Hoa nở bay màu =)). Nhớ về Gấu mẹ vĩ đại.

Dạo này rảnh, vợ lại đi làm sớm nên nhận luôn nhiệm vụ đưa con bé đi học thay cho cô giúp việc. Bé nhà mình năm nay 2 tuổi, xinh nhất lớp, chắc giống mẹ nó. Mình yêu con bé không từ ngữ nào có thể diễn đạt được, chắc là do mình cũng yêu vợ nhiều như vậy. Mưa gió tự nhiên muốn viết lách tí các thím ạ, nhớ về những ngày xưa :)

Không biết các thím thế nào chứ với mình bao giờ cảm giác lần đầu tiên cũng là đáng trân trọng và đáng nhớ nhất. Ngày xưa bố mẹ công chức nghèo đến tận năm mình mẫu giáo 5 tuổi mới biết đến vị cocacola nó ngon như nào. Không phải kể khổ chứ những năm 90 ở phố huyện nhà mình chả thằng nào đến 5 tuổi được uống cocacola như mình cả hoặc là có nhưng bọn nó đếch nói ra. Mặc dù lần đầu không trọn vẹn lắm vì phải chia cả cho thằng anh họ lon coca nhưng với mình nó vẫn tuyệt vãi. Đến giờ vẫn nhớ cái cảm giác đấy :p

Mình yêu cũng nhiều, từ Nam ra Bắc, từ nghiêm túc đến chơi bời tính ra cũng hơn chục, ấy vậy mà rung động đầu đời lại dành cho Gấu mẹ bây giờ. Kể ra các thím bảo điêu chứ lúc đấy bé tí biết thế nào là rung động. Cơ mà mình vẫn nhớ. Lúc đấy mình học lớp 4 hay 5 gì đấy, bố đưa đi họp lớp trên Hà Nội, lần đầu đi xa bằng ô tô say xe nôn đẩy ra xe, đến HN nằm bẹp dí ở ghế sau. Gấu mẹ thì cũng thuộc dạng đi ké vì bố mình với mẹ gấu học cùng khóa. Lúc đấy đang nằm tự nhiên có ai lay mình dậy, mở mắt ra thì bắt gặp một khuôn mặt hết sức dễ thương. Mình chắc giống bố, thấy gái là sướng nên dù đang say chết mẹ cũng cố cười một cái. Em cũng cười một cái với mình, lúc đấy mình thấy happy vãi luôn. Nói tỉnh cả say xe thì hơi điêu nhưng mà cảm giác khỏe lên vãi nồi, tất cả chỉ vì một nụ cười. Thế là buổi hôm đấy mình với gái quấn lấy nhau tới mức bữa cơm có cả cocacola mình thích nhưng mình đéo care vì còn mải uống nước ép cùng gái, Gái kém mình 4 tuổi, dân HN gốc, giờ là gấu mẹ nhà mình, hihi...

Hôm sau mình với bố lại về tỉnh, lúc chia tay em khóc làm mình cũng rớm rớm, Mẹ gấu phải dỗ gấu là sau này lớn lên thì gả cho anh Mốc nhé thế gấu mới nín. Mình thì thầm coi đấy là ước định :sneaky::sneaky:

Mình tên Hoàng Minh mà ở nhà toàn bị gọi là Minh meo, Minh mốc, nghe cay vãi. Thế rồi những lần sau mình cũng không theo bố đi họp lớp, phần vì mải chơi, phần vì bố không cho đi nên mãi sau này lên đại học một thời gian dài mới gặp lại được gái. Lúc đấy em chẳng còn rơm rớm với mình. Mình thì cũng không còn cảm xúc mãnh liệt với em như lần đầu nữa. Nhưng nghĩ về nụ cười đấy của em vẫn thấy vui lạ.

Lúc mình nói lời cầu hôn em, em có hỏi vì sao. Thực ra lúc đấy mình khá là bết các thím ạ. Mình cười bảo do ngày xưa mẹ em hứa gả cho anh nên anh muốn thực hiện lời hứa. Em cười rộn rồi rúc nào mình như con mèo nhỏ và thầm thì em vẫn luôn đợi anh nói câu này làm mình cảm động suýt khóc. Mình yêu khá nhiều nhưng em thì chỉ yêu mỗi mình mình. Lúc đấy mình còn đang gần như là chả có gì vậy mà em vẫn đồng ý. Nghĩ ra thì âu cũng là cái liễn hết các thím ạ. Tất cả đều là duyên trời định sẵn rồi. Mình dù có đi đâu thì vẫn là về bên em :whistle::whistle:

Bố với ông mình trong ngành nhưng mình lại không theo nghiệp. Mình chọn học XD, thực ra không phải là mình chọn mà là bác Cả muốn mình học để sau này theo bác. Bác mình làm khá to và giờ tuy về hưu rồi nhưng vẫn rất có tiếng. Lên đây học ban đầu mình ở nhà bác, sau được một kì thì chuyển ra ngoài vì đéo chịu nổi thằng anh họ. Nó đánh rắm thì thối mà đêm thì mê ngủ cứ bật dậy đi trong phòng làm mình ban đầu sợ tụt lol. Lấy lí do ra ngoài ở cùng bạn cho thoải mái nên xin phép bác cho cháu té. Bác mình méo đồng ý kêu là ra ngoài phức tạp rồi ăn uống không ra gì đến tận lúc bố mình xin là cho ra ở gần chỗ bạn em bác mới duyệt. Được ra ngoài ở vui vl các thím ạ, tự do xem xiếc rồi đi chơi đêm hôm thoải mái. Lúc đấy nghĩ đến viễn cảnh ăn chơi đã thấy sướng rên. Vậy mà đời méo như mơ, được ra ngoài nhưng mà phải ở trong sự kìm kẹp của mẹ gấu. Hóa ra là thấy bố mình có ý định tìm phòng cho mình nên mẹ gấu bảo cho về ở nhờ nhà bà ngoại gấu tiện trông nom luôn giúp vì bà đã vào Nam ở với các bác. Thế là từ đấy đến tận lúc mua nhà mình phải chịu kiểm soát của cả gấu và mẹ gấu. Trong 2 năm đấy mình với gấu có bao kỉ niệm, vui có buồn có nhưng lúc đấy mình không nghĩ sẽ yêu em nên mau quên. Em thì còn nhớ mãi... Năm đó mình 20 em vẫn còn là cô bé 16 tuổi.

#2 : https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4714835

#3 : https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4720760

#4: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4727423

#5 : https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4734863

#6 : https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4750593

#7: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4768525

#8: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4781617

#9 : https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4788122

#10: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4803213

#11: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4821340

#12: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4828331

#13: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4850725

#14: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4874386

#15: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4880742

#16: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4914443

#17: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4920965

#18: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4933769

#19: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4957906

#20: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4958199

#21: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4988800

#22: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5020814

#23: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5139746

#24: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5199269

#25: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5233078

#26: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5319964

#27: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5364038

#28: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5388077

#29: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5468704

#30: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5492832

#31: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5538371

#32: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5595716

#33: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5672122

#34: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5746450

#34+1: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5815693

#36: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5879479

#36 ( tiếp) : https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5879498

#37: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5991849

#38: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-6116275

#39: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-6257609

#40 : https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-6804543

#41: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-7388411

#42: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-9701056

#43: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-11854463

#44: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-12297007

#45:https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-13777912

#47: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-14706792

#48 thì phải : https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-14799610

#50 : Tôi méo thích số 49 với 53 nên tôi nhảy luôn lên 50
https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-14964636

#51: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-15298356

#52: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-16969637
 
Last edited:
#15

Bộ phim mình từng thích nhất “ Cô gái năm ấy chúng tôi cùng theo đuổi” . Chắc là do vẻ ngây thơ hồn nhiên vô số tội của Thẩm Giai Nghi . Thích đến mức mà để ảnh của em làm ảnh bìa FB trong một thời gian dài. Nhưng sau khi có Avenger4 và Thẩm Giai Nghi biến thành Cô Cô đùi gà thì mình dell thích nữa. Thêm nữa là cái kết phim nó khá hamlon, mình không ngửi được khi Kha Cảnh Đằng đá lưỡi chồng Thẩm Giai Nghi.

Chíp thì vẫn thích mê tơi. Thỉnh thoảng chúng mình lại ngồi xem lại phim đấy với nhau cho dù mình thuộc mẹ cả lời thoại rồi . Chắc em mê luyến bờ mông Kha Cảnh Đằng. Nó trơn bóng và căng tròn, dell có mụn như mông mình.

Xem một bộ phim về thanh xuân tươi đẹp như vậy mà em cứ thút thít thương cho số phận hai nhân vật chính. Mình thì thương ông chồng của Thẩm Giai Nghi. Biết đâu một ngày nào đó Kha Cảnh Đằng của Chíp lên cơn húng chó và đè lão kia ra đút cái của nợ vào, sau đó nghênh ngang làm lại việc đó với Thẩm Giai Nghi thì chắc nỗi đau thể xác và tinh thần sẽ theo người đàn ông bất lực ấy đi hết quãng đời còn lại mất.

Mong mọi sự tốt đẹp đến với anh.

Sau những màn thút thít của Chíp về số phận của Kha Cảnh Đằng và Thẩm Giai Nghi sẽ là màn dỗ dành của mình dành cho Chíp. Túm lại là sẽ đi ăn, tình thương cảm làm em mau đói.

Vẫn là sai lầm khi để Chíp mê luyến mối tình thanh xuân tận bên Đài Bắc từ những năm dell nào rồi.

Xem chán phim còn mua cả sách về đọc nữa. Mình phải xóa vội cái ảnh bìa hình Thẩm Giai Nghi để chứng tỏ với Chíp là mình đéo care đến cái bọn đấy. Để Chíp biết điểm dừng.

...

Chíp còn là một sky nữa. Nhưng không có ‘ss ở sau tên trên FB. Mình đánh giá Chíp là một sky nửa mùa.

Có lần mình chém gió với em là ngày xưa lúc học chuyên anh gặp sếp em suốt làm Chíp tin sái cổ. Nên cho Chíp về quê chơi mình phải lặn lội đưa em từ nhà mình lên đến trường sếp để em check in mấy cái. Rõ dở. ( Mình ở TB nhé, huyện nào thì mình giấu)

Nhạc sếp thì hay đấy, nhưng dell rõ lời, mình cũng thích nhưng không phải cuồng. Mình thích Erik bê đê hơn. Chíp với Minh Bé, hai con dở hơi chưa từng bỏ lỡ một sự kiện nào của sếp ngoài này ( Cho đến khi Chíp đẻ )

Có lần Chíp đã giận dỗi mình chỉ vì mình không hát đúng lời : “Chúng ta không luộc được rau.” . Khác gì đâu mà bắt bẻ.

Đấy là Chíp của ngày xưa. Giờ em đỡ hơn. ST có xuất hiện trước mắt thì em cũng không phát rồ lên nữa. Cái em phát rồ là những đơn hàng siêu sale trên Shopee và Lazada.

Tiền mình vất vả kiếm ra, bắt chẹt từng thằng thầu chính đến thầu phụ mới có vậy mà vợ mình đem hết cho mấy đứa chả quen biết dell gì trên mạng. Đổi lại chả được cái tích sự gì ra hồn.

Máy làm giá đỗ. Mua cho vui thôi, ai rảnh mà làm.

Máy tập thể dục rung lắc toàn thân. Thỉnh thoảng cho con bé đứng lên rung tí cho sướng chứ Chíp được 2 lần.

Máy hút bụi mini. Nhà có con robot lau 8 lần một ngày mệt phọt cả cứt lấy đâu ra bụi để hút.

Thế là mất nguyên một phòng để chứa mấy đồ linh tinh.

Nói em thì em bảo anh lắm mồm. Dạo này còn bật mình nữa. Mình là do nể Chíp nên không bật lại thôi. Chíp ngày xưa ngoan hiền si mê bờ mông Kha Cảnh Đằng của mình đâu rồi.

...

Trước yêu thì Chíp chưa về nhà mình bao giờ. Sau yêu thì có lần mình xin phép mẹ Vi cho về quê chơi cùng mình với Minh Bé mấy hôm. Lần đầu tiên em về nhà chồng. Bẽn la bẽn lẽn. Nhưng chỉ được nửa ngày.

Chíp không phải tiểu thư nhìn con trâu bảo con bò, dù sao em cũng thường xuyên được về thăm quê nội ở Ninh Bình nên cũng chả lạ lẫm gì cảnh quê cho lắm. Cái em thích thú là được biết về cái nơi mà mình đã sinh ra và lớn lên nó như thế nào. Gọi là quê thôi chứ chỗ mình chả thiếu cái gì. Mát phù sa cũng có.

