nhimxxu
Member
Cuộc sống của mình không hiểu sao nó chông chênh vãi lái các bạn ạ.
Đầu 3 có chút lẻ rồi, nick voz chắc lập từ thời lai hy mà chưa bao giờ đăng bài thì phải. Dạo này cuộc sống mệt mỏi quá, chợt nhớ ra có chỗ có thể kể lể than vãn được nên mới quay lại. Chứ vẫn hoạt động ngầm trên group fb đấy nhé
Lan man là vậy, đang mất ngủ đây các bạn ạ, nên mạch kể chuyện có thể hơi lủng củng, quá khứ hiện tại lẫn lộn, mọi người bỏ qua
Nghĩ lại nhiều lúc thấy mọi người post bài buồn vì bị đá, buồn vì cãi nhau vs đồng nghiệp, buồn vì mẹ mắng mà thèm, tại hoá ra mấy nỗi buồn kiểu vậy còn bình an chán, mà sau bao nhiêu cái hố của cuộc sống này giờ duy nhất mong chữ bình yên mà khó đến vậy không biết
Hồi bé thì mình cũng có tuổi thơ yên ổn lắm. Sinh ra ở phố cổ Hà Nội, nhưng sang mồm vậy thôi chứ ở cái xóm ô hợp trên đường tầu ấy, sau này rộ lên lẩu lủng thì chắc mn mới biết đến cái xóm ấy chứ trước thì chỉ loanh quanh ngồi nhà đếm toa tầu cũng đủ thú. Nhưng nói chung thời gian ấy đẹp. Gia đình cơ bản. Bố công an. Mẹ kế toán. Cũng tạm coi là khá giả, đấy là so với cái xóm chỗ mình ở thôi - nhưng kiểu hồi 3,4 tuổi đã có em búp bê Nga to bự đem đi chơi khắp xa cũng kinh roài, tuổi thơ dữ dội vì toàn chơi vs đám con zai, phá đảo mario trước khi biết chữ, rồi chơi bi lắc xèng, cũng biết giấu cục nam châm trong tay thò vào trong ăn cắp xèng chơi tiếp, rồi lọ mọ ps1 ps2 gì đó, rơi rambo, rồng đen, tam quốc.. tối thì đi bắt gián thả lên đường ray tầu rồi chờ tầu đi qua xem cán bẹp được đến đâu, mỗi lần mưa to thì thế nào cái phố Phùng Hưng ấy cũng ngập, tha hồ ra thả thuyền nghịch nước, truyện tranh thì đã xin được tiền mua từ hồi ấy rồi, đến h tủ truyện cũng bự lắm, vẫn nhiều quyển giữ được từ xưa..
Nói chung, quá khứ hào hùng với khả năng đọc chuyện và chơi game và tụ tập vs đám thanh niên xóm - thêm 1 chú ý cho tất cả những gì vừa kể vì mình là nỗi ám ảnh của mẹ thời đó, đơn giản vì mình là con gái nhưng nghịch như 1 thằng con trai.
Rồi cái tuổi thơ êm đềm cũng kéo dài được đến giữa năm cấp 2 thì phải
- còn típ-
Đầu 3 có chút lẻ rồi, nick voz chắc lập từ thời lai hy mà chưa bao giờ đăng bài thì phải. Dạo này cuộc sống mệt mỏi quá, chợt nhớ ra có chỗ có thể kể lể than vãn được nên mới quay lại. Chứ vẫn hoạt động ngầm trên group fb đấy nhé
Lan man là vậy, đang mất ngủ đây các bạn ạ, nên mạch kể chuyện có thể hơi lủng củng, quá khứ hiện tại lẫn lộn, mọi người bỏ qua
Nghĩ lại nhiều lúc thấy mọi người post bài buồn vì bị đá, buồn vì cãi nhau vs đồng nghiệp, buồn vì mẹ mắng mà thèm, tại hoá ra mấy nỗi buồn kiểu vậy còn bình an chán, mà sau bao nhiêu cái hố của cuộc sống này giờ duy nhất mong chữ bình yên mà khó đến vậy không biết
Hồi bé thì mình cũng có tuổi thơ yên ổn lắm. Sinh ra ở phố cổ Hà Nội, nhưng sang mồm vậy thôi chứ ở cái xóm ô hợp trên đường tầu ấy, sau này rộ lên lẩu lủng thì chắc mn mới biết đến cái xóm ấy chứ trước thì chỉ loanh quanh ngồi nhà đếm toa tầu cũng đủ thú. Nhưng nói chung thời gian ấy đẹp. Gia đình cơ bản. Bố công an. Mẹ kế toán. Cũng tạm coi là khá giả, đấy là so với cái xóm chỗ mình ở thôi - nhưng kiểu hồi 3,4 tuổi đã có em búp bê Nga to bự đem đi chơi khắp xa cũng kinh roài, tuổi thơ dữ dội vì toàn chơi vs đám con zai, phá đảo mario trước khi biết chữ, rồi chơi bi lắc xèng, cũng biết giấu cục nam châm trong tay thò vào trong ăn cắp xèng chơi tiếp, rồi lọ mọ ps1 ps2 gì đó, rơi rambo, rồng đen, tam quốc.. tối thì đi bắt gián thả lên đường ray tầu rồi chờ tầu đi qua xem cán bẹp được đến đâu, mỗi lần mưa to thì thế nào cái phố Phùng Hưng ấy cũng ngập, tha hồ ra thả thuyền nghịch nước, truyện tranh thì đã xin được tiền mua từ hồi ấy rồi, đến h tủ truyện cũng bự lắm, vẫn nhiều quyển giữ được từ xưa..
Nói chung, quá khứ hào hùng với khả năng đọc chuyện và chơi game và tụ tập vs đám thanh niên xóm - thêm 1 chú ý cho tất cả những gì vừa kể vì mình là nỗi ám ảnh của mẹ thời đó, đơn giản vì mình là con gái nhưng nghịch như 1 thằng con trai.
Rồi cái tuổi thơ êm đềm cũng kéo dài được đến giữa năm cấp 2 thì phải
- còn típ-
Last edited: