Lấy phải con vợ lạnh lùng, trầm tính, vô cảm.

phongtep2013

Senior Member
Em thuộc kiểu người năng động, hướng ngoại, kiếm tiền tốt, đi mẹc, có nhà riêng. Trc e cưới nó vì thấy nó ngoan, hiền lành, ít nói, nghĩ sau sống với nhau đỡ cãi vã đau đầu. Hồi trẻ e cũng gái gú nhiều nên đợt cưới nó thì cũng coi như rửa tay gác kiếm, lấy 1 người con gái bình thường, sống cuộc đời bt cho xong nghĩa vụ. Nó thì ngoại hình cũng ok, cao m64, trắng, eo thon, nhìn kỹ thấy khá xinh, theo như mấy đứa bạn nó kể thì xưa nó học rất giỏi, e cũng k quan tâm lắm, cận lòi con mắt, bỏ kính ra thì coi như mù k thấy gì, đặc biệt là rất giản dị, k kẻ lông mày, k make up, chỉ đánh chút son nhẹ.

Bố mẹ nó quen biết bố mẹ e và cũng rất quý e, theo kiểu muốn chốt đơn ấy, cứ rủ e sang nhà chơi suốt, mẹ e cũng quý nó, 2 bà cứ gán ghép e với nó cưới nhau, ông già e cũng khen nó mãi là hiền lành, ngoan, k ăm chơi đua đòi. Xong bị giục mãi 2 đứa cũng hẹn gặp nhau, đi cafe cũng nói đc tí chuyện, toàn e hỏi gì thì nó trả lời đó, câu cú đúng ngữ pháp, giọng đều đều nghiêm túc vãi đái, giống y lên bảng kiểm tra miệng.

Sau hôm đó lần nào e rủ đi chơi nó cũng ok hết, k từ chối hôm nào, đi mãi xong cuối cùng méo biết nói chuyên gì nữa luôn, e cứ nghĩ nó thẹn, sau dần dần sẽ quen. Chán quá khoảng 2 tháng sau e gặp nó bảo bừa: “hay là mình cưới nhau đi”. Thế mà nó cũng đồng ý luôn, méo hiểu kiểu gì. Ít lâu sau thì bọn e ăn hỏi, sau hôm ăn hỏi e rủ nó đi Sapa chơi, tối hôm đó trên Sapa e với nó qh, thật quá bất ngờ luôn, là nó còn zin. E kiểu vừa thấy hên vừa khó hiểu. Lúc đó nó ra trường đc 1 năm rồi, cũng 22-23 rồi chứ ít gì mà còn zin đc cũng tài thật, loay hoay đến 4h sáng mới xong, nó khóc, bảo là nó chưa yêu ai bao giờ. E hỏi nó có thích e k? Nó k nói gì.


Sau đó ít hôm bọn e đi chụp ảnh cưới, rồi lục đục để chuẩn bị tổ chức đám cưới. Cảm giác lúc đó hồi hộp với hạnh phúc thật, cảm giác lần đầu cưới vợ mà lại lấy được cô vợ còn zin, như trong truyện cổ tích. Nhìn nó trong bộ váy cưới với bộ áo dài thơm như múi mít. Em cứ nghĩ e thật hạnh phúc. Nhưng quả thật đến ngày hôm nay là đc hơn năm kể từ ngày cưới nó, cuộc đời e nó nhạt nhẽo vkl. Từ ngày cưới đến giờ, nó chưa chủ động tâm sự với e bao giờ, chưa bao giờ hỏi e đi làm về mệt không. Nhiều hôm chán quá e bỏ nhà đi chơi với con rau cũ ngày trc cho đỡ chán cả mấy hôm nó cũng k sốt ruột, tối chỉ nt hỏi e k về nhà ăn cơm à xong thôi.


Nhiều hôm e xem đá bóng nửa đêm, cố bật loa to cho nó k ngủ đc, e biết nó tức nhưng nó cũng kệ, cứ im im không nói gì. Đợt nó đi ra ngoài quên khoá cửa, tối về e cố ý chửi nó thật cay nghiệt nó cũng méo phản ứng gì, cứ lầm lũi làm công việc của nó. Nhiều khi nghĩ nó chửi lại “Bà mày thích thế đấy” em còn mừng. E toàn cố ý làm trò quá đáng với nó xong tuyệt nhiên nó chưa giận e bao giờ.


Ở nhà sai vặt nó 1 cách quá đáng nó cũng làm, ví dụ như lấy a cốc nước, mua hộ bao thuốc. Tối ngủ cùng nhau k cảm xúc gì luôn, như ôm bị thịt thích làm gì làm, nc gần như k ra, nhiều hôm nó đang nấu ăn, e tụt quần nó xuống để làm nó cũng kệ...
Em chưa gặp loại người như này bao giờ, nhiều khi e còn tưởng vợ mình là thánh nhân. Chả lẽ cuộc đời e nó cứ thế này mãi, nhiều khi chỉ muốn lấy 1 con vợ bt thôi cũng khó. E k biết nó có bị tác động tâm lý gì từ khi còn nhỏ k nữa, mặc dù là bố mẹ nó sống rất hạnh phúc. Hay có thể là nó bị bệnh gì chăng? Đợt này e đang cố để nó có bầu, biết đâu khi đc làm mẹ nó sẽ khác...


Chán quá, giờ e ở công ty về đây, về nhà lại gặp cái mặt k cảm xúc đấy là thấy sầu rồi, hnay Hà Nội còn mưa mưa phùn nữa... haizz...

via theNEXTvoz for iPhone
 
Last edited:
Em thuộc kiểu người năng động, hướng ngoại, kiếm tiền tốt, đi mẹc, có nhà riêng. Trc e cưới nó vì thấy nó ngoan, hiền lành, ít nói, nghĩ sau sống với nhau đỡ cãi vã đau đầu. Hồi trẻ e cũng gái gú nhiều nên đợt cưới nó thì cũng coi như rửa tay gác kiếm, lấy 1 người con gái bình thường, sống cuộc đời bt cho xong nghĩa vụ. Nó thì ngoại hình cũng ok, cao m64, trắng, eo thon, nhìn kỹ thấy khá xinh, theo như mấy đứa bạn nó kể thì xưa nó học rất giỏi, e cũng k quan tâm lắm, cận lòi con mắt, bỏ kính ra thì coi như mù k thấy gì, đặc biệt là rất giản dị, k kẻ lông mày, k make up, chỉ đánh chút son nhẹ. Bố mẹ nó quen biết bố mẹ e và cũng rất quý e, theo kiểu muốn chốt đơn ấy, cứ rủ e sang nhà chơi suốt, mẹ e cũng quý nó, 2 bà cứ gán ghép e với nó cưới nhau, ông già e cũng khen nó mãi là hiền lành, ngoan, k ăm chơi đua đòi. Xong bị giục mãi 2 đứa cũng hẹn gặp nhau, đi cafe cũng nói đc tí chuyện, toàn e hỏi gì thì nó trả lời đó, câu cú đúng ngữ pháp, giọng đều đều nghiêm túc vãi đái, giống y lên bảng kiểm tra miệng. Sau hôm đó lần nào e rủ đi chơi nó cũng ok hết, k từ chối hôm nào, đi mãi xong cuối cùng méo biết nói chuyên gì nữa luôn, e cứ nghĩ nó thẹn, sau dần dần sẽ quen. Chán quá khoảng 2 tháng sau e gặp nó bảo bừa: “hay là mình cưới nhau đi”. Thế mà nó cũng đồng ý luôn, méo hiểu kiểu gì. Ít lâu sau thì bọn e ăn hỏi, sau hôm ăn hỏi e rủ nó đi Sapa chơi, tối hôm đó trên Sapa e với nó qh, thật quá bất ngờ luôn, là nó còn zin. E kiểu vừa thấy hên vừa khó hiểu. Lúc đó nó ra trường đc 1 năm rồi, cũng 22-23 rồi chứ ít gì mà còn zin đc cũng tài thật, loay hoay đến 4h sáng mới xong, nó khóc, bảo là nó chưa yêu ai bao giờ. E hỏi nó có thích e k? Nó k nói gì. Sau đó ít hôm bọn e đi chụp ảnh cưới, rồi lục đục để chuẩn bị tổ chức đám cưới. Cảm giác lúc đó hồi hộp với hạnh phúc thật, cảm giác lần đầu cưới vợ mà lại lấy được cô vợ còn zin, như trong truyện cổ tích. Nhìn nó trong bộ váy cưới với bộ áo dài thơm như múi mít. Em cứ nghĩ e thật hạnh phúc. Nhưng quả thật đến ngày hôm nay là đc hơn năm kể từ ngày cưới nó, cuộc đời e nó nhạt nhẽo vkl. Từ ngày cưới đến giờ, nó chưa chủ động tâm sự với e bao giờ, chưa bao giờ hỏi e đi làm về mệt không. Nhiều hôm chán quá e bỏ nhà đi chơi với con rau cũ ngày trc cho đỡ chán cả mấy hôm nó cũng k sốt ruột, tối chỉ nt hỏi e k về nhà ăn cơm à xong thôi. Nhiều hôm e xem đá bóng nửa đêm, cố bật loa to cho nó k ngủ đc, e biết nó tức nhưng nó cũng kệ, cứ im im không nói gì. Đợt nó đi ra ngoài quên khoá cửa, tối về e cố ý chửi nó thật cay nghiệt nó cũng méo phản ứng gì, cứ lầm lũi làm công việc của nó. Nhiều khi nghĩ nó chửi lại “Bà mày thích thế đấy” em còn mừng. E toàn cố ý làm trò quá đáng với nó xong tuyệt nhiên nó chưa giận e bao giờ. Ở nhà sai vặt nó 1 cách quá đáng nó cũng làm, ví dụ như lấy a cốc nước, mua hộ bao thuốc. Tối ngủ cùng nhau k cảm xúc gì luôn, như ôm bị thịt thích làm gì làm, nc gần như k ra, nhiều hôm nó đang nấu ăn, e tụt quần nó xuống để làm nó cũng kệ... Em chưa gặp loại người như này bao giờ, nhiều khi e còn tưởng vợ mình là thánh nhân. Chả lẽ cuộc đời e nó cứ thế này mãi, nhiều khi chỉ muốn lấy 1 con vợ bt thôi cũng khó. E k biết nó có bị tác động tâm lý gì từ khi còn nhỏ k nữa, mặc dù là bố mẹ nó sống rất hạnh phúc. Hay có thể là nó bị bệnh gì chăng? Đợt này e đang cố để nó có bầu, biết đâu khi đc làm mẹ nó sẽ khác... Chán quá, giờ e ở công ty về đây, về nhà lại gặp cái mặt k cảm xúc đấy là thấy sầu rồi, hnay Hà Nội còn mưa mưa phùn nữa... haizz...

via theNEXTvoz for iPhone
dài quá hóng tóm tắt
 
Tóm tắt: vợ tốt, xinh, không nói nhiều, đã thế lại còn zin, chưa yêu ai. Anh chồng gây chuyện mãi ứ giận nên muốn bỏ tìm gái khác
Ps: Nghĩ xem, vợ thớt thông minh thế, khéo nó đang nghĩ "đồ trẻ con bà không thèm chấp mày, bà với mày ứ cùng level, bà lấy mày chỉ để yên lòng ba mẹ thôi"

Nói thật thớt nên biết bằng lòng cuộc sống đi :) đến lúc tức nước vỡ bờ chắc ông nhớ vợ ông chết. Bình yên là một loại hạnh phúc rồi, ráng có con đi cho vui cửa vui nhà :)
 
Last edited:
Có khi nào les ko
wRvOou9.png


Sent from Xiaomi iPhone 20Cm via nextVOZ
 
Em thuộc kiểu người năng động, hướng ngoại, kiếm tiền tốt, đi mẹc, có nhà riêng. Trc e cưới nó vì thấy nó ngoan, hiền lành, ít nói, nghĩ sau sống với nhau đỡ cãi vã đau đầu. Hồi trẻ e cũng gái gú nhiều nên đợt cưới nó thì cũng coi như rửa tay gác kiếm, lấy 1 người con gái bình thường, sống cuộc đời bt cho xong nghĩa vụ. Nó thì ngoại hình cũng ok, cao m64, trắng, eo thon, nhìn kỹ thấy khá xinh, theo như mấy đứa bạn nó kể thì xưa nó học rất giỏi, e cũng k quan tâm lắm, cận lòi con mắt, bỏ kính ra thì coi như mù k thấy gì, đặc biệt là rất giản dị, k kẻ lông mày, k make up, chỉ đánh chút son nhẹ. Bố mẹ nó quen biết bố mẹ e và cũng rất quý e, theo kiểu muốn chốt đơn ấy, cứ rủ e sang nhà chơi suốt, mẹ e cũng quý nó, 2 bà cứ gán ghép e với nó cưới nhau, ông già e cũng khen nó mãi là hiền lành, ngoan, k ăm chơi đua đòi. Xong bị giục mãi 2 đứa cũng hẹn gặp nhau, đi cafe cũng nói đc tí chuyện, toàn e hỏi gì thì nó trả lời đó, câu cú đúng ngữ pháp, giọng đều đều nghiêm túc vãi đái, giống y lên bảng kiểm tra miệng. Sau hôm đó lần nào e rủ đi chơi nó cũng ok hết, k từ chối hôm nào, đi mãi xong cuối cùng méo biết nói chuyên gì nữa luôn, e cứ nghĩ nó thẹn, sau dần dần sẽ quen. Chán quá khoảng 2 tháng sau e gặp nó bảo bừa: “hay là mình cưới nhau đi”. Thế mà nó cũng đồng ý luôn, méo hiểu kiểu gì. Ít lâu sau thì bọn e ăn hỏi, sau hôm ăn hỏi e rủ nó đi Sapa chơi, tối hôm đó trên Sapa e với nó qh, thật quá bất ngờ luôn, là nó còn zin. E kiểu vừa thấy hên vừa khó hiểu. Lúc đó nó ra trường đc 1 năm rồi, cũng 22-23 rồi chứ ít gì mà còn zin đc cũng tài thật, loay hoay đến 4h sáng mới xong, nó khóc, bảo là nó chưa yêu ai bao giờ. E hỏi nó có thích e k? Nó k nói gì. Sau đó ít hôm bọn e đi chụp ảnh cưới, rồi lục đục để chuẩn bị tổ chức đám cưới. Cảm giác lúc đó hồi hộp với hạnh phúc thật, cảm giác lần đầu cưới vợ mà lại lấy được cô vợ còn zin, như trong truyện cổ tích. Nhìn nó trong bộ váy cưới với bộ áo dài thơm như múi mít. Em cứ nghĩ e thật hạnh phúc. Nhưng quả thật đến ngày hôm nay là đc hơn năm kể từ ngày cưới nó, cuộc đời e nó nhạt nhẽo vkl. Từ ngày cưới đến giờ, nó chưa chủ động tâm sự với e bao giờ, chưa bao giờ hỏi e đi làm về mệt không. Nhiều hôm chán quá e bỏ nhà đi chơi với con rau cũ ngày trc cho đỡ chán cả mấy hôm nó cũng k sốt ruột, tối chỉ nt hỏi e k về nhà ăn cơm à xong thôi. Nhiều hôm e xem đá bóng nửa đêm, cố bật loa to cho nó k ngủ đc, e biết nó tức nhưng nó cũng kệ, cứ im im không nói gì. Đợt nó đi ra ngoài quên khoá cửa, tối về e cố ý chửi nó thật cay nghiệt nó cũng méo phản ứng gì, cứ lầm lũi làm công việc của nó. Nhiều khi nghĩ nó chửi lại “Bà mày thích thế đấy” em còn mừng. E toàn cố ý làm trò quá đáng với nó xong tuyệt nhiên nó chưa giận e bao giờ. Ở nhà sai vặt nó 1 cách quá đáng nó cũng làm, ví dụ như lấy a cốc nước, mua hộ bao thuốc. Tối ngủ cùng nhau k cảm xúc gì luôn, như ôm bị thịt thích làm gì làm, nc gần như k ra, nhiều hôm nó đang nấu ăn, e tụt quần nó xuống để làm nó cũng kệ... Em chưa gặp loại người như này bao giờ, nhiều khi e còn tưởng vợ mình là thánh nhân. Chả lẽ cuộc đời e nó cứ thế này mãi, nhiều khi chỉ muốn lấy 1 con vợ bt thôi cũng khó. E k biết nó có bị tác động tâm lý gì từ khi còn nhỏ k nữa, mặc dù là bố mẹ nó sống rất hạnh phúc. Hay có thể là nó bị bệnh gì chăng? Đợt này e đang cố để nó có bầu, biết đâu khi đc làm mẹ nó sẽ khác... Chán quá, giờ e ở công ty về đây, về nhà lại gặp cái mặt k cảm xúc đấy là thấy sầu rồi, hnay Hà Nội còn mưa mưa phùn nữa... haizz...

via theNEXTvoz for iPhone
bỏ tay ra khỏi quần đi cháu
 
Em thuộc kiểu người năng động, hướng ngoại, kiếm tiền tốt, đi mẹc, có nhà riêng. Trc e cưới nó vì thấy nó ngoan, hiền lành, ít nói, nghĩ sau sống với nhau đỡ cãi vã đau đầu. Hồi trẻ e cũng gái gú nhiều nên đợt cưới nó thì cũng coi như rửa tay gác kiếm, lấy 1 người con gái bình thường, sống cuộc đời bt cho xong nghĩa vụ. Nó thì ngoại hình cũng ok, cao m64, trắng, eo thon, nhìn kỹ thấy khá xinh, theo như mấy đứa bạn nó kể thì xưa nó học rất giỏi, e cũng k quan tâm lắm, cận lòi con mắt, bỏ kính ra thì coi như mù k thấy gì, đặc biệt là rất giản dị, k kẻ lông mày, k make up, chỉ đánh chút son nhẹ. Bố mẹ nó quen biết bố mẹ e và cũng rất quý e, theo kiểu muốn chốt đơn ấy, cứ rủ e sang nhà chơi suốt, mẹ e cũng quý nó, 2 bà cứ gán ghép e với nó cưới nhau, ông già e cũng khen nó mãi là hiền lành, ngoan, k ăm chơi đua đòi. Xong bị giục mãi 2 đứa cũng hẹn gặp nhau, đi cafe cũng nói đc tí chuyện, toàn e hỏi gì thì nó trả lời đó, câu cú đúng ngữ pháp, giọng đều đều nghiêm túc vãi đái, giống y lên bảng kiểm tra miệng. Sau hôm đó lần nào e rủ đi chơi nó cũng ok hết, k từ chối hôm nào, đi mãi xong cuối cùng méo biết nói chuyên gì nữa luôn, e cứ nghĩ nó thẹn, sau dần dần sẽ quen. Chán quá khoảng 2 tháng sau e gặp nó bảo bừa: “hay là mình cưới nhau đi”. Thế mà nó cũng đồng ý luôn, méo hiểu kiểu gì. Ít lâu sau thì bọn e ăn hỏi, sau hôm ăn hỏi e rủ nó đi Sapa chơi, tối hôm đó trên Sapa e với nó qh, thật quá bất ngờ luôn, là nó còn zin. E kiểu vừa thấy hên vừa khó hiểu. Lúc đó nó ra trường đc 1 năm rồi, cũng 22-23 rồi chứ ít gì mà còn zin đc cũng tài thật, loay hoay đến 4h sáng mới xong, nó khóc, bảo là nó chưa yêu ai bao giờ. E hỏi nó có thích e k? Nó k nói gì. Sau đó ít hôm bọn e đi chụp ảnh cưới, rồi lục đục để chuẩn bị tổ chức đám cưới. Cảm giác lúc đó hồi hộp với hạnh phúc thật, cảm giác lần đầu cưới vợ mà lại lấy được cô vợ còn zin, như trong truyện cổ tích. Nhìn nó trong bộ váy cưới với bộ áo dài thơm như múi mít. Em cứ nghĩ e thật hạnh phúc. Nhưng quả thật đến ngày hôm nay là đc hơn năm kể từ ngày cưới nó, cuộc đời e nó nhạt nhẽo vkl. Từ ngày cưới đến giờ, nó chưa chủ động tâm sự với e bao giờ, chưa bao giờ hỏi e đi làm về mệt không. Nhiều hôm chán quá e bỏ nhà đi chơi với con rau cũ ngày trc cho đỡ chán cả mấy hôm nó cũng k sốt ruột, tối chỉ nt hỏi e k về nhà ăn cơm à xong thôi. Nhiều hôm e xem đá bóng nửa đêm, cố bật loa to cho nó k ngủ đc, e biết nó tức nhưng nó cũng kệ, cứ im im không nói gì. Đợt nó đi ra ngoài quên khoá cửa, tối về e cố ý chửi nó thật cay nghiệt nó cũng méo phản ứng gì, cứ lầm lũi làm công việc của nó. Nhiều khi nghĩ nó chửi lại “Bà mày thích thế đấy” em còn mừng. E toàn cố ý làm trò quá đáng với nó xong tuyệt nhiên nó chưa giận e bao giờ. Ở nhà sai vặt nó 1 cách quá đáng nó cũng làm, ví dụ như lấy a cốc nước, mua hộ bao thuốc. Tối ngủ cùng nhau k cảm xúc gì luôn, như ôm bị thịt thích làm gì làm, nc gần như k ra, nhiều hôm nó đang nấu ăn, e tụt quần nó xuống để làm nó cũng kệ... Em chưa gặp loại người như này bao giờ, nhiều khi e còn tưởng vợ mình là thánh nhân. Chả lẽ cuộc đời e nó cứ thế này mãi, nhiều khi chỉ muốn lấy 1 con vợ bt thôi cũng khó. E k biết nó có bị tác động tâm lý gì từ khi còn nhỏ k nữa, mặc dù là bố mẹ nó sống rất hạnh phúc. Hay có thể là nó bị bệnh gì chăng? Đợt này e đang cố để nó có bầu, biết đâu khi đc làm mẹ nó sẽ khác... Chán quá, giờ e ở công ty về đây, về nhà lại gặp cái mặt k cảm xúc đấy là thấy sầu rồi, hnay Hà Nội còn mưa mưa phùn nữa... haizz...

