Dst0606
Senior Member
Xin chào 500 ae !
Sau những ngày đọc free truyện của bác Đức ở top chuyện ma nvqs thì e cũng nhớ ra mình cũng có một câu chuyện của riêng mình. Đó cũng là động lực để e reg acc Voz và tham gia cùng ace. Hôm nay e mạo muội xin phép lập một topic riêng để kể câu chuyện của e đã từng trải qua. Con ma của e gặp trong quá khứ nó KHÔNG giống như những hình ảnh mà các bác từng tưởng tượng. Nó KHÔNG có một con mắt đỏ, cái lưỡi dài thè lè hay một mái tóc dài xoã ra che luôn đầu gối với làn da trắng bệnh như mọi hình tượng ma mà mấy bác thường nghe. Bởi vì nó thực sự diễn ra với e, e cam đoan với các bác là một câu chuyện có thật hoàn toàn không bịa đặt có chăng e sẽ cố gắng sửa câu cú hợp lý cho các bác cảm thấy thoải mái hơn. Để câu chuyện đúng với tinh thần của nó em xin ngừng sài smile và khuyến cáo ae ngại đọc văn bản dài thì có thể không đọc để rồi trách móc e này nọ. Mặc dù câu chuyện này không thực sự dài.
Nào ! bây giờ các bác đã sẵn sàng chưa ? Hít một hơi thật sâu chúng ta vào câu chuyện luôn nhé các bác !
Chuyện xảy ra vào năm em học lớp 8, đó là một ngày thu đầu mùa. Những ngày thu không nắng cũng không mưa, những tia nắng dường như không thể xuyên thủng đám mây dày để lại những ánh sáng trắng yếu ớt, mờ đục, u ám cả không gian miền trung du trung bộ. Ngôi làng của em nằm giữa những ngọn đồi, có lẽ phần vì nó được ôm trọn bởi những dãy núi và những ngọn đồi nhấp nhô, uốn lượn bao bọc xung quanh khiến cho không gian có phần u tối hơn bình thường. Những ngày “Thu Không”, khá buồn tẻ nhưng đối vỡi lũ trẻ và lũ chuồn chuồn có lẽ là những ngày lý tưởng cho những cuộc dạo chơi. Bọn trẻ thì được nô đùa, chạy nhảy cả ngày còn lũ chuồn chuồn ra sức tung hoành mà chao lượn. Không còn cái nắng oi ả của mùa hè với những cơn “Gió Phơn” bỏng rát. Cũng không phải những ngày đông mưa dầm dề thối đất, co ro trong cái lạnh mặc hai lớp áo dày vẫn phải xuýt xoa. Quê em là vậy nắng thì cháy tới cực điểm đốt trụi cả cỏ cây. Còn mưa về, giá rét cũng thuộc top hàng đầu.
Tỉnh dậy sau một giấc ngủ trưa ( chính xác là chiều 2 giờ e bắt đầu ngủ ), có lẽ là do thói quen mà hôm nay e dậy khá trễ ( khoảng 4 giờ chiều). Những ngày hè oi ả, bỏng rát khiến cho người dân quê e không thể đứng trụ với cái nóng từ 11h trưa tới 4h chiều. Thế nên, mới vào đầu mùa thu thì nhịp sinh học của em vẫn chưa hoạt động theo quỹ đạo mới.
Sau những ngày đọc free truyện của bác Đức ở top chuyện ma nvqs thì e cũng nhớ ra mình cũng có một câu chuyện của riêng mình. Đó cũng là động lực để e reg acc Voz và tham gia cùng ace. Hôm nay e mạo muội xin phép lập một topic riêng để kể câu chuyện của e đã từng trải qua. Con ma của e gặp trong quá khứ nó KHÔNG giống như những hình ảnh mà các bác từng tưởng tượng. Nó KHÔNG có một con mắt đỏ, cái lưỡi dài thè lè hay một mái tóc dài xoã ra che luôn đầu gối với làn da trắng bệnh như mọi hình tượng ma mà mấy bác thường nghe. Bởi vì nó thực sự diễn ra với e, e cam đoan với các bác là một câu chuyện có thật hoàn toàn không bịa đặt có chăng e sẽ cố gắng sửa câu cú hợp lý cho các bác cảm thấy thoải mái hơn. Để câu chuyện đúng với tinh thần của nó em xin ngừng sài smile và khuyến cáo ae ngại đọc văn bản dài thì có thể không đọc để rồi trách móc e này nọ. Mặc dù câu chuyện này không thực sự dài.
Nào ! bây giờ các bác đã sẵn sàng chưa ? Hít một hơi thật sâu chúng ta vào câu chuyện luôn nhé các bác !
Chuyện xảy ra vào năm em học lớp 8, đó là một ngày thu đầu mùa. Những ngày thu không nắng cũng không mưa, những tia nắng dường như không thể xuyên thủng đám mây dày để lại những ánh sáng trắng yếu ớt, mờ đục, u ám cả không gian miền trung du trung bộ. Ngôi làng của em nằm giữa những ngọn đồi, có lẽ phần vì nó được ôm trọn bởi những dãy núi và những ngọn đồi nhấp nhô, uốn lượn bao bọc xung quanh khiến cho không gian có phần u tối hơn bình thường. Những ngày “Thu Không”, khá buồn tẻ nhưng đối vỡi lũ trẻ và lũ chuồn chuồn có lẽ là những ngày lý tưởng cho những cuộc dạo chơi. Bọn trẻ thì được nô đùa, chạy nhảy cả ngày còn lũ chuồn chuồn ra sức tung hoành mà chao lượn. Không còn cái nắng oi ả của mùa hè với những cơn “Gió Phơn” bỏng rát. Cũng không phải những ngày đông mưa dầm dề thối đất, co ro trong cái lạnh mặc hai lớp áo dày vẫn phải xuýt xoa. Quê em là vậy nắng thì cháy tới cực điểm đốt trụi cả cỏ cây. Còn mưa về, giá rét cũng thuộc top hàng đầu.
Tỉnh dậy sau một giấc ngủ trưa ( chính xác là chiều 2 giờ e bắt đầu ngủ ), có lẽ là do thói quen mà hôm nay e dậy khá trễ ( khoảng 4 giờ chiều). Những ngày hè oi ả, bỏng rát khiến cho người dân quê e không thể đứng trụ với cái nóng từ 11h trưa tới 4h chiều. Thế nên, mới vào đầu mùa thu thì nhịp sinh học của em vẫn chưa hoạt động theo quỹ đạo mới.