[Truyện] I used to be a sugar baby.

tôi lại nhớ tới thằng bạn kể chuyện yêu giảng viên đại học, 2 thầy trò nằm ôm nhau 1 phòng, vợ con nằm 1 phòng bên cạnh
janDexM.jpg
 
Thực tế nhân vật tôi trong câu chuyện chính là crush của thằng thớt. Vì bị bạn gái chia tay đau khổ nên đã qwerty ra câu chuyện này. Để hạ thấp bạn gái, cho mọi người thấy đàn bà là lũ bội bạc. Có đúng ko?
 
tôi lại nhớ tới thằng bạn kể chuyện yêu giảng viên đại học, 2 thầy trò nằm ôm nhau 1 phòng, vợ con nằm 1 phòng bên cạnh
janDexM.jpg
Ah em thì không mặt dày thế được mike fence ạ, cũng ko có ý định tranh giành gì cả. Ở bên người ta là lựa chọn của em vì tình yêu, và em yên lặng chấp nhận cái số phận chó má ấy thôi.
 
Thực tế nhân vật tôi trong câu chuyện chính là crush của thằng thớt. Vì bị bạn gái chia tay đau khổ nên đã qwerty ra câu chuyện này. Để hạ thấp bạn gái, cho mọi người thấy đàn bà là lũ bội bạc. Có đúng ko?
Chuyện thật 100% không thêm thắt nhé mike fence.
 
Last edited:
Ah em thì không mặt dày thế được mike fence ạ, cũng ko có ý định tranh giành gì cả. Ở bên người ta là lựa chọn của em vì tình yêu, và em yên lặng chấp nhận cái số phận chó má ấy thôi.
Lựa chọn là ở em, chứ có ai dí súng vào bắt em chọn lựa rồi giờ mắng số phận ?
 
Mình nói thật nhé, mấy bạn làm SGBB SGDD gì gì mình không quan tâm, cũng không kỳ thị đâu, chỉ là khi xây dựng mối quan hệ mới thì nhớ kể với người đó dùm mình, đừng có chơi trò dấu diếm mất thời gian của nhau, vì có những người như mình tuyệt đối không chấp nhận quá khứ đó đâu, cám ơn.
 
CHAP 3: DU LỊCH NHẬT BẢN

Hiện em đang du học ở Nhật Bản xứ sở hoa anh đào các fences ạ :*. Trước khi sang Nhật du học, em học tiếng và chuẩn bị hồ sơ trong vòng khoảng 1 năm. Trong 1 năm này, em không đi làm toàn thời gian được mà chỉ làm bán thời gian buổi tối, ban ngày thì tập trung học tiếng. Em muốn học tiếng tốt để xin được học bổng, chứ em tiền đâu mà tự túc 100% :cry:.

Tổng tài chính để em đi du học khoảng hơn 100 triệu, trong đó có:
  • Học phí 6 tháng (em được học bổng nên chỉ đóng 1 phần)
  • Ký túc xá 6 tháng
  • Chi phí dịch thuật hồ sơ, fake hồ sơ các kiểu (thu nhập bố mẹ, sổ ngân hàng đều phải fake hết)
  • Sinh hoạt phí những tháng đấu tiên.

Trong số tiền này thì có 30 triệu em tiết kiệm từ trước khi nghỉ làm, khoảng 5 triệu tiền lương làm thêm, 50 triệu người yêu cũ cho khi biết em định đi du học. Thật ra ban đầu em hỏi vay, nhưng mà anh nói:
- Dạo này anh không có nhiều tiền vì vừa đầu tư lớn. Nhưng anh sẽ cho em 50 triệu, em không cần trả. Anh chỉ mong đạt được ước mơ của mình.

Đấy là điều em vẫn luôn thầm biết ơn anh. Có lẽ không có người yêu cũ, em không thực hiện được ước mơ du học này. Phần còn lại em xin bố mẹ. Chuẩn bị xong số tiền ban đầu, em xác định sang đến nơi là tự thân vận động đi làm kiếm tiền.

