Chán thật! Lại chuyện mẹ chồng con dâu các thím à

Mình xin chia sẻ một chút trải nghiệm và đúc rút sau hơn 1 năm sống chung với bố mẹ của 2 vợ chồng:
1. Con ai người đấy dạy nhưng đồng thời con ai người đấy nuôi, ông bà chỉ hỗ trợ và chơi với các cháu thôi, không có tiêu chuẩn kép kiểu con của con thì con dạy nhưng đẩy hết cho ông bà nuôi. Phải nói rõ với ông bà về quan điểm nuôi con nhưng cũng phải ý thức trách nhiệm nuôi con của bản thân.

2. Dù là hiền thì vẫn có lúc bất đồng quan điểm. Như mẹ mình giúp đỡ 2 vợ chồng rất nhiều, rất chiều hai vợ chồng mình. Vợ mình cũng rất quan tâm đến mẹ, lo cho bà ăn ngủ rồi mua sắm quần áo, nhưng sống chung bất đồng là không thể tránh khỏi, kể cả 2 người hiền.

3. Người chồng phải có tiếng nói, biết dung hòa 2 bên ko thiên vị bên nào, nhưng cũng phải nói được cả vợ cả mẹ, chứ đừng nhu nhược đứng về 1 phía hoặc chẳng về phía ai.

4. Nên ở riêng để 2 bên cùng có không gian riêng, sau này bố mẹ già cần người chăm sóc thì mới đón bố mẹ về ở chung. Mình đang đợi thằng ku tuổi rưỡi cho đi nhà trẻ thì cả nhà chuyển ra ở riêng, cho các cụ có không gian riêng tư.
 
Bà nội sai rành rành. Vote ra riêng.
Nhà tôi thì ngược lại, bà nội quá chiều cháu đến mức 2 vc bực mình. Cũng tính năm sau ra riêng.
 
Giữa mc cd khi đã không thể hòa hợp, thì thím phải là người lên tiếng. Thím không có chính kiến, không lên tiếng nữa thì chỉ có từ xấu đến tệ hại.
Tôi bố 2 con, đẻ thằng đầu tôi đã tuyên bố rõ ràng: con cái nuôi thế nào là vợ chồng con quyết, ông bà chơi với cháu, phụ được tí nào thì con cảm ơn. Nhà tôi yên ổn từ đấy tới giờ.
Hê hê, tôi đã kể cụ thể đâu mà thím nói rằng tôi không có chính kiến :big_smile:
 
Tối qua giờ cứ suy nghĩ mãi. Chuyện là vợ chồng mình đang sống chung với ông bà nội, hai ông bà cũng chưa già mà cũng không trẻ tầm u60. Hai vợ chồng mình hiện tại có hai đứa nhỏ đứa 2 tuổi rưỡi, đứa 9 tháng. 2 vợ chồng mình mới sống chung với ông bà tầm 1 năm thôi. Mọi việc yên bình cho đến ngày hôm qua (này mình nghe vợ kể lại, lúc đó mình đang tắm chỉ nghe tiếng khóc của thằng nhóc) mẹ mình với vợ cãi nhau. Chuyện cũng là cách dạy dỗ thằng nhóc lớn. Các thím chắc cũng biết con nít 2 tuổi hơn bắt đầu nó rất là bướng, mẹ mình có bảo nó dạ bà nội mà nhất quyết nó cứ nhìn liếc liếc rồi ko cụp đầu xuống nhất quyết không 'dạ'. Mẹ mình bực lên mới chửi nó to tiếng 'đồ mất dạy', 'cút', 'từ nay mày đùng kêu tao là bà nội nữa' rồi mẹ mình mới nhốt nó ngoài sân không cho nó vô nhà. Ba mình thấy vậy ra can mẹ mình càng làm hung khoá cửa lại. Vợ mình đang nấu ăn ở bếp mới chạy lên can, mở cửa ra bồng thằng nhỏ vô, lúc đóng cửa thì lực đóng mạnh, rồi nói với mẹ mình 'con thấy nó còn nhỏ có biết gì đâu từ từ mẹ dậy nó chứ mẹ làm vậy nó sợ, với lại con thấy mẹ làm vậy giống như đánh cho hả dạ của mẹ đó', rồi đúng ôm thằng nhỏ khóc. Mẹ mình càng làm hung làm dữ lên nói 'tao dạy nó vậy đó, thương cho roi cho vọt. Việc gì mày phải nói tao đánh con mày cho hả dạ, rồi nha từ đây con của mày từ mà đi dạy dỗ nó đi, tao không đụng vô con mày nữa, đừng có bà nội bà nội với tao' vợ mình thì đứng nghe rồi khóc. Mình tắm ra thấy việc cũng xong rồi tới ôm thằng nhỏ lên. Mẹ mình thì cứ nói đi nói lại cái chuyện bà nội dạy cháu vậy là không sai (nói rất to tiếng và khó nghe) vợ mình thì bồng thằng cu sau (9 tháng) đi ngủ, không ăn tối luôn. Tối lại thì nghe vợ mình khóc cả đêm, mình hỏi thì vợ nói ức quá.
Bây giờ tâm trạng mình hoàn toàn trống rỗng, không biết khuyên cang như nào cho thoả lòng 2 bên. Mình dự tính ra riêng thuê nhà trọ ở cho thoải mái (chuyện thuê nhà trọ này mình đã đề nghị từ lúc về ở với ông bà mà vợ mình cứ cản) mà không biết nên bắt đầu nói từ đâu cho ông bà khỏi buồn. Các thím cho mình lời khuyên với.

