Mệt mỏi thực sự

Thằng thớt vẫn lành lặn, đủ khả năng kiếm tiền là nó vẫn còn nhiều thứ để mất lắm.
Nó sẽ phải lao động đến hơi thở cuối cùng, sống cả đời để cố gắng làm người khác hài lòng:D
Tất nhiên theo quan điểm của tôi, đời nó vô nghĩa, ko khác trâu ngựa chó lợn là mấy
Sống mà làm hài lòng bất cứ ai thì đúng thất bại, lạnh lùng quay đi 20 năm nữa, thằng anh còn là nắm đất, ông bà già cuối cùng vẫn phải 1 tay gánh vác thôi, lúc đấy tình cảm gia đình lại đi lên
 
Trời ơiii đừng chấp nó. Nó thả bait ngu f33 đóoooo
Thôi em gái mạnh mẽ lên, dứt hết đi, lạnh lùng mới là trưởng thành, đừng để tình cảm nó làm đau khổ, hoàn cảnh khó khăn thì phụ nữ càng phải mạnh mẽ lên
 
Sống mà làm hài lòng bất cứ ai thì đúng thất bại, lạnh lùng quay đi 20 năm nữa, thằng anh còn là nắm đất, ông bà già cuối cùng vẫn phải 1 tay gánh vác thôi, lúc đấy tình cảm gia đình lại đi lên
thế ông bạn nhầm to, những thằng như anh nó hehe, sống bất tử. Thằng phải chết trước chính là thằng trâu cày hahaha
 
Tuổi đôi mươi vừa bước chân ra đời. Cũng mơ mộng như bao người khác, cũng muốn đươc chạy nhảy, bay bổng tí. Nhưng đời sao mà cứ kéo mình xuống những hố đen. Người ngoài đánh giá là nhanh nhẹn, lạnh, sắc, nhưng nào muốn thế?
30/4 sau 1 năm đi làm đi học xa không về nhà, những tưởng sẽ có những ngày tháng ăn cơm quây quần bên mẹ cha. Không. Anh trai đi uống rượu, mấy thằng bợm rượu về, đánh bố phải khâu 10 mũi, lai bố đi khắp các bệnh viện trong đêm, máu thấm ướt áo, nước mắt hòa vào mưa, chẳng biết mưa hay trời cũng khóc than thân cho mình. Mấy ngày lễ vất vưởng người chẳng ra người.
Anh trai chẳng biết thế nào, phá phá và phá, rượu chè cờ bạc, trộm cắp tù tội bố mẹ đau đầu, tiền bạc đổ dồn vào đôi vai, tiền làm ra bao nhiêu cúng cho anh trai bấy nhiêu, vừa rồi sau đợt bố phải đi viện, anh trai đi làm luôn, lái xe bắc nam làm gì dám ở nhà nhìn mặt bố, nhận được cuộc gọi đầu tiên thì thấy bảo trong Đà Nẵng, bị trộm cậy xe cont lấy hết tiền với điện thoại gì đấy, cần tiền ra bắc mà một lần bất tín vạn lần bất tin, làm sao mà tin được người như thế nữa. Cũng muốn tin lắm, sau này anh có mệnh hệ gì cả đời mình cũng day dứt, nhưng mệt mỏi quá rồi, những ngày tháng đi làm đủ nghề, kiếm tiền bằng cả máu và nước mắt. Anh trai gọi cho mẹ, van nài, mẹ lại gọi cho con. Mẹ ơi con mệt mỏi lắm, con cũng là đứa con nhỏ mà, con còn đóng học phí, còn dành dụm để theo đuổi ước mơ đời con. Mẹ ơi...Tại sao không tự chịu trách nhiệm, tại sao cứ đổ dồn lên bố mẹ và em. Lắm người chẳng biết nghĩ gì trong đầu.
Lâu lắm chẳng soi gương, không biết giờ đối diện với bản thân trong gương, liệu có khóc tiếp cho kiếp người không, cũng lâu lắm chả rơi nước mắt, khi trải qua nhiều biến cố, đều chỉ nhíu mày nhẹ, rồi từ từ đi qua. Mệt mỏi.
Rồi sau này cũng sẽ mạnh mẽ và thành công thôi, cố lên, những lời viết động viên cho chính bản thân lúc này.
Mua cho mẹ cái sim khác đi cậu
 
