thảo luận Sách Tập đọc lớp 1 năm 1985

Những vần thơ mang theo cả bầu trời cảm xúc
Page_69.jpg
 
Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm mênh mang của buổi tựu trường. Tôi không thể nào quên được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng :cry: =(( :cry: =((
Đọc bài này lại ám ảnh. Vì bài này đc dạy lúc mới vào đầu năm học, mà mình lại éo thích đi học, nên có cảm giác ghét những gì liên quan đến nó. Chưa kể gặp bà cô khó tính, mình lại ghét môn văn.
 
- Vào trang thuongmaitruongxua.vn mà đọc kìa thím
Tôi download hết cả bộ từ lớp 1 tới lớp 5 rồi đó, mà còn thiếu nhiều í
Giờ vẫn còn thuộc bài tập đọc tập 2 lớp 3, bài này lúc vừa ra tết đi học lại là học, cô giáo yêu cầu học thuộc lòng bài này, cô kiểm tra tập đọc thuộc lòng, rồi làm bài viết chính tả, lúc đó ngoài trời mưa phùn lạnh, bên lớp ngoài cửa sổ thì cây dại rồi cây bàng đơm lộc biếc. Khung cảnh nên thơ dã man. Đến giờ tôi vẫn còn nhớ sau hơn 20 năm:

"Thế là mùa xuân mong ước đã đến. Đầu tiên , từ trong vườn, mùi hoa hồng, hoa huệ sực nức. Trong không khí không còn ngửi thấy hơi nước lạnh lẽo mà bây giờ đây hương thơm và ánh sáng mặt trời . Cây hồng bì đã cởi bỏ hết những cái áo lá già đến thủi . Các cành cây đều lấm tấm màu xanh . Những cành xoan khẳng khiu đương trổ lá lại sắp buông tỏa ra những tán hoa sang sáng , tim tím . Ngoài kia , hàng dâm bụt cũng sắp có nụ"
Bài văn viết hay quá, ngôn ngữ trong sáng, dễ hiểu, dễ nhớ
 
may vẫn đc học bộ này, hôm trc còn có thằng 92 vào khen bộ sách của nó hay, cân mọi bài toán đố chuyển từ lớp 5 xuống =]]]
 
sách ngày xưa hay thật, đọc lại mà tưởng tượng ra được khung cảnh ngày xưa ấy, đúng là tuổi thơ là khoảng thời gian đẹp nhất mà =((
 
Tui lứa 91, cấp 1 vẫn theo sách cũ, qua tới lớp 6 mới học sách cải cách. Mà cấp 1 đi học nghỉ 1 tuần 2 ngày vào thứ 5 và chủ nhật, mà học cũng có 1 buổi, học sáng, siêng chút là học xong trên trường thì bài tập về nhà các kiểu cũng xong luôn, về nhà toàn chơi, đi rừng, câu cá, cưỡi trâu, thả diều, bắn bi, nhảy dây, bắt dế, tắm suối, mỗi mùa thì vào rừng hái quả rừng khi thì táo rừng, khi thì cò ke, gùi, thanh trà, dâu rừng, sim, trâm,... Có lâu lâu có mấy bài học thuộc lòng thì còn ở nhà lẩm nhẩm, luyện đọc thì cứ đôremon mà tán(cô đi SG về cho 6 cuốn từ hồi mẫu giáo mà đọc đi đọc lại không chán, giữ như báu vật). Nhìn bọn trẻ bây giờ tự dưng thấy tuổi thơ của mình thật hạnh phúc. 😔😔😔
 
bạn nói đúng rồi bộ này chỉ 90 mới học sang lứa 91 cải cách quyển sách to hơn nhiều. Mình 90 hàng xóm có đứa 91 nên nhớ rõ.
lứa 96 trở đi mới học bộ mới. Lứa 95 vẫn học sách cũ.
Lứa 91 học sách cải cách từ lớp 6.
 
Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm mênh mang của buổi tựu trường. Tôi không thể nào quên được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng :cry: =(( :cry: =((
Bài này đúng là kinh điển, thêm 100 năm nữa nó vẫn là thứ sách giáo khoa được dạy trong trường
 
Bài thơ ngày bé này đến nay mình vẫn thuộc, hay không thể tưởng =(( . Cũng thơ tự do đây
images

Dừa ơi
Lê Anh Xuân

Tôi lớn lên đã thấy dừa trước ngõ
Dừa ru tôi giấc ngủ tuổi thơ
Cứ mỗi chiều nghe dừa reo trước gió
Tôi hỏi nội tôi: “Dừa có tự bao giờ?”
Nội nói: “Lúc nội còn con gái
Đã thấy bóng dừa mát rượi trước sân
Đất này xưa đầm lầy chua mặn
Đời đói nghèo cay đắng quanh năm”

Hôm nay tôi trở về quê cũ
Hai mươi năm biết mấy nắng mưa
Nội đã khuất rồi xanh rì đám cỏ
Trên thân dừa vết đạn xác xơ.
Dừa ơi dừa! Người bao nhiêu tuổi
Mà lá tươi xanh mãi đến giờ
Tôi nghe gió ngàn xưa đang gọi
Xào xạc lá dừa hay tiếng gươm khua.

Ôi có phải nhà thơ Đồ Chiểu
Từng ngâm thơ dưới rặng dừa này
Tôi tưởng thấy nghĩa quân đuổi giặc
Vừa qua đây còn lầy lội đường dây.

Tôi đứng dưới hàng dừa cao vút
Cạnh hàng dừa tơ lá mướt xanh màu
Những công sự còn thơm mùi đất
Cạnh những chiến hào chống Pháp năm nao.

Vẫn như xưa vườn dừa quê nội
Sao lòng tôi vẫn thấy yêu hơn
Ôi thân dừa đã hai lần máu chảy
Biết bao đau thương, biết mấy oán hờn.

Dừa vẫn đứng hiên ngang cao vút
Lá vẫn xanh rất mực dịu dàng
Rễ dừa bám sâu vào lòng đất
Như dân làng bám chặt quê hương.

Dừa bị thương dừa không cúi xuống
Vẫn ngẩng lên ca hát giữa trời
Nếu ngã xuống dừa ơi không uổng
Dừa lại đứng lên thân dựng pháo đài.

Lá dừa xanh long lanh ánh nắng
Theo đoàn quân thành lá nguỵ trang
Nếu rụng xuống dừa ơi không uổng
Dừa lại cháy lên ánh đuốc soi đường.

Đất quê hương nát bầm vết đạn
Đã nuôi dừa năm tháng xanh tươi
Ôi có phải dừa hút bao cay đắng
Để trổ ra những trái ngọt cho đời.

Nghe vườn dừa rì rào tiếng nhạc
Lòng nao nao tôi nhớ nội xiết bao
Tuổi thơ xưa uống nước dừa dịu ngọt
Tôi biêt đâu thuở chua xót ban đầu.

Tôi ngước nhìn mùa xuân nắng dọi
Bốn mặt quê hương giải phóng rồi
Tôi bỗng thấy nội tôi trẻ lại
Như thời con gái tuổi đôi mươi
Như hàng dừa trước ngõ nhà tôi.

1-1966
 
Sao t nhớ khoảng năm 2000 vẫn còn xài cuốn này mà ta, có mấy bài nhìn quen lắm :rolleyes:

Gửi từ Samsung SM-N960F bằng vozFApp
 
Sách này dùng tới năm 90-91 mới bỏ mà anh, anh chị nhà tôi học sách này chứ đâu

Hình như ở TP thôi, chứ vùng sâu vùng xa thì vẫn giữ lại, tôi ở núi nhưng vẫn nhớ là có học sách này khoảnh 95-96 đó.

Tôi chỉ nhớ mãi cái "con chim chìa vôi" - lần đầu biết được cái con chim này.
 
lứa 96 trở đi mới học bộ mới. Lứa 95 vẫn học sách cũ.
Lứa 91 học sách cải cách từ lớp 6.
Em sn 96 đây, từ lớp 1 đến lớp 5 học sách theo chương trình mới :big_smile: Chắc tuổi chuột nên mấy ông bộ GD cho làm chuột bạch :beauty: Nhưng thú thật hồi đó em vẫn thích đọc sách văn tiểu học của các anh chị lứa trước hơn. Em mê văn nên tìm đọc hết. Cảm giác sách chương trình của lứa anh chị nội dung hay hơn hẳn luôn.
 
Back
Top