Các bác có bao khoảng thời gian tiêu cực trong cuộc đời không ?

sozukuharu

Junior Member
Mình nam năm nay 26t , làm công việc lằng nhằng ở địa phương có thể nói là sự nghiệp chưa thấy ổn định (mình học không có được giỏi mấy ). Mấy hôm nay mỗi ngày đi làm về lại suy nghĩ tương lai mình sẽ làm gì tiếp theo , tìm con đường nào đó để phù hợp với mình hơn . Rồi lại nhìn sự hào nhoáng bên ngoài xã hội , ở tầm tuổi mình nhiều đứa thì làm được cái này cái kia , đứa thì được thừa kế của gia đình , cũng có chút ganh tỵ (nhiều lúc mình cũng hay so sánh mình với người khác).
Môi trường làm việc thì ở công trường đồng nghiệp cũng không có ai tầm lứa mình để chia sẻ hay giao lưu.
Đêm về thì lại thấy nhớ về kỷ niệm nyc cũng là mối tình đầu (yêu từ lúc học đại học đến khi ra trường thì chia tay : ( ) tự dưng thấy có chút hối tiếc mặc dù giờ đã có người mới.
Mà cái mình thấy ghê sợ hơn những cái trên đó là nhiều lúc tự cảm thấy mình cực kỳ cô đơn mà không biết chia sẻ với ai , tâm sự chút thì từ bé mình là kiểu người thuần tính , ít nói , sống nội tâm .
Mình phải làm gì để thoát khỏi những chuỗi ngày như vậy đây các thím :pudency:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Bạn có biết quy luật 80:20 không?! Nên cũng không có gì là lạ nếu bạn nằm trong số 80. Muốn lọt vào số 20 thì đa phần phải có bệ đỡ. Còn không thì bạn phải thật sự tài giỏi xuất chúng :D
 
Thím còn có gấu, còn được trải nghiệm những ngày mưa dầm hai đứa quấn chặt lấy nhau quằn quại, tôi 28 tuổi chưa một lần sờ ti gái, đi làm bị bọn con lít gọi bằng thằng ngay trước mặt:sneaky:
Với tôi, khoảng thời gian tiêu cực, là 28 năm.

Gửi từ Xiaomi Redmi 5 Plus bằng vozFApp
 
Thím còn có gấu, còn được trải nghiệm những ngày mưa dầm hai đứa quấn chặt lấy nhau quằn quại, tôi 28 tuổi chưa một lần sờ ti gái, đi làm bị bọn con lít gọi bằng thằng ngay trước mặt:sneaky:
Với tôi, khoảng thời gian tiêu cực, là 28 năm.

Gửi từ Xiaomi Redmi 5 Plus bằng vozFApp
27 năm.
Dự là tới 30 cũng như thím
 
  • tập ngủ sớm dậy sớm
  • thiền 20ph
  • work out/ chạy bộ / bơi 30-45ph
  • tối về học tiếng anh hay học chuyên môn 1h
  • lướt tinder nói chuyện với gái
  • đầu tư vào skill nào đó như chụp ảnh, đọc sách, đàn ca sáo nhị vẽ tranh … bla bla vừa thấy hay ho cuộc sống vui vẻ vừa có cái tán gái
  • cuối tuần đi chợ nấu ăn, làm mấy món ngon ngon với nấu chè, ép sinh tố các thứ…
  • làm tất cả mọi thứ để nhảy việc lên lương.

Đây là những thứ làm em vượt qua thời kì hậu chia tay cực kì đau đớn vật vã, hy vọng nó work với thím.
zFNuZTA.gif


via theNEXTvoz for iPhone
 
Thím còn có gấu, còn được trải nghiệm những ngày mưa dầm hai đứa quấn chặt lấy nhau quằn quại, tôi 28 tuổi chưa một lần sờ ti gái, đi làm bị bọn con lít gọi bằng thằng ngay trước mặt:sneaky:
Với tôi, khoảng thời gian tiêu cực, là 28 năm.

Gửi từ Xiaomi Redmi 5 Plus bằng vozFApp
kệ fen ơi quan tâm gì , cứ mày tao cho xong chứ xưng hô trên dưới với mấy thể loại này chi cho mệt
 
Mình nam năm nay 26t , làm công việc lằng nhằng ở địa phương có thể nói là sự nghiệp chưa thấy ổn định (mình học không có được giỏi mấy ). Mấy hôm nay mỗi ngày đi làm về lại suy nghĩ tương lai mình sẽ làm gì tiếp theo , tìm con đường nào đó để phù hợp với mình hơn . Rồi lại nhìn sự hào nhoáng bên ngoài xã hội , ở tầm tuổi mình nhiều đứa thì làm được cái này cái kia , đứa thì được thừa kế của gia đình , cũng có chút ganh tỵ (nhiều lúc mình cũng hay so sánh mình với người khác).
Môi trường làm việc thì ở công trường đồng nghiệp cũng không có ai tầm lứa mình để chia sẻ hay giao lưu.
Đêm về thì lại thấy nhớ về kỷ niệm nyc cũng là mối tình đầu (yêu từ lúc học đại học đến khi ra trường thì chia tay : ( ) tự dưng thấy có chút hối tiếc mặc dù giờ đã có người mới.
Mà cái mình thấy ghê sợ hơn những cái trên đó là nhiều lúc tự cảm thấy mình cực kỳ cô đơn mà không biết chia sẻ với ai , tâm sự chút thì từ bé mình là kiểu người thuần tính , ít nói , sống nội tâm .
Mình phải làm gì để thoát khỏi những chuỗi ngày như vậy đây các thím :pudency:

via theNEXTvoz for iPhone
tìm người bạn thân bầu chuyện đi thím, nghĩ nhiều quá thành tự kỷ đấy, ai cũng có khoảng thời gian khó khăn cả, mình năm đầu đại học yêu 1 người đến mức họ bỏ mình đi nhưng mình vẫn còn vấn vương hình bóng, ngày nghĩ đêm mơ liên tục trong 1 năm sau khi chia tay, đến khi yêu người khác mới quên được họ, không còn cảm giác dằn vặt quá khứ nữa, bản thân cũng không chia sẻ cảm xúc bản thân ra ngoài, chỉ biết tìm bia rượu giải sầu
yndaNMk.png

giờ ra trường được 2 năm rồi nhưng vẫn còn hình bóng người ấy trong đầu, vẫn mong 1 ngày gặp lại, hỏi thăm nhau, muốn chúc người ấy hạnh phúc bên người thật sự yêu thương họ
inXQ8aG.gif

bánh ít cho đi đừng mong bánh quy cho lại, hãy sống 1 cách thoải mái nhất có thể, hãy cho đi tình cảm của bản thân cho mọi người, hãy tìm 1 người bạn có thể chia sẻ được, đừng quá giữ kín trong lòng, người ấy từng bảo tôi rằng: Giữ nổi buồn giống như tự uống thuốc độ vào cơ thể vậy
WawmAwM.png
 
Thím còn có gấu, còn được trải nghiệm những ngày mưa dầm hai đứa quấn chặt lấy nhau quằn quại, tôi 28 tuổi chưa một lần sờ ti gái, đi làm bị bọn con lít gọi bằng thằng ngay trước mặt:sneaky:
Với tôi, khoảng thời gian tiêu cực, là 28 năm.

Gửi từ Xiaomi Redmi 5 Plus bằng vozFApp
Giờ hết chưa bác :stick:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Cách giải quyết trước mắt là lên voz giao lưu dầu ăn :rolleyes:
Còn muốn giải quyết triệt để thì... Nói thật là khó lắm
Đàn ông càng lớn tuổi thì sẽ càng dễ cảm thấy cô đơn :(
 
tìm người bạn thân bầu chuyện đi thím, nghĩ nhiều quá thành tự kỷ đấy, ai cũng có khoảng thời gian khó khăn cả, mình năm đầu đại học yêu 1 người đến mức họ bỏ mình đi nhưng mình vẫn còn vấn vương hình bóng, ngày nghĩ đêm mơ liên tục trong 1 năm sau khi chia tay, đến khi yêu người khác mới quên được họ, không còn cảm giác dằn vặt quá khứ nữa, bản thân cũng không chia sẻ cảm xúc bản thân ra ngoài, chỉ biết tìm bia rượu giải sầu
yndaNMk.png

