sống mũi cao,môi trái tim,mắt 2 mí,da khá nhẵn,nét mặt này theo mình là đẹp đấy chứ.Còn theo gu mình thì mình thích mặt b mà để tóc ngắn hơn,con trai tóc ngắn cảm giác năng động,sức sống hơn,tóc dài mình cảm thấy hơi ngột ngạt,đấy là riêng góc nhìn của mình thôi nhé chứ không đại diện cho số đông còn b thích để tóc dài thì cũng chả ảnh hưởng đến ai.
Hehe, bác khen hay quá, tui ưng rất
tui cũng hơi khó chịu cái bộ tóc này r, mà nốt mưa đái trong quần luôn, đến rún 1 lần cho bõ công nuôi kkk
Vs lại, trong lối tư duy ngược mà tui cứ ngoạc mồm bô bô trong thớt này mà bị ae kiu là ngáo đá, thì mái tóc xù xì ko chăm bẵm mới là điểm ăn tiền, tui ko ngoa khi nhận rằng mình khá là thu hút ánh nhìn vì thực tế là vậy, có thể trong đầu họ nghĩ thằng dở, thằng hâm, xấu xí nhưng họ vẫn cứ nhìn, vậy đó có phải là đẹp chăng?
Cuộc sống này rất nhiều vde, mỗi vde lại chia làm nhiều thái cực, tổng bằng 0 nghĩa là... chẳng có vấn đề gì sất, hãy thử nghĩ thế 1 lần?
Tạm thời bỏ thế phòng thủ, cứ coi như các bác giỏi hơn tui tất cả mọi vde khác, nhưng trong vde nhìn nhận cái đẹp này, thử thua 1 chút mà thử đứng góc nhìn ngta xem có gì hấp dẫn ko?(vì tui cũng từng nghĩ như các bác, nhưng các bác chưa từng thử nghĩ như tui, thành thử về vde này suy nghĩ của bác là tập hợp con so với suy nghĩ của tôi chẳng hạn?)
Quay lại với thớt, chủ đề là làm gì để đẹp hơn, ta cứ ngồi lại vs nhau cùng mổ xẻ ra ntn gọi là "đẹp" cái đã?
Ví dụ đơn giản là nhìn vào 2 hình tròn, 1 cái hoàn hảo 1 cái hơi méo 1 tí... khi các bác nhìn vào hình đầu tiên, lý trí các bác thốt lên "ôi 1 hình tròn đẹp hoàn hảo", và 5s sau các bác rời mắt khỏi nó
Ở cái vòng méo, điều kì lạ là nó "ko đẹp" bằng cái kia, nhưng bác sẽ ngắm nhìn nó lâu hơi, thoải mái hơn... 1 phần bởi cái lý trí nó cảm thấy ko ổn, muốn khám phá xem cái vòng nó thiếu hoàn hảo chỗ nào, "ko đẹp" chỗ nào, và còn 1 phần nữa, là cái phần cảm tính trong các bác đang thưởng thức, cái mà tui cho rằng là (và đang hướng về) cái chân chính đẹp
Ví dụ giờ bỏ cái mụt ruồi trên mặt độ mjxi đi, fan hắn bỗng giảm đi 1 nửa, có những kẻ thích ngắm cái mụt ruồi ấy bay nhảy trên khuôn mặt hắn lúc trò chuyện, chả biết nội dung chuyện là gì, vậy có thể nói nốt ruồi đó mới là đẹp hay chăng? hay hỏi 1 cô cuồng thẩm mĩ, cổ sẽ muốn cái mũi của A, đôi mắt của B... chứ chả tìm đc ai tuyệt đối để mong trở thành... hay thật sự soi xét những ng nổi tiếng bởi vẻ đẹp, họ đều có 1 hoặc vài điểm gì đó ko hoàn hảo, nhưng tổng hòa lại mới đẹp và cuốn hút?
2 bức tường đen trắng, đẹp xức xắv, lý trí nói vậy và lướt qua chúng, nhưng cảm giác lại giữ chân ta ở một bức tường trắng với những vết bẩn màu đen, vô tình tạo ra hình thù gì đó ngộ nghĩnh?
Chúng ta đều là nghệ sĩ từ trong trứng cả các bác ah, đều thưởng thức thế giới như là ngắm 1 bức tranh v thôi, cái đẹp của bức tranh đến từ bố cục, sự tương phản... phải có chỗ "xấu", chỗ "đẹp", chỗ sáng chỗ tối, tổng hòa cái đấy đối vs tui là vẻ đẹp chân chính
Khi tập trung nhìn ngắm ai đó, tạm thời bạn bỏ qua mọi thứ xung quanh để tập trung vào khuôn dung ng đó, nếu thật sự mọi đường nét của họ quá hoàn hảo, thâm tâm b sẽ cảm thấy ko ổn và dời hướng nhìn đi nơi khác để tìm kiếm sự cân bằng, trong khi nếu họ có chút gì đó "chưa hoàn hảo", thì lại nịnh mắt hơn, giữ đc sự chú ý lâu hơn... Số âm, số 0, rồi đến số dương. Đứng từ vị thế số dương mà phán xét, 0 là điểm khởi đầu, và số âm chắc chắn là lũ khốn nạn. Chơi với nó nó kéo mình về mo luôn... số âm cũng nghĩ vậy, nhưng nếu nhìn rộng ra, thì cả 2 thằng đều đẹp, hay đúng hơn là tổng hòa của chúng là cái đẹp chân chính
Vậy là rõ, nếu cứ theo lối tư duy ấy mà phát triển, cái đẹp nên là sự tổng hòa, khóe mắt chân chim của bà cụ đẹp, từng ngọn cây ngọn cỏ đều đẹp, giống như 1 triết gia từng nói, âm nhạc chân chính là mọi âm thanh, thì cái đẹp cũng vậy thôi mọi thứ đều đẹp cả, chỉ là mắt trần nhìn ko ra.. tui cũng như các bác cũng bị mờ mắt bởi những giá trị định hình, và tui vẫn luôn cố để tâm trí mình tự do hơn, ít bị ảnh hưởng quá nhiều bởi chúng
Tui làm việc theo kiểu bản năng cmn nên vừa làm vừa type, có thể ngôn từ câu cú xộc xệch, các bác bỏ quá, cũng chỉ chia sẻ chút quan điểm cá nhân, ko phải để kiếm chút hư vinh khi dạy đời ai, mà là tự kiểm duyệt bản thân, lôi kéo đồng minh, test văn phong của mình... nhất là tranh luận để rèn luyện tư duy phản biện (thứ mà hiện tại tui thấy quan trọng)... có thể suy nghĩ mỗi ng một khác, lúc nào đó sẽ va chạm vào nhau, hoặc có khi ko bao giờ... tui thì cứ đặt mình vào tất cả tình huống, đa thái cực vậy thôi. Chia sẻ cũng là ích kỉ, ham cái cảm giác đc đồng thuận từ mọi người... sợ cô đơn... đó mới là con người
Ps: lại wall of text tiếp haha, cứ nghĩ tui ngáo đá cũng đc (sèm), chúc các bác ngày mới tươi đẹp ^^