Có ăn chơi phá phách đối với tôi bao nhiêu tôi cũng bỏ qua, chứ bất kể thằng nào từ chú bác, cô dì, anh trai em gái mà động tới bố mẹ tôi là tôi đấm cho chết mẹ luôn chứ đéo có tình nghĩa cc gì nữa hết á.
Vẫn nhớ năm trước tôi với thằng anh đấm nhau vì nó dám tính toán tiền nong với ba tôi.
 
Còn thở là còn gỡ. Còn sống là còn cố gắng. Đó chính là ý nghĩa cuộc sống, luôn luôn hướng về phía mặt trời mà đi. Nếu chỉ đang cầm cự thì đó ko phải là sống
Tư duy khắc kỷ có thể phù hợp vs trường hợp của thớt. Cuộc đời đẹp hay xấu, u tối hay rạng rỡ chỉ là do cách nhìn của chúng ta thôi, nghĩ thoáng ra tí. Nhớ lời tôi :haha:
 
Còn thở là còn gỡ. Còn sống là còn cố gắng. Đó chính là ý nghĩa cuộc sống, luôn luôn hướng về phía mặt trời mà đi. Nếu chỉ đang cầm cự thì đó ko phải là sống
Tư duy khắc kỷ có thể phù hợp vs trường hợp của thớt. Cuộc đời đẹp hay xấu, u tối hay rạng rỡ chỉ là do cách nhìn của chúng ta thôi, nghĩ thoáng ra tí. Nhớ lời tôi :haha:
Ô cê pen :sick:
 
Rùi sẽ ổn thui, có 1 lần tui đi viện, thấy bảo những người hồi nhỏ gia đình không hạnh phúc, thì lớn lên sẽ rất hạnh phúc đóa. Hy vọng tui cũng zị.
thằng nào bảo nhỏ không hạnh phúc lớn lên sẽ hạnh phúc là xạo,
Tự mà quyết định cuộc sống cá nhân, không phải đưa tiền là ông anh của bạn sẽ thay đổi,
có lẽ anh trai của bạn sẽ thay đổi khi không còn người giúp,
ai cũng có 1 sinh mạng để sống
 
thằng nào bảo nhỏ không hạnh phúc lớn lên sẽ hạnh phúc là xạo,
Tự mà quyết định cuộc sống cá nhân, không phải đưa tiền là ông anh của bạn sẽ thay đổi,
có lẽ anh trai của bạn sẽ thay đổi khi không còn người giúp,
ai cũng có 1 sinh mạng để sống
Ò. Kiểu họ bảo họ ngẫm vậy. Có lẽ do nhiều yếu tố, nếu ngày nhỏ ko hp thì lòng thấu cảm sẽ cao, có khả năng đặt mình vào vị trí ng khác dễ hơn, khả năng nhường nhịn chịu đựng okeee, trưởng thành hơn so với bạn cùng lứa 1 tí, nchung nhiều nguyên nhân để dẫn tới cái hp sau này. Và đương nhiên bản thân phải tự gây dựng chứ hạnh phúc nào ai cho không ai.
 
Thằng đu đỉnh BTC kia nó nói đúng đó. Còn dính với thằng anh là đời còn khổ. Thằng anh nó sẽ khéo thằng thớt tới khi nát như đời của nó.
Cách cmt của thằng BTC là t biết nó có nhiều kn ăn lol ngoài đời rồi. :rolleyes:
 
Thằng đu đỉnh BTC kia nó nói đúng đó. Còn dính với thằng anh là đời còn khổ. Thằng anh nó sẽ khéo thằng thớt tới khi nát như đời của nó.
Cách cmt của thằng BTC là t biết nó có nhiều kn ăn lol ngoài đời rồi. :rolleyes:
Kemenooooooo. Ghét nó thằng ý hãm lắm pen
 