via theNEXTvoz for iPhone

xuống dòng cho dễ đọc:

Em thuộc kiểu người năng động, hướng ngoại, kiếm tiền tốt, đi mẹc, có nhà riêng. Trc e cưới nó vì thấy nó ngoan, hiền lành, ít nói, nghĩ sau sống với nhau đỡ cãi vã đau đầu. Hồi trẻ e cũng gái gú nhiều nên đợt cưới nó thì cũng coi như rửa tay gác kiếm, lấy 1 người con gái bình thường, sống cuộc đời bt cho xong nghĩa vụ. Nó thì ngoại hình cũng ok, cao m64, trắng, eo thon, nhìn kỹ thấy khá xinh, theo như mấy đứa bạn nó kể thì xưa nó học rất giỏi, e cũng k quan tâm lắm, cận lòi con mắt, bỏ kính ra thì coi như mù k thấy gì, đặc biệt là rất giản dị, k kẻ lông mày, k make up, chỉ đánh chút son nhẹ.

Bố mẹ nó quen biết bố mẹ e và cũng rất quý e, theo kiểu muốn chốt đơn ấy, cứ rủ e sang nhà chơi suốt, mẹ e cũng quý nó, 2 bà cứ gán ghép e với nó cưới nhau, ông già e cũng khen nó mãi là hiền lành, ngoan, k ăm chơi đua đòi. Xong bị giục mãi 2 đứa cũng hẹn gặp nhau, đi cafe cũng nói đc tí chuyện, toàn e hỏi gì thì nó trả lời đó, câu cú đúng ngữ pháp, giọng đều đều nghiêm túc vãi đái, giống y lên bảng kiểm tra miệng.
rofl.gif


