Những điều các thím tiếc nuối/ hối hận/ cảm thấy có lỗi về những mqh tình cảm mình từng có?

hồi đi học thích e bí thư
mình nát vcl mà e vẫn kéo mình lên, cho mình cơ hội cho đến khi tôi làm tổn thương e nó
Giờ đây ko còn những rung động ngày nào, không còn những lúc thơ thẩn ngu ngơ khi nghĩ về e
đói gái quá thì lại rau với cỏ chứ chả còn mối quan hệ nào lâu dài nữa
cái giá của việc trưởng thành:(

Gửi từ BIỂN CẢ bằng vozFApp
 
Chắc hối hận về 1 người nhất :LOL:)
Làm cho ng ta liên tiếp tổn thương mà h vẫn bên cạnh nhau :))
Chả hiểu, nghĩ vẫn thấy mình quá đáng thật sự vs ng ta
 
sau này trong cuộc đời, tôi gặp nhiều người con gái, khi ôm trong lòng họ thường hỏi tôi : anh sẽ ko quên em chứ ?
nhưng người duy nhất tôi ko thể quên được lại chưa bao giờ hỏi tôi câu đó =((
có phải đó là cô bạn trong chữ ký không thím :big_smile:
 
Nhiều năm trước, khi chuyển về làm cho công ty mới (hiện là công ty bây h luôn), mình có gặp Em ở quán cafe, và mình đã bị thu hút bởi cô bé phục vụ đó. Thế là mình nhờ người quen để tìm FB em. Có FB rồi, vậy nhưng mình lại k có dũng khí để gửi lời mời kết bạn đến Em, khi thấy Em có đến vài nghìn người theo dõi. Và đến bây h mình cũng vẫn chưa kết bạn FB với Em.

Cũng từ khi biết Em mình thường xuyên đến quán cf ngồi, chọn 1 góc quen thuộc chỉ để ngắm Em thôi, đôi khi cũng chỉ chào hỏi vài ba câu. Lần đầu tiên mình thấy mình thiếu tự tin trước 1 cô gái đến vậy.

Rồi mình có được số điện thoại Em, mình chủ động kết bạn zalo, Em nhận lời. Mình yêu cầu theo dõi Istagram, Em đồng ý. Rồi Em cũng yêu cầu theo dõi instagram của mình, tất nhiên là mình cũng đồng ý rồi. (Cả Em và mình đều để instagram ở chế độ riêng tư, nên phải đồng ý mới theo dõi đc).

Rồi 1 tg sau Em cũng nghỉ làm ở quán cf, mình chỉ còn biết ngắm ảnh em trên các tài khoản MXH thôi. Đôi khi cũng có tương tác với nhau, thả tim zalo, bình luận vài điều gì đó hay ho, rồi cũng có nhắn tin nc với nhau vài câu, những câu chuyện ngắn thôi. Chỉ vậy, không hơn không kém.

Rồi đến 1 ngày mình nhận ra các tài khoản MXH của em không còn đăng bài nữa, zalo thì để ngày ol cuối cùng, hình như mình nhớ k nhầm là ngày 18/12. Nói chung lúc này mình suy diễn, nghĩ nhiều thứ lắm. Mãi đến 5 tháng sau cái ngày 18/12 đó, mình mới dũng cảm ib cho bạn thân của Em để hỏi, thì nhận được câu trả lời nguyên văn: "Dạ T bị tai nạn mất rồi a". Lúc này tự nhiên mình bị sốc á, tuy là suy diễn nhiều thứ, nhưng mình chưa từng nghĩ đến cái viễn cảnh là Em mất.

Sau ngày đó tâm trạng mình chùng xuống, k tập trung được nhiều, nói chung là có phần chán chường... nên mình xin nghỉ phép rồi đi đâu đó 1 tg.

Câu chuyện cũ, chỉ là tình yêu đơn phương thôi. Tình cảm mà mãi mãi mình không thể có cơ hội được bày tỏ. H tiện có thớt nên muốn giãi bày.
nói không phải trách thím chứ... nếu thím tỏ tình, may mắn ẻm đồng ý có khi cuộc sống của ẻm đã rẻ qua một hướng khác và vẫn còn trên đời này... :too_sad:
 
Tôi quen 3 người, 2 đứa đầu tiên như cc, đến người thứ 3 thì tôi đóng vai thằng tồi làm tổn thương người ta. :too_sad: Đến giờ vẫn giận bản thân mình.
 
có 2 mqh cũng không phải là tiếc nuối mà chỉ là nhớ hoài mỗi khi nhắc đến cái gì na ná giống thế:
  • ẻm nhỏ hơn 1 tuổi, gia đình trâm anh thế phiệt của xứ đất mũi, quen nhau vì ẻm là học trò của mẹ mình, 2 anh em khá thân từ nhỏ đến tận cấp 2 vẫn thế. có thứ tình cảm trong veo gì đó của cả 2, cảm giác nhỏ chờ mình tỏ tình nhưng rồi vì mặc cảm gia cảnh thua thiệt thế là cứ lưng lửng như thế lên cấp 3, rồi nhỏ đi du học, thời đó ít phương tiện liên lạc như bi giờ, cứ thế dần vơi đi hẳn, sau này có vô tình add được facebook nhau, nt qua loa vài câu thì cảm giác xa lạ và mình cũng không muốn làm phiền, thế là im lặng luôn từ đó. giờ thì ẻm có chồng con đều huể rồi, đại gia nha trang, môn đăng hộ đối. cũng vui cho ẻm :smile:
  • lên đại học mình làm gia sư, dạy toán con bé lớp 9, 2 đứa cũng cũng tình cảm thầy trò, nhỏ hay kể thằng này thằng kia trong lớp thích nó thế nào mà nó không chịu. có lần bạo dạn nó hỏi thầy thích em không, mình ngại nên chả trả lời. nó buồn luôn từ đó không thèm cười giỡn với mình nữa. hết lớp 9 nó lại cũng đi du học, mà không phải du học bình thường, đi định cư luôn. lúc đó 2k9 2k10 còn yahoo nên cũng hay chat, webcam, điện thoại quốc tế để giữ được liên lạc với nhau, lúc này thì nó bắt gọi nó là em, kêu mình là anh. trái múi giờ nên tần suất gọi nhau cũng ít dần đi. qua 1 năm sau nó về chơi, người đầu tiên nó gặp là mình, cũng bắt đầu thấy khoảng cách vô hình gì đó giữa cả 2 dù mình với nó đều cố gắng trò chuyện cùng nhau. 1 tháng sau nhỏ về lại TX, tần suất trò chuyện cùng nhau ít hẳn. nhớ hoài cuộc gọi quốc tế cuối cùng của nhỏ gọi cho mình, lúc đó mình đang làm shipper ở Lotteria, tầm 9h đêm, trò chuyện với nhau nhắc lại đủ thứ từ thời còn dạy nó. xong nó hỏi mình một câu: anh sẽ nhớ em nhiều không? mình trả lời có. xong nó cưới khúc khích chúc mình ngủ ngon, nó đi học đây. và đó là cuộc gọi cuối cùng đến tận bi giờ sau hơn 10 năm. mấy lần mình đổi facebook, cũng mất liên lạc nhưng vẫn cố search thử xem cs nhỏ thế nào, lần gần nhất là 3 năm trước vào thấy ẻm up ảnh cưới, cười xinh như hoa :smile:
nhẹ nhàng mà đầy tiếc nuối :smile:
 
Back
Top