Mình đưa em đi thăm trường mẫu giáo cũ. Giờ nó đã thành một cái nhà hoang vì xã xây một cái trường mầm non to đùng ở chỗ khác rồi.

Kể với em anh tự đi học từ lúc 4 tuổi chả cần ai đưa đón em cứ bĩu môi nói mình điêu. Điêu người yêu nó chết.

Trường cấp 1 và cấp 2 thì vẫn thế, gần cánh đồng. Mỗi lần đốt gốc rạ khói um lên là được nghỉ học. Cơ mà bây giờ dân đi làm khu công nghiệp hết rồi, chẳng ai cấy lúa nữa. Bọn trẻ con chắc chẳng được nghỉ học đâu.

Chiều mua con diều 20k rủ em ra cánh đồng thả cho vui. Chíp sướng cười phớ lớ. Ăn cốc chè đỗ đen 5k cũng khen ngon nức nở. Dễ thương thật. Vợ mình giờ dell dễ thương bằng Chíp. Mặc dù vẫn là một.

Mẹ mình dạy Chíp nấu một món canh chua trong bếp, Chíp thiếu điều lôi sách vở ra ghi lại. Mình nghĩ nghe xong chắc để đấy. Không ngờ lúc lên HN Chíp thực hành lại ngay, sau 7749 lần cũng thành công bằng nửa mẹ mình.

Bố mình làm trên thành phố nên thỉnh thoảng mới về. Mình với Minh Bé ở HN nên nhà cũng khá buồn. Tối 4 mẹ con ngồi ăn cơm mẹ đùa bảo sau này thằng Mốc có vợ thì mẹ lên bế cháu chứ về hưu cũng chán. Người nói vô tình, người nghe hữu ý. Chíp lén đưa tay cấu đùi mình. Nghe chừng xấu hổ.

Tối con Minh Bé đòi ngủ với mẹ, cái con ngu si đần độn, thế để Chíp ngủ với tao à ? Đúng là ngu dốt cộng nhiệt tình thì chả ra cái gì. Cuối cùng 3 mẹ con ngủ với nhau, mình ngủ tầng 2 phòng mình.

Nửa đêm thấy tin nhắn em tinh tinh.

- Anh ơi..

- Khó ngủ à.

- Vâng, mẹ tắt điều hòa. Em nóng.

Mẹ mình bị viêm mũi dị ứng nên ngủ thường hay tắt điều hòa. Con Minh Bé thì khỏi nói, nó có tật ngủ say có vất mẹ ra đường cũng không biết.

- Anh nói một câu cho em mát lòng mát dạ ngủ tiếp nhé.

- Không em nóng lắm chả ngủ được đâu. Bắt đền anh. Thêm quả biểu cảm khóc lóc nữa.

Thế là phải xuống đón em lên phòng mình nằm điều hòa cho mát. Mình bảo sợ cái gì, anh hẹn giờ rồi, 5h anh gọi em dậy để em xuống tầng 1 ngủ tiếp. Chắc do nóng quá nên Chíp đồng ý. Và Chíp ngủ thật làm mình cứ hí hửng trằn trọc mãi.

Thành ra quên mất vụ gọi em dậy lúc 5h.

Hai đứa ngủ đến tận lúc con Minh Bé lên gọi dậy ăn sáng.

Chíp sợ đến phát khóc cứ chết rồi, chết rồi mẹ biết thì em chết. Vẫn là con Minh Bé nhiều lúc khôn phết. Nó bảo với mẹ hôm qua chị Chíp khó ngủ nên con dẫn chị lên phòng con nằm điều hòa ngủ cho mát. Mẹ mình cũng không có ý hỏi thêm.

Chíp được mẹ mình đưa đi chợ quê chơi, sướng về kể líu lo. Chợ quê chứ khác quoái gì cái chợ Mơ. Còn khoe ai cũng khen em xinh thế, đúng gái HN. Mình đùa có ai nói em là con dâu mẹ anh không thì Chíp lườm. Mãi sau mới lí nhí bảo có.

