ăn uống, sống sạch lành mạnh cả đời, và rồi làm 4 mũi => dẫn tới 1 đống bệnh .Đọc qua mấy bài viết của các thím rời bỏ SG về quê lập nghiệp nên cũng đồng cảm chia sẻ một chút. Mình thì ở nước ngoài chứ không ở Việt Nam, thu nhập chắc đạt chuẩn vozer bây giờ. Đợt rồi về thăm nhà thì thấy mẹ mình già đi nhiều quá, bệnh này nối bệnh kia, bị COVID nữa nên cơ thể càng yếu. Một tháng 30 ngày thì đi khám bệnh hết 6 ngày cho 6 bệnh khác nhau. Giật mình mới nhận ra mẹ mình đã 6x tuổi rồi, mười mấy năm nữa là cũng đã 80, cái tuổi gần đất xa trời. Mà mười mấy năm thấy vậy chứ nó thoắng qua cái cũng nhanh lắm. Nếu may mắn mỗi năm về 1 lần thì chỉ được mười mấy lần như vậy về thăm mẹ. Bản thân mình trước giờ hoài bão lớn, nuôi mộng chinh phục những thứ cao nhất, nhưng đứng trước thân hình nhỏ bé gầy gò của mẹ thì bao nhiêu hoài bão đó cũng hoá nhẹ không.
Mình không phải vĩ nhân, mình chỉ nghĩ đơn giản kiếm bao nhiêu tiền là đủ. Nếu kiếm được chừng đó, đạt được mục đích đó rồi thì mình có dừng lại không? Mục đích kiếm tiền của mình cuối cùng cũng chỉ để lo cho bản thân và người thân. Nếu nhiều tiền nhưng việc chở mẹ đi khám bệnh, hỏi han chăm sóc sức khoẻ mỗi ngày mình không làm được thì kiếm tiền nhiều để làm gì? Mỗi người sẽ có lựa chọn riêng, với mình sau bao nhiêu biến cố lăn lộn thì mình đã biết mức đủ của bản thân, năm sau mình sẽ về Việt Nam. Vì cuộc đời này ngắn lắm, biết bao nhiêu cho đủ.
Chúc các thím nhiều sức khoẻ
via theNEXTvoz for iPhone
Biết ĐỦ sẽ hạnh phúc, chúc phen luôn vui vẻ.
cho tôi hỏi bên Mỹ thì mấy vị trí về game như IT có đòi bằng cấp gì koMình ở Mỹ thím, mẹ mình thì không muốn qua dù điều kiện y tế môi trường có tốt hơn. Như mình đây người trẻ mà còn khó hoà nhập vào cộng đồng bên đây thì người lớn tuổi càng khó khăn hơn nữa, lứa trẻ đi làm để người già lủi thủi ở nhà cả ngày cũng không nỡ.
via theNEXTvoz for iPhone
Sống cả đời ở đây giờ qua xứ lạ quê ng, lạ nc lạ cái vui gì nổi thím, bọn trẻ thì nó dễ hoà nhập nên vui là phảiNgười trẻ qua còn vui chứ người già qua buồn còn hơn chó cắn thím ạ, mấy cô mấy bác mình qua Mỹ cứ than buồn, còn con cháu của mấy cô mấy bác đó thì thích lắm
Đúng rồi bạn. Nhưng mình cũng xác định với con thì chỉ cần có cái bảo hiểm ăn uống đầy đủ là được, mình cũng không có nhu cầu cho con họ quốc tế nên chi phí giáo dục không cao. Khi về VN thì kiếm ít lại chứ không phải không kiếm được tiền, nếu xác định kiếm tiền thì cũng không biết bao giờ là kiếm đủ nên thôi có thể tạm hài lòng với những gì mình có là được.Đọc bài viết mình đoán chắc b chưa có con. Khi bạn có con rồi bạn sẽ biết tiền nhiều để làm gì? Mọi người ai cũng sống vì tương lai hết, cũng giống như cha mẹ mình dành cả đời hy sinh cho mình vậy.
Cái cảm giác tối về nhà ăn cơm với bố mẹ không gì sánh được thím, tiền thì ai cũng phải kiếm, nhưng kiếm tiền mà ở cạnh bố mẹ vẫn là lựa chọn tuyệt vời nhất. Thím chắc cũng có tích lũy tương đối rồi, đến lúc về nhà rồi!Đọc qua mấy bài viết của các thím rời bỏ SG về quê lập nghiệp nên cũng đồng cảm chia sẻ một chút. Mình thì ở nước ngoài chứ không ở Việt Nam, thu nhập chắc đạt chuẩn vozer bây giờ. Đợt rồi về thăm nhà thì thấy mẹ mình già đi nhiều quá, bệnh này nối bệnh kia, bị COVID nữa nên cơ thể càng yếu. Một tháng 30 ngày thì đi khám bệnh hết 6 ngày cho 6 bệnh khác nhau. Giật mình mới nhận ra mẹ mình đã 6x tuổi rồi, mười mấy năm nữa là cũng đã 80, cái tuổi gần đất xa trời. Mà mười mấy năm thấy vậy chứ nó thoắng qua cái cũng nhanh lắm. Nếu may mắn mỗi năm về 1 lần thì chỉ được mười mấy lần như vậy về thăm mẹ. Bản thân mình trước giờ hoài bão lớn, nuôi mộng chinh phục những thứ cao nhất, nhưng đứng trước thân hình nhỏ bé gầy gò của mẹ thì bao nhiêu hoài bão đó cũng hoá nhẹ không.
Mình không phải vĩ nhân, mình chỉ nghĩ đơn giản kiếm bao nhiêu tiền là đủ. Nếu kiếm được chừng đó, đạt được mục đích đó rồi thì mình có dừng lại không? Mục đích kiếm tiền của mình cuối cùng cũng chỉ để lo cho bản thân và người thân. Nếu nhiều tiền nhưng việc chở mẹ đi khám bệnh, hỏi han chăm sóc sức khoẻ mỗi ngày mình không làm được thì kiếm tiền nhiều để làm gì? Mỗi người sẽ có lựa chọn riêng, với mình sau bao nhiêu biến cố lăn lộn thì mình đã biết mức đủ của bản thân, năm sau mình sẽ về Việt Nam. Vì cuộc đời này ngắn lắm, biết bao nhiêu cho đủ.
Chúc các thím nhiều sức khoẻ
via theNEXTvoz for iPhone