Tự mở công ty đi fen, kotex 1 năm doanh thu 10.000 tỷ đấy, nếu fen mở công ty nhỏ nhỏ chắc 10 tỷ là đủ ăn đủ tiêu rồiHôm nay em buồn quá mọi người ơi, em thấy cuộc sống này chả có ý nghĩa gì hết, giờ em chỉ mong ngủ một đêm tới sáng ra đi luôn cho khỏe. Em viết những dòng này trong tâm trạng tuyệt vọng lắm. Đúng là giày dép còn có số huống chi con người. Em cảm thấy cuộc sống của em đa phần toàn nỗi buồn.
Lúc em ra trường, dù cố gắng được tấm bằng không phải tệ nhưng em không xin được việc, em nộp hơn 100 công ty và kết quả là em nằm ở nhà 2 năm trời. Rồi qua quen biết xin được vào một công ty làm về thủ tục giấy tờ để kiếm sống với mức lương ít ỏi. Cho đến giờ em vẫn không dám nghỉ vì sợ nghỉ sẽ không xin được việc.
Rồi sau đó biến cổ xảy ra, mẹ em mất do bị bệnh khi vừa mới hết tuổi nghỉ hưu, ba em cũng từ đó mà sức khỏe xuống dần, cứ buồn buồn nằm một chổ cả ngày.
Rồi em lướt face thì em thấy cô bé mà em thích hơn 5 năm nay (đến giờ em vẫn thích) đi chụp hình cưới. Em rất buồn, em cố gắng làm mọi cách rồi nhưng người ta vẫn cứ ra đi. Em cảm thấy buồn lắm, 5 năm qua em vì bé đó mà làm rất nhiều điều, đến cuối cùng người ta cũng ra đi theo người khác mà chưa bao giờ cho em một cơ hội nào.
Em nhìn lại cuộc đời mình và em thấy mình không may mắn như người khác, em thất bại ở mọi thứ, sự nghiệp và cả tình duyên. Trong tay em chả còn gì, đến cuối cùng, người mà em hy vọng, người mà em thích cũng đã ra đi theo người khác. Em viết lên vài dòng tâm sự lên đây, em hy vọng có ai đó hiểu và đồng cảm với em
Tượng Chúa dang tay ở vũng tàu á. Bữa tôi đi lang thang leo một mìnhchỗ này ở đâu vậy gió. đẹp đó
Vũng tàu chứ đâu )))Giống ở vũng tàu ta
Bớ mod có gay!Nếu có nhiều tâm sự quá ko biết nói cho ai thì có thể ib tôi nhé. Có thể t vs tiên đồng cảnh ngộ đó
Nói ra cho đỡ buồn
t cũng có 1 thời gian stress chuyện gđ mà ko muốn/ko thể kể cùng ai nên cũng hiểu được cảm giác của Tiên phần nào. Cũng từng tự hỏi sao mình ăn ở thế nào mà toàn gặp những người như vậy.
May sao t là đứa ko suy nghĩ nhiều nên việc vượt qua cũng dễ dàng hơn. Giờ thì cũng ổn ổn rồi, chỉ cố gắng sống tích cực lạc quan hướng về phía trước thôi.
Giờ kiếm việc khó lắm, mình có 1 job rồi muốn kiếm thêm mà ko đủ thời gian làm 8 tiếng nữa (ko đủ sức) fence ơi.Giờ cày thêm job 2 đi, bận quá sẽ giúp mình quên được chuyện buồn tình cảm và có thêm tiền nữa, gặp được người này người kia nhiều khi tâm trạng thoải mái hơn
Thì có cái để phấn đấu rồi đó, part time 4 tiếng thiếu gì, về tới nhà là nằm kiệt sức luôn thì thời gian đâu mà buồn hay suy nghĩ linh tinh. Còn hơn bác tự tử, cứ lao động vất vả 1 thời gian là tỉnh người lại ngay bác ahGiờ kiếm việc khó lắm, mình có 1 job rồi muốn kiếm thêm mà ko đủ thời gian làm 8 tiếng nữa (ko đủ sức) fence ơi.
Trừ khi giỏi thì làm mỗi job 4 tiếng xong việc còn lại ngồi chơi
Gạ chịch thô thiển vạikiếm 1 phim gì đó dễ lấy nước mắt, xem khóc 1 trận cho thật đã . Khóc rồi sẽ nhẹ nhàng hơn. Sau đó kiếm gì ngon ngon ăn. Ngủ 1 giấc ngon. Dậy rồi tắm rửa sạch sẽ mở 1 trong các bộ phim này coi " người không quốc gia"- Tom Hank , "mưu cầu hạnh phúc" - Will Misth . Chết thì dễ rồi nhưng dũng cảm chiến đấu thì mới là đàn ông. Nếu bạn ở HCM và cần người lắng nghe thì ib mình.