Em là người dân tộc H Mông. Đến nay là năm thứ 6 em trụ tại đất HN
Cảm xúc khá khó tả các bác ạ, biết là chưa bằng ai ở Hà Nội này nhưng có lẽ đây là báo hiệu sự kết thúc khoảng thời gian khó khăn nhất cuộc đời từ 20-25 tuổi của 1 thằng con trai, bắt đầu quá trình trở thành 1 người đàn ông thực sự. Cảm thấy cuộc sống đáng sống hơn, nhìn cuộc đời rõ hơn đôi chút, vui buồn xen lẫn nhau.
Sau ~5 tháng cố gắng thấy mắt mờ đi nhiều, sức khoẻ có giảm sút, phải nhẫn tâm từ bỏ người con gái ngỡ là bạn đời dù vẫn còn yêu
"Xin lỗi em vì anh phải chọn sự nghiệp , anh còn nhớ lần gặp cuối cùng em khóc nấc khi nghe anh nói mình có người mới, đừng nhắn tin hay gọi điện vì cô ấy sẽ hiểu lầm. Những ngày bên nhau mình cãi vã triền miên và thật sự anh không biết phải sửa chữa cuộc tình này từ đâu, cả hai đều mệt mỏi. Trách ông trời cho anh gặp em và cả cơ hội sự nghiệp cùng một lúc. Quãng thời gian qua anh cô đơn vô cùng, áp lực công việc và nỗi nhớ em cào xé mỗi đêm. Em sinh ra lớn lên ở nơi này sao anh có thể bắt em phải hiểu những gì đang phải đè nén lên đôi vai anh. Em vẫn dõi theo anh, anh biết.Anh vẫn yêu em nhưng thật sự không thể tìm nổi 1 lý do để hai ta quay trở lại. Nghe anh ! Quên anh đi rồi em sẽ bình yên"
"Em giờ nơi ấy có tốt không, em ừ đi anh thấy yên lòng
Em cần anh đến bên em không nơi đây vẫn có anh còn ngóng trông"
Giờ đây đạt được mục tiêu không hiểu sao lại cảm thấy trống rỗng đến vậy
Sr các bác vì viết nhầm title, ko edit lại được
Cảm xúc khá khó tả các bác ạ, biết là chưa bằng ai ở Hà Nội này nhưng có lẽ đây là báo hiệu sự kết thúc khoảng thời gian khó khăn nhất cuộc đời từ 20-25 tuổi của 1 thằng con trai, bắt đầu quá trình trở thành 1 người đàn ông thực sự. Cảm thấy cuộc sống đáng sống hơn, nhìn cuộc đời rõ hơn đôi chút, vui buồn xen lẫn nhau.
Sau ~5 tháng cố gắng thấy mắt mờ đi nhiều, sức khoẻ có giảm sút, phải nhẫn tâm từ bỏ người con gái ngỡ là bạn đời dù vẫn còn yêu
"Xin lỗi em vì anh phải chọn sự nghiệp , anh còn nhớ lần gặp cuối cùng em khóc nấc khi nghe anh nói mình có người mới, đừng nhắn tin hay gọi điện vì cô ấy sẽ hiểu lầm. Những ngày bên nhau mình cãi vã triền miên và thật sự anh không biết phải sửa chữa cuộc tình này từ đâu, cả hai đều mệt mỏi. Trách ông trời cho anh gặp em và cả cơ hội sự nghiệp cùng một lúc. Quãng thời gian qua anh cô đơn vô cùng, áp lực công việc và nỗi nhớ em cào xé mỗi đêm. Em sinh ra lớn lên ở nơi này sao anh có thể bắt em phải hiểu những gì đang phải đè nén lên đôi vai anh. Em vẫn dõi theo anh, anh biết.Anh vẫn yêu em nhưng thật sự không thể tìm nổi 1 lý do để hai ta quay trở lại. Nghe anh ! Quên anh đi rồi em sẽ bình yên"
"Em giờ nơi ấy có tốt không, em ừ đi anh thấy yên lòng
Em cần anh đến bên em không nơi đây vẫn có anh còn ngóng trông"
Giờ đây đạt được mục tiêu không hiểu sao lại cảm thấy trống rỗng đến vậy
Sr các bác vì viết nhầm title, ko edit lại được
Attachments
Last edited: