Tiến Sĩ Chung Tình
Senior Member
Có ACE nào bị như mình không.
Mình mắc 1 bệnh là luôn suy nghĩ rất nhiều về quá khứ, hối tiếc về việc bản thân trong quá khứ đã không nỗ lực học hành, trau dồi kiến thức hay nghề nghiệp để rồi đánh mất nhiều cơ hội và thời gian trôi đi đến giờ thì đã nhiều tuổi rồi (3x) mà chẳng có thành tựu gì.
Ngày nào của mình cũng vậy, sáng ngủ dậy thì mình có cảm giác hối tiếc, tối đi ngủ thì trằn trọc, quẩn quanh các suy nghĩ nuối tiếc về quá khứ và lo sợ cho tương lai, lo đủ thứ, lo tương lai sẽ nghèo khó, lo sợ thua kém bạn bè (giờ có mạng xã hội càng cho mình stress hơn vì bạn bè suốt ngày khoe tiền, khoe nhà ... đủ thứ), lo bố mẹ già rồi mà mình ko có nhiều tiền v.v...
Mình luôn có xu hướng là lo lắng quá nhiều về các việc chưa xảy ra, luôn dằn vặt bản thân vì cảm thấy bản thân đã làm chưa đủ tốt, chưa chăm chỉ, chưa đủ sự cố gắng trong cuộc sống khiến cuộc đời mình đến giờ chẳng có thành tựu gì.
Mỗi ngày của mình đều như địa ngục về tâm trí, ăn chẳng thấy ngon, đi chơi cũng không cảm thấy vui, gần như ko chuyện gì làm mình thấy vui bao giờ cả, vì mình luôn nghĩ mình ko xứng đáng được vui, giờ chưa phải lúc hưởng thụ.
Mình đã tự nhận ra là việc suy nghĩ quá nhiều không khác gì tự đày đọa bản thân, và tự mình sống khổ sở do chính tâm trí mình tạo ra nhưng hiện không cách nào thoát ra và tự điều khiển được tâm trí.
Lúc nào mình cũng thấy chán nản, buồn bã mà nhiều khi không biết lý do là gì. Hiện tại mình đã mắc bệnh rối loạn lo âu và phải uống 1 số thuốc của viện tâm thần (bv bạch mai) do bệnh này làm mình luôn bị hồi hộp, lo sợ vô cớ, đau dạ dày, chóng mặt, khó thở v.v.. đủ kiểu. Bị bệnh giày vò lại càng khiến tâm trạng bi quan hơn.
nói chung là chất lượng cuộc sống của mình vô cùng thấp (mặc dù giờ mình đã mua được nhà, xe, lương cũng khá) nhưng mình luôn trong trạng thái lo sợ, trầm cảm.
Có ACE nào bị như mình không, có cách nào để thoát khỏi những suy nghĩ tiêu cực, giải phóng được tâm trí sợ hãi, lo lắng, hối tiếc, so sánh và tự hạ thấp bản thân với ngươi khác không, chia sẻ giúp mình với.
Về điều kiện vật chất hiện tại: Em có công việc ổn định, thu nhập ở mức khá, mua được chung cư ở riêng (vẫn còn nợ 1,2 năm nữa), có vợ rồi và sắp có em bé rồi (hơi muộn, em cưới vợ 5 năm mới có em bé). Khi so sánh với nhiều bạn bè khác thì em thấy mình ko tệ lắm nhưng không làm sao thoát được sự mặc cảm, dằn vặt bản thân, luôn cho rằng bản thân mình chưa được tốt.
Hiện em đi khám ở các bệnh viện thì ko tìm ra bệnh gì nghiêm trọng nhưng thực tế sức khỏe của em bây giờ tệ hại vô cùng:
Mình mắc 1 bệnh là luôn suy nghĩ rất nhiều về quá khứ, hối tiếc về việc bản thân trong quá khứ đã không nỗ lực học hành, trau dồi kiến thức hay nghề nghiệp để rồi đánh mất nhiều cơ hội và thời gian trôi đi đến giờ thì đã nhiều tuổi rồi (3x) mà chẳng có thành tựu gì.
