Cần tư vấn định hướng

sonthe91

Senior Member
Chào các thím.

Trước hết mình xin nói về bản thân trước.
Mình sinh trong gia đình buôn bán nên tương đối là có đk. Mình học rất khá cấp 3 trường Hà Nội cũng ok nhưng ko phải trường tài năng gì. Thi đại học thì được 22.5 điểm đỗ HUST nhưng thật sự lúc đó cũng ko biết bản thân muốn gì. Vào đại học thì mất định hướng khi đối mặt với cả việc học khối lượng kiến thức đồ sộ + suy nghĩ về tương lai. Gia đình mình mindset khá cổ theo kiểu giữ con khư khư trong nhà như gà công nghiệp nên mình sống khép kín cũng ko biết trăn trở với ai.

Cú sốc đầu đời đến khi gia đình nảy sinh tranh chấp tài sản thừa kế nhà nội. Mình bị lôi đi suốt mấy vụ cãi cọ nhau thuê luật sư làm chứng các kiểu. Những vụ đập bàn ghế chén bát này làm mình rơi vào trầm cảm. Với cái tâm lý yếu đuối mình ko chịu nổi và sa vào net bỏ học. Khi bị phát hiện gia đình rất buồn nhưng vẫn lo rằng mình sẽ ko có tương lai tốt được nên tìm chỗ cho mình học tiếp. Lẽ ra nếu như lúc đó thay vì học tiếp mà gia đình để mình đi làm lđ phổ thông thì có lẽ đã không có cú vấp mất thêm nhiều năm tiếp theo.

Thấy rằng mình cũng được tiếp xúc máy tính từ bé + với nền là khối A đỗ đại học nên mình được cho đi học lập trình. Mình vào Aptech với chẳng chút định hướng kế tiếp + con số 0 về ngành. Theo trung tâm khá ngạc nhiên là mình học rất khá - điểm cao, bài tập hoàn thành tốt. Với vốn tiếng anh dù chỉ là học cấp 3 ko đầu tư vào luyện gì mình cũng dễ dàng lấy TOEIC 700 để đủ yêu cầu tiếng anh tốt nghiệp khóa. Những tưởng câu truyện đến đây cũng êm thì cú sốc thứ 2 đến: tranh chấp tài sản thừa kế nhà ngoại. Những lần họp mặt cãi nhau, những cuộc điện thoại to nhỏ giữa các phe cánh trong nhà, đe dọa từ con từ mặt ae... Mình kiệt kuệ. Ko chịu nổi áp lực nội bộ gia đình lục đục + chương trình năm 2 của aptech với việc focus vào thực chiến dự án mình lại bỏ chạy. Ko phải net, chẳng phải game, chỉ đơn thuần là đốt thời gian trên các thư viện, xem lung tung, đọc mỗi thứ 1 chút, tìm 1 thế giới để chìm vào. Nhiều lúc chỉ muốn rs, mình lạc trên đường đời ngay khi tuổi còn trẻ, khi mà đúng ra là lúc tích lũy cho tương lai =((

Trầm cảm nặng, suốt ngày đòi quyên sinh, gia đình đưa mình đi khám. Chữa trị ròng cả năm trời khá hơn chút, mình thấy được lối đi. Việc ru rú trong nhà, không hòa nhập xã hội quá có hại nên mình đi làm chỗ người nhà. Công việc bán hàng thường thôi nhưng khiến cho tâm lý dần ổn định. Sau 3 năm mình quyết định bước ra khỏi vùng an toàn tự đi xin việc. Chẳng có bằng cấp + ko trình độ thì cũng chỉ quanh quẩn những công việc thông thường: kho dược, kho sữa cuối cùng là công việc hiện tại logistic. Lương thì cũng chỉ 1x với x tiểu học làm lâu dài sẽ lên x trung học với đỉnh cũng có thể tới 2x, với đk gia đình thì thế là ok. Mình giao tiếp nhiều hơn nên cũng ko còn khép kín nữa, người thân nói chuyện ai cũng bảo mày thay đổi hẳn. Nếu mà muốn an toàn thì cứ thế cũng được, gia đình cũng đồng tình. Sau ko làm nữa thì về tiếp quản kinh doanh.

Nhưng mình ko muốn vậy. Chuyển qua vài lần việc dù ko đặt nặng lương nhưng làm mình vẫn thấy thiếu gì đó. Khi mà anh đồng nghiệp làm cùng thâm niên gần chục năm ko hài lòng với công việc nộp đơn xin nghỉ mình mới nhận ra: Thứ mà mình vẫn luôn tìm ở các công việc đó là KIẾN THỨC và KỸ NĂNG. Làm việc ko dùng đến não khiến mình thấy nhàm chán và cũng không thấy thu được lợi ích gì lâu dài. Với các công việc mình vào chẳng cần biết gì về ngoại ngữ trong khi bản thân vẫn cứ đọc tiểu thuyết tiếng anh, nghe tiếng anh mặc dù cũng chẳng phải là học tập chuyên môn gì chỉ những kênh giải trí kiểu Kurzgesagt, Nat geo... Chẳng yêu cầu kỹ năng gì nhưng mình vẫn giữ thói quen ghi chép lại những gì mới mẻ vào note, các việc cần làm được phân hẹn lịch phân priority trong task đàng hoàng. Điện thoại dùng khó chịu khi thiếu sự automatic mình dùng automate để làm tự động theo kiểu workflow (cái này rất hay nhé các thím nên mua dùng). Nhận thấy mindset của mình vẫn duy trì trật tự kỷ luật từ thời đi học mình thấy là nên bước tiếp ko được ngại khó.

Giông dài thì là giờ mình đã xin nghỉ việc. Bàn bạc với gia đình cũng thoải mái cho mình đảm bảo việc học để tiếp tục con đường tương lai. 32 tuổi bắt đầu học các thím sẽ bảo già + mệt mỏi với cuộc sống + vướng bận gia đình. Mình thì may mắn kinh tế ổn ko quá phải đảm bảo thu nhập. Trước trầm cảm nên mình chẳng cảm thấy đoái hoài gì chuyện vợ con (chắc 1 mình tới già quá nhà cửa chắc sau này gia cũng để lại hết cho em trai). Về sức khỏe thì mình duy trì đều đặn ngày ngủ tầm 12h dậy lúc 5h đi gym hơn 5 năm rồi, khỏe đi làm toàn overtime chiến luôn cả cn làm thay cho các bạn trẻ đi chơi. Xét ra làm cũng các bạn trẻ mà mình thấy các bạn thiếu lửa trong công việc quá toàn bị dọa đuổi để kiếm người khác san bớt việc cho mình? Nên mình thấy chỉ cần đảm bảo kiến thức + qua được cv screening thì với sự chịu khó lắng nghe học hỏi nhiệt tình công việc và rất muốn được giao lưu mở rộng đầu óc thì mình ko sợ là ko thể kiếm nổi việc. Gặp gỡ nhiều hr do phải phỏng vấn nhiều lại thành hay ấy tăng cường giao thiệp. :love:

Mình nghĩ với kiến thức được học Aptech lúc trước (đã quên chút nhưng ôn lại là sẽ nhớ) + với kỷ luật và thói quen sử dụng các dịch vụ công nghệ + tiếp thu cái mới nhanh, mình sẽ hoàn thành nốt chặng đường lập trình dang dở. Không phải vì trend mà phần nào đó cũng cảm thấy bản thân hứng thú với món này. Những thứ như automate điện thoại hay cài hệ thống cửa cuốn với cảm biến tách rời đảm bảo đóng cửa khi quên cũng như dừng lại khi có người đứng gần hay báo động khi mở quá lâu mình rất hứng thú khi làm. Đợt tự nhiên lướt web lung tung thấy cái trò code thiếu nhi của google doodle mình làm 1 mạch luôn rất hứng.

Giờ mình đang focus vào base trước để ko hổng kiến thức. Kiến thức từ trung tâm thì các thím cũng biết kiểu dạy của tụi trung tâm rồi đấy. Aptech dạy 2 năm thật nhưng mỗi thứ chỉ được lướt qua trong 6 tháng. Chẳng cái gì rõ gốc rõ ngọn cả. Mình đang tập trung vào tự học là chính. Đọc nhiều thớt với tư vấn trên voz mình định hướng lôi lại các giáo trình đại học có liên quan mật thiết để tập trung kết hợp focus vào 1 ngôn ngữ để đảm bảo ko loãng. Tài liệu thì các course udemy, coursera đầy ra chỉ trên voz mình cũng đã tìm thấy cả đống trong lúc đọc các thớt được lập trước. OOP, nguyên lý ngôn ngữ lập trình kĩ để nắm vững khái niệm; toán rời rạc, algo ko cần quá sâu nhưng phải rèn tư duy giải thuật để giải quyết các vấn đề; agile, code tinh gọn,... mấy cái liên quan chỉ được đề cập tới khi học mình sẽ tìm hiểu kĩ hơn ít nhất nắm được tinh thần và hướng thực hiện. Tất nhiên là sẽ phải nâng skill eng lên, làm việc đôi lúc cũng có gặp người nc ngoài mà nói chuyện thường quá ko thấy ổn. Đã được học đến c#, java, sql rồi nên mình sẽ tạm thời chưa theo cái mới mà sẽ focus vào 1 cái đã từng qua. Qua năm khi vững mình sẽ vào trung tâm để kiếm mentor để dựa kết hợp với kiếm job recommend để thực hành nâng yoe nếu ko xin được ở đâu.