Lan man thế đủ rồi, giờ quay lại chuyện đi du lịch Nhật Bản thăm người yêu nhé các fences. Cũng trong 1 năm ở nhà học tiếng và chuẩn bị hồ sơ, em đã sang du lịch Nhật 3 lần. Mỗi lần đi cũng mất khoảng 15 ~20 triệu các fences ạ: tiền làm visa, mua vé máy bay, ăn tiêu vì bên đấy đắt đỏ. Lần đầu tiên thì do có tiền tiết kiệm + anh gửi cho 1 ít + em nhận xách đồ hai chiều nên không khó khăn gì lắm. Nhưng 2 lần sau thì em gần như kiệt quệ tài chính, em đã làm gì để kiếm tiền thì em kể ở part sau nhé.

Lần đầu tiên em đến Nhật Bản là một buổi chiều thứ 6, cách đây vài năm. Anh sống 1 mình ở 1 căn hộ nhỏ gần công ty, chứ không ở với gia đình vì nhà anh cách xa đó khoảng 50km. Tuy vậy thỉnh thoảng vợ con anh vẫn sang căn hộ này chơi. Bên này họ có xe ô tô riêng nên đi lại dễ dàng các fences ạ. Chúng em book vé tàu đi một thành phố biển cách đó 300km chơi. Vừa đặt chân đến nơi, nhận phòng, ăn cơm xong thì anh nhận điện thoại từ vợ. Vợ anh bất ngờ đến căn hộ đó nhưng không mở được cửa (vì anh đổi mật khẩu rồi) và nổi điên lên. Em nghe chuyện thì shock, khóc và bảo:
  • Anh bắt taxi mà về đi vì tầm đấy muộn hết tàu rồi. Không có tiền thì em đưa cho.
  • Anh không về vì thứ nhất là tốn tiền, thứ hai là ở căn phòng đó có vali của em... Anh nói dối vợ là đi công tác xa rồi. Không sao đâu.

Dù anh nói thế nhưng cái cảm giác cay đắng nó dâng trào như bóp nghẹt trái tim em. Em trốn anh chạy ra ven đường ngồi khóc rưng rức. Đường phố vui chơi gần biển tấp nập, đã thế lại còn nghe tiếng thanh niên Việt Nam đi qua cười đùa với nhau:
- Eo ôi lại còn khóc giữa đường.

Khóc xong, em lại về phòng. Đó là một chuyến đi kinh khủng nhất trong cuộc đời của em. Mặc dù sống ở Nhật mấy năm nhưng em sợ quay lại thành phố này. Chiều chủ nhật, anh bắt xe bus cho cả hai về cho rẻ chứ không đi tàu. Lúc chờ bus, anh ra cây ATM rút đưa em số tiền khoảng 2 triệu VNĐ để tiêu vặt. Em chỉ biết khóc suốt quãng đường về rồi nôn luôn ra xe khiến anh phải dọn. :cry:

Về gần đến nơi thì biết vợ anh cũng đang trên đường đến căn hộ. Em và anh chạy đua với thời gian về nhà để anh đưa vali của em ra ngoài. Em nép nép sau tảng đá chờ rồi bắt taxi đi luôn. Cho đến giờ em vẫn không quên cái cảm giác nhục nhã ấy...

Đêm ấy cả nhà anh cùng ngủ ở căn hộ đó. Em thì nằm khóc ở 1 phòng home-stay cách đó không xa. Em cứ quyết tâm chia tay bao nhiêu lần, rồi lại chẳng thể được... Người ta nói tòa án lương tâm mới là kinh khủng nhất. Em ám ảnh câu chuyện này cho đến giờ, nhiều hôm uống rượu vẫn chỉ khóc vì chuyện này. Các fences có thể chửi em ngu như một con chó, em nhận hết :beat_brick:
Làm 4` thì nói cho nó vuông, sugar baby sính ngoại cái gì hả con 4`?
 
Mình nói thật nhé, mấy bạn làm SGBB SGDD gì gì mình không quan tâm, cũng không kỳ thị đâu, chỉ là khi xây dựng mối quan hệ mới thì nhớ kể với người đó dùm mình, đừng có chơi trò dấu diếm mất thời gian của nhau, vì có những người như mình tuyệt đối không chấp nhận quá khứ đó đâu, cám ơn.
Vâng nên em dùng acc clone mà thím, em chỉ kể chuyện ở đây thôi :p
 
Chủ thớt có gu có vẻ mặn, thích đàn ông có vợ. Bóc bánh trả tiền thì được ae ủng hộ hơn, chứ cứ phang đàn ông có vợ rồi gạ chồng nó bỏ vợ thì khả năng ăn tạt acid cũng cao.
Nếu bóc bánh trả tiền thì mình dù yếu + ngắn cũng cố gắng ủng hộ chủ thớt.
 
Thì em có bảo số phận đưa đẩy gì đâu, nói đúng hơn thì em thấy cuộc đời mình chó má thôi :D
mình không bàn cãi việc bạn cho rằng cuộc đời bạn thế nào.
mình chỉ nói là bạn là con người ích kỉ. ích kỉ từ đầu đến cuối.
bạn luôn có 1 cái lí do cho cái hành động của mình.
bạn y như ex mình ngày trước.
như kiểu chia tay người yêu thì đến bên ông thầy 5x.
ở đây có những người họ thích người lớn tuổi, nhưng cái gu của họ là thế, còn bạn thì không. mình có thể chắc chắn rằng bạn và ông thầy thì cái thứ tình cảm thiêng liêng mà bạn nói thì đó là chiều của ông thầy thôi. còn với bạn nó là tiền đi trước tình đi sau.
và vì dính đến cái vấn đề đó nó với bạn quá tuyệt vời thành ra bạn cứ thế lưa chọn kẻ có tiền. có gia đình vì nó dễ dàng.
bạn luôn bảo cuộc đời của mình chó má rồi số phận này nọ.
nhưng thật ra ở cái lúc mà bạn được lựa chọn. bạn chọn bán rẻ bản thân rồi.bạn tự cho câu chuyện của đời mình là 1 cuốn phim, nhưng xin lỗi câu chuyện của đời bạn chỉ gói gọn trong 1 câu:
kẻ ích kỉ bán rẻ cả bản thân mình
p/s: kẻ ích kỉ nên không nghĩ đến người khác, và thậm chí là bản thân mình sau này, câu chuyện đáng khinh này thì nên giữ lấy cho bản thân. viết lên đây chẳng phải bạn muốn chia sẻ gì. bạn chỉ muốn thêm 1 lí do để cho rằng mình làm đúng mà thôi
 
giờ voz lại còn có cả tiết mục sgbb lên kể chuyện nữa cơ à, đặc sắc vkl :haha:
chốt lại là không nghe gái đĩ kể chuyện , ko nghe nghiện trình bày , đọc chơi cho vui thì được
 
CHAP 4: LÀM GÁI

Như em đã kể ở chap trước, trong 1 năm ở nhà học tiếng và chuẩn bị hồ sơ đi du học, Mai sang Nhật thăm người yêu 3 lần. Mặc dù kinh tế hơi eo hẹp nhưng cả hai vẫn xoay xở được chi phí cho chuyến đi đầu tiên. Nhưng đến lần thứ 2, thứ 3 thật ra là do cô tự sang trong những lúc cãi nhau tưởng chứng chia tay. Mọi biến cố bắt đầu khi cô phát hiện trong máy anh có tin nhắn vợ gửi hình que thử thai (1 vạch thôi), nhưng Mai cảm tưởng trời đất sụp đổ. Mai hỏi:
  • Tại sao trong máy có tin nhắn thế này mà anh còn đưa máy cho cô? (Cô với anh đổi tạm máy, để Mai mang máy anh đi sửa, chứ ban ngày anh đi làm không có thời gian)
  • Anh nói không hạnh phúc mà như thế này à? - Mai tiếp lời
  • Anh xin lỗi, nhưng anh buộc phải làm như thế. Nếu vợ anh bực mình tính tình nóng nảy thì không tốt cho lũ trẻ con :( - hoảng hốt

Mai chỉ biết khóc, sau này cô còn đọc được nhiều tin nhắn khác như nói yêu vợ, nhớ vợ. Mai như chết nửa người, vì trước đó anh nói không hạnh phúc và muốn cưới Mai nhưng sự thật thì ngược lại. Nhưng cô lỡ yêu rồi, con người khi đau khổ nó mụ mị không chấp nhận sự thật và cố chấp đeo bám cái mình tin. Mặc dù bao nhiêu lần cãi nhau và anh là người muốn chia tay, nhưng Mai lại tìm mọi cách để níu kéo và sang Nhật sớm nhất có thể :cry:. Còn nhớ có hôm cãi nhau xong Mai bắt tay làm visa và mua vé máy bay luôn. Và để kiếm số tiền chục triệu trong thời gian ngắn, Mai chẳng có cách nào khác là... làm gái.

Ngày ấy chưa có khái niệm SGDD, SGBB, nhưng trên FB có hội mang tên "Chân dài đại gia" thì phải. Mai chân không dài nhưng cũng gọi là xinh xắn ưa nhìn, có học thức nên được xếp vào hàng "rau sạch".

Người đầu tiên Mai quen là 1 anh bác sỹ ở 1 bệnh viện khá lớn ở Thành phố HCM. Anh còn độc thân, muốn gặp tuần 1-2 lần và chu cấp cho cô với mức 8 hay 10tr/ tháng Mai ko nhớ rõ lắm. Mai không đi đêm và lúc ấy chỉ muốn gặp 1 người thôi. Thế là Mai xin anh nhận tiền trước, book vé máy bay sang Nhật để gặp người yêu luôn... Thời gian đấy hầu như đêm nào Mai cũng khóc, đến nỗi Mai xem lại ảnh ngày đấy mà thấy thương chính bản thân mình vì nhìn già nua tiều tụy, hai quầng mắt đen xì. Anh bác sĩ này thì cũng tốt, kể vì công việc áp lực nên muốn có SGBB bầu bạn. Sau này dù có không gặp nhau nữa nhưng vẫn giữ mối quan hệ bạn bè, thậm chí đến giờ vẫn chưa lấy vợ và thỉnh thoảng bảo Mai về đây rồi yêu nhau, chẳng biết thật hay đùa nữa hic hic.

Sau đợt đấy anh bận bịu không có thời gian gặp Mai nữa, cô lại chưa gặp được người mới lâu dài, nên có đi khách lẻ khoảng 5-7 lần, hầu hết là các nhân viên văn phòng đã có vợ, có người làm lái xe đưa đón học sinh. Ngày ấy mỗi lần Mai nhận được 2 triệu, gặp mặt cafe trước rồi mới quyết định đi. Chưa lần nào cô bị out ở vòng cafe cả. Để kể các fences nghe có 1 lần cô bị lừa. Người này khoảng > 30 tuổi, xong việc đưa Mai 500k và bảo số còn lại sẽ chuyển khoản. Nhưng sau đấy mất hút luôn và chặn Mai. Ngoài ra thì cũng có 1 thanh niên xong việc thì mặc cả nhưng hình như Mai đã không đồng ý :(

Trong thời gian ấy, Mai ở VN còn anh người yêu ở Nhật. Sau 1 ngày cãi nhau, anh ấy bỏ Mai không một lời từ biệt không một lý do. Mai dường như phát điên, buông thả và trượt dài, cảm giác như cả thế giới sụp đổ vậy. Cô chán chường, thất vọng về bản thân, có lỗi với bố mẹ và tiếc cho những cố gắng và hi sinh hết mình của mình. Mai hỗn độn trong 1 mớ cảm xúc tiêu cực, chẳng còn muốn cố gắng gì nữa và quyết định buông thả cho anh thấy rằng: ANH CHIA TAY EM LÀ SAI RỒI, KHÔNG CÓ ANH THÌ EM CŨNG CHẲNG TỐT ĐẸP HƠN GÌ ĐÂU. Vì anh luôn nói xin lỗi cô, cô xứng đáng gặp được một người tốt hơn :). Sau đấy Mai gặp thêm mấy người nữa, rồi chốt quen lâu dài với 2 người: 1 anh làm quản lý ở ngân hàng, sau đó là 1 anh cũng làm chức quản lý ở 1 công ty to. Hai người này đều cao to đẹp trai và kinh tế tốt, mà em tạm gọi là anh A và anh B nhé.

