
Thay đổi để cuộc sống cảm thấy vui hơn chứ em có làm gì có lỗi với ba me đâu bác. E vẫn lo cho ba mẹ được mà bác, sửa nhà sắm sửa tất cả mọi thứ cần, năm đưa ba mẹ đi khám sk định kỳ, đi du lịch. ( cái này bổn phận thôi chứ em k hề kể công nhé)
 
Chào mấy bác, chuyện là trước đây em là một đứa khá vui vẻ, yêu đời.
Rồi một ngày cách đây 9 năm em bị 2 thằng say rượu đụng cho => dập thái dương não trái.
Nhà em bình dương chở lên 512 giường bác sỹ nhìn xong lắc đầu bảo bệnh nầy về uống thuốc từ từ hết.
Cũng ơn trời gia đinh dòng họ thương có quen biết với bác trưởng khoa thần kinh trung ương ở chợ rẫy nên chuyển thẳng lên đó.
Sau 3 tháng sống thực vật, 1 tháng gào khóc điên loạn trong vô thức thì em đã tỉnh dậy.
Hậu quả em phải tập đi lại từ đâu như em bé, tập đi wc mà k dùng nước nóng để chườm, và điều đặc biệt em quên hẳn 1 khoảng ký ức kể cả vụ tai nạn.
Lúc đầu em còn nghĩ em bị bệnh gì đó ba mẹ giấu em, nhưng đến khi tất cả hàng xóm của em chứng kiến và kể lại, thì em mới tin.
Sau lần đó đến giờ cũng 9 năm, tính em cộc hẳn, ngại giao tiếp, thích 1 mình. Và em dường như có cảm giác không ai đáng tin cậy trừ ba mẹ em.
Bây giờ công việc ổn định, lương ổn, thu nhập thụ động ổn. nhưng mà em k còn cảm thấy vui vẻ.
Cuộc sống quá tẻ nhạt buồn chán. đi làm về ôm máy tính đến khi mệt thì ngủ, không thì ôm đám mèo, chứ cũng chả ham ra ngoài..
E cũng chả biết phải nói thế nào nữa mấy bác ạ.
Chúc mừng anh bạn tai qua nạn khỏi. Biến đổi tâm sinh lý của bạn cũng hoàn toàn bình thường, đặc biệt là ở ngưỡng 30 hầu hết mọi người sẽ cảm thấy như bạn, vì hầu hết đến tuổi đó đều gặp phải những sự cố này kia trong đời, khi đó mới biết, dù ta yêu đời yêu người đến đâu thì cũng chỉ có bố mẹ là yêu ta hơn cả. Rồi cũng vài năm nữa, khi bạn giao tiếp nhiều hơn, sẽ gặp nhiều người có những hoàn cảnh tương tự hoặc còn ghê gớm hơn nữa, rồi bạn sẽ lại thấy đồng cảm, thương cảm rồi sinh thương mến họ lại. Tuy không vô tư như hồi trẻ nữa nhưng sẽ lại yêu đời yêu cuộc sống thôi.
 
Chúc mừng anh bạn tai qua nạn khỏi. Biến đổi tâm sinh lý của bạn cũng hoàn toàn bình thường, đặc biệt là ở ngưỡng 30 hầu hết mọi người sẽ cảm thấy như bạn, vì hầu hết đến tuổi đó đều gặp phải những sự cố này kia trong đời, khi đó mới biết, dù ta yêu đời yêu người đến đâu thì cũng chỉ có bố mẹ là yêu ta hơn cả. Rồi cũng vài năm nữa, khi bạn giao tiếp nhiều hơn, sẽ gặp nhiều người có những hoàn cảnh tương tự hoặc còn ghê gớm hơn nữa, rồi bạn sẽ lại thấy đồng cảm, thương cảm rồi sinh thương mến họ lại. Tuy không vô tư như hồi trẻ nữa nhưng sẽ lại yêu đời yêu cuộc sống thôi.
tán thành với bác, em luôn quan niệm chỉ có ba mẹ là thương ta vô điều kiện. Đi làm thấy vài bạn nhân viên 98 99 rất ư là hôn nhiên vui vẻ luôn nhìn những nụ cười đó kiểu bị đơ vài s
 
bác bị tổn thương võ não , cố gắng đọc nhiều sách duy trì lại thói quen nha thím
 
Em thấy cho dù có gặp biến cố hay không gặp biến cố gì thì mỗi người cũng vẫn cần phải thay đổi ạ.10 tuổi không thể giống như 1 tuổi được và 20 tuổi không thể giống lúc 10 tuổi được ạ muốn thay đổi được cuộc đời thì cần phải thay đổi suy nghĩ trước tiên đã🤷‍♀️
cảm ơn bác, em ghi nhận
 
bác bị tổn thương võ não , cố gắng đọc nhiều sách duy trì lại thói quen nha thím
cảm ơn bác, em cũng có thói quen đọc sách và đọc truyện chữ, thỉnh thoảng e còn viết ticknote sửa lại nội dung sách nữa @@
 
Lập nick voz xong thì bị hả chàng trai? Đổi nick đổi vận nhé
2021ba043382-0153-4677-b84d-e8fa1f9ece55.png


via theNEXTvoz for iPhone
 
Chào mấy bác, chuyện là trước đây em là một đứa khá vui vẻ, yêu đời.
Rồi một ngày cách đây 9 năm em bị 2 thằng say rượu đụng cho => dập thái dương não trái.
Nhà em bình dương chở lên 512 giường bác sỹ nhìn xong lắc đầu bảo bệnh nầy về uống thuốc từ từ hết.
Cũng ơn trời gia đinh dòng họ thương có quen biết với bác trưởng khoa thần kinh trung ương ở chợ rẫy nên chuyển thẳng lên đó.
Sau 3 tháng sống thực vật, 1 tháng gào khóc điên loạn trong vô thức thì em đã tỉnh dậy.
Hậu quả em phải tập đi lại từ đâu như em bé, tập đi wc mà k dùng nước nóng để chườm, và điều đặc biệt em quên hẳn 1 khoảng ký ức kể cả vụ tai nạn.
Lúc đầu em còn nghĩ em bị bệnh gì đó ba mẹ giấu em, nhưng đến khi tất cả hàng xóm của em chứng kiến và kể lại, thì em mới tin.
Sau lần đó đến giờ cũng 9 năm, tính em cộc hẳn, ngại giao tiếp, thích 1 mình. Và em dường như có cảm giác không ai đáng tin cậy trừ ba mẹ em.
Bây giờ công việc ổn định, lương ổn, thu nhập thụ động ổn. nhưng mà em k còn cảm thấy vui vẻ.
Cuộc sống quá tẻ nhạt buồn chán. đi làm về ôm máy tính đến khi mệt thì ngủ, không thì ôm đám mèo, chứ cũng chả ham ra ngoài..
E cũng chả biết phải nói thế nào nữa mấy bác ạ.
Cố lên thím, đi trị liệu tâm lý thử ...

Thím có nhớ khoản thời gian mê mê tỉnh tỉnh nó ra sao ko ???
Tò mò thế giới người mê man nó ntn
Rt7E8tX.png
 
Back
Top