Vậy nên giờ mình muốn hỏi về công việc để định hướng ngôn ngữ focus. Ko phải là ngôn ngữ nào nhiều job hay cái nào dễ xin việc lương cao gì mà chỉ đơn thuần là: Các thím làm trong ngành thấy c# .net với java thấy môi trường mình làm độ tuổi trung bình thế nào? Mình thì chẳng ngại việc làm cùng các bạn trẻ bởi công việc mình cũng làm cùng các bạn trẻ nhiều. Quản lý cũng trẻ, đồng nghiệp cũng trẻ, cũng ăn chửi, cũng cười nói mình thấy ok rất hòa đồng. Tính mình trẻ ko câu nệ nên mình ko bị ảnh hưởng bởi môi trường làm việc mấy, toàn khuyến khích mn xung quanh tự nhiên. Nhưng do mình ko chơi những cái giải trí như tiktok, game nên mình ngại sẽ lạc sóng với đồng nghiệp. Với cái thằng mà chỉ thích mấy chuyện về cuộc sống, khoa học, kỹ năng thực tiễn như mình thì rất dễ xảy ra chuyện ra rìa nếu mà môi trường quá trẻ và ít trải. Và đó là điều đáng sợ nhất với bất cứ người đi làm/ doanh nghiệp nào - mất teamwork. Việc đó cũng là một điểm khiến hr cân nhắc trước khi hẹn phỏng vấn. Mình sẽ theo bên mà độ tuổi trung bình môi trường làm việc lớn chút cho chắc.

Nếu thím nào đọc hết cả bài dài đến đây rồi thì mình rất cảm kích. Ngày nay mình thấy wall of text kiểu này chẳng mấy ai đọc nhưng nếu ko ngọn ngành gì thì nó ko phải bản chất của mình. 32 rồi sống thực với bản thân và đi ngược lại tính cách thất bại thời trẻ là kim chỉ nam mà mình giờ luôn theo. Thớt này mình hỏi nhưng cũng để nhận gạch đá từ các thím nhé. Mỗi viên gạch sẽ góp phần xây lên ngôi nhà tương lai sau này của mình. Cũng ko đòi hỏi các thím động viên cổ vũ chỉ là đừng khuyên kiểu nằm thẳng hay rs hay làm lđpt nhé. Mình vượt khỏi cái suy nghĩ đó rồi. Mình sẽ ko từ bỏ con đường học lần này. Làm lđpt có tiền nhưng đầu nó tù ko phải sướng đầu như các thím nghĩ đâu. Người ta học khá đi làm cao rồi nghỉ việc cho nhàn đầu còn mình nhỡ đi ngược lại đoạn nhàn đầu mất rồi nên giờ đến đoạn dùng đầu. Đến khi 40-45 đầu ko ngon nữa thì mình sẽ về lại kinh doanh của nhà hoặc tự start up (đi làm cũng nghĩ ra vài ý tưởng rồi), hoặc học luật bđs dịch chuyển bđs sở hữu + tiện thể môi giới luôn. rs đợi mình làm việc cống hiến xã hội xong đã thì 55-60 tính sau, nếu chẳng may có chiến tranh thì ôm bom ba càng hộ thanh niên tương lai đất nước :)

P/s: mong mod đừng xóa thớt này của mình. Mình biết thớt kiểu này cũng khá nhiều nhưng mình mong đây sẽ là nơi đối chiếu để once a while mình update những thứ mình đã đạt và đang làm. Cùng với đó lâu lâu mình cũng mong sẽ rủ thành viên voz đi cà phê ko mong được chỉ bảo hay nhờ vả mà nói chuyện xả stress công việc là tuyệt quá rồi. Mình đọc thấy rất nhiều thím trình độ cao, chuyện mình chuyện người nhiều khi sẽ tìm ra những idea tuyệt vời tăng qol cho cuộc sống

TLDR: 32 tuổi có đk về tiền cũng như não muốn tay ngang IT. Muốn hỏi hướng đi focus c# .net hay java môi trường lớn tuổi hơn để hòa nhập. Môi trường trẻ sẽ khó xin vào đc và bị tách biệt
 
Last edited:
bonus chút đây là nhạc động lực của mình từ thời loser thành người ít nhất là làm việc cống hiến xã hội được chút

Shakira - Try Everything​


Martina McBride - Wrong Baby Wrong​


Try Everything của Shakira thì chắc ko mấy ai lạ lẫm gì, còn Wrong Baby Wrong của Martina McBride thì chắc ít người biết
 
Viết dài như cái sớ. Chịu
Có lẽ mình nên bôi đậm phần quan trọng nhỉ? Cũng biết wall of text là ít người chịu đọc nhưng cũng ko biết nên làm sao để đảm bảo vẫn ra ngô ra khoai mà ko dài được. Nếu để TLDR thì sẽ khá khó hiểu cho bối cảnh của điều cần hỏi? Hỏi định hướng dev khá nhiều thớt của tay ngang hỏi kiểu đúng như các thím nói cùng đường quá sang IT nên chửi chứ ko thèm trả lời. Mình cần viết rõ việc mình không cùng đường để nói việc đầu mình ko bị kiểu cái khó bó cái khôn, có điều kiện tập trung cho dev.
Tiện thể hỏi luôn: để ý thấy ít người biết cách skim through text vậy mn deal sao với các book kĩ năng mềm thế ạ?
 
Last edited:
Chào các thím.

Trước hết mình xin nói về bản thân trước.
Mình sinh trong gia đình buôn bán nên tương đối là có đk. Mình học rất khá cấp 3 trường Hà Nội cũng ok nhưng ko phải trường tài năng gì. Thi đại học thì được 22.5 điểm đỗ HUST nhưng thật sự lúc đó cũng ko biết bản thân muốn gì. Vào đại học thì mất định hướng khi đối mặt với cả việc học khối lượng kiến thức đồ sộ + suy nghĩ về tương lai. Gia đình mình mindset khá cổ theo kiểu giữ con khư khư trong nhà như gà công nghiệp nên mình sống khép kín cũng ko biết trăn trở với ai.

Cú sốc đầu đời đến khi gia đình nảy sinh tranh chấp tài sản thừa kế nhà nội. Mình bị lôi đi suốt mấy vụ cãi cọ nhau thuê luật sư làm chứng các kiểu. Những vụ đập bàn ghế chén bát này làm mình rơi vào trầm cảm. Với cái tâm lý yếu đuối mình ko chịu nổi và sa vào net bỏ học. Khi bị phát hiện gia đình rất buồn nhưng vẫn lo rằng mình sẽ ko có tương lai tốt được nên tìm chỗ cho mình học tiếp. Lẽ ra nếu như lúc đó thay vì học tiếp mà gia đình để mình đi làm lđ phổ thông thì có lẽ đã không có cú vấp mất thêm nhiều năm tiếp theo.

Thấy rằng mình cũng được tiếp xúc máy tính từ bé + với nền là khối A đỗ đại học nên mình được cho đi học lập trình. Mình vào Aptech với chẳng chút định hướng kế tiếp + con số 0 về ngành. Theo trung tâm khá ngạc nhiên là mình học rất khá - điểm cao, bài tập hoàn thành tốt. Với vốn tiếng anh dù chỉ là học cấp 3 ko đầu tư vào luyện gì mình cũng dễ dàng lấy TOEIC 700 để đủ yêu cầu tiếng anh tốt nghiệp khóa. Những tưởng câu truyện đến đây cũng êm thì cú sốc thứ 2 đến: tranh chấp tài sản thừa kế nhà ngoại. Những lần họp mặt cãi nhau, những cuộc điện thoại to nhỏ giữa các phe cánh trong nhà, đe dọa từ con từ mặt ae... Mình kiệt kuệ. Ko chịu nổi áp lực nội bộ gia đình lục đục + chương trình năm 2 của aptech với việc focus vào thực chiến dự án mình lại bỏ chạy. Ko phải net, chẳng phải game, chỉ đơn thuần là đốt thời gian trên các thư viện, xem lung tung, đọc mỗi thứ 1 chút, tìm 1 thế giới để chìm vào. Nhiều lúc chỉ muốn rs, mình lạc trên đường đời ngay khi tuổi còn trẻ, khi mà đúng ra là lúc tích lũy cho tương lai =((

Trầm cảm nặng, suốt ngày đòi quyên sinh, gia đình đưa mình đi khám. Chữa trị ròng cả năm trời khá hơn chút, mình thấy được lối đi. Việc ru rú trong nhà, không hòa nhập xã hội quá có hại nên mình đi làm chỗ người nhà. Công việc bán hàng thường thôi nhưng khiến cho tâm lý dần ổn định. Sau 3 năm mình quyết định bước ra khỏi vùng an toàn tự đi xin việc. Chẳng có bằng cấp + ko trình độ thì cũng chỉ quanh quẩn những công việc thông thường: kho dược, kho sữa cuối cùng là công việc hiện tại logistic. Lương thì cũng chỉ 1x với x tiểu học làm lâu dài sẽ lên x trung học với đỉnh cũng có thể tới 2x, với đk gia đình thì thế là ok. Mình giao tiếp nhiều hơn nên cũng ko còn khép kín nữa, người thân nói chuyện ai cũng bảo mày thay đổi hẳn. Nếu mà muốn an toàn thì cứ thế cũng được, gia đình cũng đồng tình. Sau ko làm nữa thì về tiếp quản kinh doanh.

Nhưng mình ko muốn vậy. Chuyển qua vài lần việc dù ko đặt nặng lương nhưng làm mình vẫn thấy thiếu gì đó. Khi mà anh đồng nghiệp làm cùng thâm niên gần chục năm ko hài lòng với công việc nộp đơn xin nghỉ mình mới nhận ra: Thứ mà mình vẫn luôn tìm ở các công việc đó là KIẾN THỨC và KỸ NĂNG. Làm việc ko dùng đến não khiến mình thấy nhàm chán và cũng không thấy thu được lợi ích gì lâu dài. Với các công việc mình vào chẳng cần biết gì về ngoại ngữ trong khi bản thân vẫn cứ đọc tiểu thuyết tiếng anh, nghe tiếng anh mặc dù cũng chẳng phải là học tập chuyên môn gì chỉ những kênh giải trí kiểu Kurzgesagt, Nat geo... Chẳng yêu cầu kỹ năng gì nhưng mình vẫn giữ thói quen ghi chép lại những gì mới mẻ vào note, các việc cần làm được phân hẹn lịch phân priority trong task đàng hoàng. Điện thoại dùng khó chịu khi thiếu sự automatic mình dùng automate để làm tự động theo kiểu workflow (cái này rất hay nhé các thím nên mua dùng). Nhận thấy mindset của mình vẫn duy trì trật tự kỷ luật từ thời đi học mình thấy là nên bước tiếp ko được ngại khó.

Giông dài thì là giờ mình đã xin nghỉ việc. Bàn bạc với gia đình cũng thoải mái cho mình đảm bảo việc học để tiếp tục con đường tương lai. 32 tuổi bắt đầu học các thím sẽ bảo già + mệt mỏi với cuộc sống + vướng bận gia đình. Mình thì may mắn kinh tế ổn ko quá phải đảm bảo thu nhập. Trước trầm cảm nên mình chẳng cảm thấy đoái hoài gì chuyện vợ con (chắc 1 mình tới già quá nhà cửa chắc sau này gia cũng để lại hết cho em trai). Về sức khỏe thì mình duy trì đều đặn ngày ngủ tầm 12h dậy lúc 5h đi gym hơn 5 năm rồi, khỏe đi làm toàn overtime chiến luôn cả cn làm thay cho các bạn trẻ đi chơi. Xét ra làm cũng các bạn trẻ mà mình thấy các bạn thiếu lửa trong công việc quá toàn bị dọa đuổi để kiếm người khác san bớt việc cho mình? Nên mình thấy chỉ cần đảm bảo kiến thức + qua được cv screening thì với sự chịu khó lắng nghe học hỏi nhiệt tình công việc và rất muốn được giao lưu mở rộng đầu óc thì mình ko sợ là ko thể kiếm nổi việc. Gặp gỡ nhiều hr do phải phỏng vấn nhiều lại thành hay ấy tăng cường giao thiệp. :love:

Mình nghĩ với kiến thức được học Aptech lúc trước (đã quên chút nhưng ôn lại là sẽ nhớ) + với kỷ luật và thói quen sử dụng các dịch vụ công nghệ + tiếp thu cái mới nhanh, mình sẽ hoàn thành nốt chặng đường lập trình dang dở. Không phải vì trend mà phần nào đó cũng cảm thấy bản thân hứng thú với món này. Những thứ như automate điện thoại hay cài hệ thống cửa cuốn với cảm biến tách rời đảm bảo đóng cửa khi quên cũng như dừng lại khi có người đứng gần hay báo động khi mở quá lâu mình rất hứng thú khi làm. Đợt tự nhiên lướt web lung tung thấy cái trò code thiếu nhi của google doodle mình làm 1 mạch luôn rất hứng.

Giờ mình đang focus vào base trước để ko hổng kiến thức. Kiến thức từ trung tâm thì các thím cũng biết kiểu dạy của tụi trung tâm rồi đấy. Aptech dạy 2 năm thật nhưng mỗi thứ chỉ được lướt qua trong 6 tháng. Chẳng cái gì rõ gốc rõ ngọn cả. Mình đang tập trung vào tự học là chính. Đọc nhiều thớt với tư vấn trên voz mình định hướng lôi lại các giáo trình đại học có liên quan mật thiết để tập trung kết hợp focus vào 1 ngôn ngữ để đảm bảo ko loãng. Tài liệu thì các course udemy, coursera đầy ra chỉ trên voz mình cũng đã tìm thấy cả đống trong lúc đọc các thớt được lập trước. OOP, nguyên lý ngôn ngữ lập trình kĩ để nắm vững khái niệm; toán rời rạc, algo ko cần quá sâu nhưng phải rèn tư duy giải thuật để giải quyết các vấn đề; agile, code tinh gọn,... mấy cái liên quan chỉ được đề cập tới khi học mình sẽ tìm hiểu kĩ hơn ít nhất nắm được tinh thần và hướng thực hiện. Tất nhiên là sẽ phải nâng skill eng lên, làm việc đôi lúc cũng có gặp người nc ngoài mà nói chuyện thường quá ko thấy ổn. Đã được học đến c#, java, sql rồi nên mình sẽ tạm thời chưa theo cái mới mà sẽ focus vào 1 cái đã từng qua. Qua năm khi vững mình sẽ vào trung tâm để kiếm mentor để dựa kết hợp với kiếm job recommend để thực hành nâng yoe nếu ko xin được ở đâu.

Vậy nên giờ mình muốn hỏi về công việc để định hướng ngôn ngữ focus. Ko phải là ngôn ngữ nào nhiều job hay cái nào dễ xin việc lương cao gì mà chỉ đơn thuần là: Các thím làm trong ngành thấy c# .net với java thấy môi trường mình làm độ tuổi trung bình thế nào? Mình thì chẳng ngại việc làm cùng các bạn trẻ bởi công việc mình cũng làm cùng các bạn trẻ nhiều. Quản lý cũng trẻ, đồng nghiệp cũng trẻ, cũng ăn chửi, cũng cười nói mình thấy ok rất hòa đồng. Tính mình trẻ ko câu nệ nên mình ko bị ảnh hưởng bởi môi trường làm việc mấy, toàn khuyến khích mn xung quanh tự nhiên. Nhưng do mình ko chơi những cái giải trí như tiktok, game nên mình ngại sẽ lạc sóng với đồng nghiệp. Với cái thằng mà chỉ thích mấy chuyện về cuộc sống, khoa học, kỹ năng thực tiễn như mình thì rất dễ xảy ra chuyện ra rìa nếu mà môi trường quá trẻ và ít trải. Và đó là điều đáng sợ nhất với bất cứ người đi làm/ doanh nghiệp nào - mất teamwork. Việc đó cũng là một điểm khiến hr cân nhắc trước khi hẹn phỏng vấn. Mình sẽ theo bên mà độ tuổi trung bình môi trường làm việc lớn chút cho chắc.

Nếu thím nào đọc hết cả bài dài đến đây rồi thì mình rất cảm kích. Ngày nay mình thấy wall of text kiểu này chẳng mấy ai đọc nhưng nếu ko ngọn ngành gì thì nó ko phải bản chất của mình. 32 rồi sống thực với bản thân và đi ngược lại tính cách thất bại thời trẻ là kim chỉ nam mà mình giờ luôn theo. Thớt này mình hỏi nhưng cũng để nhận gạch đá từ các thím nhé. Mỗi viên gạch sẽ góp phần xây lên ngôi nhà tương lai sau này của mình. Cũng ko đòi hỏi các thím động viên cổ vũ chỉ là đừng khuyên kiểu nằm thẳng hay rs hay làm lđpt nhé. Mình vượt khỏi cái suy nghĩ đó rồi. Mình sẽ ko từ bỏ con đường học lần này. Làm lđpt có tiền nhưng đầu nó tù ko phải sướng đầu như các thím nghĩ đâu. Người ta học khá đi làm cao rồi nghỉ việc cho nhàn đầu còn mình nhỡ đi ngược lại đoạn nhàn đầu mất rồi nên giờ đến đoạn dùng đầu. Đến khi 40-45 đầu ko ngon nữa thì mình sẽ về lại kinh doanh của nhà hoặc tự start up (đi làm cũng nghĩ ra vài ý tưởng rồi), hoặc học luật bđs dịch chuyển bđs sở hữu + tiện thể môi giới luôn. rs đợi mình làm việc cống hiến xã hội xong đã thì 55-60 tính sau, nếu chẳng may có chiến tranh thì ôm bom ba càng hộ thanh niên tương lai đất nước :)

