thảo luận Có ai chơi game ngu nhưng vẫn thích game không ạ ?

chơi game ngu từ bé, vẫn try hard dark souls
K29gWsF.png
 
Chơi ngu từ bé, đánh dota 2 cả lớp chửi, cho làm support.
Mấy game bắn súng, tay phản xạ chậm, ra nét team chỉ cho làm tốt thí.
Đánh pokemon người ta mất 30h chơi, mình mất 50h mà toàn phải xem hướng dẫn walkthrough tiếng việt.
Mù tiếng anh, chơi mấy game nhiều thoại cứ chật vật mày mò liên tọi, tốn thời gian gấp 2-3 người thường.
Mà méo hiểu sao vẫn hóng game bom tấn, vẫn thích đồ họa đẹp.
Giờ già rùi nhưng có điều kiện, chán đời thi thoảng vẫn chơi và đọc tin tức về game.
Ko có tài chính, nên khó chuyển sang chơi gái được :censored:
Hay mỗi mình em lạc loài
Nếu bạn không bị khuyết tật, bị khiếm khuyết phát triển cơ thể, bị đần độn,.... Thì tiềm năng chơi game của bạn là như người khác.

Mặc định trong Windows, chuột sẽ có gia tốc. Nghĩa là tay vung càng nhanh, con trỏ đi càng xa ( nếu không có gia tốc thì khoảng cách con trỏ di chuyển dựa trên khoảng cách người dùng di chuyển chuột).

Bởi vậy nên những người kém tự tin về khả năng của mình hay có thói quen vung tay nhanh hoảng loạn, chứ không rê chuột bình thường. Dẫn đến dùng chuột kém.

Giải pháp: tắt gia tốc chuột hoặc học cách rê chuột với tốc độ vừa phải, ổn định, không vung tay quá nhanh.

Thông tin thêm: đối với những game FPS hồi xưa như Đột Kích hoặc CS 1.1, tắt gia tốc ngoài Windows thì trong game vẫn còn gia tốc.

Người Việt Nam chơi game tiếng Anh tốn nhiều thời gian là chuyện bình thường, vì rào cản ngôn ngữ thôi bạn.
 
• Chơi LOL từ mùa 4 , tryhard từ mùa 5 mà cuối mùa giỏi lắm chỉ Vàng 3 :too_sad: bao năm vẫn thế
• PUBG chơi từ 2017 đến giờ cũng chỉ BK


via theNEXTvoz for iPhone
 
Chơi game suy cho cùng chỉ để cho vui mà chứ mấy cái rank rủng có ích gì cho đời đâu
Cũng chưa chắc do bạn kém đâu mà có thể do bạn thiếu tự tin thôi
Trước đây hồi mới chơi csgo tôi cũng hay sợ sợ không dám ra bắn nhau và kết quả là toàn bị chúng nó dạt ra bắn mồm còn rank thì lẹt đẹt mãi nova 1,2
Sau đấy tôi chơi theo kiểu tự tin hơn, đẩy láo nhiều hơn thì rất nhanh lên trình và một thời gian sau đã lên được DMG rồi
 
mình chơi j cũng ở mức trình trung bình đổ xuống chứ ko có kém, thích nhất đá banh mà giờ cũng 3x, thừa cân ko chạy đc nhiều như năm ngoái đổ lại, giờ đi thì làm chân bắt gôn, thêm ít tuổi nữa ko chơi đc thể thao vua mới buồn chứ game thì ko chơi game này chơi game khác
 
Trước chơi liên minh cũng được lắm, mà giờ chả hiểu sao giờ nhìn skill thấy rối quá, coi người ta stream, đánh giải thì lại thấy thèm muốn đánh nhưng vô đánh thì lung tung beng hết :)
Còn về độ try hard thì chơi mấy con fps kiểu thực tế quân sự như Arma 3, Ground Branch, Ready or not lại thấy khá dễ do nhịp độ khá chậm và cảm giác mình có thể kiểm soát được nhiều thứ hơn so với các game Esport nhịp độ cao.
 
Cách bạn làm một việc là cách bạn làm tất cả những việc còn lại.

Đời tui thấy nhiều người giỏi mọi thứ (bạn của tui) và tui cũng thấy có người tệ mọi thứ (đó là tui). Tui nhận ra mục tiêu là thứ rất quan trọng, có người lấy học để giỏi và chơi để thắng làm mục tiêu, họ hành động xoay quanh mục tiêu đó. Tui học để lên lớp và chơi cho vui. Xung quanh tui toàn người giỏi nên việc lên lớp là auto, tui nhớ có năm học điểm trung bình các môn của tui là khoảng 6,0 trong khi đứa giỏi nhất lớp, đồng thời nhất khối là 9,7. Tui nhớ hồi học lớp 8, trước khi thi học kỳ điểm của tui có 2,x vì kiểm tra 1 tiết được 1 điểm môn Hóa. Sau đó, tui đã dùng kỹ năng mềm để ngồi gần một bạn giỏi và thi học kỳ được 9,5 điểm. Trước đó, tui đã năn nỉ cô dạy Hóa cho kiểm tra lại nhưng cô không đồng ý (đây là lần hiếm hoi trong đời tui yêu cầu, đề nghị một điều gì đó mà không được đáp ứng).

Tất cả các năm học tiểu học của tui đều là loại giỏi (hồi xưa điểm chất lượng lắm, lớp học có đầy đủ các thể loại điểm từ yếu, kém cho đến xuất sắc). Tui được học trường chuyên ở những năm cấp 2, từ lớp 6 cho đến lớp 12 tất cả đều xếp loại trung bình, ngoại trừ năm lớp 10 tui được loại giỏi, sau đó tui được vào lớp chọn ở 2 năm cuối cấp.

Tui chơi game từ khi còn rất nhỏ, khởi đầu từ máy NES cho đến bây giờ, nhưng tựa game tui chơi thì rất ít. Ngoài những game tiêu biểu như Contra, Mario thì tui không phá đảo được game nào khác. Game duy nhất mà tui nổ lực và chơi rất nhiều lần là Adventure island 3, cuối cùng tui cũng phá đảo được game này. Ở bản đồ ăn được 1 mạng và chơi nhảy trứng trúng quà ngẫu nhiên, tui đã chơi đi chơi lại mãi map này, để tích lũy thật nhiều mạng và pet. Sau này tui mới biết hành vi này người ta gọi là cày game.

Lớn lên tui dành nhiều thời gian để chơi Diablo II, AOE II, StarCraft 1, LMHT... nhưng so với người khác thì kém hơn nhiều, dù tui chơi nhiều hơn họ. Ở LMHT tui là boy 1 cham, chơi đúng con Zilean được hơn 1 triệu điểm kinh nghiệm vì tui thấy con này mạnh nhất và chơi rất vui. Tui cũng thích chơi hỗ trợ, vì chỉ việc cắm mắt, kiểm soát bản đồ và buff cho đồng đội. Mặc dù tui chơi kém nhưng tui không thấy tội lỗi hay xấu hổ gì cả. Vì tui chơi game chứ không làm game, đi làm thì tuân thủ nguyên tắc, quy định, văn hóa của công ty. Còn chơi game thì chỉ làm những điều mình thích, dù đôi khi tui biết điều đó sẽ dẫn đến thua game. Ngoài chơi game ra mình chơi hết các trò chơi dân gian như nhảy dây, bắn bi, bi-a trốn tìm, bóng đá, tạt lon, đánh bài, lô đề, ăn nhậu... mình đều chơi kém nhưng rất thích chơi, nhưng không có cái nào nghiện cả vì môn nào cũng chỉ là giải trí mà thôi.

ghbredred.png


Để chơi game tốt cũng như làm tất cả những việc khác tốt cần 3 thứ: mục tiêu, kiến thức (lý thuyết), kỹ năng (thực hành). Hai cái đầu tiên phải có trước và là tiên quyết, nếu thiếu nó thì cũng giống như lấy tay đấm vào tường mà mong xuyên tường vậy. Có nghĩa là để chơi game tốt theo mình nó rất là chán. Ví dụ như chơi CS:GO muốn chơi tốt phải áp dụng kiến thức sát sườn, check góc, đi chậm, hỗ trợ đồng đội, nhả đạn từng viên một, phải bắn vào đầu, kiên nhẫn camp. Những điều này tui không thích chút nào, chơi không thoải mái. Đánh đổi của sự thoải mái là không thể có KDA đẹp, đương nhiên cái gì cũng cần có tư chất bản thân nữa, không phải cứ cố là được.

Hiện tại, tui đang stream trên Twitch với nickname là SCRVN
 
Cách bạn làm một việc là cách bạn làm tất cả những việc còn lại.

