Mọi người còn nhớ lại chuyện lâu nhất lúc bao nhiêu tuổi?

bộ não mình nhiều khi rất ảo, nhiều chuyện tưởng quên rồi mà khi gặp 1 sự việc gì đó nó kích hoạt cái nhớ lại, nó chỉ chôn sâu thôi chứ ko quên hẳn, chắc sợ tốn nơ ron, cơ chế chắc giống rom/ram của máy tính
Thông tin nhận được từ các giác quan --> não nhớ tạm thời.
Thông tin lặp đi lặp lại hoặc gặp một cú sốc --> não khái quát thông tin đó thành một thứ có ý nghĩa --> nhớ dài hạn.
 
Thông tin nhận được từ các giác quan --> não nhớ tạm thời.
Thông tin lặp đi lặp lại hoặc gặp một cú sốc --> não khái quát thông tin đó thành một thứ có ý nghĩa --> nhớ dài hạn.
Bạn học cấp 1 không còn nhớ ai hết.
Bạn học cấp 2 cũng quên đi rất nhiều.
Bạn cấp 3 đứa nhớ đứa quên. Hôm trước ăn đám cưới đứa bạn rồi mới gặp lại nhau ôn lại chuyện xưa, ngồi kể từng đứa ngồi theo sơ đồ lớp hồi đó mới nhớ hết được.
 
4 tuổi, một buổi trưa hè, nằm ở cái võng trong sân, đưa cái thước kẻ màu xanh lên mắt và ngắm bầu trời
kí ức bình yên nhất trong hơn 30 năm cuộc đời
 
Nhớ lúc thằng bạn 3 tuổi xiên thằng 17 tuổi! Ở chợ, Tết hay chơi bầu cua, mấy nhóc chơi xòng nhỏ bị thằng 17t tả qua tụ khác! Thua nó lấy, thắng nó xù và nói "méo có tả!"... Bị vài lần, ko cho nó tả nữa mà nó tả lúc cái dở..... 2 thằng nhóc cay.... thằng bạn xách con d.a.o nhỏ xíu chừng 1 tấc xiên cho 2 nhát vô lưng rồi bỏ chạy.... Sau này thằng 17t ko dám cà chớn nữa!
 
3t, giờ đang 33t
nghịch cái thước dây của ông ba làm 1 đường giữa ngón trỏ và ngón cái, máu chảy tưng bừng.
Hàng xóm đốt rác cháy lan san đám cỏ sau vườn, boom mìn còn xót lại nổ tưng bừng, mấy chị em bỏ nhà ôm nhau chạy qua nhà hàng xóm
 
3 tuổi thì phải
Ông anh lậm phim Tarzan lấy dây buộc vào aptomat làm quăng
Mình chạy ra vừa kịp hô "Anh ơi" là ăn headshot ngay thái dương,đi khâu mấy mũi =((
 
mình năm nay 29, vẫn nhớ cái sự kiện lúc 1 tuổi rưỡi
lúc đó nhà có con chó con cắn mình nên mẹ mình chở vào viện chích ngừa dại
nhớ như in trước viện có bà cô bán đồ chơi, mẹ mua cho mình chiếc xe cầm trên tay để vào chích đỡ khóc :big_smile:
 
3 tuổi , ngã xước đầu gối xước tay. Tuy ko đau nhưng khóc vì cảm thấy có lỗi vs bố mẹ vì ko cẩn thận làm đau cơ thể. Vì bà t hay kể phật pháp cho nghe. Về kể lại cho mẹ nghe.
cũng là t năm 4 tuổi đi mua đường sữa thăm người ốm . Đi đường rơi cmn nó tờ năm chục . Nghĩ lại vẫn xót ruôt. Vì hồi đấy 1 gói omai giun có 200đ
 
Nhớ hồi 4 tuổi có ông chú ở tận Điện Biên về có máy ảnh chụp cho mấy kiểu, kiểu tao ấn tượng nhất là lúc đấy 4 tuổi nhưng tao trèo lên cái ngọn cây tre cao chót vót, ngày xưa các cụ công nhận thả rông đéo để ý mấy, giờ vợ tao con nó trèo lên cái lan can 1m la oai oái, cấm các kiểu
Mà cảm giác nhớ mấy cái này nó cũng rất kỳ lạ, kiểu nhớ rất chi tiết luôn như kiểu mới ngày hôm qua
 
Nhớ nhất những buổi trưa mẫu giáo ngủ kế cô giáo, tóc cô thơm, vếu cô mềm
uq1dgnk.png
 
cỡ 3-4 tuổi thì phải.
Ngày đó ở nhà cũ nên còn xác định đc thời gian chứ ko mơ hồ lắm.
Nhà nghèo rớt, tự dưng thấy thương mọi người quá.
 
Chưa học lớp 1, nhớ nhấc được cái cân 50kg lên mà trong khi ốm đói. Ấn tượng nên nhớ mãi, xa hơn là lớp 5 thầm thương trộm nhớ 1 em tên Tố Uyên 🥹. Mong gặp lại 1 lần cho đỡ nhớ mà hơn chục năm rồi không biết bạn đã ở đâu 🥹
 
3 tuổi, nhớ rõ hồi đó còn ở phòng trọ thuê chứ obz chưa xây dc nhà, nhớ có cái mương toàn rắn là rắn, rồi thấy ông kia ngồi hút thuốc cũng ra xin hút, lão dí cho 1 phát thấy khó chịu quá chạy luôn, sau này tập hút mấy lần vẫn k hút dc
mbYRakY.png
 
hồi bé bị hen suyễn ko ngủ đc, bố mẹ phải bế cả đêm. CŨng phải hơn 30 năm rồi
 
Hồi nhỏ có khá nhiều chuyện nên nhớ kha khá, đều là tầm chưa đi học lớp 1 chứ không chắc bao nhiêu tuổi: Ốm khóc cả đêm, bung móng chân, ngã ao, dỗi để cả nhà đi tìm,... Đa phần là những biến cố nên nó in sâu chứ những cái khác mơ hồ lắm
 
Back
Top