P/s: mong mod đừng xóa thớt này của mình. Mình biết thớt kiểu này cũng khá nhiều nhưng mình mong đây sẽ là nơi đối chiếu để once a while mình update những thứ mình đã đạt và đang làm. Cùng với đó lâu lâu mình cũng mong sẽ rủ thành viên voz đi cà phê ko mong được chỉ bảo hay nhờ vả mà nói chuyện xả stress công việc là tuyệt quá rồi. Mình đọc thấy rất nhiều thím trình độ cao, chuyện mình chuyện người nhiều khi sẽ tìm ra những idea tuyệt vời tăng qol cho cuộc sống

TLDR: 32 tuổi có đk về tiền cũng như não muốn tay ngang IT. Muốn hỏi hướng đi focus c# .net hay java môi trường lớn tuổi hơn để hòa nhập. Môi trường trẻ sẽ khó xin vào đc và bị tách biệt
Dài quá, “đức” trước cái đã
 
Có điều kiện thì đi du học Mỹ hay Can rồi ở lại làm thím. Ở VN mình ko biết hiện giờ sao nhưng lớn tuổi mà đi xin job entry level ko biết có dễ dàng ko. Team mình lúc trước có bà 52 tuổi onboard team as junior Java dev, VN thì chắc ko bao giờ có chuyện này.
 
Có điều kiện thì đi du học Mỹ hay Can rồi ở lại làm thím. Ở VN mình ko biết hiện giờ sao nhưng lớn tuổi mà đi xin job entry level ko biết có dễ dàng ko. Team mình lúc trước có bà 52 tuổi onboard team as junior Java dev, VN thì chắc ko bao giờ có chuyện này.
Đi du học nước ngoài thì cũng là cần phát triển eng bản thân lên đủ cũng chắc cần ít phải 1 năm. Qua bển thì cũng sẽ phải học, môi trường còn khó hơn ở đây khi được gia đình support + không cùng quốc tịch khó kiếm người để hỏi han. Học xong tiếp nếu làm ở bển thì ko về nước cũng ko được, mình còn nhà cửa kinh doanh gia đình sau này còn phải tiếp quản. Làm trong nước dự tính 10-15 năm là độ 45 tuổi rồi tiếp quản kinh doanh gia đình hợp lý hơn thím ạ. Đi qua nước ngoài làm ngon nghẻ thôi xin gửi gắm thế hệ genz thành công hơn mình.
 
Cho mình hỏi chút nghe hơi ngu nhưng mình ko hay coi mấy thứ giải trí trend của thế hệ trẻ nên ko biết thấy hay nói "đức" này là sao vậy?
“ Đức” là tứ lóng của VoZ, nghĩa là “ Đức cho đời”, đức cho # sau có cái mà đọc phòng khi # bị “ Đức” xoá hoặc edit những gì đã viết. Nazi, German, Hitle cũng mang nghĩa tương đương “Đức”
 
Đọc thấy cuộc đời cũng không vùi dập mấy, còn cứu vát được. Chẳng qua là đang lăn tăn về tương lai. Giờ ngồi yên tĩnh, ngó lại bản thân mình, thấy mình giỏi nhất thì phát huy và bám trụ cái đó.
 
“ Đức” là tứ lóng của VoZ, nghĩa là “ Đức cho đời”, đức cho # sau có cái mà đọc phòng khi # bị “ Đức” xoá hoặc edit những gì đã viết. Nazi, German, Hitle cũng mang nghĩa tương đương “Đức”
Mình hay đọc các thứ trên reddit nước ngoài các news với các discovery mới (thích đề tài space). Trên reddit nó kiểu tree comment chứ ko kiểu quote như diễn đàn bên mình, có thể collapse các comment mình ko quan tâm khá là hay. Thành ko biết khái niệm này cũng phải
 
Đọc thấy cuộc đời cũng không vùi dập mấy, còn cứu vát được. Chẳng qua là đang lăn tăn về tương lai. Giờ ngồi yên tĩnh, ngó lại bản thân mình, thấy mình giỏi nhất thì phát huy và bám trụ cái đó.
Đúng thím ạ nghĩ lại mình cũng là may mắn lắm. Giờ mình cũng chẳng sợ đối mặt với tương lai phía trước dù rằng xét ra thì chẳng bằng cấp chẳng học hành đến nơi đến chốn quy củ. Giỏi thì tự soi lại thấy bản thân chẳng có gì nổi bật quá, nhưng lại thấy rất nhiều hướng để phát triển sự nghiệp. Mình có sức khỏe, có nhiệt tình ham làm nên cái gì cũng thấy muốn triển, muốn làm. Tìm tư vấn là để lấy có định hướng tốt hơn thôi chứ không được tư vấn thì mình vẫn sẽ tự tiến tiếp. Post lên voz cũng ko phải là quá cần thiết nhưng mình muốn để cái mốc ở đây sau này mình còn nhìn lại. Với còn đi rủ cà phê kết giao nữa :D

Tiếc vn mình ko có kiểu chuyên gia tư vấn tâm lý + học vấn + sự nghiệp để đăng ký 1 course
 
Anh thớt đúng kiểu ko thiết tha tiền bạc, tài sản gì nữa. Cái quan trọng là tam lý khi sống phải vui vẻ phỏng?
 
Anh thớt đúng kiểu ko thiết tha tiền bạc, tài sản gì nữa. Cái quan trọng là tam lý khi sống phải vui vẻ phỏng?
Kiểu đã từng nghĩ đến rs ấy nên đúng là giờ mình chỉ nghĩ đến học tập làm việc cống hiến thôi. Ko phải là chỉ cần vui vẻ nhưng quan trọng là được làm việc động não suy nghĩ tìm tòi. Ko đặt nặng kinh tế làm thông thường tù đầu lắm. Làm dùng não mà bảo ko cần nhiều tiền thì lại lo ko chỗ nào tuyển vì họ sẽ nghĩ ko control được mình, trong khi mình thì cần ai control đâu? Kiểu workaholic ấy
 
Đi du học nước ngoài thì cũng là cần phát triển eng bản thân lên đủ cũng chắc cần ít phải 1 năm. Qua bển thì cũng sẽ phải học, môi trường còn khó hơn ở đây khi được gia đình support + không cùng quốc tịch khó kiếm người để hỏi han. Học xong tiếp nếu làm ở bển thì ko về nước cũng ko được, mình còn nhà cửa kinh doanh gia đình sau này còn phải tiếp quản. Làm trong nước dự tính 10-15 năm là độ 45 tuổi rồi tiếp quản kinh doanh gia đình hợp lý hơn thím ạ. Đi qua nước ngoài làm ngon nghẻ thôi xin gửi gắm thế hệ genz thành công hơn mình.
Thấy mâu thuẫn quá, nếu tui hiểu đúng thì thím ko bị áp lực gì về kinh tế vợ con gia đình hết, vậy thì thoải mái làm điều mình thích thôi, lăn tăn làm gì. Thích làm dev thì đi học dev, rồi xin việc, trong quá trình đó thấy thiếu sót ở đâu thì cải thiện chỗ đó, cứ ngồi nghĩ với hỏi vầy thì ko ra vấn đề đâu, bắt tay vào làm thôi. Ngành IT quan trọng là kiến thức nền, khả năng tự học và cách giải quyết vấn đề chứ ngôn ngữ lập trình, framework… chỉ là công cụ thôi, thím apply vị trí Java dev nhưng ko chắc vô sẽ làm Java. Bước đầu ko biết gì mà thấy thích Java thì cứ tìm trung tâm nào dạy Java học, trong quá trình học thì sẽ mở rộng ra từ từ, lúc này nội lực bản thân sẽ quyết định sự thành công chứ ko phải là Java hay .NET hay Python. Còn chuyện tuổi tác thì ở VN chắc sẽ có rào cản đó, lúc này thì nội lực bản thân sẽ có tiếng nói (kiểu như sẽ thuyết phục được người đối diện…)
 
Bài toán cũ: tay ngang muốn chuyển sang IT nhưng ko phải vì cơm áo gạo tiền mà vì muốn tìm lại bản thân
vào làm, thớt có đồng ý cho mấy bạn 2k 2k1 dạy cho không? hay mấy bạn đó nói thớt làm sai mịa rồi, (mà với tư duy của thớt thì thớt cho là đúng) thì thớt có sửa theo mấy bạn kia khuyên k?

via theNEXTvoz for iPhone
 
Cuộc sống bác khá may mắn đấy nhỉ. Về khía cạnh kinh tế ấy, chứ như người khác thêm áp lực kinh tế Reset cmnr.
Vì thế nên tâm lý khi học hỏi của bác cũng thoải mái ko phải vì kiếm cơm như cac ae khác.

Có một sự thật hơi phũ là tin tuyển dụng, HR thường đăng là tuyển toàn từ 25-35. Bác nên cân nhắc.
 
Back
Top