Đời tui thấy nhiều người giỏi mọi thứ (bạn của tui) và tui cũng thấy có người tệ mọi thứ (đó là tui). Tui nhận ra mục tiêu là thứ rất quan trọng, có người lấy học để giỏi và chơi để thắng làm mục tiêu, họ hành động xoay quanh mục tiêu đó. Tui học để lên lớp và chơi cho vui. Xung quanh tui toàn người giỏi nên việc lên lớp là auto, tui nhớ có năm học điểm trung bình các môn của tui là khoảng 6,0 trong khi đứa giỏi nhất lớp, đồng thời nhất khối là 9,7. Tui nhớ hồi học lớp 8, trước khi thi học kỳ điểm của tui có 2,x vì kiểm tra 1 tiết được 1 điểm môn Hóa. Sau đó, tui đã dùng kỹ năng mềm để ngồi gần một bạn giỏi và thi học kỳ được 9,5 điểm. Trước đó, tui đã năn nỉ cô dạy Hóa cho kiểm tra lại nhưng cô không đồng ý (đây là lần hiếm hoi trong đời tui yêu cầu, đề nghị một điều gì đó mà không được đáp ứng).

Tất cả các năm học tiểu học của tui đều là loại giỏi (hồi xưa điểm chất lượng lắm, lớp học có đầy đủ các thể loại điểm từ yếu, kém cho đến xuất sắc). Tui được học trường chuyên ở những năm cấp 2, từ lớp 6 cho đến lớp 12 tất cả đều xếp loại trung bình, ngoại trừ năm lớp 10 tui được loại giỏi, sau đó tui được vào lớp chọn ở 2 năm cuối cấp.

Tui chơi game từ khi còn rất nhỏ, khởi đầu từ máy NES cho đến bây giờ, nhưng tựa game tui chơi thì rất ít. Ngoài những game tiêu biểu như Contra, Mario thì tui không phá đảo được game nào khác. Game duy nhất mà tui nổ lực và chơi rất nhiều lần là Adventure island 3, cuối cùng tui cũng phá đảo được game này. Ở bản đồ ăn được 1 mạng và chơi nhảy trứng trúng quà ngẫu nhiên, tui đã chơi đi chơi lại mãi map này, để tích lũy thật nhiều mạng và pet. Sau này tui mới biết hành vi này người ta gọi là cày game.

Lớn lên tui dành nhiều thời gian để chơi Diablo II, AOE II, StarCraft 1, LMHT... nhưng so với người khác thì kém hơn nhiều, dù tui chơi nhiều hơn họ. Ở LMHT tui là boy 1 cham, chơi đúng con Zilean được hơn 1 triệu điểm kinh nghiệm vì tui thấy con này mạnh nhất và chơi rất vui. Tui cũng thích chơi hỗ trợ, vì chỉ việc cắm mắt, kiểm soát bản đồ và buff cho đồng đội. Mặc dù tui chơi kém nhưng tui không thấy tội lỗi hay xấu hổ gì cả. Vì tui chơi game chứ không làm game, đi làm thì tuân thủ nguyên tắc, quy định, văn hóa của công ty. Còn chơi game thì chỉ làm những điều mình thích, dù đôi khi tui biết điều đó sẽ dẫn đến thua game. Ngoài chơi game ra mình chơi hết các trò chơi dân gian như nhảy dây, bắn bi, bi-a trốn tìm, bóng đá, tạt lon, đánh bài, lô đề, ăn nhậu... mình đều chơi kém nhưng rất thích chơi, nhưng không có cái nào nghiện cả vì môn nào cũng chỉ là giải trí mà thôi.

View attachment 964792

Để chơi game tốt cũng như làm tất cả những việc khác tốt cần 3 thứ: mục tiêu, kiến thức (lý thuyết), kỹ năng (thực hành). Hai cái đầu tiên phải có trước và là tiên quyết, nếu thiếu nó thì cũng giống như lấy tay đấm vào tường mà mong xuyên tường vậy. Có nghĩa là để chơi game tốt theo mình nó rất là chán. Ví dụ như chơi CS:GO muốn chơi tốt phải áp dụng kiến thức sát sườn, check góc, đi chậm, hỗ trợ đồng đội, nhả đạn từng viên một, phải bắn vào đầu, kiên nhẫn camp. Những điều này tui không thích chút nào, chơi không thoải mái. Đánh đổi của sự thoải mái là không thể có KDA đẹp, đương nhiên cái gì cũng cần có tư chất bản thân nữa, không phải cứ cố là được.

Hiện tại, tui đang stream trên Twitch với nickname là SCRVN
Nếu bạn dành nhiều thời gian để chơi, mà vẫn chơi kém, thì chứng tỏ trong cách mà bạn chơi có một vài điểm sai.

