Nếu không lập gia đình về già sẽ thế nào?

Combat lan man quá, ông thớt hỏi là già độc thân sẽ thế nào chứ không phải sống kiểu gì sẽ hạnh phúc hơn. :surrender:
Tôi nghĩ nên chia làm 2 nhóm:
  • Độc thân thụ động: kiểu như đụt trĩ không thể kiếm bạn đời/ bạn đời mất sớm/ chia tay/ không con cái/... Kiểu này thì tất nhiên là bất hạnh tột cùng vì phải sống cuộc sống mình không mong muốn. :sad:
  • Độc thân chủ động: kiểu này thì "tự làm tự chịu". Hạnh phúc hay không chỉ mình họ biết, mình họ cảm nhận. Tuy nhiên, họ có đôi chục năm để suy ngẫm về quyết định của mình và có thể quay xe tìm bạn đời bất kỳ lúc nào. Tới già mà vẫn tự tin lẻ bóng thì đó là quyết định đã được cân nhắc thiệt hơn rất kỹ rồi. :byebye:
 
Cái này là quan điêm của anh thôi, anh đã thấy người ta chăm người nhà như thế nào chưa mà bỉ bôi, cần đéo gì thách, xã hội ngta đầy người chăm ba chăm mẹ bỏ làm cả 2,3 năm trời, việc quá bình thường luôn. Bất hạnh nên muốn người khác giống mình à.
Còn việc thuê người chăm đơn giản là ngta đi làm kinh tế để lo cho người bệnh ban ngày cần người chăm, chiều tối thì vẫn về chăm nom như bình thường thôi. Còn mà ở thân một mình nửa đêm trúng gió méo mồm có ai ở đó cho anh kêu hay đột quỵ rồi có tiền đó rồi làm sao mà thuê y tá đây.
Độc thân đồng nghĩa với sự cô đơn vậy thôi
Tùy gia đình nữa anh, thời bây giờ giới trẻ nó kết hôn muộn, sinh đẻ muộn thì mình đã già. Nhà t ngày xưa sống theo đại gia đình già trẻ lớn bé, vui thì có vui nhưng cũng hãi hùng. Bà t bị tâm thần nên lúc nào cũng tự chạy lung tung, hò hét nửa đêm, không ai trông là mất tích luôn, thuê người trông nom thì người làm người bỏ, bố mẹ cô dì chú bác t thì ai cũng cơm áo gạo tiền, con cháu trong nhà bé tí. Lúc bà t hò hét là cả nhà bật tỉnh hết, trẻ con bé nó bị tỉnh cũng bật dậy khóc gào theo. Nhớ lại khoảnh khắc đấy t bị sợ sống chung 1 gia đình lớn, hay bị giật mình, nhạy cảm tiếng ồn. À mà t vẫn muốn lập gia đình, ko phải phe độc thân nhưng xác định là sống kiểu gia đình hạt nhân thôi
 
Cái này là quan điêm của anh thôi, anh đã thấy người ta chăm người nhà như thế nào chưa mà bỉ bôi, cần đéo gì thách, xã hội ngta đầy người chăm ba chăm mẹ bỏ làm cả 2,3 năm trời, việc quá bình thường luôn. Bất hạnh nên muốn người khác giống mình à.
Còn việc thuê người chăm đơn giản là ngta đi làm kinh tế để lo cho người bệnh ban ngày cần người chăm, chiều tối thì vẫn về chăm nom như bình thường thôi. Còn mà ở thân một mình nửa đêm trúng gió méo mồm có ai ở đó cho anh kêu hay đột quỵ rồi có tiền đó rồi làm sao mà thuê y tá đây.
Độc thân đồng nghĩa với sự cô đơn vậy thôi
Đúng là quan điểm của tôi. "Nấu cháo, bón ăn, lau mình, dọn bô" <-- thím đã tự mình chứng kiến có ai chăm bố mẹ dài lâu như vầy ko? Cái này tôi hỏi thật, vì tôi ko thấy. Và nếu thím chứng kiến thật, hoặc chính bản thân thím là người có hoàn cảnh như vậy thì tôi xin lỗi thím vì quan điểm cá nhân tôi ko áp dụng cho TH thím nhé. Mấy pa, mấy má team gđ bỉ bôi trc nên tôi bỉ bôi lại thôi. Vậy nhé
ep2iGkn.gif

Thuê người thì tôi nói thẳng, team nào cũng cần thuê nếu đk kt cho phép. Chỉ có điều team gđ đẩy nó lên tầm cao mới: thuê người chăm + có thăm hỏi. Sự việc cũng chẳng có j nếu team gđ chẳng bảo người chăm mà team ko gđ thuê là ko tận tâm này nọ. Ơ hay ... tận lực trong khả năng mình thôi, cào cho bằng ah? ko bằng đc thì team gđ lấy điều đó để tự hào, tỏ vẻ thượng đẳng ah? Nói chung khi lâm vào cảnh đc bón ăn, lau mình, đi bô thì tôi chả thấy chênh lệch j nhiều giữa 2 team, đều là khổ. Chỉ có kt vững thì bớt chút ít khổ thôi
JOmtNyo.gif

Trúng gió, đột quỵ thì ai cũng như ai thôi. Nói như thím thì thiếu j TH vợ/chồng ngủ kế bên mà còn chẳng phát hiện người kia méo mồm giữa khuya. Ko so đc j khác ah?
Go7TQhq.gif

Độc thân có thể đồng nghĩa với cô đơn.
Và có gđ cũng có thể cô đơn trong chính căn nhà của mình, và 1 khi đã úp bô nợ đời thì x2, x3 lần team ko gđ nhá
vz3E3Zb.gif
 
Mấy pa, mấy má đã lập gđ và có con cho hỏi 1 chút nha: Sao cứ xoáy vô chuyện về già bệnh tật, con cháu chăm lo thế?
3Iy8P2x.gif

Về già bệnh tật ốm đau này nọ là chuyện ko ai mong muốn, cả độc thân và gđ.
Lâu ngày trc giường bệnh là ko có hiếu tử nhé!
Z6sd1Iu.gif

Nằm viện ít ngày thì ko nói làm j, chứ nằm dài lâu hay thậm chí chuyển về nhà để chăm, nào là nấu cháo, bón ăn, lau mình, dọn bô ... thì toy thách kẹo mấy pa, mấy má chả mà chạy vội đi mướn ô-sin nhá
vx9rPv2.gif

Còn ko có đk mướn ô-sin mà tự chăm sóc thì ... ahihi ... lúc đó chả biết con cháu mấy pa, mấy má có cảm thấy bị úp bô nợ đời ko há há
Cảm giác mình trở thành gánh nặng cho con cháu là mang đến sự ưu việt so với đám ko lập gđ và có con ah? Chỉ đc vậy thôi ah?
A3TDHAP.gif
Phải nói là hãi hùng, thực sự luôn. Gia đình t sống mấy đời chung một mái nhà, bảo vui ko thì ko phủ nhận nhưng mà bảo môi trường sống lành mạnh thì ko luôn. Vì bà t hồi đấy bị tâm thần, cứ chạy lung tung, gào thét, sểnh ra 1 cái là mất tích, phá tung đồ đạc. Nhà t hồi đó còn có 3 đứa trẻ dưới 5 tuổi (trong đó 1 đứa sơ sinh), giờ hỏi mấy ông voz nuôi 1 đứa trẻ bé tí đã stress lên stress xuống, lập topic kêu gào rồi thì tưởng tượng cái nhà t hồi đó nó kinh khủng ra sao. Nhà t ko khá giả gì, nhưng mà ko ai kham nổi nên thuê người chăm đám trẻ con, trông bà t (nhà t hồi đó tận 3 giúp việc) mà đc 3 tháng họ đòi bỏ hết vì quá sợ. Bà t phải trông 24/7, bme t phải cày tiền liên tục ko thì ko gánh nổi, chính vì thế cũng ko ai ở nhà thường xuyên, phó mặc cho giúp việc (cứ tính xông xênh 1 giúp việc ~10tr - 15tr). Nửa đêm bà tôi bật dậy gào thét, trẻ con trong nhà cũng bật dậy khóc theo mà mãi mới dỗ đc nó ngủ. T hồi đó đi học, mà học cũng chả vào nổi, cả nhà ai cũng như xác sống. T chỉ thích ra ngoài bỏ cả ngày ở quán net, chả muốn về. Nhà cửa lúc nào cũng bề bộn bẩn thỉu
 
về già thì giống nhau hết thôi, ốm đau bệnh tật thì đều thuê người hết, con cái nó cũng có cs riêng chứ ko thể bỏ học bỏ làm mà theo mình đc
 
Mấy ca xung quanh mình thì đa số sẽ dựa vào các cháu, họ cũng đc bố mẹ chia cho 1 phần đất nên coi như lấy đó làm đặt cọc, cháu nó trách nhiệm chăm nom thì sau chết cho nó đất
 
Mà em hỏi thật giả sử lập gia đình có con cháu thì lúc mình chết, vợ và con cháu của mình có chung vô hòm rồi chết chung với mình được không?
Cái này em hỏi thật, cơ bản con người cô đơn từ lúc sinh ra và khi chết đi cũng cô đơn 1 mình, có ai thấy trường hợp nào mà vợ con thương mình đến nổi mà chung vô hòm chết chung với mình không hay khi mình chết đi vợ con cháu cũng buồn vài ngày vài tháng rồi lại tiếp tục sống cuộc sống của riêng họ, dần dần qua vài thế hệ họ lại quên mình như chưa từng tồn tại trên trần gian, cảm giác mình chỉ là hạt cát giữa vũ trụ bao la này.
1712652508320.png
 
Mà em hỏi thật giả sử lập gia đình có con cháu thì lúc mình chết, vợ và con cháu của mình có chung vô hòm rồi chết chung với mình được không?
Cái này em hỏi thật, cơ bản con người cô đơn từ lúc sinh ra và khi chết đi cũng cô đơn 1 mình, có ai thấy trường hợp nào mà vợ con thương mình đến nổi mà chung vô hòm chết chung với mình không hay khi mình chết đi vợ con cháu cũng buồn vài ngày vài tháng rồi lại tiếp tục sống cuộc sống của riêng họ, dần dần qua vài thế hệ họ lại quên mình như chưa từng tồn tại trên trần gian, cảm giác mình chỉ là hạt cát giữa vũ trụ bao la này.
View attachment 2431343
có ngày xưa vua chết thì đi theo vua luôn
XE8gxo0.png
 
Tôi không hiểu các ông các bà thích độc thân, đến 50 tuổi chưa có con cái thì sẽ sống vì cái gì khi nhu cầu giảm, tài chính tạm vững, sức khoẻ dần xuống và bạn bè người thân già yếu còn ai để nương tựa. Trại dưỡng lão nếu khoẻ hiện khoảng 15tr/tháng hơn lương hưu Đại tá, nếu có chút bệnh hoặc thêm dịch vụ phải gấp đôi số đó, tồn tại vài tháng không có người thân đến thăm khác gì đi too.
 
Mà em hỏi thật giả sử lập gia đình có con cháu thì lúc mình chết, vợ và con cháu của mình có chung vô hòm rồi chết chung với mình được không?
Cái này em hỏi thật, cơ bản con người cô đơn từ lúc sinh ra và khi chết đi cũng cô đơn 1 mình, có ai thấy trường hợp nào mà vợ con thương mình đến nổi mà chung vô hòm chết chung với mình không hay khi mình chết đi vợ con cháu cũng buồn vài ngày vài tháng rồi lại tiếp tục sống cuộc sống của riêng họ, dần dần qua vài thế hệ họ lại quên mình như chưa từng tồn tại trên trần gian, cảm giác mình chỉ là hạt cát giữa vũ trụ bao la này.
View attachment 2431343
Khả năng cao bạn và chủ thớt là người hướng nội xã hội, có 4 kiểu hướng nội: hướng nội xã hội, hướng nội suy nghĩ, hướng nội lo lắng và hướng nội kiềm chế. Tùy thuộc vào bạn thuộc loại nào, điều đó sẽ nói lên rất nhiều điều về con người bạn, tính cách của bạn và cách bạn nhìn nhận về cuộc sống gia đình, mối quan hệ huyết thống và xã hội. Điểm chung là khó kết nối với người khác, khó đón nhận và cho đi tình cảm yêu thương với loài người. Người hướng nội xã hội vừa là người hướng ngoại nhất, vừa là người kín đáo nhất trong 4 kiểu hướng nội, không cảm thấy ngại ngùng hay lo lắng về môi trường xã hội, mà thậm chí có phần thích thú với việc tương tác, giao tiếp. Tuy nhiên, chính họ sẽ cảm thấy kiệt quệ về mặt cảm xúc và tinh thần nếu ở ngoài quá lâu và bắt đầu có ý nghĩ từ chối các mối quan hệ, kể cả huyết thống.
 
Cho tôi xin phép phỏng vấn mấy bạn nhé.
Nói trước là tôi không phải team độc thân hay team gia đình. Tôi không bias. Tôi chỉ tò mò thôi.

Trong 2 người nếu một người bệnh thì người còn lại chăm.
Nhưng nếu cả 2 đều bị bệnh?
Ốm đau vài ngày thì con cháu tới chăm vài bữa được.
Nhưng bệnh nặng, mạn tính thì sao?

Bạn thuộc team "tự lo": có bảo hiểm hoặc tự bỏ tiền ra thuê người chăm?
Hay team "con cháu": nhờ con cháu chăm sóc hoặc con cháu thuê người chăm?
T cũng thắc mắc như thím, lướt tóctóc có 1 gia đình ai cũng bị ung thư, vậy ai sẽ chăm sóc cho ai, mà bệnh ung thư này điều trị dai dẳng ngày này qua ngày khác thì cho dù con cháu đông cỡ nào cũng éo vui nổi. Cuộc sống gia đình chỉ vui khi trong nhà ai cũng khoẻ mạnh, chứ có 1-2 người bị ung thư hoặc trường hợp xấu cả nhà bị ung thư thì thử xem còn vui nổi không, khi mỗi người mở mắt ra phải suy nghĩ kiếm tiền chữa bệnh thôi cũng mệt.
 
Tôi không hiểu các ông các bà thích độc thân, đến 50 tuổi chưa có con cái thì sẽ sống vì cái gì khi nhu cầu giảm, tài chính tạm vững, sức khoẻ dần xuống và bạn bè người thân già yếu còn ai để nương tựa. Trại dưỡng lão nếu khoẻ hiện khoảng 15tr/tháng hơn lương hưu Đại tá, nếu có chút bệnh hoặc thêm dịch vụ phải gấp đôi số đó, tồn tại vài tháng không có người thân đến thăm khác gì đi too.
Họ sống vì bản thân họ, nhân sinh quan của họ nó như vậy đó. Thím ko hiểu người ta, khi người ta giải thích thì thím cho là cách sống của người ta tẻ nhạt, vô vị, sống ko mục đích. Rồi thím lấy cái suy nghĩ của thím và áp vô họ, kêu họ sao ko giống như thím, tự cho mình ưu việt, thượng đẳng hơn
AQOghEQ.gif

Thời bây giờ, tuổi thọ trung bình cao hơn xưa nhiều, ko nhậu nhẹt ăn chơi thì đa phần 50, 60 vẫn còn sức lđ và hưởng thụ.
Cứ nhìn sang Nhật, Hàn, Trung, kết quả hiện ra ngay trc mắt. Con cái 18-20t đã bỏ nhà lên phố. Tụi nó có gđ riêng là ở riêng ngay.
Mà thôi, nói nhiều cũng chả làm j. Mindset vậy rồi.
Zombie văn phòng, zombie gia đình, zombie con cái.
Nhiều khi tự nghĩ: người ta cười tôi vì tôi "khác biệt" (độc thân, ko con cái), tôi cười họ vì họ là lũ zombie
93M7RNi.gif
 
Các anh bảo độc thân vui vẻ thì vào bệnh viện mấy khoa chăm sóc người già là rõ nhất, từ thằng ít tiền đến nhiều tiền đều mong muốn chung là có người nhà chăm sóc chứ ko muốn thuê người giúp việc đâu, kể cả bệnh viện tư y tá trực 24/24 nhưng lúc nào cũng muốn có 1 người nhà ở cạnh bên.
Nói chung lập gia đình vào sẽ tốt hơn là về già cô độc
 
cùng hệ quý chiếu cả 2 đều giàu và nằm phòng hồi sức cấp cứu
1 ông qua cơn nguy kịch mở mắt ra ko ai thân thích đứng kế bên có vui hơn ông có người thân đứng kế bên ko?
 
Mấy pa, mấy má đã lập gđ và có con cho hỏi 1 chút nha: Sao cứ xoáy vô chuyện về già bệnh tật, con cháu chăm lo thế?
3Iy8P2x.gif

Về già bệnh tật ốm đau này nọ là chuyện ko ai mong muốn, cả độc thân và gđ.
Lâu ngày trc giường bệnh là ko có hiếu tử nhé!
Z6sd1Iu.gif

Nằm viện ít ngày thì ko nói làm j, chứ nằm dài lâu hay thậm chí chuyển về nhà để chăm, nào là nấu cháo, bón ăn, lau mình, dọn bô ... thì toy thách kẹo mấy pa, mấy má chả mà chạy vội đi mướn ô-sin nhá
vx9rPv2.gif

Còn ko có đk mướn ô-sin mà tự chăm sóc thì ... ahihi ... lúc đó chả biết con cháu mấy pa, mấy má có cảm thấy bị úp bô nợ đời ko há há
Cảm giác mình trở thành gánh nặng cho con cháu là mang đến sự ưu việt so với đám ko lập gđ và có con ah? Chỉ đc vậy thôi ah?
A3TDHAP.gif

vụ bệnh tật là cái ví dụ dễ đồng cảm nhất thôi, còn về chuyện niềm vui tuổi già, chăm lo con cháu, nhìn thế hệ sau của mình hạnh phúc sung túc thì có nói thì mấy fen trẻ tuổi cũng đâu có hiểu

với có con cháu mà fen sợ tụi nó bỏ thì ko có con cháu thì còn tội cỡ nào, mà mướn osin chăm người già có gì sai ah? vd là bà cụ bị bệnh mà chỉ có con trai thì làm sao hỗ trợ tắm rửa thay đồ?? , với tay nghề của ng ta quen rồi nhiều khi còn khéo hơn mình
 
Back
Top