Mẹ mình quý Chíp lắm, cứ vuốt ve khen xinh còn có ý gán ghép với mình. Bà chắc biết mình nấu gạo thành cơm rồi thì mừng phải biết. Mẹ mình lôi cái album ảnh của hai anh em lúc bé ra khoe với Chíp. Con Minh Bé là mấy cái ảnh trọc đầu, mình thì mấy ảnh tô son môi đỏ chót cầm hoa. Xấu hổ vãi cức. Chíp thích chí cười như nắc nẻ. Lúc đi Chíp xúi mình cầm một tấm theo mình là đàng hoàng nhất trong số những tấm thời trẻ trâu của mình lên cho em giữ.

Sau em ghép chung với ảnh em còn bé đang biểu diễn múa ở cung thiếu nhi vào một khung hình để ở bàn làm việc của em trên công ty.

Chíp còn về thêm mấy lần nữa, càng ngày càng quen biết tự đi ăn chè không cần mình đưa đi. Em bảo ở quê thích thật, thấy yên bình hẳn, còn nói bao giờ già chúng mình về quê sống anh nhé. Cái này Chíp nói đúng ý mình. Bao giờ 50 tuổi thì về quê hương khói cho các cụ. HN vui thật nhưng chật chội quá, mình không thích lắm.

Đưa Chíp đi thăm ông nội, ông cười khà khà khen Chíp lễ phép. Lúc về còn cho Chíp 200k làm Chíp ngại đỏ mặt. Mình bảo ông quý ông mới cho đấy, chả mấy khi ông cho đâu. Năm trước ông mình mất vì tuổi già. Sinh lão bệnh tử ...

Chíp với mẹ mình add face nhau, mỗi lần mẹ mình làm thơ Chíp vào like điên cuồng như một fan cứng chính hiệu. Mẹ mình càng yêu. Sau này mẹ chồng con dâu suốt ngày tỉ tê với nhau, thằng con như mình thì bị gạt ra một bên. Tủi thật.

Chíp sợ ma cực, mình dọa mấy câu là sợ són đái. Thế nên có lần mình kể cho một đoạn chuyện Đất độc mà ám ảnh mãi, sợ phát khóc. Cho nên mỗi lần chiến tranh lạnh mình chỉ cần mở Chú Ngạn lên nghe là có đứa kêu oai oái lao ra xin lỗi rối ríu. Lúc đấy cảm giác có thành tựu vãi. Đúng là nhà phải có nóc. Cám ơn chú Ngạn với giọng đọc ỉa cả ra quần.

Có lần chỉ có hai đứa về quê, Minh Bé không đi theo nên tối Chíp ngủ cùng mẹ. Nửa đêm chả biết có con mèo con chó nào kêu mà giật mình rơi cả xuống giường, khóc nức nở. Mẹ mình phải ôm dỗ mãi. Cái thằng mình thì ngủ say biết gì đâu. Tự nhiên sáng hôm sau dậy lại bị dỗi.

Quê mình có món canh cá ngon lắm, lần nào Chíp về cũng đòi đi ăn bằng được. Trên Hn chưa kiếm được quán canh cá nào chuẩn như ở quê.

Chíp bảo Chíp yêu quê mình, mình mát lòng mát dạ quá. Rủ Chíp tối ra đồng đổi gió để thưởng cho sự nhiệt tình của em với nơi chôn rau cắt rốn của mình thì em đánh mình.

- Sau này già đi rồi, anh còn yêu em không

- Tất nhiên rồi.

Mình khoe với em hình xăm mới trên ngực, là ngày sinh của em kèm theo một đóa hoa baby trắng. Hình xăm tuy hơi nữ tính và rất nhỏ nhưng em lại thích. Hôn mình không trượt phát nào.

Mình luôn nhắc nhở bản thân mình. Ở tim mình chỉ có em thôi.

Cho đến một ngày con gái cưng của mình xuất hiện.

Chắc phải cho em ra rìa thôi !
 
Ối dồi ôi chuyện bánh cuốn quá :sexy_girl: ráng về sớm nhé anh zaiii
FfsqRRV.gif


via theNEXTvoz for iPhone
 
#14

Ngoài thích cắn cùn, Chíp của mình còn thêm một sở thích vô cùng quoái dị đó là thích ngửi nách. Tất nhiên là của mình rồi . Không biết em nghiện từ bao giờ nhưng càng ngày mình càng thấy nó trầm trọng và có phần biến thái. Có thể là vì em chỉ làm những điều này với mình nên mình không bài trừ nhiều lắm.

Mình thì nói thật nách chả thơm tho gì, còn hơi hôi hôi nữa, chắc giống bố. Thế mà em cứ thích rúc vào hít hà. Ban đầu là len lén đưa mặt vào ngửi, sau khi chiếm đoạt mình thì em công khai làm việc đấy một cách trắng trợn mặc kệ mình phân bua : Thôi em ơi, hôi lắm, có gì đâu mà ngửi. Đừng mà. Nữa đi...

- Phê không ?

- Phê thật. Phê chữ ê kéo dài.

Nhiều khi đi đá bóng về, mồ hôi nhễ nhại tạt qua thăm em, ngồi uống cốc nước cũng chẳng yên.

- Để em kiểm tra xem nào ?

Cứ hí hửng tưởng em nhớ thằng đệ mình. Đang muốn gọi nó dậy để em chào hỏi thì em rúc mịa vào nách. Thế có chán không.

Tất cả mọi lý do em đổ thừa là do mình quá mạnh mẽ, đến cái mùi hôi cũng đầy nam tính. Cái này mình gật gù hưởng ứng. Những lời thực lòng như vậy cần phát huy.

Ngày trước đi học thì chả sao, toàn đực với nhau, mà sinh viên thì toàn thằng ở bẩn, mày có hôi nách hay thối chân thì bố cũng mặc kệ nhưng đi làm thì khác. Mình được em sắm cho một lô toàn lăn nách với khử mùi còn thêm cả nước hoa. Trước mình dùng mỗi cái xịt khử mùi AXE nên không biết ngoài kia còn nào là Romano, Nivea, X-men vân vân và mây mây. Mua nhiều đến nỗi con bé thu ngân còn tưởng mình là thằng hôi nách giai đoạn cuối, tính tiền cứ cười trộm.

Đi làm ngoài lăn nách ra còn phải quần áo gọn gàng tử tế nữa. Mình thì mấy chuyện ăn mặc không để ý nhiều, có gì mặc đấy. Cơ bản là mình đẹp sẵn rồi mặc cái dell gì cũng đẹp hết. Cởi ra càng đẹp. Nhưng Chíp thì khác. Con mẹ Vi nên những vấn đề liên quan đến thẩm mĩ luôn là ưu tiên hàng đầu. Em mua cho mình nửa tủ quần áo mới. Tất nhiên là em mua rồi, mình làm quoái gì có tiền đâu, em cầm gần hết lương của mình. Mỗi ngày đi làm đều phải chụp ảnh gửi em xem, bộ nào hợp em mới duyệt. Thành ra đôi khi mình đi làm muộn đều vì em cả.

...

Sau biến cố, mình cũng ít nói cười hơn. Ai chấp nhận thất bại chứ mình thì không. Mình vẫn cay cú, nhiều khi thành cáu gắt. Chíp gần như sang hẳn trông nom cho mình, sợ mình lại bỏ đi. Tối đi làm về mình ngồi ghế tựa nhìn ra hồ đen kịt, lòng nặng trĩu, em như con mèo nhỏ tựa bên mình. Nhiều lúc em đọc cho mình một vài mẩu truyện vui hoặc một đoạn trích hay trong cuốn sách em đang đọc. Chắc em muốn tìm thấy nụ cười trên môi mình.

Chíp hay mặc sơ mi của mình, bảo mùi của anh cuốn quá mặc cho đỡ nhớ.

- Anh ở đây rồi còn gì.

- Anh của ngày xưa cơ.

Mình ôm em thật chặt. Với mình em vẫn là quan trọng nhất. Nhiều khi hỏi em có mong ước gì lớn lao không ? Em ước được làm vợ mình. Mình cười xòa bảo em ngốc quá.

Chuỗi ngày buồn lê thê của mình chấm dứt khi em bị tai nạn. Do mình gần đây đi làm lại không đón đưa em được nhiều , hôm đấy trời mưa, và em thì là ninja Lead. Em bị xe đè lên chân, chưa gãy nhưng cũng phải bó bột. Mình đến bệnh viện thì em đã bó bột xong rồi, mẹ Vi đang ở bên cạnh. Lâu rồi mình không ngắm em mặc dù em luôn sát bên mình , em đã gầy đi, đôi mắt đã thấm nhiều mệt mỏi.

Em nói đi chợ mua đồ ăn tối, mưa to áo mưa lại vướng vào xe khác nên em ngã. Mình chợt nhớ ra lâu nay toàn em đứng bếp, việc mà trước đây chả mấy khi em làm. Tự nhiên nước mắt lại chảy ra.

Lúc mất cả mớ tiền mình chưa bao giờ rớt một giọt nước mắt, nhưng đối diện với em người yêu mình, cảm xúc tự nhiên không kìm được. Thế là mình khóc tu tu như trẻ con. Cứ ôm chặt em khóc. Chắc bao nhiêu dồn nén đều theo tuyết lệ đi hết ra ngoài. Mình thấy nhẹ lòng hơn. Khoa chấn thương chỉnh hình lại nghĩ mình là tấm gương vàng trong làng yêu vợ. Thấy vợ gãy chân thì thương đến phát khóc. Mấy chị y tá còn đứng vỗ tay.

Mẹ Vi cũng sụt sùi. Chíp thì khỏi kể, cũng nước mắt nước mũi tèm lem rồi vỗ về mình. Ba vợ đi đóng viện phí về cứ lắc đầu ngán ngẩm.

Mình xin gãy lưỡi mới đón em về được nhà để tiện chăm sóc. Mẹ mình phải gọi lên để trợ uy. Dù sao chân em đau thế này cũng không đi lại xa được.

Đêm ấy mẹ Vi ngủ cùng em, mình chân lon ton chạy bên ngoài. Mình nhường phòng mình cho Chíp, dọn ra sopha ngủ. Đấy là có mẹ Vi ở đây, còn không tất nhiên mình vào ngủ cùng em rồi. Chắc mẹ biết nhưng kệ. Hix

Chíp xin nghỉ tất cả các mặt trận một tuần, và tất nhiên là mình cũng vậy. Mình thích thì mình nghỉ cả tháng cũng được, kế toán vẫn trả lương mình đầy đủ. Ai bảo mình là cháu sếp tổng, em trai sếp lớn. Mà kế toán trưởng cũng là chị mình luôn.

Mẹ Vi sau mấy ngày bên em thì cũng nhớ nhà, nhớ Bi nên về, chỉ thỉnh toảng tạt té sang thăm. Em lại là của riêng mình. Mình để em nằm yên trên giường vì bác sĩ bảo thế, hạn chế đi lại. Cơm mình bưng, nước mình rót. Minh Bé thỉnh thoảng chạy sang làm trò con bò với em.

Nhiều khi thấy mình chổng mông chổng tĩ lên lau nhà em lại cười

- Chíp cười anh à ?

- Vâng, đến đây em thưởng nào.

Gần đây lượng Testosterone trong máu hơi cao và mình thì không ngại tiểu tiết, Chíp cũng vậy nên mặc kệ cái chân đang bó bột, chúng mình cứ lao vào nhau đã. Mình có cách của mình để tránh làm em mỏi chân. Tất nhiên là không được như bình thưởng nhưng khoái cảm vẫn rất nhiều. Mình còn thích nữa, biến thái thật.

Ôm em trong lòng em thủ thỉ :

- Anh của em lại về rồi.

- Thế trước đây là ông hàng xóm à ?

- Vẫn là anh nhưng phiên bản kém chất lượng.

Mình tự ái, thằng em mình cũng vậy. Để chứng minh cho Chíp thấy là lúc nào mình cũng chuẩn Iso nên mình tiếp tục giày vò em lần nữa. Em đáp lại với tất cả nhiệt tình.

Chíp lại đi học, đi làm bình thường. Mình đưa đi đón về. Bế em tới tận bàn làm việc. Thằng cha bảo vệ chắc cay mình lắm vì tại mình nên Chíp không tự đi làm được. Nó không được dắt xe cho em để nhận lại một nụ cười thân thiện. Lúc Chíp tháo bột nó mừng rớm nước mắt.

Sau khi Chíp tháo bột, mình vẫn nhận khoản cơm nước. Cả tắm rửa cho em nữa. Mình làm nhiều, mình có kinh nghiệm. Thế mà em từ chối. Những lúc chân tay khó khăn em ỉ lại vào mình. Chân em đi lại được thì em quay ngoắt thái độ. Đúng là lòng người.

- Em muốn xăm một hình nhỏ vào chân !

- Thanh long hay Bạch hổ ?

- Anh hâm à.

Chíp có kiểu nịnh rất hay, đó là vòng tay ôm lấy cổ mình thủ thỉ, nếu được thì nũng nịu mấy cái, không được thì bóp cổ cho đến khi mình đồng ý hoặc sắp chết mới thôi.

- Em xăm vào vết sẹo ở chân giống anh xăm hình Bạch Dương trên tay ý.

- Vết sẹo của em bé tí. Mai anh cho đi là sẹo tí là hết.

- Ứ ừ em thích cơ.

Và con Minh Bé đưa Chíp đi xăm. Con em mất dạy đã biến chị dâu nó thành đầu gấu đầu mèo.

Thực ra đó chỉ là một hình xăm bé tí ở gần mắt cá chân, một con cua rất dễ thương. Cung hoàng đạo của mình.

Chả biết do khó ở hay là nghĩ có tí mực là Yang Hồ hay sao mà Chíp ra sức quát mắng mình ở nhà. Còn quay sang dạy Minh Bé làm theo nữa. Tức thật. Yang Hồ mõm.

Chúng mình chuẩn bị về chung một nhà. Các cụ hai bên đã gặp mặt với nhau. Sau 5p nghiêm túc thì bắt đầu là những màn cười cợt. Hai gia đình vốn đã thân, nay càng thân hơn. Đón Chíp về mình chẳng lo chuyện mẹ chồng nàng dâu, vì tính mẹ mình vốn rất quý người. Với Chíp càng thêm quý vì em đã lâu được coi như con cái trong nhà.

Chúng mình dọn ra một căn hộ mới, cao cấp hơn, xe thì vẫn đi con Honda City mình mua lúc làm dự án. Tiền thì mỗi bên cho một ít, 2 đứa cũng góp phần nhiều. Sau biến cố ông anh giúp đỡ mình nhiều nên cũng hồi được hơn phần nửa.

Chíp rất thích ngôi nhà mới, tự tay sắm sửa hầu hết mọi đồ đạc trong nhà từ rèm cửa đến thảm rồi các đồ decor. Nửa năm nữa mới cưới, phần vì chưa thấy bác sĩ nói gì, phần vì mẹ Vi xem tuổi nói hai đứa sang năm mới hợp nên mình đành chuyển về ở trước một mình. Nhà bên kia Minh Bé ở cùng bạn nó. Méo biết trai hay gái nữa.

Gọi là ở một mình nhưng toàn ngủ 2. Các cụ mắt nhắm mắt mở cho qua. Tiếng là Chíp vẫn ở bên nhà bà để tiện đi làm cho gần. Lúc nào mình đi công tác thì em lại về nhà hoặc sang với Minh Bé.

Gần cưới bọn mình ít gây sự hẳn. Toàn kể chuyện vui với các thím chứ bọn mình oánh nhau suốt. Chíp sắp làm vợ hiền của mình nên ngoan ngoãn ra mặt, mặc dù trước giờ em vẫn thế. Có nhà mới, lại tự do đâm ra phóng túng hẳn. Sướng.

Mình thử hết rồi, từ sopha phòng khách cho đến bệ rửa tay ở phòng tắm, bàn bếp lúc đang nấu ăn nữa. Mình là người chịu khó tìm tòi và nghiên cứu, các thím đừng bảo mình dâm. Mình ham học hỏi, và học thì phải đi đôi với hành.

Nhiều khi mệt lử ôm nhau ngủ ngay tại sopha cũng được.

- Em vui lắm Mốc ạ.

- Uhm.. anh làm tốt thế cơ mà.

- Không phải chuyện đấy. Em vui vì cuối cùng cũng đến ngày mình về ở cùng nhau như thế này.

- Trước đây cũng tính là ở cùng nhau mà

- Trước đấy khác. Giờ khác.

Công nhận giờ khác thật. Trước lương em giữ nhưng vẫn để cho mình mình đủ ăn đủ tiêu chơi bời đập phá khỏi nghĩ. Giờ em học theo mấy cái hài trung quốc nhảm thu sạch sẽ. Đệt mịa tàu khựa.

Cơ mà tớ vẫn giấu được. Có khối tớ nộp hết.
Lại nhớ nyc của e cũng nghiện hửi nách e:D

Sent from realme RMX2032 via nextVOZ
 
Back
Top