đúng là thằng a úc vật, đọc đến đoạn say rượu đánh bố mà muốn sút liên tiếp vào mõm nó quá
 
Tuổi đôi mươi vừa bước chân ra đời. Cũng mơ mộng như bao người khác, cũng muốn đươc chạy nhảy, bay bổng tí. Nhưng đời sao mà cứ kéo mình xuống những hố đen. Người ngoài đánh giá là nhanh nhẹn, lạnh, sắc, nhưng nào muốn thế?
30/4 sau 1 năm đi làm đi học xa không về nhà, những tưởng sẽ có những ngày tháng ăn cơm quây quần bên mẹ cha. Không. Anh trai đi uống rượu, mấy thằng bợm rượu về, đánh bố phải khâu 10 mũi, lai bố đi khắp các bệnh viện trong đêm, máu thấm ướt áo, nước mắt hòa vào mưa, chẳng biết mưa hay trời cũng khóc than thân cho mình. Mấy ngày lễ vất vưởng người chẳng ra người.
Anh trai chẳng biết thế nào, phá phá và phá, rượu chè cờ bạc, trộm cắp tù tội bố mẹ đau đầu, tiền bạc đổ dồn vào đôi vai, tiền làm ra bao nhiêu cúng cho anh trai bấy nhiêu, vừa rồi sau đợt bố phải đi viện, anh trai đi làm luôn, lái xe bắc nam làm gì dám ở nhà nhìn mặt bố, nhận được cuộc gọi đầu tiên thì thấy bảo trong Đà Nẵng, bị trộm cậy xe cont lấy hết tiền với điện thoại gì đấy, cần tiền ra bắc mà một lần bất tín vạn lần bất tin, làm sao mà tin được người như thế nữa. Cũng muốn tin lắm, sau này anh có mệnh hệ gì cả đời mình cũng day dứt, nhưng mệt mỏi quá rồi, những ngày tháng đi làm đủ nghề, kiếm tiền bằng cả máu và nước mắt. Anh trai gọi cho mẹ, van nài, mẹ lại gọi cho con. Mẹ ơi con mệt mỏi lắm, con cũng là đứa con nhỏ mà, con còn đóng học phí, còn dành dụm để theo đuổi ước mơ đời con. Mẹ ơi...Tại sao không tự chịu trách nhiệm, tại sao cứ đổ dồn lên bố mẹ và em. Lắm người chẳng biết nghĩ gì trong đầu.
Lâu lắm chẳng soi gương, không biết giờ đối diện với bản thân trong gương, liệu có khóc tiếp cho kiếp người không, cũng lâu lắm chả rơi nước mắt, khi trải qua nhiều biến cố, đều chỉ nhíu mày nhẹ, rồi từ từ đi qua. Mệt mỏi.
Rồi sau này cũng sẽ mạnh mẽ và thành công thôi, cố lên, những lời viết động viên cho chính bản thân lúc này.
Nghe bài này cho hợp tâm trạng nhé fen.

Mà nên rời xa thằng anh đi. Đời lão ấy chỉ có đi xuống thôi. Nó thành xu hướng rồi. Không thoát được đâu.
Trách nhiệm của fence không phải giúp ông anh, mà chỉ là giữ cho lão sống trong tầm sức của mình. Tức là nuôi ăn. Không phải là giúp đỡ lão đó làm lại cuộc đời.
Ai cũng phải trả giá cho lựa chọn của mình thôi. Ai cũng thế, Fence cũng thế. Khổ do mình gây ra thì phải tự chịu. :sure:
 
khóc thế thôi, nhè tiền ra để anh mày còn gỡ, anh mày sinh ra chỉ chơi bời hưởng thụ, còn mày mạt kiếp làm trâu cày trả nợ, hehe
Chuẩn đấy.
Gia đình tôi cũng có 1 đứa ăn hại như chủ thớt, tôi bỏ vào nam cũng chục năm rồi kệ mẹ ngoài đấy
 
Back
Top