Ví dụ ai chơi cầu lông sẽ biết, nếu cầm vợt sai kỹ thuật cơ bản thì lực đánh sẽ không tốt. Nếu được ai đó chỉ cho bạn cách cầm vợt, bạn sẽ có khởi đầu và tiềm năng phát triển tốt hơn. Nếu bạn dành hàng tháng trời luyện cầu lông ở cách cầm vợt sai, bạn sẽ chẳng đi đến đâu.

Ví dụ ở CSGO, bạn cũng chỉ cần có một bước khởi đầu là setup tốc độ chuột, tai nghe, máy móc cho tối ưu. Nếu để tốc độ chuột cao quá, việc bắn headshot là bất khả thi. Sau khi đã setup thiết bị tốt, đảm bảo nền tảng vững chắc, thì việc còn lại là chơi game thôi. Check góc, đặt tâm tự nhiên sẽ làm được.

Ngoài yếu tố kỹ thuật còn có yếu tố tâm lí. Chẳng cần bạn phải try hard, chỉ cần thả lỏng đầu óc, đánh giá xem trong ván đấu vừa rồi mình đã không tốt ở yếu tố nào, khía cạnh nào có thể cải thiện. Như vậy là bạn đã có mindset của người chiến thắng rồi.

Và tất nhiên không nhà vô địch nào không đam mê môn của họ. Messi và Ronaldo đều rất thích đá bóng. Đá bóng với họ là tận hưởng niềm vui. Vì vậy nếu bạn chơi game không thấy vui hoặc không để tận hưởng niềm vui, bạn cũng sẽ không thành công.
 
Đúng vậy, thì mình có nói muốn thành công cần phải đặt mục tiêu và kiến thức, chơi hoài hay học hoài mà giỏi thì là do thiếu kiến thức rồi. Cái mục tiêu là cái cốt lõi, nó sẽ quyết định kiến thức và kỹ năng. Đặt mục tiêu giải bài thi Toán 10 điểm thì người học sẽ có cách học khác, 8 điểm, 5 điểm thì học khác. Phần lớn thời gian đi học của mình, 10 hay 1 cũng chỉ là con số, đương nhiên được 10 thì vui hơn 1 nhưng nó không quan trọng đối với mình.

Yếu tố tâm lý mình nghĩ xếp vào phần kỹ năng. Yếu tố này đã giúp mình vượt qua rất nhiều bài thi khi còn học đại học, với cả kỹ năng giao tiếp với các bạn và giám thị. Mình biết rằng, phần lớn các bạn sẽ chịu giúp người hỏi bài trong trường hợp câu hỏi ngắn, dễ và họ đã làm xong câu đó. Mình biết rằng tất cả các giám thị đều thấy sinh viên lật tài liệu và họ rất ngại khi lập biên bản. Từ 2 kiến thức đó dẫn đến mình hỏi bài, lật tài liệu rất trơn tru. Còn game thì khỏi nói rồi, game thôi mà, thắng thua có sao đâu.

Đam mê xuất phát từ thành công nhỏ, thành công nhỏ kết hợp đam mê tạo ra thành công lớn. Nhưng mức độ hài lòng của mỗi người mỗi khác. Đó là lý do xã hội ít có tỷ phú, trong game thì ít có gosu. Đương nhiên hỏi thì ai cũng muốn trở thành tỷ phú, gosu nhưng phải trải qua nhiều gian nan mới gặt hái được kết quả thì phần lớn là thoái lui (hài lòng với hiện tại). Phần lớn là tham thôi (muốn có kết quả cao nhưng không muốn bỏ công sức tương xứng), chứ ít ai khao khát và đạt mục tiêu thực sự cao đâu :)
 
Chơi darksoul người thường chết 10 lần thì tôi phải chết 3-40 lần :big_smile:
Cơ mà sợ éo, cứ chơi thôi chứ :byebye:
Chơi game lấy niềm vui chứ hơn thua với ai mà ngại :sweat:
 
chơi LOL thâm niên cũng 7-8 năm rồi mà chưa bao giờ qua được bạc IV :LOL:
Nhân tiện hỏi các thím bật scope trong cs:go kiểu gì nhỉ? Vào cái phòng dùng sniper mà không biết bật scope bị cả team nó chửi =((
 
Chơi game Ori đến khúc nhảy qua lại giữa 2 bức tường né đạn khó quá refund game luôn
YHs5f6H.png
( mặc dù game méo khó)
Chơi mấy con game như Darksoul, Codevein Boss nó lướt phát nửa cây máu, đánh 2 tiếng méo qua được màn nên mua game xong để đó đến giờ
KTbUhzb.png
 
Back
Top