Loser 3x

Tôi từng làm nv tín dụng, thu hồi nợ, bảo vệ, pha chế, phục vụ, công nhân, thủ kho, ma cô quán hát, quản lý ks, phụ bếp, phụ hồ, thợ sơn.
Giờ làm kinh doanh cho gia đình :rolleyes:
 
Chỉ có 2 đứa loser thôi.

2 thằng loser thua 1 trận game xong nghỉ chơi.

Còn người còn lại thì cố gắng chơi, cho dù game khó đến đâu chăng nữa họ cũng không từ bỏ.

Tài năng có hạn nhưng đứa không có nghị lực phấn đấu thì mãi mãi là loser. Vấp có 1 chút mà đã bỏ cuộc.

Mấy đứa này lúc nào cũng than kiếm tiền khó. Đm tiền nhiều vcl đầy ra đó mà kêu khó kiếm thì chỉ có tư tưởng của mấy đứa loser.

Vì nó nghĩ tiền khó kiếm nên nó mặc định rằng làm cái gì cũng khó, thành công lúc nào cũng khó, không bao giờ nó có thể thành công.

Nó tự áp cái rào cản tâm lý lên bản thân. Vì thế nên nó không bao giờ dám đứng lên để mà làm. Không bao giờ dám phấn đấu hết sức làm cái gì đó. Cuối cùng chọn cách đi làm cu li cho đời an nhàn.
Các a cứ nói người ta có gia đình hậu thuẫn vậy thử nghĩ xem :Nếu truy ra tổ tiên 3 đời thì ít nhất phải có một đời nghèo khổ chứ, đâu phải ai cũng có thể làm chức danh này nọ trong tổ chức này kia , vậy nghĩa là vẫn phải có một đời họ lao động vất vả hay khởi nghiệp ?!

via theNEXTvoz for iPhone
Nếu thế giới mà dễ làm giàu như cụ kể thì:
  • Cả xã hội đều giàu
  • Hoặc là giàu nghèo thay đổi liên tục.
Pảnh nghĩ không phải là do không ai dám làm giàu, xã hội này chả thiếu người tài hay người điên. Nhưng cuối cùng đi làm culi cấp n cho lành.
Jm03Y8I.png
 
bác nói k sai, nhưng có nhiều trường hợp đất ngày xưa cho đ ai lấy.. giờ nó lên cả vài tỷ 1 lô, tính ra có thằng đ cần làm gì cũng lên hương, đời nó hài lắm :v
Chỗ tôi có nhà đất đầy làm ăn toàn thấy thua lỗ giờ bán gần hết sạch rồi , có dám bán đất đi để tiêu hay không ? , ông cứ nghĩ có miếng đất là không phải làm à :look_down:

via theNEXTvoz for iPhone
 
bác nói k sai, nhưng có nhiều trường hợp đất ngày xưa cho đ ai lấy.. giờ nó lên cả vài tỷ 1 lô, tính ra có thằng đ cần làm gì cũng lên hương, đời nó hài lắm :v
Đời F0, F1 làm giàu từ đất thì tôi công nhận nhưng F1000-2000 thì tôi không chắc vì bạn bè tôi thua lỗ rất nhiều, giá đã tới nóc rồi, bây giờ nhảy vào cực kỳ nguy hiểm
0ce8kh2.png
 
Tưởng lên voz là để được giải trí ai dè lại toàn pic về loser, hic bó tay!
vào topic 2021 tiêu hết bao nhiêu tiền , 4banh , hội nước hoa , hội đồng hồ , hội nhà đất mà đọc chứ nhảy vào topic kể nghèo kể khổ thì chả loser bác , vào mấy cái kia cho đời nó tươi sáng , vào cái này chỉ thấy an ủi của các loser làm nhụt chí thôi chứ có làm ăn gì đâu mà chia sẻ được bác
 
vào topic 2021 tiêu hết bao nhiêu tiền , 4banh , hội nước hoa , hội đồng hồ , hội nhà đất mà đọc chứ nhảy vào topic kể nghèo kể khổ thì chả loser bác , vào mấy cái kia cho đời nó tươi sáng , vào cái này chỉ thấy an ủi của các loser làm nhụt chí thôi chứ có làm ăn gì đâu mà chia sẻ được bác
Bác nói có lí :)
 
vào topic 2021 tiêu hết bao nhiêu tiền , 4banh , hội nước hoa , hội đồng hồ , hội nhà đất mà đọc chứ nhảy vào topic kể nghèo kể khổ thì chả loser bác , vào mấy cái kia cho đời nó tươi sáng , vào cái này chỉ thấy an ủi của các loser làm nhụt chí thôi chứ có làm ăn gì đâu mà chia sẻ được bác


Chuẩn
smoke.gif
 
Chỉ có 2 đứa loser thôi.