Ngày nào của mình cũng vậy, sáng ngủ dậy thì mình có cảm giác hối tiếc, tối đi ngủ thì trằn trọc, quẩn quanh các suy nghĩ nuối tiếc về quá khứ và lo sợ cho tương lai, lo đủ thứ, lo tương lai sẽ nghèo khó, lo sợ thua kém bạn bè (giờ có mạng xã hội càng cho mình stress hơn vì bạn bè suốt ngày khoe tiền, khoe nhà ... đủ thứ), lo bố mẹ già rồi mà mình ko có nhiều tiền v.v...
Mình luôn có xu hướng là lo lắng quá nhiều về các việc chưa xảy ra, luôn dằn vặt bản thân vì cảm thấy bản thân đã làm chưa đủ tốt, chưa chăm chỉ, chưa đủ sự cố gắng trong cuộc sống khiến cuộc đời mình đến giờ chẳng có thành tựu gì.
Mỗi ngày của mình đều như địa ngục về tâm trí, ăn chẳng thấy ngon, đi chơi cũng không cảm thấy vui, gần như ko chuyện gì làm mình thấy vui bao giờ cả, vì mình luôn nghĩ mình ko xứng đáng được vui, giờ chưa phải lúc hưởng thụ.
Mình đã tự nhận ra là việc suy nghĩ quá nhiều không khác gì tự đày đọa bản thân, và tự mình sống khổ sở do chính tâm trí mình tạo ra nhưng hiện không cách nào thoát ra và tự điều khiển được tâm trí.
Lúc nào mình cũng thấy chán nản, buồn bã mà nhiều khi không biết lý do là gì. Hiện tại mình đã mắc bệnh rối loạn lo âu và phải uống 1 số thuốc của viện tâm thần (bv bạch mai) do bệnh này làm mình luôn bị hồi hộp, lo sợ vô cớ, đau dạ dày, chóng mặt, khó thở v.v.. đủ kiểu. Bị bệnh giày vò lại càng khiến tâm trạng bi quan hơn.
nói chung là chất lượng cuộc sống của mình vô cùng thấp (mặc dù giờ mình đã mua được nhà, xe, lương cũng khá) nhưng mình luôn trong trạng thái lo sợ, trầm cảm.
Có ACE nào bị như mình không, có cách nào để thoát khỏi những suy nghĩ tiêu cực, giải phóng được tâm trí sợ hãi, lo lắng, hối tiếc, so sánh và tự hạ thấp bản thân với ngươi khác không, chia sẻ giúp mình với.
Về điều kiện vật chất hiện tại: Em có công việc ổn định, thu nhập ở mức khá, mua được chung cư ở riêng (vẫn còn nợ 1,2 năm nữa), có vợ rồi và sắp có em bé rồi (hơi muộn, em cưới vợ 5 năm mới có em bé). Khi so sánh với nhiều bạn bè khác thì em thấy mình ko tệ lắm nhưng không làm sao thoát được sự mặc cảm, dằn vặt bản thân, luôn cho rằng bản thân mình chưa được tốt.
Hiện em đi khám ở các bệnh viện thì ko tìm ra bệnh gì nghiêm trọng nhưng thực tế sức khỏe của em bây giờ tệ hại vô cùng:
- Mất ngủ triền miên: Buổi tối rất khó đi vào giấc ngủ, có ngủ được thì cũng không sâu giấc, đến sáng thức dậy thì mệt mỏi như bị rút cạn sức lực.
- Tim đập nhanh, khó thở, lồng ngực nặng và đặc lại như bị chèn ép.
- Đau dạ dày uống mọi loại thuốc rồi mà không đỡ
- Tay chân tê mỏi, cơ thể như chiếc áo ngâm nước nặng nề vô cùng
- Ruột kích thích, nghĩ ngợi cái là muốn đi ngoài
- Tâm trạng ủ rũ, ko thấy vui chuyện gì cả. đã 7, 8 năm nay em ko xem phim, ko nghe nhạc, chơi game gì, em vẫn đi du lịch và gặp mặt 1 số nhóm bạn nhưng ko thấy vui gì, trong lòng ngổn ngang các suy nghĩ miên man.
Last edited: