Nhưng qua bao năm sinh hoạt trong xã hội rồi, đã làm nhà giáo rồi, tầm suy nghĩ, nhận thức xã hội nó phải khác đi chứ.
Như trường hợp mẹ chồng đột quỵ mà không đến thăm hỏi, chăm sóc đến một lần, theo tôi đây là vô học rồi.
Cái này không phải là vấn đề gia đình nữa rồi, nó đã đến tầm xã hội. Xét về mặt xã hội là bất lịch sự, xét về mặt học thức là vô học.
Tâm lý cái đ' gì trường hợp này. Kiến thức sống cơ bản
Ông nói nghe dễ lọt tai nhỉ.
Người ta sống trong hoàn cảnh như vậy, bị tác động sâu sắc và in sâu vào trí óc, hình thành nên tư tưởng từ bé rồi; ko thể nói ra xã hội là thay đổi ngay, đơn giản như suy nghĩ của ông đc.
Người như vậy biết yêu thương, chăm sóc chồng con là tốt rồi.
Ko chăm mẹ chồng là sai, nhưng ko có nghĩa là nên tát mấy chục cái đến nỗi lung lay cả răng vợ mình ra. Đầy con mất dạy, tệ mạt hơn nhiều (nó đánh mẹ, trộm cướp,... chứ ko chăm mẹ như này ăn thua gì), nhưng chưa chắc chồng nó đã đánh đến mức như vậy đâu.
Nói đi thì cũng phải nói lại, từ phía người vợ (sau khi chịu hoàn cảnh từ bé) thì họ suy nghĩ đơn giản, mẹ họ họ còn như vậy thì đòi họ yêu thương, chăm sóc mẹ chồng ở đâu ra? Chồng và mẹ chồng nhắm có nuôi nấng, quan tâm, chăm sóc, hi sinh cho người vợ nhiều bằng mẹ ruột của cô ta ko? Vậy sao lúc cô ấy ko quan tâm mẹ ruột thì tặc lưỡi cho qua (uh thì cũng ko ưng đấy, nhưng vẫn chấp nhận, đúng ko?), đến khi cô ấy ko quan tâm mẹ chồng thì phản ứng khác hẳn, gay gắt hẳn vậy.
Tôi ko nói là cô vợ ko sai nhé, nhưng rõ ràng bên nhà chồng cũng có ích kỷ trong chuyện này khi đòi hỏi quá nhiều từ 1 người ko có khả năng (khả năng yêu thương). Đừng nói cái vấn đề 2 nhà khác nhau, nhà anh chồng may mắn là ổn từ bé rồi đấy, nhưng nhà vợ ko đc thế thì tìm cách mà chỉnh, đừng đòi hỏi thái quá, người ta đâu muốn thế, và họ cũng ko có khả năng quay lại để sửa cái gia đình trong quá khứ.
Vợ có khiếm khuyết thì phải thông cảm và chấp nhận, bản thân người chồng phải ráng mà chăm sóc gia đình mình nhiều hơn (vợ ko chăm gia đình họ <=> họ cũng ko đòi hỏi chồng chăm bên ngoại => chồng bớt đòi hỏi vợ chăm bên nội 1 chút). Tôi nói đơn giản như vợ bị điếc (khiếm khuyết), thì họ sẽ hạn chế hơn người bình thường, vậy phải bớt đòi hỏi ở họ (người vợ chịu tổn thất tâm lý từ nhỏ cũng là 1 dạng khiếm khuyết).
Ví dụ như anh chồng sinh ra ku đã bé dưới mức bình thường trong xã hội (hoặc thằng hàng xóm ku nó lớn quá). Vậy người vợ phải biết chấp nhận, thay vì tát chồng vài chục cái và đòi hỏi ku chồng nó lớn như nhà người ta, bởi có những thứ họ bị vậy chứ ko phải do bản thân họ muốn như vậy.