Hoang.Thien.Anh..
Senior Member
Post qua đâu đâyAnh cứ post lá số và câu hỏi, còn xem hoa mỹ thì donate![]()
![nosebleed :nosebleed: :nosebleed:](https://data.voz.vn/styles/next/xenforo/smilies/popopo/nosebleed.png?v=01)
Post qua đâu đâyAnh cứ post lá số và câu hỏi, còn xem hoa mỹ thì donate![]()
Ở đây luôn cũng ko saoPost qua đâu đây![]()
Check tin nhắn ạỞ đây luôn cũng ko sao
Chính xác thì gia đình ko có điều kiện nuôi con bằng cách hạ lòng tự trọng của nó xuống (m ko biết nhục à/ m ko có ý thức/ có ăn là tốt rồi/ tao cho m ăn học thì m phải/ loại m chó lấy vv), nên đứa trẻ lớn lên thì dù có thông minh và chăm chỉ đến mức nào cũng sẽ mang tâm lí nhược tiểu.Cái mà gia đình có điều kiện để lại cho con cái ko chỉ là tiền mà còn nhiều thứ khác mà nó chỉ cần nổ lực nhỏ thì cả đời thằng ko có nền tảng cũng ko theo kịp.
Có nền tảng có thể chọn làm theo sở thích, độ tự tin trong mọi việc và đặc biệt là các mối quan hệ. Cơ bản quen biết tay to mặt bự thì có thể biết được sắp tới kiếm tiền dựa vào cái gì, giàu càng thêm giàu.
Còn thằng ko có điều kiện, cả đời nó mang mặc cảm và tự ti vì là con nhà nghèo, làm gì cũng sợ thất bại, độ tự tin ko có, ra đời là phải gồng gánh tự bản thân nó và đôi khi là cả gia đình, quan hệ toàn những con người vớ vẩn cùng tâng lớp thấp và ko thấy được cơ hội để đi lên.
Tôi thuộc thành phần thứ 2, tuy được ăn học đầy đủ, công việc IT cũng tạm ổn và người ngoài cho là lương cao sống sướng nhưng đang gồng gánh ông bà già, ko dám vợ con, độ tự ti level max. Vẫn đang cố gắng tìm con đường thoát khỏi đáy xã hội nhưng có vẻ nohope.
Thật, ra quyết định gì cũng tính trước tính sau được mất nhức đầu vl cơ mà t thấy mất thời gian là thiệt hại to lớn nhất, bọn giàu cũng k đỡ dcCó nha, gia đình có điều kiện hậu thuẫn + combo tài giỏi nữa là bá đạo luôn. Cod làm ăn kinh danh gì cũng ko sợ, lỗ quá thì lấy tiền nhà đắp vô.
Còn làm công ăn luong như mình muốn làm gì cũng phải tính trước tính sau, 6 phần ăn 4 phần thua mới dám làm
Bác này nói chính xác nè. Đặc biệt là các gia đình thuộc khu lao động, môi trường thì bẩn, ko gian sống chật hẹp, hàng xóm láng giềng đầy tệ nạn, gen nội ngoại đều chứa tự kỉ, tăng động, trầm cảm, tiểu đường, K, mà cuộc sống ko có gì hơn ngoài ăn và đẻ. Đẻ như niềm đam mê. Gọi con cái là “lộc trời cho” rồi suốt ngày lôi lộc ra đánh hơn đánh quân thù.Nền tảng tốt - tầm trung - bình dân tượng trưng cho năng lực của gia đình: bao gồm tầm nhìn, kinh tế, quan hệ, tinh thần và sức khoẻ.
* Bình dân trước nhé: mẫu giáo chọn trường nào cho con cũng dc, ba mẹ làm công nhân làm tối 8-9h mới đón, con không được ăn uống đầy đủ, mua đồ chơi quần áo loại rẻ, không được đi đây đó (biển, núi,..), câu cửa miệng của ba mẹ mỗi khi con vòi vĩnh gì đó: " nhà mình nghèo không có tiền con".
Tới đây là thấy cuộc đời rẽ sang hướng khác rồi.
- Vào cấp 1 cũng là lúc phân hoá giàu - nghèo: chật vật mưu sinh nên các khoản bồi dưỡng cô giáo gần như không có, học phụ đạo cơ bản, ngoài ra không trang bị kĩ năng mềm gì. Dẫn tới việc con phát triển bình thường, tâm lý rụt rè, thiếu tự tin. Tụi nhỏ chia phe nhau chơi: giỏi - giỏi, giỏi - giàu, vừa giàu vừa giỏi, còn lại là nghèo. Mà nghèo với nghèo chơi với nhau ngoài tình nghĩa ra thì không được cái gì.
- Lên cấp 2: con vẫn bị tư duy nghèo, giờ thêm hèn nữa. Với con trai không có tiền sắm sửa, ăn uống cơ bản nên ngoại hình đụt, xấu. Con gái tệ hơn là bị đám bạn cách ly + tâm lý bất mãn đua đòi nảy sinh. Thường thì ba mẹ nền tảng bình dân tầm nhìn họ hạn hẹp, nên việc dạy con và tạo môi trường sống cho con cũng vậy. Việc họ truyền tư tưởng nghèo cho con mình ảnh hưởng rất lớn như: tụi giàu nó phách thấy ghét, giàu xấu tính, keo kiệt. Người nghèo họ mới tình cảm cởi mở.
- Người nghèo đi với nghèo, cái họ cho nhau là tình cảm tình nghĩa chứ không phát triển bản thân. Làm từ sáng tới tối lo cơm áo gạo tiền, còn tâm trí đâu mà đầu tư cho tương lai? Và họ có 1 khuyết điểm lớn là luôn đố kị/ghét giàu, gần như trong mắt họ giàu luôn xấu.
- Tầm trung - tâm trung: cuộc sống cơ bản đầy đủ + tiện ích giải trí, đầu óc thoải mái nên suy nghĩ nhiều hướng đầu tư, phát triển. Quan hệ giữa họ là lợi ích và họ cũng không muốn giao du với người nghèo.
- Nền tảng tốt thì xin lỗi fen, mình không may mắn được tiếp xúc với họ. Cái trên mình kể ra góc nhìn từ tầng lớp bình dân - nghèo, ba mẹ mình sinh ra chỉ mong học hết 12, vào khu công nghiệp gần nhà xin làm công nhân đến hết đời.
Bọn nghèo chính ra thấy một số đứa khoái thể hiện, bản thân chúng nó nghèo nhưng cũng khinh ng khác kémquá quan trọng! bọn nghèo vượt khó thì ít mà đã nghèo còn bố láo mất dậy thì quá đông
via theNEXTvoz for iPhone