Tình hình thằng em tôi hiện giờ: Nó đang học đh năm 4, sắp ra trường rồi nhưng còn kẹt lại 3 môn. 3 môn này nếu trường mở lớp trong 1 hk thì nó sẽ chỉ ra trường trễ 1 hk nhưng ngặt cái mỗi hk lại chỉ mở 1 môn( 1 năm có 3 hk), nên nếu muốn lấy bằng(khá) nó sẽ phải ra trường trễ 1 năm. Nó nản vụ ra trường trễ 1 năm quá nên nói với t ý định bỏ tấm bằng, dẫn tới cuộc trò chuyện dưới đây:

Tui: Mày phải học cho xong, trễ cũng được, vì mày đã học gần xong hết r bỏ uổng. Chưa kể mày đi xin việc ko có bằng đh ai mà nhận. Ng ta có thể nhận mày lúc đầu nhưng r sau cũng hỏi tới bằng thôi. Chưa kể có bằng lương cao hơn ko bằng.
Nó: Bằng đh ko quan trọng, kỹ năng mới quan trọng. Đúng là em ko có bằng nhưng mọi kỹ năng trong cái nghề em theo đuổi em đều làm dc ở mức chấp nhận được, ko sợ ko có việc. Chỉ có nhà nước với 1 số ngành đặc thù như y, luật mới buộc phải có chứ em ngành ngôn ngữ làm tư nhân ăn thua làm dc việc ko thôi. Bằng đh nó ko nói lên dc cái gì hết, bằng đh loại giỏi ko có nghĩa cái thằng đó làm dc công việc đó giỏi, nó phải thực hiện dc các kỹ năng ngành đó đòi hỏi tốt mới là thằng giỏi. Giờ cứ khư khư vụ lấy bằng lãng phí mất 1 năm cuộc đời chứ làm dc gì, trong khi những gì em cần học ở trường em đều đã học xong r.
Giờ t phải nói sao cho cái thằng cứng đầu này chịu nghe lời nhỉ mấy a, t muốn tốt cho nó thôi, vì t ra đời đó giờ thấy ko có bằng cấp thiệt đủ trăm bề.