giờ ra trường được 2 năm rồi nhưng vẫn còn hình bóng người ấy trong đầu, vẫn mong 1 ngày gặp lại, hỏi thăm nhau, muốn chúc người ấy hạnh phúc bên người thật sự yêu thương họ
inXQ8aG.gif

bánh ít cho đi đừng mong bánh quy cho lại, hãy sống 1 cách thoải mái nhất có thể, hãy cho đi tình cảm của bản thân cho mọi người, hãy tìm 1 người bạn có thể chia sẻ được, đừng quá giữ kín trong lòng, người ấy từng bảo tôi rằng: Giữ nổi buồn giống như tự uống thuốc độ vào cơ thể vậy
WawmAwM.png
Mình cũng có người yêu mới nhưng bù lại những lúc này lại thấy nhớ Nyc , có thể là thương họ nhiều , mà lúc chia tay thì lý do cũng không phải do cãi vã hay xích mích gì cả :too_sad:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Thím còn có gấu, còn được trải nghiệm những ngày mưa dầm hai đứa quấn chặt lấy nhau quằn quại, tôi 28 tuổi chưa một lần sờ ti gái, đi làm bị bọn con lít gọi bằng thằng ngay trước mặt:sneaky:
Với tôi, khoảng thời gian tiêu cực, là 28 năm.

Gửi từ Xiaomi Redmi 5 Plus bằng vozFApp
Khổ thân :amazed::amazed:

Gửi bằng vozFApp
 
Bạn có biết quy luật 80:20 không?! Nên cũng không có gì là lạ nếu bạn nằm trong số 80. Muốn lọt vào số 20 thì đa phần phải có bệ đỡ. Còn không thì bạn phải thật sự tài giỏi xuất chúng :D
Bác nói đúng ạ , mình biết mình không hề giỏi Giang nên chỉ mong đi làm đủ ăn :sad:
Cơ mà nhiều lúc thấy thực sự cô đơn trong cuộc sống ấy :((

via theNEXTvoz for iPhone
 
Mình cũng có người yêu mới nhưng bù lại những lúc này lại thấy nhớ Nyc , có thể là thương họ nhiều , mà lúc chia tay thì lý do cũng không phải do cãi vã hay xích mích gì cả :too_sad:

via theNEXTvoz for iPhone
Giống tôi thật, ngồi ngay ngắn tôi kể cho nghe về chuyện giữa tôi và nàng
eDEPIVR.gif


Chuyện bắt đầu năm nhất đại học, tôi là sinh viên sư phạm Toán, nàng là sinh viên sư phạm Tiếng Anh, tôi quen nàng thông quan 1 clb trong trường, đó là 1 ngày thuyết trình về sách, khi đến lượt bản thân lên thuyết trình, tôi cảm nhận đó là lần thuyết trình xuất sắc nhất mà bản thân đã làm được, và đó là lần đầu nàng và tôi gặp nhau. Cuối buổi thuyết trình nàng đã xin Facebook của tôi và gửi lời mời kết bạn, tôi đã vui vẻ và đồng ý. Sau đó là khoảng thời gian cả 2 nói chuyện rất nhiều. Tôi cứ ngỡ cả 2 là bạn thân của nhau từ bé
KgL7mcS.png


Vào 1 buổi trưa đầy nắng, nàng hẹn tôi đi ăn chèn gần cổng trường đại học. Trong kí ức tôi đó là quán chè đông khách, chỉ với 5 nghìn/ly là đã có thể sở hữu 1 ly chè giải mát, ngon từ đầu lưỡi đến cuối hậu môn, chẳng hiểu quán chè có bỏ cocain hay thuốc lắc mà làm giới trẻ ở trong khu vực đó phải phát sốt, từ những chàng trai cô gái, nam sinh nữ tú, từ học sinh đến sinh viên, từ năm đầu đến năm cuối sau kết thúc tiết 5 kéo nhau ăn chè thay cơm vì thời tiết quá nóng, báo hiệu 1 mùa hoa phượng sắp tới
aVfNv7G.png


Tới quán vì không còn chỗ để ngồi, tôi và nàng mua 2 bịch chè và ra công viên đối diện trường ngồi. Tiếng gió và sóng biển hòa lại nhau như 1 bản tình ca du dương cộng hưởng kèm tiếng ve kêu tạo nên 1 âm thanh sống động, chúng tôi vừa ăn vừa kể cho nhau những câu chuyện của bản thân: quá khứ học tập, kiến thức học đại cương ngành, hoàn cảnh gia đình. Với nàng, 1 cô gái đến từ Cam Lâm - Khánh Hòa, nhưng lại mang 1 chất giọng Huế thơ, nàng không cần ăn chè cũng đủ làm tôi say mê, đến bây giờ chỉ cần đi đường nghe ai đó nói tiếng Huế, tôi lại nghĩ về nàng
VkD3FU0.png


Bản thân tôi là thanh niên bản địa, nên tôi chia sẻ cho nàng mọi thứ tôi biết về thành phố biển xinh đẹp nàng đang học tập. Chúng tôi đã nói chuyện rất nhiều vào trưa hôm ấy, cả 2 như là sinh ra là đã của nhau, hiểu nhau rất rõ, cùng hòa hợp với tiếng gió và sóng biển rì rào, kỉ niệm tôi không bao giờ quên, tôi đã đề xuất chụp hình cùng nhau nhưng nàng đã từ chối vì không thích chụp ảnh, vì chụp ảnh thì nàng cười không đẹp, tôi tôn trọng điều ấy và thứ tôi không để ý sau đó chính là tay nàng và tay tôi đã chạm nhau
MjfezZB.png


Tôi và nàng im lặng, 1 lúc sau thì nàng ngỏ lời hẹn hò, tôi vẫn còn nhớ câu ấy "Chúng mình hẹn hò nhé, Mây sẽ là bạn gái của Nh**". Và tôi bỗng thấy buâng khuâng con tim này như chết lặng, lời tỏ tình ngỏ ý hẹn hò làm tim tôi thổn thức, mà lần thổn thức gần nhất đó là nhận giấy báo đỗ đại học. Tôi chỉ biết gật đầu đồng ý, tuy chưa biết nàng có phải người sẽ cùng mình đi hết chặng đường không nhưng tôi chỉ biết rằng, nàng đã là của tôi
shjcE6x.png


Chúng tôi đã trải qua khoảng thời gian bên nhau, cùng nhau vượt qua nhiều thứ nhưng đó là sẽ câu chuyện tôi kể hôm sau. Và thời gian cứ thế trôi, ngày nàng nói lời chia tay là nàng hẹn chở đi chơi vòng quanh thành phố, ăn những món ăn ngon. Đến lúc trời đổ cơn giông, nàng bảo "em về thu quần áo đang phơi, trời sắp mưa rồi, em sẽ nhắn cho anh" và nàng về nhà trọ. Và sau đó nàng chặn Facebook, số điện thoại, Zalo,... mọi thứ chúng tôi có thể liên lạc với nhau. Kể từ đó tới khi tốt nghiệp đại học, tôi chỉ có thể thấy hình bóng nàng thoáng qua, khi quay mặt gọi tên thì không thấy nàng đâu nữa. Anh nhớ em, Mây ơi, 5 năm rồi, em khỏe không...
QI37ZJF.png
 
Mình 89, thời mới ra trường cho đến lứa tuổi chủ thớt hiện giờ đều cảm thấy rất chơi vơi. Không người yêu, không sự nghiệp, quay quắt trong văn phòng 10-11 tiếng/ ngày, thậm chí 7/7 ngày làm việc, bạn nhiều nhưng rồi đứa về quê, đứa nghỉ chơi, đứa lừa đảo... Có thời điểm chán chường, chỉ muốn tâm sự người lạ, giờ ổn rồi. Tuy nhiên, đó là do bản thân mình may mắn gặp được crush, chịu khó theo đuổi tình yêu, có cơ sở nho nhỏ sau bao lần thăng trầm nhảy việc. Những người đến lứa tuổi 32-33 rồi mà vẫn hót slogan Năng Lực Tích Cực trên facebook hoặc ôm chai rượu đế nói chuyện thâm tình, khả năng cao loser hết cả đời. Chủ thớt 26 tuổi vẫn còn trẻ, vẫn có khả năng học hỏi tiếp nhận cái mới, nên cố gắng phấn đấu, không về công danh cũng về tinh thần/ nhận thức xã hội, đừng để đến tuổi băm mới lo xắn quần vì thực sự lứa tuổi này là áp dụng kinh nghiệm bản thân vào cuộc sống chứ không phải đi xin kinh nghiệm người khác nữa. Trên hết là cần thừa nhận vị thế bản thân, chúng ta đứng trên nhiều người và nhiều người đứng trên chúng ta, hơn kém là lẽ thường tình, chấp nhận và bước tiếp thôi, mai fen
 
Mình 89, thời mới ra trường cho đến lứa tuổi chủ thớt hiện giờ đều cảm thấy rất chơi vơi. Không người yêu, không sự nghiệp, quay quắt trong văn phòng 10-11 tiếng/ ngày, thậm chí 7/7 ngày làm việc, bạn nhiều nhưng rồi đứa về quê, đứa nghỉ chơi, đứa lừa đảo... Có thời điểm chán chường, chỉ muốn tâm sự người lạ, giờ ổn rồi. Tuy nhiên, đó là do bản thân mình may mắn gặp được crush, chịu khó theo đuổi tình yêu, có cơ sở nho nhỏ sau bao lần thăng trầm nhảy việc. Những người đến lứa tuổi 32-33 rồi mà vẫn hót slogan Năng Lực Tích Cực trên facebook hoặc ôm chai rượu đế nói chuyện thâm tình, khả năng cao loser hết cả đời. Chủ thớt 26 tuổi vẫn còn trẻ, vẫn có khả năng học hỏi tiếp nhận cái mới, nên cố gắng phấn đấu, không về công danh cũng về tinh thần/ nhận thức xã hội, đừng để đến tuổi băm mới lo xắn quần vì thực sự lứa tuổi này là áp dụng kinh nghiệm bản thân vào cuộc sống chứ không phải đi xin kinh nghiệm người khác nữa. Trên hết là cần thừa nhận vị thế bản thân, chúng ta đứng trên nhiều người và nhiều người đứng trên chúng ta, hơn kém là lẽ thường tình, chấp nhận và bước tiếp thôi, mai fen
e cảm ơn bác , e sẽ cố gắng học hỏi tiếp thu
 
Bác nói đúng ạ , mình biết mình không hề giỏi Giang nên chỉ mong đi làm đủ ăn :sad:
Cơ mà nhiều lúc thấy thực sự cô đơn trong cuộc sống ấy :((

via theNEXTvoz for iPhone
Chưa nói tới phận winner hay loser. Nhưng sự cô đơn, trống trải, hụt hẫng và thất vọng dường như là những điểm trọng tâm xoay quanh cuộc đời của mỗi người. Nhỏ cô đơn kiểu nhỏ, trưởng thành cô đơn kiểu trưởng thành và già cô đơn kiểu già. Độc thân cô đơn kiểu độc thân và có gia đình thì cô đơn theo kiểu có gia đình. Nhưng tất nhiên nếu bạn là winner nhưng cảm thấy cô đơn thì vẫn còn hơn là loser mà vẫn cô đơn :D....
Nhưng mà có bạn gái rồi mà vẫn cảm thấy vậy và không thể sẽ chia thì xin thật lòng với bạn rằng mối quan hệ này đang có vấn đề, hoặc là bản thân bạn đang có vấn đề :D
 
Em vừa 26 tuổi. Việc làm thì ổn định lương tháng 10 củ k cao nhưng ko áp lực. Đi làm về là ngồi máy tính đến đến khi ngủ chả có thú vui gì. Cảm giác chơi vơi :( :( :(
 
Back
Top