2 thằng loser thua 1 trận game xong nghỉ chơi.

Còn người còn lại thì cố gắng chơi, cho dù game khó đến đâu chăng nữa họ cũng không từ bỏ.

Tài năng có hạn nhưng đứa không có nghị lực phấn đấu thì mãi mãi là loser. Vấp có 1 chút mà đã bỏ cuộc.

Mấy đứa này lúc nào cũng than kiếm tiền khó. Đm tiền nhiều vcl đầy ra đó mà kêu khó kiếm thì chỉ có tư tưởng của mấy đứa loser.

Vì nó nghĩ tiền khó kiếm nên nó mặc định rằng làm cái gì cũng khó, thành công lúc nào cũng khó, không bao giờ nó có thể thành công.

Nó tự áp cái rào cản tâm lý lên bản thân. Vì thế nên nó không bao giờ dám đứng lên để mà làm. Không bao giờ dám phấn đấu hết sức làm cái gì đó. Cuối cùng chọn cách đi làm cu li cho đời an nhàn.
Chấp nhận quay lại làm culi là bỏ cuộc. Giống như mua CK v, thua 2007,2011,2018 là bỏ, trong khi mấy thằng theo thì 2 năm nay thì ăn chắc phải hơn cả trúng đất.

Đã quyết định đi kinh doanh r, thì phải biết chừa 1 phần vốn an toàn (vốn đéo đc động vào để lỡ fail có thể làm lại). Còn ngu học bơm vốn xong fail, éo biết vì sao mà fail nữa thì đi làm culi cũng đéo sai tí nào.

Điển hình là bà hàng bún Nguyễn Bính từng còn chỉ 6tr, giờ có hơn 80 tỷ 2018, bà nhặt rác bên Trung Quốc tích góm mở vựa và từng giàu nhất Đại Lục, vv. Toàn làm cái ng khác bỉu môi, giờ kêu chúng vozer ra bán bún nó khinh chắc hơn chạy grab. Nhưng chủ vựa bún Nguyễn Bính mà trả 30-50tr/tháng cho m nhào bún vs xin cái tự trọng chắc khối thằng cởi áo nhào hơn con chó :beauty:.

Nói chung chọn cái gì thì quyết tâm với cái đó, còn đéo đủ tâm huyết fail ko biết chừa vốn ko biết làm lại thì làm culi suốt đời. CHủ 1 cửa hàng quần áo (ai cần có thể pm tôi ko tiện share info mất công ng ta thấy), bị lừa sạch mười mấy tỷ cái tiệm quần áo ban đầu do tin ae của ổng mà đéo đk cổ phần lúc vừa thành lập mà chỉ lấy lãi phần chia của CH, sau bị sút, 3x ra đời đéo có cc gì cũng đi lấy phần tiết kiệm vài chục tr cuối cùng, gọi vốn. GIờ cửa hàng hắn mới 7 tháng mà phải thuê 3 - 4 đứa đóng đơn (chứng tỏ đơn 1 ngày phải cả trăm). 1 tháng 3k đơn 1 cái áo lời 10k là đã 30tr thu nhập, mà làm cc gì bán quần áo mà lời 1 đơn 10k.

