TravisGunner
Senior Member
Hic hic, thím khổ quá...Thà gia đình nghèo vật chất 1 chút nhưng sống tình cảm thì k sao, như thím thì...Mình cũng chia sẻ với bạn hoàn cảnh của mình để bạn đỡ nặng đầu 1 phần nào và mình cũng nhẹ lòng.
Mình từ nhỏ đã bị đối xử tệ bạc từ cha mẹ và bên nội.
Ngoại kể lúc mình khoảng 2 tuổi, ngoại đạp xe qua thăm mình thì thấy mình bị xích, bằng dây xích vào 2 chân rồi thấy ngoại tới mình chạy ra ngoại, thì bị té do chân bị xịch lại.
Ngay hôm đó ngoại mang mình về nuôi.
Từ đó đến lúc năm 10 tuổi ngoại nuôi mình ăn học, lâu lâu ba mẹ có đón mình về nội chơi vào t7, cn.
Rồi lúc này ngoại già ko kiếm tiền được mình mới xin tiền ba đóng tiền học để ngoại bớt cực thì ba mình kêu mình nghỉ học đi.
Rồi ba mẹ chính thức bỏ mình, lúc này mình và ngoại sống dựa vào tiền dì cho.
Do phải gánh thêm mình nên gia đình dì ngày nào cũng mắng chửi, anh họ thì luôn lấy mình ra làm trò chơi như đổ nước tương, nước mắm vào đầu mình.
Mình ko có quần áo mặc phải lấy đồ cũ của anh họ mặt đi học và khi nó thấy thì bắt mình cởi đồ ra ngay trong trường.
Sau đó mình mỗi ngày theo tụi bạn vào khu nhà nước dỡ bỏ các nhà xây trái phép, đi đập bê tông để lấy sắt bán bữa nào hên thì được dây đồng bán.
TB mỗi ngày mình ăn 1 bữa cơm trưa, tiết kiệm ít tiền để phụ ngoại tiền học phí.
Sách thì mình xin chị hàng xóm sách cũ, tập thì ráng lãnh thưởng.
Mình nhớ suốt 4 năm cấp 2 mình ko biết tới quần áo mới, đón tết hay lễ lộc gì cả, học xong thì nằm ngủ, lâu lâu mượn truyện của bạn đọc.
Lên Cao Đẳng thì mình tự đi làm thêm kiếm tiền trang trải việc học, ăn uống được.
Lúc này thì ba mẹ về lại nhà ngoại nhận mình và ở chung, nhưng đối xử ko khá hơn được, mình nhờ ba tập cho chạy xe thì ba lấy phí 200k 1 lần năm 2008. Tập được vài lần thì mình nhờ tụi bạn tự tập cho mình.
Rồi cũng đến lúc mình ra trường đi làm, tháng đầu bao ngoại ăn, cho ngoại 1 ít để cafe ngoại ko lấy, nói tháng thứ 2 rồi cho, để tiền mà ăn uống đi lại. Tháng thứ 2 thì ngoại mất ngày 3 ngày 5 là lãnh lương.
Ba mẹ chỉ gọi hay tìm mình khi có chuyện xảy ra như trả nợ, hay bệnh lo giùm viện phí...nói chung là tiền.
Mình cũng ko có tình cảm gì với họ hàng xung quanh và ba mẹ cả như bị lạnh cảm.
Khi họ bệnh thì cũng đến đưa tiền rồi đi, hay trả nợ giùm họ. Tết đưa họ ít tiền rồi thôi ko nói ch gì cả.
Mình nhập viện hay cấp cứu báo vài lần ko ai vào cả nên sau này tự thân.
Buồn nhất là dịch covid lần rồi mình bị dương tính khi chưa tiêm mũi nào, mình gửi họ ít tiền phòng giãn cách ko có xài.
Khi cách ly trong bv dã chiến về phát hiện họ thừa lúc đó vào nhà cại tủ lấy sổ đỏ của mình đi, nói sợ mình có gì nên giữ giùm, mình phải hâm báo công an sau đó mới trả lại.
Mình hiện tại ở riêng nên thoải mái ko chung đụng gì, chỉ hơi khó nếu lấy vợ thì ba mẹ, họ hàng nên như nào. Mình 1 lần bị nhà gái rút khi biết hoàn cảnh rồi.
Mình hậu covid cũng bị stress, rồi công việc áp lực, rồi cô đơn, mỗi ngày chỉ lên voz chơi, mình ko chơi facebook hay tiktok gì cả.
Cũng bị rụng tóc như bạn thêm khyến mãi vẩy nến nữa. Dùng thuốc thường xuyên thì ko sao.
1 vài tâm sự để bạn có thêm góc nhìn.