Sau hôm đó lần nào e rủ đi chơi nó cũng ok hết, k từ chối hôm nào, đi mãi xong cuối cùng méo biết nói chuyên gì nữa luôn, e cứ nghĩ nó thẹn, sau dần dần sẽ quen. Chán quá khoảng 2 tháng sau e gặp nó bảo bừa: “hay là mình cưới nhau đi”. Thế mà nó cũng đồng ý luôn, méo hiểu kiểu gì. Ít lâu sau thì bọn e ăn hỏi, sau hôm ăn hỏi e rủ nó đi Sapa chơi, tối hôm đó trên Sapa e với nó qh, thật quá bất ngờ luôn, là nó còn zin. E kiểu vừa thấy hên vừa khó hiểu. Lúc đó nó ra trường đc 1 năm rồi, cũng 22-23 rồi chứ ít gì mà còn zin đc cũng tài thật, loay hoay đến 4h sáng mới xong, nó khóc, bảo là nó chưa yêu ai bao giờ. E hỏi nó có thích e k? Nó k nói gì.
:amazed:

Sau đó ít hôm bọn e đi chụp ảnh cưới, rồi lục đục để chuẩn bị tổ chức đám cưới. Cảm giác lúc đó hồi hộp với hạnh phúc thật, cảm giác lần đầu cưới vợ mà lại lấy được cô vợ còn zin, như trong truyện cổ tích. Nhìn nó trong bộ váy cưới với bộ áo dài thơm như múi mít. Em cứ nghĩ e thật hạnh phúc. Nhưng quả thật đến ngày hôm nay là đc hơn năm kể từ ngày cưới nó, cuộc đời e nó nhạt nhẽo vkl. Từ ngày cưới đến giờ, nó chưa chủ động tâm sự với e bao giờ, chưa bao giờ hỏi e đi làm về mệt không. Nhiều hôm chán quá e bỏ nhà đi chơi với con rau cũ ngày trc cho đỡ chán cả mấy hôm nó cũng k sốt ruột, tối chỉ nt hỏi e k về nhà ăn cơm à xong thôi.
:pudency:

Nhiều hôm e xem đá bóng nửa đêm, cố bật loa to cho nó k ngủ đc, e biết nó tức nhưng nó cũng kệ, cứ im im không nói gì. Đợt nó đi ra ngoài quên khoá cửa, tối về e cố ý chửi nó thật cay nghiệt nó cũng méo phản ứng gì, cứ lầm lũi làm công việc của nó. Nhiều khi nghĩ nó chửi lại “Bà mày thích thế đấy” em còn mừng. E toàn cố ý làm trò quá đáng với nó xong tuyệt nhiên nó chưa giận e bao giờ.
:surrender:

Ở nhà sai vặt nó 1 cách quá đáng nó cũng làm, ví dụ như lấy a cốc nước, mua hộ bao thuốc. Tối ngủ cùng nhau k cảm xúc gì luôn, như ôm bị thịt thích làm gì làm, nc gần như k ra, nhiều hôm nó đang nấu ăn, e tụt quần nó xuống để làm nó cũng kệ...

:ops:

Em chưa gặp loại người như này bao giờ, nhiều khi e còn tưởng vợ mình là thánh nhân. Chả lẽ cuộc đời e nó cứ thế này mãi, nhiều khi chỉ muốn lấy 1 con vợ bt thôi cũng khó. E k biết nó có bị tác động tâm lý gì từ khi còn nhỏ k nữa, mặc dù là bố mẹ nó sống rất hạnh phúc. Hay có thể là nó bị bệnh gì chăng? Đợt này e đang cố để nó có bầu, biết đâu khi đc làm mẹ nó sẽ khác...
:sweat:

Chán quá, giờ e ở công ty về đây, về nhà lại gặp cái mặt k cảm xúc đấy là thấy sầu rồi, hnay Hà Nội còn mưa mưa phùn nữa... haizz...
:tire:

--

đây là nhân quả cho lối sống bê tha, trụy lạc, xác thịt hồi trước của thớt :baffle:
 
Last edited:
Back
Top