Câu chuyện viết hơi dài + văn 5 điểm nên các thím xin thông cảm :pudency:

via theNEXTvoz for iPhone
Ra ngoài đi, mẹ của ông đúng là pó tay rồi, có ngày thằng con ông nó tự tử hoặc bỏ nhà đi đó
 
:D Các bố nói 2 tuổi chưa biết gì là sai nhé, giờ trẻ nó thông minh lắm ai nó bắt nạt được nó bắt nạt ai nó sợ thì nó sợ nên nhà phải 1 2 người đóng vai ác chứ chiều suốt ăn cám đấy. Bà dạy cháu dạ thì có gì đâu mà ko được, chỉ là câu nói có phần nặng nề quá thôi. Đang lẽ ra ông đứng giữa phải dung hòa, phải nói chuyện việc dậy con cái ngay từ đầu với bố mẹ và vợ ông. Theo tôi thấy ông cũng ko yêu quý mẹ ông lắm đâu
 
Tối qua giờ cứ suy nghĩ mãi. Chuyện là vợ chồng mình đang sống chung với ông bà nội, hai ông bà cũng chưa già mà cũng không trẻ tầm u60. Hai vợ chồng mình hiện tại có hai đứa nhỏ đứa 2 tuổi rưỡi, đứa 9 tháng. 2 vợ chồng mình mới sống chung với ông bà tầm 1 năm thôi. Mọi việc yên bình cho đến ngày hôm qua (này mình nghe vợ kể lại, lúc đó mình đang tắm chỉ nghe tiếng khóc của thằng nhóc) mẹ mình với vợ cãi nhau. Chuyện cũng là cách dạy dỗ thằng nhóc lớn. Các thím chắc cũng biết con nít 2 tuổi hơn bắt đầu nó rất là bướng, mẹ mình có bảo nó dạ bà nội mà nhất quyết nó cứ nhìn liếc liếc rồi ko cụp đầu xuống nhất quyết không 'dạ'. Mẹ mình bực lên mới chửi nó to tiếng 'đồ mất dạy', 'cút', 'từ nay mày đùng kêu tao là bà nội nữa' rồi mẹ mình mới nhốt nó ngoài sân không cho nó vô nhà. Ba mình thấy vậy ra can mẹ mình càng làm hung khoá cửa lại. Vợ mình đang nấu ăn ở bếp mới chạy lên can, mở cửa ra bồng thằng nhỏ vô, lúc đóng cửa thì lực đóng mạnh, rồi nói với mẹ mình 'con thấy nó còn nhỏ có biết gì đâu từ từ mẹ dậy nó chứ mẹ làm vậy nó sợ, với lại con thấy mẹ làm vậy giống như đánh cho hả dạ của mẹ đó', rồi đúng ôm thằng nhỏ khóc. Mẹ mình càng làm hung làm dữ lên nói 'tao dạy nó vậy đó, thương cho roi cho vọt. Việc gì mày phải nói tao đánh con mày cho hả dạ, rồi nha từ đây con của mày từ mà đi dạy dỗ nó đi, tao không đụng vô con mày nữa, đừng có bà nội bà nội với tao' vợ mình thì đứng nghe rồi khóc. Mình tắm ra thấy việc cũng xong rồi tới ôm thằng nhỏ lên. Mẹ mình thì cứ nói đi nói lại cái chuyện bà nội dạy cháu vậy là không sai (nói rất to tiếng và khó nghe) vợ mình thì bồng thằng cu sau (9 tháng) đi ngủ, không ăn tối luôn. Tối lại thì nghe vợ mình khóc cả đêm, mình hỏi thì vợ nói ức quá.
Bây giờ tâm trạng mình hoàn toàn trống rỗng, không biết khuyên cang như nào cho thoả lòng 2 bên. Mình dự tính ra riêng thuê nhà trọ ở cho thoải mái (chuyện thuê nhà trọ này mình đã đề nghị từ lúc về ở với ông bà mà vợ mình cứ cản) mà không biết nên bắt đầu nói từ đâu cho ông bà khỏi buồn. Các thím cho mình lời khuyên với.

Câu chuyện viết hơi dài + văn 5 điểm nên các thím xin thông cảm :pudency:

via theNEXTvoz for iPhone
Ra riêng đi r tính. Ở thêm chỉ khổ vợ con.
Xa thơm gần thúi.
Ra riêng cho ôg bà ngoại còn lên thăm r chơi vs cháu

via theNEXTvoz for iPhone
 
Ui giời, tưởng chuyện gì. Đừng vội vàng rồi lại ra thuê nhà khổ vợ khổ con đấy, mấy ông kia đừng xúi dại. Chuyện này xử lý quá đơn giản chứ có gì đâu mà vc fen căng thẳng thế. Bà nội sai trước khi mắng cháu, nhưng vợ thím cũng không vừa khi nói thế đâu. Bây giờ vào hỏi bà nội, có tức vợ chồng con cái gì không, tìm hiểu lý do. Phân tích cho bà thấy mà dạy cháu như thế không được. Ông bà rút kinh nghiệm. Còn vợ vào tỉ tê, bm già suy nghĩ nó hơi khác, lúc tức giận nói thế chứ ông bà nào không thương con cháu. Làm con thì thôi cứ nhận lỗi rồi xin lỗi trước đi. Mất cái gì. Chiều thím làm món gì ngon ngon, cả nhà ăn cơm rồi nói chuyện. Mình là thằng chồng, đứng giữa để trung hoà chứ không phải ngã về bên nào cả. Một câu xin lỗi lúc nóng giận lỡ lời. Có cái gì đâu. Tôi khuyên thật, đừng vội vàng ra thuê phòng rồi thấy cảnh, có thuê ô sin cũng không bằng ông bà chăm đâu. Thân

via theNEXTvoz for iPhone
Con mình tự đẻ thì tự chăm. Méo hiểu s cơ số ng nghĩ đẻ con ra cho ông bà chăm nhỉ?

via theNEXTvoz for iPhone
 
này bà nội sai rành rành rồi
còn ngoan cố nữa, 3/4 người đều ngược ý

nhưng chuyện nhà thím thì ko bàn sâu
chỉ ra riêng thôi
 
Tối qua giờ cứ suy nghĩ mãi. Chuyện là vợ chồng mình đang sống chung với ông bà nội, hai ông bà cũng chưa già mà cũng không trẻ tầm u60. Hai vợ chồng mình hiện tại có hai đứa nhỏ đứa 2 tuổi rưỡi, đứa 9 tháng. 2 vợ chồng mình mới sống chung với ông bà tầm 1 năm thôi. Mọi việc yên bình cho đến ngày hôm qua (này mình nghe vợ kể lại, lúc đó mình đang tắm chỉ nghe tiếng khóc của thằng nhóc) mẹ mình với vợ cãi nhau. Chuyện cũng là cách dạy dỗ thằng nhóc lớn. Các thím chắc cũng biết con nít 2 tuổi hơn bắt đầu nó rất là bướng, mẹ mình có bảo nó dạ bà nội mà nhất quyết nó cứ nhìn liếc liếc rồi ko cụp đầu xuống nhất quyết không 'dạ'. Mẹ mình bực lên mới chửi nó to tiếng 'đồ mất dạy', 'cút', 'từ nay mày đùng kêu tao là bà nội nữa' rồi mẹ mình mới nhốt nó ngoài sân không cho nó vô nhà. Ba mình thấy vậy ra can mẹ mình càng làm hung khoá cửa lại. Vợ mình đang nấu ăn ở bếp mới chạy lên can, mở cửa ra bồng thằng nhỏ vô, lúc đóng cửa thì lực đóng mạnh, rồi nói với mẹ mình 'con thấy nó còn nhỏ có biết gì đâu từ từ mẹ dậy nó chứ mẹ làm vậy nó sợ, với lại con thấy mẹ làm vậy giống như đánh cho hả dạ của mẹ đó', rồi đúng ôm thằng nhỏ khóc. Mẹ mình càng làm hung làm dữ lên nói 'tao dạy nó vậy đó, thương cho roi cho vọt. Việc gì mày phải nói tao đánh con mày cho hả dạ, rồi nha từ đây con của mày từ mà đi dạy dỗ nó đi, tao không đụng vô con mày nữa, đừng có bà nội bà nội với tao' vợ mình thì đứng nghe rồi khóc. Mình tắm ra thấy việc cũng xong rồi tới ôm thằng nhỏ lên. Mẹ mình thì cứ nói đi nói lại cái chuyện bà nội dạy cháu vậy là không sai (nói rất to tiếng và khó nghe) vợ mình thì bồng thằng cu sau (9 tháng) đi ngủ, không ăn tối luôn. Tối lại thì nghe vợ mình khóc cả đêm, mình hỏi thì vợ nói ức quá.
Bây giờ tâm trạng mình hoàn toàn trống rỗng, không biết khuyên cang như nào cho thoả lòng 2 bên. Mình dự tính ra riêng thuê nhà trọ ở cho thoải mái (chuyện thuê nhà trọ này mình đã đề nghị từ lúc về ở với ông bà mà vợ mình cứ cản) mà không biết nên bắt đầu nói từ đâu cho ông bà khỏi buồn. Các thím cho mình lời khuyên với.

Câu chuyện viết hơi dài + văn 5 điểm nên các thím xin thông cảm :pudency:

via theNEXTvoz for iPhone
vợ bác với mẹ bác chắc chắn có mâu thuẫn nhỏ từ trước nhé chứ không phải mới phát sinh. khi đã có tí mâu thuẫn ai làm việc gì cũng có chuyện cải lộn xảy ra mà thường họ lấy con nít ra làm trung gian
 
Vợ thím quá hiền, gặp vợ tôi chắc nồi niêu xoong chảo bay hết. Nhưng nhà tôi chắc chẳng bh xảy ra tình trạng này vì ông bà cưng cháu như trứng và cả nhà tôi đều sợ vợ tôi luôn :D
 
ca này thì dễ rồi, có cái mẹ gì đâu
giờ người sai là mẹ thớt rồi, đây chính là cơ hội để thể hiện bản lĩnh trụ cột trong gia đình đấy. anh không đứng ra bảo vệ được vợ con thì sau này đừng trách vợ anh không coi anh ra cái gì.
cũng đừng có nghe thằng nào chê vợ anh hỗn, anh mà có cái tư duy đó thì đúng là chỉ khổ con gái nhà người ta.
việc cần làm là nói cho con vợ nó biết là nó không có lỗi, nhưng đừng vì việc này mà có thái độ thù địch với mẹ.
tiếp đó là quay sang nói với mẹ anh, phân tích cho bà thấy cái sai của mình, nhưng phải nói cái kiểu vừa đấm vừa xoa, vì người già mà bị lớp trẻ lên lớp thì rất hay dỗi, không chịu nhận lỗi.
->như vậy thì vợ anh mới cảm thấy an toàn vì chọn đúng chồng, còn mẹ anh thì cũng bớt ngáo ngơ, cậy già hiếp trẻ.
 
Vote lắm cam có thu được âm, chứ nếu mà nói như vậy thật thì mẹ a tuyệt vời quá rồi.
 
Nói với các thím thế này, ở mình phần nhiều do văn hoá ko cao, nên tư duy ảnh hưởng của ông bà phần nhiều kéo theo.
Đâm ra các ông bà thích áp tư duy mình là người lớn, mình phải biết nhiều, mình là người lớn mình phải là người dạy cho lứa nhỏ tuổi hơn. Vì vậy họ thích vẽ ra những chuyện ko đâu để thể hiện vai trò của mình.
Mâu thuẫn mẹ chồng con dâu đa phần xuất phát từ tư tưởng này. Mẹ chồng thích vẽ ra chuyện, làm phức tạp chuyện nhỏ, nâng tầm quan điểm để thấy mình quan trọng. Con dâu lại thấy mẹ làm thế ko đúng rồi cãi lại.
Thứ hai là các bà mẹ chồng có sở thích là muốn doạ và gây mâu thuẫn chỉ để đợi con trai mình bênh mình, để sau này khẳng định mình là chủ của nhà, con tao (tức chồng mày) còn sợ tao, mày tuổi đoé gì mà nói ở đây. Mày nghĩ mày cướp được con trai tao ? Ko có đâu nhé :) Sau đó càng ngày tính khí càng gây khó dễ.
Thế nên hãy cố gắng ra riêng, hoặc ưu tiên bảo vệ vợ.
Mẹ bạn gây mâu thuẫn để thể hiện quyền hành của mẹ chồng, nhưng vợ bạn thì ko làm việc đó để làm gì đâu :)
 
Tối qua giờ cứ suy nghĩ mãi. Chuyện là vợ chồng mình đang sống chung với ông bà nội, hai ông bà cũng chưa già mà cũng không trẻ tầm u60. Hai vợ chồng mình hiện tại có hai đứa nhỏ đứa 2 tuổi rưỡi, đứa 9 tháng. 2 vợ chồng mình mới sống chung với ông bà tầm 1 năm thôi. Mọi việc yên bình cho đến ngày hôm qua (này mình nghe vợ kể lại, lúc đó mình đang tắm chỉ nghe tiếng khóc của thằng nhóc) mẹ mình với vợ cãi nhau. Chuyện cũng là cách dạy dỗ thằng nhóc lớn. Các thím chắc cũng biết con nít 2 tuổi hơn bắt đầu nó rất là bướng, mẹ mình có bảo nó dạ bà nội mà nhất quyết nó cứ nhìn liếc liếc rồi ko cụp đầu xuống nhất quyết không 'dạ'. Mẹ mình bực lên mới chửi nó to tiếng 'đồ mất dạy', 'cút', 'từ nay mày đùng kêu tao là bà nội nữa' rồi mẹ mình mới nhốt nó ngoài sân không cho nó vô nhà. Ba mình thấy vậy ra can mẹ mình càng làm hung khoá cửa lại. Vợ mình đang nấu ăn ở bếp mới chạy lên can, mở cửa ra bồng thằng nhỏ vô, lúc đóng cửa thì lực đóng mạnh, rồi nói với mẹ mình 'con thấy nó còn nhỏ có biết gì đâu từ từ mẹ dậy nó chứ mẹ làm vậy nó sợ, với lại con thấy mẹ làm vậy giống như đánh cho hả dạ của mẹ đó', rồi đúng ôm thằng nhỏ khóc. Mẹ mình càng làm hung làm dữ lên nói 'tao dạy nó vậy đó, thương cho roi cho vọt. Việc gì mày phải nói tao đánh con mày cho hả dạ, rồi nha từ đây con của mày từ mà đi dạy dỗ nó đi, tao không đụng vô con mày nữa, đừng có bà nội bà nội với tao' vợ mình thì đứng nghe rồi khóc. Mình tắm ra thấy việc cũng xong rồi tới ôm thằng nhỏ lên. Mẹ mình thì cứ nói đi nói lại cái chuyện bà nội dạy cháu vậy là không sai (nói rất to tiếng và khó nghe) vợ mình thì bồng thằng cu sau (9 tháng) đi ngủ, không ăn tối luôn. Tối lại thì nghe vợ mình khóc cả đêm, mình hỏi thì vợ nói ức quá.
Bây giờ tâm trạng mình hoàn toàn trống rỗng, không biết khuyên cang như nào cho thoả lòng 2 bên. Mình dự tính ra riêng thuê nhà trọ ở cho thoải mái (chuyện thuê nhà trọ này mình đã đề nghị từ lúc về ở với ông bà mà vợ mình cứ cản) mà không biết nên bắt đầu nói từ đâu cho ông bà khỏi buồn. Các thím cho mình lời khuyên với.

Câu chuyện viết hơi dài + văn 5 điểm nên các thím xin thông cảm :pudency:

via theNEXTvoz for iPhone
Vote ở riêng, bà gì xưng mày tao với cháu 2 tuổi thì nên ở riêng cho nó đẹp cái nết thím nhé.
 
Tối qua giờ cứ suy nghĩ mãi. Chuyện là vợ chồng mình đang sống chung với ông bà nội, hai ông bà cũng chưa già mà cũng không trẻ tầm u60. Hai vợ chồng mình hiện tại có hai đứa nhỏ đứa 2 tuổi rưỡi, đứa 9 tháng. 2 vợ chồng mình mới sống chung với ông bà tầm 1 năm thôi. Mọi việc yên bình cho đến ngày hôm qua (này mình nghe vợ kể lại, lúc đó mình đang tắm chỉ nghe tiếng khóc của thằng nhóc) mẹ mình với vợ cãi nhau. Chuyện cũng là cách dạy dỗ thằng nhóc lớn. Các thím chắc cũng biết con nít 2 tuổi hơn bắt đầu nó rất là bướng, mẹ mình có bảo nó dạ bà nội mà nhất quyết nó cứ nhìn liếc liếc rồi ko cụp đầu xuống nhất quyết không 'dạ'. Mẹ mình bực lên mới chửi nó to tiếng 'đồ mất dạy', 'cút', 'từ nay mày đùng kêu tao là bà nội nữa' rồi mẹ mình mới nhốt nó ngoài sân không cho nó vô nhà. Ba mình thấy vậy ra can mẹ mình càng làm hung khoá cửa lại. Vợ mình đang nấu ăn ở bếp mới chạy lên can, mở cửa ra bồng thằng nhỏ vô, lúc đóng cửa thì lực đóng mạnh, rồi nói với mẹ mình 'con thấy nó còn nhỏ có biết gì đâu từ từ mẹ dậy nó chứ mẹ làm vậy nó sợ, với lại con thấy mẹ làm vậy giống như đánh cho hả dạ của mẹ đó', rồi đúng ôm thằng nhỏ khóc. Mẹ mình càng làm hung làm dữ lên nói 'tao dạy nó vậy đó, thương cho roi cho vọt. Việc gì mày phải nói tao đánh con mày cho hả dạ, rồi nha từ đây con của mày từ mà đi dạy dỗ nó đi, tao không đụng vô con mày nữa, đừng có bà nội bà nội với tao' vợ mình thì đứng nghe rồi khóc. Mình tắm ra thấy việc cũng xong rồi tới ôm thằng nhỏ lên. Mẹ mình thì cứ nói đi nói lại cái chuyện bà nội dạy cháu vậy là không sai (nói rất to tiếng và khó nghe) vợ mình thì bồng thằng cu sau (9 tháng) đi ngủ, không ăn tối luôn. Tối lại thì nghe vợ mình khóc cả đêm, mình hỏi thì vợ nói ức quá.
Bây giờ tâm trạng mình hoàn toàn trống rỗng, không biết khuyên cang như nào cho thoả lòng 2 bên. Mình dự tính ra riêng thuê nhà trọ ở cho thoải mái (chuyện thuê nhà trọ này mình đã đề nghị từ lúc về ở với ông bà mà vợ mình cứ cản) mà không biết nên bắt đầu nói từ đâu cho ông bà khỏi buồn. Các thím cho mình lời khuyên với.

Câu chuyện viết hơi dài + văn 5 điểm nên các thím xin thông cảm :pudency:

via theNEXTvoz for iPhone
Thớt yếu đuối quá. Vợ con không lo được. Ở nhà cha mẹ là nhất. Lấy vợ rồi thì vợ con là nhất.
 
Back
Top