Túm lại, đéo đủ quyết tâm thì làm culi, đéo biết thì học, hết vốn thì vay, gọi vốn. Ông trời đéo tuyệt đường ai bao giờ, chỉ có kẻ ngu ko thấy đường đi nên chấp nhận làm loại hạ đẳng bên đường. Hết :beauty:

Nếu thế giới mà dễ làm giàu như cụ kể thì:
  • Cả xã hội đều giàu
  • Hoặc là giàu nghèo thay đổi liên tục.
Pảnh nghĩ không phải là do không ai dám làm giàu, xã hội này chả thiếu người tài hay người điên. Nhưng cuối cùng đi làm culi cấp n cho lành.
Jm03Y8I.png
Quan trọng là a chấp nhận hi sinh bao nhiêu.
Những ngày đầu, làm vựa bún thì phải đi xin bỏ mối nhục như 1 con chó, bên cạnh a toàn kiểu chợ búa, làm vựa rác chắc khỏi nói, buôn quần áo thì ngồi xếp từng bộ đồ. A thất bại, a sẽ phải làm lại những công việc trên và vắt kiệt não ra để suy nghĩ xem bị sai chỗ nào, thiếu cái gì, vv. Tháng ko bán đc thì đói móc mỏ.

Trong khi vào cty oai như cóc :beauty:, đéo thích thì ngồi làm từ từ tháng lãnh lương, cty ngáp ngáp, lãnh đạo thì vò đầu bứt tai, còn nv ngồi mát võng mỏ lên hỏi thưởng :sneaky: lãnh đạo vẫn cắn răng cắt ra trả kể cả cty ko lãi nhiều. Ko có cty này thì đi cty khác.

Nhưng có cãi kiểu chó gì thì những người giàu nhất cái đất nc này tôi đéo thấy ai đi làm công cả :sneaky:
 
Last edited:
Chấp nhận quay lại làm culi là bỏ cuộc. Giống như mua CK v, thua 2007,2011,2018 là bỏ, trong khi mấy thằng theo thì 2 năm nay thì ăn chắc phải hơn cả trúng đất.

Đã quyết định đi kinh doanh r, thì phải biết chừa 1 phần vốn an toàn (vốn đéo đc động vào để lỡ fail có thể làm lại). Còn ngu học bơm vốn xong fail, éo biết vì sao mà fail nữa thì đi làm culi cũng đéo sai tí nào.

Điển hình là bà hàng bún Nguyễn Bính từng còn chỉ 6tr, giờ có hơn 80 tỷ 2018, bà nhặt rác bên Trung Quốc tích góm mở vựa và từng giàu nhất Đại Lục, vv. Toàn làm cái ng khác bỉu môi, giờ kêu chúng vozer ra bán bún nó khinh chắc hơn chạy grab. Nhưng chủ vựa bún Nguyễn Bính mà trả 30-50tr/tháng cho m nhào bún vs xin cái tự trọng chắc khối thằng cởi áo nhào hơn con chó :beauty:.

Nói chung chọn cái gì thì quyết tâm với cái đó, còn đéo đủ tâm huyết fail ko biết chừa vốn ko biết làm lại thì làm culi suốt đời. CHủ 1 cửa hàng quần áo (ai cần có thể pm tôi ko tiện share info mất công ng ta thấy), bị lừa sạch mười mấy tỷ cái tiệm quần áo ban đầu do tin ae của ổng mà đéo đk cổ phần lúc vừa thành lập mà chỉ lấy lãi phần chia của CH, sau bị sút, 3x ra đời đéo có cc gì cũng đi lấy phần tiết kiệm vài chục tr cuối cùng, gọi vốn. GIờ cửa hàng hắn mới 7 tháng mà phải thuê 3 - 4 đứa đóng đơn (chứng tỏ đơn 1 ngày phải cả trăm). 1 tháng 3k đơn 1 cái áo lời 10k là đã 30tr thu nhập, mà làm cc gì bán quần áo mà lời 1 đơn 10k.

Túm lại, đéo đủ quyết tâm thì làm culi, đéo biết thì học, hết vốn thì vay, gọi vốn. Ông trời đéo tuyệt đường ai bao giờ, chỉ có kẻ ngu ko thấy đường đi nên chấp nhận làm loại hạ đẳng bên đường. Hết :beauty:


Quan trọng là a chấp nhận hi sinh bao nhiêu.
Những ngày đầu, làm vựa bún thì phải đi xin bỏ mối nhục như 1 con chó, bên cạnh a toàn kiểu chợ búa, làm vựa rác chắc khỏi nói, buôn quần áo thì ngồi xếp từng bộ đồ. A thất bại, a sẽ phải làm lại những công việc trên và vắt kiệt não ra để suy nghĩ xem bị sai chỗ nào, thiếu cái gì, vv. Tháng ko bán đc thì đói móc mỏ.

Trong khi vào cty oai như cóc :beauty:, đéo thích thì ngồi làm từ từ tháng lãnh lương, cty ngáp ngáp, lãnh đạo thì vò đầu bứt tai, còn nv ngồi mát võng mỏ lên hỏi thưởng :sneaky: lãnh đạo vẫn cắn răng cắt ra trả kể cả cty ko lãi nhiều. Ko có cty này thì đi cty khác.

Nhưng có cãi kiểu chó gì thì những người giàu nhất cái đất nc này tôi đéo thấy ai đi làm công cả :sneaky:
Mình sinh ra trong gia đình nghèo nên nhìn thấy toàn cảnh bạn ạ, tay không dựng cơ đồ vấp phải vô số khó khăn và rất nhiều người thất bại, ánh sáng bạn nhìn thấy chỉ là số ít thôi
Kiên trì chỉ là 1 phần ngoài ra còn có: tố chất, chữ tín, quan hệ, sức khỏe, may mắn....
Tôi nghe thằng em họ kể mẹ tôi từng quỳ xuống xin người ta trả nợ
Năm 2005 tôi đi cùng mẹ vay tiền cậu ruột để lấy vốn mở xưởng sản xuất, có 60tr thôi mặc dù ông cậu ko lấy lãi và cũng ko cần đảm bảo. Nhưng bà muốn là nếu không thể trả nợ thì tôi sẽ thay bà trả món nợ đó sau này.... Bả có chữ tín như vậy nên mới gồng lại đc sau nhiều lần thất bại chứ nói thì luôn dễ hơn làm rồi
Còn tôi, tôi tự thấy ngành của gia đình ngon lành hơn thì tội gì bỏ hả bác? Công sức mấy chục năm trời.
Và tôi cũng không chê ai cả, mỗi người mỗi hoàn cảnh. Chỉ có sách self help mới dạy mấy điều anh nói thôi, nó chưa thực tế lắm
 
Có điều kiện hỗ trợ thì đảm bảo có thể tiếp xúc và khởi nghiệp từ rất sớm, lại còn cho phép thất bại nhiều lần vẫn nhanh chóng vực lại đc, liên tục cho tới khi thành công thì thôi
Ko có điều kiện thì cơ hội chỉ có 1 2 lần và thất bại là mất hết, ko chỉ là vốn tích lũy mấy năm trời mà còn cả các mối quan hệ và rồi lại vật vã để thanh toán các nợ lấy lại uy tín, quá lâu
 
Quan trọng là a chấp nhận hi sinh bao nhiêu.
Những ngày đầu, làm vựa bún thì phải đi xin bỏ mối nhục như 1 con chó, bên cạnh a toàn kiểu chợ búa, làm vựa rác chắc khỏi nói, buôn quần áo thì ngồi xếp từng bộ đồ. A thất bại, a sẽ phải làm lại những công việc trên và vắt kiệt não ra để suy nghĩ xem bị sai chỗ nào, thiếu cái gì, vv. Tháng ko bán đc thì đói móc mỏ.

Trong khi vào cty oai như cóc :beauty:, đéo thích thì ngồi làm từ từ tháng lãnh lương, cty ngáp ngáp, lãnh đạo thì vò đầu bứt tai, còn nv ngồi mát võng mỏ lên hỏi thưởng :sneaky: lãnh đạo vẫn cắn răng cắt ra trả kể cả cty ko lãi nhiều. Ko có cty này thì đi cty khác.

Nhưng có cãi kiểu chó gì thì những người giàu nhất cái đất nc này tôi đéo thấy ai đi làm công cả :sneaky:
Em thấy giống kiểu bỏ tiền vào máy quay rồi đánh đổi hơn. Bao người nhưng sao có 1-2 người. :shame:
Nếu cần trí thông minh thì đỉnh điểm là những ông giáo sư dùng toán để đầu tư nhưng được đến đâu. Nếu nhịn nhục thì thằng nào chả nhịn được (nếu đã đào tạo), mà chắc gì nhịn nhục đã tạo được mối quan hệ.
Mà ví dụ của cụ là làm chủ khổ thì em nghĩ là éc, khổ thật nhưng chả ai muốn quay đầu làm culi. Mà thời buổi khó khăn chủ mới khổ chứ thời yên ổn nó vẫn sống phây phây :shame:
 
Back
Top