Mình cũng 93. Tháng 5 ngày mới coi như tròn 30. Bên Úc tính tuổi từ ngày sinh nhật.
Cách đây 7 năm mình được nhận PR theo Visa 189, thuộc dạng rất may mắn vì sau khi tốt nghiệp cử nhân kỹ thuật dân dụng ra là thi được đủ điểm IELTS 8.0 (hồi đó PTE mới ra chưa ai biết đến)nên nộp phát 1 tháng sau hồ sơ dc xét duyệt luôn, tính ra tới hôm nay vào quốc tịch cũng đã 3-4 năm.
Còn về phần sự nghiệp thì nói thật là cái hồi đi học làng nhàng, không có ý chí, trong đầu chỉ lẩn quẩn về cái đường ở lại nên ko chăm lo học tập đàng hoàng (chỉ tập trung luyện IELTS). Rốt cục khi ra đường ma xui quỷ khiến đi làm cái nghề trớt quớt là vẽ tủ bếp tới bây giờ. Làm 7-8 năm nay giờ ngành này rành 9 ngón rồi. Nghề này ở Nam Úc thì lương cọc ba đồng, đủ sống nhưng ko thể so với kỹ sư hay chuyên gia gì được. Về CNC thì mình cũng đã làm qua ngần ấy năm rồi, đương nhiên là trong ngành và mình không phải kỹ thuật viên nên chỉ biết dùng phần mềm, lập trình và đổi tool, bảo dưỡng sơ bộ thôi, không gì gọi là chuyên gia. Tay nghề & kỹ năng (không có bằng cấp) của mình mà đi ra các bang lớn thì có thể xin được việc lương khá cao (80k-120k/năm) nhưng chưa bao giờ có dự định vì ở Nam Úc quen rồi. Ở Nam Úc nói riêng thì hiện tại chính phủ đang đầu tư khá nhiều cho cơ khí, kỹ thuật quốc phòng, hàng hải quân sự (tất cả các tàu ngầm hạt nhân nhận công nghệ của Anh-Mỹ sẽ và đang được đóng ở đây) nên về mảng này có thể bạn thử tìm hiểu thêm xem, rất triển vọng.
Hiện tại đang sinh sống và đi làm tà tà để dành chu cấp cho cha mẹ già còn ở VN. Trong 1 năm tới phải cố xoay được hơn trăm ngàn để còn bảo lãnh cha mẹ định cư và con em bị khiếm khuyết. May mắn lắm thay là mình còn có 2 anh chị ruột san sẻ nữa nên gì cũng sẽ xong. Nghĩa vụ xong xuôi thì có thể tính làm ăn gì đó, có thể làm nail chẳng hạn (muốn đổi nghề rồi tự mình làm chủ chứ làm công ăn lương hoài chán lắm rồi).
(vài dòng tâm sự)