Kaori Miyazono
Senior Member
Ngày xưa Voz còn những Captain, Hulk, Natuan chất lượng bao nhiêu giờ thì có những thằng vớ vẩn như meomeo283
Đang đi học hay vừa ra trường? Tôi nói thật tôi chả đọc mấy truyện anh đọc, nhưng tôi đọc toàn mấy cái manga hài, hay cùng lắm manga cũ của Fujiko hay Osamu Tezuka, hoặc là seinen + comedy thôi, già rồi đầu óc lu bu công việc, wibu wi biếc gì tôi không biết chứ tôi đọc truyện để giải trí, cũng như người ta nghe nhạc, xem TV, xem phim, chơi game,... Đừng thần thánh hóa hay tỏ ra quan trọng mấy cái chuyện vớ vẩn quá. Cái gì ra cái đó thôi, lậm quá rồi lại suy nghĩ nhiều. Đời đã lắm cái mệt óc rồi, công việc, tiền bạc, gia đình,... Dịch rồi chả làm ăn được gì, anh còn trẻ còn chơi được mới có thời gian suy nghĩ lung tung, chứ người ta có công có việc không ai rảnh để bàn mấy cái truyện vớ vẩn đâu.Hnay đang ăn ngồi nghĩ đến giả định một tình huống, bất cứ tình huống nào lại giống một bộ manga chuyên về psychological, slice of life, thriller... mà tôi đã từng đọc qua. Cái nữa là tôi lại giật mình nghĩ vì sao chánh phủ Nhật Bổn lại vung tiền quảng bá văn hóa của nó. Khi mà cái ăn mặc thừa mứa, thì thế hệ ở Nhật nó sẽ nghĩ đến những giả định tình huống không tưởng dạng experimental philosophy chẳng hạn như những bọn manga về một nhóm người tự tử tập hợp vào cái đảo (suicide island), một thằng bị bắt nạt được thế lực giúp đỡ trị kẻ bắt nạt (prison lab), liệu tình bạn có thể bền lâu nếu đưa vào nghịch cảnh (tomodachi game) hoặc một nhóm closer chán đời đi vào thế giới khác để giết nhau (alice in borderland)... Thế nên là những thực nghiệm đó cho giới trẻ bọn nó đọc sẽ rút ra đc một chút ít và sẽ có đứa chịu tìm đọc các tác phẩm triết học hơn là bắt buộc nó đọc.
Các trang truyện dịch những tác phẩm như thế thì công dân, thanh niên ở các nước đang phát triển còn phải đối mặt với cơm gạo áo tiền thì sẽ nghĩ mình được an ủi bởi những main rất simp, ngây thơ, vượt trên tất cả bằng niềm tin cuộc sống rồi sẽ có được hạnh phúc. Những kiểu liều thuốc an ủi bằng manga của bọn nó hết sức là nguy hiểm.
Tôi không có bổn phận phải ép các bạn ngưng đọc truyện nhưng hãy suy nghĩ rạch ròi giữa hai hệ quy chiếu của tác giả và của hoàn cảnh sống của mình lúc này. Đừng có tiêm nhiễm những lối suy nghĩ đó rồi mãi sống trong ảo vọng closer rồi đắm chìm làm wibu.
hút bao lâu mới đc vậyHnay đang ăn ngồi nghĩ đến giả định một tình huống, bất cứ tình huống nào lại giống một bộ manga chuyên về psychological, slice of life, thriller... mà tôi đã từng đọc qua. Cái nữa là tôi lại giật mình nghĩ vì sao chánh phủ Nhật Bổn lại vung tiền quảng bá văn hóa của nó. Khi mà cái ăn mặc thừa mứa, thì thế hệ ở Nhật nó sẽ nghĩ đến những giả định tình huống không tưởng dạng experimental philosophy chẳng hạn như những bọn manga về một nhóm người tự tử tập hợp vào cái đảo (suicide island), một thằng bị bắt nạt được thế lực giúp đỡ trị kẻ bắt nạt (prison lab), liệu tình bạn có thể bền lâu nếu đưa vào nghịch cảnh (tomodachi game) hoặc một nhóm closer chán đời đi vào thế giới khác để giết nhau (alice in borderland)... Thế nên là những thực nghiệm đó cho giới trẻ bọn nó đọc sẽ rút ra đc một chút ít và sẽ có đứa chịu tìm đọc các tác phẩm triết học hơn là bắt buộc nó đọc.
Các trang truyện dịch những tác phẩm như thế thì công dân, thanh niên ở các nước đang phát triển còn phải đối mặt với cơm gạo áo tiền thì sẽ nghĩ mình được an ủi bởi những main rất simp, ngây thơ, vượt trên tất cả bằng niềm tin cuộc sống rồi sẽ có được hạnh phúc. Những kiểu liều thuốc an ủi bằng manga của bọn nó hết sức là nguy hiểm.
Tôi không có bổn phận phải ép các bạn ngưng đọc truyện nhưng hãy suy nghĩ rạch ròi giữa hai hệ quy chiếu của tác giả và của hoàn cảnh sống của mình lúc này. Đừng có tiêm nhiễm những lối suy nghĩ đó rồi mãi sống trong ảo vọng closer rồi đắm chìm làm wibu.
Quỹ mứt, đến làm trang web dịch có bản quyền để bán manga online hợp pháp ra nước ngoài chúng nó còn đéo thèm làm, toàn phải để cho các nhóm tự do ăn chút tiền quảng cáo hoặc làm không công chúng nó scanlation trong khi bọn Hàn phát triển mô hình này thu về cũng kha khá tiền.Thế chú m ko biết quỹ Japan Foundation rồi
Rồi còn nhiều quỹ khác nữa, m ko biết ko có nghĩa là ko có
quan điểm của tụi này là : sở thích của tao là thượng đẳng, sở thích của mày là rác rưởi.Đang đi học hay vừa ra trường? Tôi nói thật tôi chả đọc mấy truyện anh đọc, nhưng tôi đọc toàn mấy cái manga hài, hay cùng lắm manga cũ của Fujiko hay Osamu Tezuka, hoặc là seinen + comedy thôi, già rồi đầu óc lu bu công việc, wibu wi biếc gì tôi không biết chứ tôi đọc truyện để giải trí, cũng như người ta nghe nhạc, xem TV, xem phim, chơi game,... Đừng thần thánh hóa hay tỏ ra quan trọng mấy cái chuyện vớ vẩn quá. Cái gì ra cái đó thôi, lậm quá rồi lại suy nghĩ nhiều. Đời đã lắm cái mệt óc rồi, công việc, tiền bạc, gia đình,... Dịch rồi chả làm ăn được gì, anh còn trẻ còn chơi được mới có thời gian suy nghĩ lung tung, chứ người ta có công có việc không ai rảnh để bàn mấy cái truyện vớ vẩn đâu.
Truyện hay thật mà mấy bố cứ nâng cao quan điểmVì những người như fen mà người ta có cái nhìn thiếu thiện cảm với quý bửu đấy fen ợ; đọc nhiều quá đến độ sinh ra hoang tưởng rồi bới lông tìm vết để tìm cách ghét thứ mình đã đọc, xong lại vẫn tiếp tục đọc. Đáng xợ vkl
via theNEXTvoz for iPad
Mấy thằng nhóc, chửi đổng là giỏiNgày xưa Voz còn những Captain, Hulk, Natuan chất lượng bao nhiêu giờ thì có những thằng vớ vẩn như meomeo283
Mấy thằng nhóc, chửi đổng là giỏi
cút ngay