thảo luận Sách Tập đọc lớp 1 năm 1985

Bài thơ ngày bé này đến nay mình vẫn thuộc, hay không thể tưởng =(( . Cũng thơ tự do đây
images

Dừa ơi
Lê Anh Xuân

Tôi lớn lên đã thấy dừa trước ngõ
Dừa ru tôi giấc ngủ tuổi thơ
Cứ mỗi chiều nghe dừa reo trước gió
Tôi hỏi nội tôi: “Dừa có tự bao giờ?”
Nội nói: “Lúc nội còn con gái
Đã thấy bóng dừa mát rượi trước sân
Đất này xưa đầm lầy chua mặn
Đời đói nghèo cay đắng quanh năm”

Hôm nay tôi trở về quê cũ
Hai mươi năm biết mấy nắng mưa
Nội đã khuất rồi xanh rì đám cỏ
Trên thân dừa vết đạn xác xơ.
Dừa ơi dừa! Người bao nhiêu tuổi
Mà lá tươi xanh mãi đến giờ
Tôi nghe gió ngàn xưa đang gọi
Xào xạc lá dừa hay tiếng gươm khua.

Ôi có phải nhà thơ Đồ Chiểu
Từng ngâm thơ dưới rặng dừa này
Tôi tưởng thấy nghĩa quân đuổi giặc
Vừa qua đây còn lầy lội đường dây.

Tôi đứng dưới hàng dừa cao vút
Cạnh hàng dừa tơ lá mướt xanh màu
Những công sự còn thơm mùi đất
Cạnh những chiến hào chống Pháp năm nao.

Vẫn như xưa vườn dừa quê nội
Sao lòng tôi vẫn thấy yêu hơn
Ôi thân dừa đã hai lần máu chảy
Biết bao đau thương, biết mấy oán hờn.

Dừa vẫn đứng hiên ngang cao vút
Lá vẫn xanh rất mực dịu dàng
Rễ dừa bám sâu vào lòng đất
Như dân làng bám chặt quê hương.

Dừa bị thương dừa không cúi xuống
Vẫn ngẩng lên ca hát giữa trời
Nếu ngã xuống dừa ơi không uổng
Dừa lại đứng lên thân dựng pháo đài.

Lá dừa xanh long lanh ánh nắng
Theo đoàn quân thành lá nguỵ trang
Nếu rụng xuống dừa ơi không uổng
Dừa lại cháy lên ánh đuốc soi đường.

Đất quê hương nát bầm vết đạn
Đã nuôi dừa năm tháng xanh tươi
Ôi có phải dừa hút bao cay đắng
Để trổ ra những trái ngọt cho đời.

Nghe vườn dừa rì rào tiếng nhạc
Lòng nao nao tôi nhớ nội xiết bao
Tuổi thơ xưa uống nước dừa dịu ngọt
Tôi biêt đâu thuở chua xót ban đầu.

Tôi ngước nhìn mùa xuân nắng dọi
Bốn mặt quê hương giải phóng rồi
Tôi bỗng thấy nội tôi trẻ lại
Như thời con gái tuổi đôi mươi
Như hàng dừa trước ngõ nhà tôi.

1-1966
Bài này với bài tre xanh đi cùng 1 combo thì phải

Tre xanh
Xanh tự bao giờ?
Chuyện ngày xưa... đã có bờ tre xanh

Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao nên luỹ nên thành tre ơi?
Ở đâu tre cũng xanh tươi
Cho dù đất sỏi đất vôi bạc màu

Có gì đâu, có gì đâu
Mỡ màu ít chắt dồn lâu hoá nhiều
Rễ siêng không ngại đất nghèo
Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù
Vươn mình trong gió tre đu
Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành
Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh
Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm

Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm
Thương nhau tre không ở riêng
Luỹ thành từ đó mà nên hỡi người
Chẳng may thân gãy cành rơi
Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con

Măng non là búp măng non
Đã mang dáng thẳng thân tròn của tre
Năm qua đi, tháng qua đi
Tre già măng mọc có gì lạ đâu

Mai sau,
Mai sau,
Mai sau...
Đất xanh tre mãi xanh màu tre xanh
 
Sách xuất bản 85 dành cho thế hệ 8x thì phải tôi vào lớp 1 năm 84 nên ko học sách này. 7x học sách cũ hơn
thời 7x học sách vỡ lòng, dây là quyển con gà lần đầu mở như một chân trời mới, sau lớp 3 lớp 4 vẫn thỉnh thoảng mở chơi
 
cô dáo cầm thước gõ cái cạch, vừa gõ vừa hô: Bốn cái làn
cả lớp đồng thanh: bán cái ồn....
 

Attachments

  • 120966151_375575530469424_2357598806576552242_n.jpg
    120966151_375575530469424_2357598806576552242_n.jpg
    19 KB · Views: 184
Sách ngày xưa hay vl , cứ chán là lấy ra đọc thay truyện cũng được :embarrassed:
Giờ trẻ con dc " team ai cũng biết là ai " dạy những điều thật " xâu xắc " :extreme_sexy_girl:
 
Nhìn trang sách vàng vàng nhớ lại hồi còn nhỏ, vở có 2 loại vở vàng và trắng, nghèo nên chỉ được mua vở vàng, giấy nó vàng vàng., vở trắng tinh thì đắt tiền hơn. Rồi cây bút mực nhớ k nhầm có hiệu là Hero, lúc đó ổ bánh mì thịt có 300đ, mà cây viết 10k. Xài k kỹ rớt hay bị tà đầu. Rồi mực hay đóng khối trên đầu viết làm nghẹt mực, phải dùng sợi tóc chẻ đầu nó ra cho mực ra, k dc nữa thì phải vẩy vẩy, xui xui trúng áo thằng kế bên.
Lãnh thưởng thì được 1 hộp phấn với hơn chục quyển vở, cảm giác nó sướng k tả nổi, lãnh thưởng lúc đó là 1 thứ gì đó rất vỹ đại :D
 
Mình lứa 93 vẫn học sách này mà. Nhục nhất là hồi đấy viết bút mực trên cái vở bìa xanh hình con trâu. Giữ bút lâu tí là nó thấm loang ra cả ô luôn.
 
Mình sinh năm 1982, chắc hồi xưa học sách này, coi lại thấy thân thuộc quá, Tới giờ 38 tuổi vẫn còn đọc thuộc lòng rất nhiều bài như: Cây Bàng, Đẹp mà ko đẹp....... tuy nhiên ấn tượng nhất vẫn là bài: Gửi lời chào lớp Một
 
Tôi download hết cả bộ từ lớp 1 tới lớp 5 rồi đó, mà còn thiếu nhiều í
Giờ vẫn còn thuộc bài tập đọc tập 2 lớp 3, bài này lúc vừa ra tết đi học lại là học, cô giáo yêu cầu học thuộc lòng bài này, cô kiểm tra tập đọc thuộc lòng, rồi làm bài viết chính tả, lúc đó ngoài trời mưa phùn lạnh, bên lớp ngoài cửa sổ thì cây dại rồi cây bàng đơm lộc biếc. Khung cảnh nên thơ dã man. Đến giờ tôi vẫn còn nhớ sau hơn 20 năm:

"Thế là mùa xuân mong ước đã đến. Đầu tiên , từ trong vườn, mùi hoa hồng, hoa huệ sực nức. Trong không khí không còn ngửi thấy hơi nước lạnh lẽo mà bây giờ đây hương thơm và ánh sáng mặt trời . Cây hồng bì đã cởi bỏ hết những cái áo lá già đến thủi . Các cành cây đều lấm tấm màu xanh . Những cành xoan khẳng khiu đương trổ lá lại sắp buông tỏa ra những tán hoa sang sáng , tim tím . Ngoài kia , hàng dâm bụt cũng sắp có nụ"
Bài văn viết hay quá, ngôn ngữ trong sáng, dễ hiểu, dễ nhớ
xin link download bro ơi :sweet_kiss:
 
Ngày xưa các anh 8x học những quyển sách hay như này nhưng đến bây giờ khi viết sách giáo khoa thì cách anh quên đi hết, đem lôi 1 đống thổ tả của Tây về tự nhận là tiên tiến này nọ, phủ nhận sạch trơn công lao và giá trị của những người đi trước.
tụi nó xạo lờ đó, bộ này là bộ tân tiến được hưởng nhiều tinh hoa của mình và công thức giáo dục của liên xô
tụi nó chế bộ sách mới nhưng ko tham khảo cả nội dung và cách dạy của eu nên tạo ra một mớ bòng bong cho cả ng dạy và ng học
 
Back
Top