Đầu tiên là anh A làm ở ngân hàng, ban đầu Mai quen anh khi đi khách lẻ. Hôm nằm với anh, anh nói cô cũng xinh xắn có học mà tại sao lại phải khổ như thế này, Mai bật khóc:
  • Mặc dù em thế này nhưng em đâu có được người em yêu. Người ta nói muốn chia tay để em gặp người tốt hơn.
  • Thôi đừng gặp nhiều người như thế này nữa, gặp anh lâu dài đi. Em cần tiền thì anh đưa mỗi tháng.
  • Thực ra trước đây em không thế này đâu. Nhưng vì chuyện này nên em cứ trượt dài, giống như muốn buông thả mặc kệ, để anh ấy thấy rằng nếu không có anh ấy thì em cũng chẳng tốt lên gì cả.
  • Đừng như thế...
  • Em định đi du học anh ạ. Em không muốn ở đây nữa.
  • Anh không hứa hẹn được gì nhưng khi em đi anh sẽ giúp 🌹

Mai đồng ý rồi quen anh được vài tháng. Sau đấy từ mối quan hệ SGDD SGBB, anh chuyển sang yêu cô, cô cũng không biết vì sao nữa... Nhưng Mai thì vẫn nặng lòng với tình cũ nên không hề yêu anh. Khi nghe anh nói câu này, cô mới hiểu vì sao đàn ông nhiều người lại thích có bồ nhí.
- Vợ chồng anh kinh tế tốt và yêu thương nhau. Nhưng không phải chuyện gì cũng chia sẻ với vợ được, nhất là những khó khăn trong làm ăn, đấy là lý do anh muốn bí mật gặp ai đó.

Sau này trước khi Mai đi Nhật, anh không giữ được lời hứa cho cô mấy chục triệu vì việc làm ăn khó khăn, mà chỉ đưa Mai được 1 chút thôi. Thực ra Mai đã hơi cáu vì anh nói sẽ đưa mà không đưa, làm Mai chờ mãi lỡ việc. Dẫu vậy, cô vẫn cảm ơn anh rất nhiều vì đã ở bên mình chân thành trong những ngày tháng đen tối ấy, nhờ anh mà Mai chấm dứt việc đi khách lẻ là một việc vô cùng nguy hiểm và đáng sợ. Có những lần ngủ với khách xong về nhà Mai chỉ khóc. Các thím hỏi có sướng không? Cô cũng là con người, quan hệ xác thịt thì có cảm giác là đúng, nhưng lòng thì đau như chết đi rồi. Nếu làm việc đó với người yêu, cảm thấy hào hứng vui vẻ ham muốn bao nhiêu, thì với "khách" chỉ như nghĩa vụ, thậm chí còn mong người ta "ra" thật nhanh nữa... Tiền trao cháo múc nhận là tiêu hết, nhưng vết thương lòng có lẽ đi theo mình cả đời người.

Anh B em sẽ kể ở chap sau :beat_brick:
 
Last edited:
mình không bàn cãi việc bạn cho rằng cuộc đời bạn thế nào.
mình chỉ nói là bạn là con người ích kỉ. ích kỉ từ đầu đến cuối.
bạn luôn có 1 cái lí do cho cái hành động của mình.
bạn y như ex mình ngày trước.
như kiểu chia tay người yêu thì đến bên ông thầy 5x.
ở đây có những người họ thích người lớn tuổi, nhưng cái gu của họ là thế, còn bạn thì không. mình có thể chắc chắn rằng bạn và ông thầy thì cái thứ tình cảm thiêng liêng mà bạn nói thì đó là chiều của ông thầy thôi. còn với bạn nó là tiền đi trước tình đi sau.
và vì dính đến cái vấn đề đó nó với bạn quá tuyệt vời thành ra bạn cứ thế lưa chọn kẻ có tiền. có gia đình vì nó dễ dàng.
bạn luôn bảo cuộc đời của mình chó má rồi số phận này nọ.
nhưng thật ra ở cái lúc mà bạn được lựa chọn. bạn chọn bán rẻ bản thân rồi.bạn tự cho câu chuyện của đời mình là 1 cuốn phim, nhưng xin lỗi câu chuyện của đời bạn chỉ gói gọn trong 1 câu:
kẻ ích kỉ bán rẻ cả bản thân mình
p/s: kẻ ích kỉ nên không nghĩ đến người khác, và thậm chí là bản thân mình sau này, câu chuyện đáng khinh này thì nên giữ lấy cho bản thân. viết lên đây chẳng phải bạn muốn chia sẻ gì. bạn chỉ muốn thêm 1 lí do để cho rằng mình làm đúng mà thôi
Mình không muốn tranh luận cũng như giải thích bất cứ điều gì.
Tất cả chúng ta đều có lý do cho hành động của mình.
Trên đây là suy nghĩ của bạn, và mình có suy nghĩ của mình. Vậy bạn nhé :D
 
Back
Top