Sửng sốt kho báu chôn giữa đội quân đất nung trong lăng mộ Tần Thủy Hoàng

Cái mộ chính của Tần vương đã được khai quật chưa nhỉ? Trước nghe nói do nhiều thủy ngân với cạm bẫy nên vẫn chưa khai mở phong ấn:amazed:
Để im như thế cho bí hiểm => hút khách , chứ mở toang hoang ra thì ai thèm đi nữa :doubt:
 
đừng quên những cái nguyên tắc bắt buộc đó ko nhất thiết sử gia nào cũng tuân theo nhé, nhất là sử gia phong kiến, nên ba xạo vừa thôi
cái bọn lsvn bò đỏ gộc, ai thèm chấp?
Sửa sử, bưng bít sự thật lịch sử nói chung có thể làm được với những người sở hữu quyền lực cao tột bực. Tuy thế, không phải lúc nào giấc mơ Sửa sử, bưng bít sự thật lịch sử đều thực hiện một cách dễ dàng và thành công mỹ mãn không ai hay biết không bị lộ chân tướng.

Ví dụ:
Thời Đường Thái Tông Lý Thế Dân trị vì đã cố tình đặt ra một thông lệ rất đáng ca ngợi đáng noi theo: Hễ khi nào đại thần tâu bàn công việc với hoàng đế thì quan chép sử và gián quan BẮT BUỘC PHẢI CÓ MẶT để chứng kiến và ghi chép những điều hoàng đế và các quan bàn bạc ngay tại lúc xảy ra sự việc. Nếu quan chức đứng đầu một cơ quan nào đó trong triều đình nhà Đường tâu lên vua việc gì nội dung tấu sớ là gì blah blah, các tấu sớ đàn hặc phê phán chỉ trích những hành vi, việc làm sai trái của bách quan văn, võ bắt buộc phải công khai để mọi người cùng biết. Trong trường hợp như trên, việc sửa sử, bưng bít sự thật lịch sử rất khó và tỉ lệ thành công không cao, dễ bị lộ chân tướng lắm anh ơi. Vì chính trị thời Đường Thái Tông Lý Thế Dân trong sáng, minh bạch như thế nên Đại Đường mạnh như rồng như hổ và truyền cảm hứng cho Tể tướng tài ba Tống Cảnh thời Đường Huyền Tông cố sức bắt chước đề nghị Huyền Tông học theo.

Hay một trí thức thời Minh nổi tiếng về sử học có tên Đàm Thiên(sinh năm 1594-mất năm 1657) quê ở Chiết Giang. Ông cảm thấy bực mình khi đọc các bộ Thực lục, chính sử do triều đình nhà Minh ban hành với nội dung mờ mờ ám ám khuất tất không minh bạch che giấu sự thật lịch sử. Ông khó lòng chấp nhận mấy loại sách lịch sử soạn kiểu gò bó theo định hướng triều đình Minh nên bản thân ông lập chí tự tìm hiểu và soạn cuốn sử cho riêng mình. Và thế là ông lao đầu vào khổ công sưu tầm tư liệu, lùng sục sách cổ quý hiếm và đi phỏng vấn con cháu hậu duệ của nhiều văn thần, võ tướng, con cháu hậu duệ tôn thất họ Chu để tập hợp đủ tư liệu soạn bộ sử vô giá Quốc Xác. Nhờ bộ sử Quốc Xác tồn tại, những người tìm hiểu lịch sử nhà Minh và nhà nghiên cứu lịch sử thời hiện đại biết được những sự thật bị triều đình nhà Minh cố tình che giấu trong suốt 276 năm tồn tại:
Tiêu biểu là chính sử của triều đình Minh luôn cố che giấu việc Minh Thái tổ lạm sát công thần và không hề nói rõ các công thần chết vì nguyên nhân gì mà chỉ ghi ngày tháng chết của các công thần. Bộ Quốc Xác của Đàm Thiên cho biết rõ nguyên nhân cái chết của các công thần.
Đàm Thiên không kiêng nể, kỵ húy bất cứ ông vua Minh nào nên trong Quốc Xác có nhiều chi tiết nói thẳng về Kiến Văn đế Chu Doãn Văn và Minh Thành Tổ Chu Đệ chứ không né tránh giống như các bộ chính sử của triều đình.

Sử gia phong kiến có người xạo có người sợ cường quyền bẻ cong ngòi bút nhưng đừng phát ngôn kiểu vơ đũa cả nắm bởi vì sử gia thời phong kiến cũng bao gồm trí thức ngay thẳng, tâm huyết hết lòng bảo vệ sự thật lịch sử bằng bất cứ giá nào.
 
Last edited:
Phim khác ấy, nó kể chính về 1 ông lính bị nung thành tượng, về sau được khai quật, trong đêm tượng nứt ra, ông ấy sống lại nhảy ra ngoài, gặp nữ chính yêu đương gì ko biết, chỉ biết về sau có biến gì trong lăng mộ lại quay về chiến đấu. Lâu lắm rồi nên em không nhớ rõ, hồi ấy phim lại không có sub nên toàn tiếng tàu nghe chả hiểu gì. Hồi bé xem quả đem ông ấy vào nung sợ vãi :surrender:
endless love
 
ko biết có đúng ko chứ chép sử cũng là thần dân của vua, vua muốn chép khác đi thì có dám trái lệnh không nhỉ?
Với mấy ông trí thức thời xưa, nếu họ không muốn đối đầu trực tiếp với hoàng quyền, bay đầu vì chọc giận long nhan thì họ vẫn tìm cách luồn lách khéo léo để kiên trì theo đuổi Lý tưởng viết sử theo đúng như sự thật lịch sử mà họ đã tìm hiểu, đã biết, đã chứng kiến,...

Điển hình như ông Ngụy Thâu quan chép sử thời Đông Ngụy và Bắc Tề khi soạn bộ chính sử Ngụy thư đã âm thầm cài cắm câu chữ nhằm ám chỉ bí mật để lại gợi ý người thông minh đời sau biết: Vì sao Thôi Hạo(đại thần thời Bắc Ngụy Minh Nguyên đế và Bắc Ngụy Thái Vũ đế) chết thảm. Ngụy Thâu thừa hiểu năm xưa Thôi Hạo soạn bộ sử Quốc thư khắc vào bia đá trực tiếp chọc điên ông vua gốc Tiên Ty và rất nhiều vương công quý tộc gốc Tiên Ty làm họ dồn Thôi Hạo vào chỗ chết và mãi mãi ghi thù thằng giặc Thôi Hạo. Vì lẽ đó, Ngụy Thâu không dám công khai viết Vì sao Thôi Hạo chết do ông lo sợ bản thân khó an toàn vì người bản triều dám viết thẳng ra sự thật lịch sử bị bản triều bưng bít lỡ xui chọc giận bọn người Tiên Ty xung quanh mình giống Thôi Hạo năm xưa. Ngụy Thâu cố tình đem những câu văn giải thích chân tướng cái chết của Thôi Hạo trộn lẫn trong nội dung Lư Huyền truyện, Cao Doãn truyện với hy vọng người thông minh đời sau sẽ nhận ra sự thật khi đọc Ngụy thư kỹ lưỡng.
 
Last edited:
Nếu đã trường sinh thì nhốt mình trong lăng mộ làm gì @@!, ra ngoài quẩy ko sướng hơn à.
Trường sinh ko phải là bất tử, xem phim cái giếng mà người đi vào vài phút nhưng bên ngoài cả ngàn năm trôi qua chưa? Đối với Tần vương thì mới chỉ là 2 ván phỏm phạt quỳ thôi
0kmrbnn.gif
 
Kỳ tài sử học nhà Đường Lưu Tri Kỷ thẳng thừng chỉ trích Chí thánh Khổng tử soạn sách sử không đáng khen vì ông Khổng soạn để tuyên giáo định hướng chính trị. Trong thời đại Lưu Tri Kỷ sống, các hoàng đế Đường cai trị bị dính cái tật rất thích Điềm lành dẫn đến mê tín bị mấy điềm báo quỷ thần mê hoặc đến lú lẫn. Lưu Tri Kỷ thẳng thừng phê phán vua quan triều Đường u mê, ngu dốt không lo trị quốc mà toàn đi mấy thứ mê tín nhảm nhí không giúp ích gì cho việc cai trị. Loại sử quan như Lưu Tri Kỷ sợ gì cường quyền, ngán gì áp lực hoàng quyền.
=> Lưu Tri Kỷ lật sử thì các cháu khen lấy khen để. Còn bây giờ hễ ai lật sử thì các cháu dựng lông lên chửi. Bảo các cháu không có IQ các cháu lại giãy, sợ thật.
Phải khen Lưu Tri Kỷ chứ. Lưu Tri kỷ từ thế kỷ 7-thế kỷ 8 tự nghiên cứu ra những cách nhìn đột phá về chép sử và đánh giá lịch sử như bên dưới: Lưu Tri Kỷ phản đối thuyết túc mệnh luận của lịch sử, cho rằng bất cứ Triều đại nào hưng thịnh hay suy vong đều do chính bản thân mình chứ không phải do trời quyết định. Ông cũng phản đối quan điểm lấy thành bại luận anh hùng. Kỳ tài Lưu Tri Kỷ phản đối tư tưởng Đại Hán coi Trung Quốc là trung tâm thiên hạ còn các dân tộc xung quanh chỉ là man di mọi rợ(theo sách Mười nhà sử học nổi tiếng Trung Quốc, Nhà xuất bản Văn hóa thông tin, Nguyễn Thanh Hà, năm 2009).

Lưu Tri Kỷ là nhà sử học thiên tài thời quân chủ tự mình ngộ lối đi mới trong nghiên cứu lịch sử và cách chép sử. Ông đâu có chép sử bằng Yêu Ghét Cá Nhân hay Chụp Mũ, vơ đũa cả nắm như AI KIA
 
Phải khen Lưu Tri Kỷ chứ. Lưu Tri kỷ từ thế kỷ 7-thế kỷ 8 tự nghiên cứu ra những cách nhìn đột phá về chép sử và đánh giá lịch sử như bên dưới: Lưu Tri Kỷ phản đối thuyết túc mệnh luận của lịch sử, cho rằng bất cứ Triều đại nào hưng thịnh hay suy vong đều do chính bản thân mình chứ không phải do trời quyết định. Ông cũng phản đối quan điểm lấy thành bại luận anh hùng. Kỳ tài Lưu Tri Kỷ phản đối tư tưởng Đại Hán coi Trung Quốc là trung tâm thiên hạ còn các dân tộc xung quanh chỉ là man di mọi rợ(theo sách Mười nhà sử học nổi tiếng Trung Quốc, Nhà xuất bản Văn hóa thông tin, Nguyễn Thanh Hà, năm 2009).

Lưu Tri Kỷ là nhà sử học thiên tài thời quân chủ tự mình ngộ lối đi mới trong nghiên cứu lịch sử và cách chép sử. Ông đâu có chép sử bằng Yêu Ghét Cá Nhân hay Chụp Mũ, vơ đũa cả nắm như AI KIA
anh nói buồn cười nhỉ?
tôi nói cái việc sử gia thời đại trước xào nấu sử liệu là hoàn toàn có thể và có khả năng. còn anh lấy hết dẫn chứng người này người kia ra để chứng minh là hết sức buồn cười, vì họ ko thể đại diện cho toàn bộ tất cả những người chép sử trong mấy nghìn năm, bằng chứng là có rất nhiều sử liệu trong lịch sử vn vẫn còn trong vòng nghi vấn.
tôi chẳng chụp mũ hay công kích ai, vì biết ai như nào mà công kích? hài vãi chưởng :)))
 
Với mấy ông trí thức thời xưa, nếu họ không muốn đối đầu trực tiếp với hoàng quyền, bay đầu vì chọc giận long nhan thì họ vẫn tìm cách luồn lách khéo léo để kiên trì theo đuổi Lý tưởng viết sử theo đúng như sự thật lịch sử mà họ đã tìm hiểu, đã biết, đã chứng kiến,...

Điển hình như ông Ngụy Thâu quan chép sử thời Đông Ngụy và Bắc Tề khi soạn bộ chính sử Ngụy thư đã âm thầm cài cắm câu chữ nhằm ám chỉ bí mật để lại gợi ý người thông minh đời sau biết: Vì sao Thôi Hạo chết thảm. Ngụy Thâu thừa hiểu năm xưa Thôi Hạo soạn bộ sử Quốc thư khắc vào bia đá trực tiếp chọc điên ông vua gốc Tiên Ty và rất nhiều vương công quý tộc gốc Tiên Ty làm họ dồn Thôi Hạo vào chỗ chết và mãi mãi ghi thù thằng giặc Thôi Hạo. Vì lẽ đó, Ngụy Thâu không dám công khai viết Vì sao Thôi Hạo chết do ông lo sợ bản thân khó an toàn vì người bản triều dám viết thẳng ra sự thật lịch sử bị bản triều bưng bít lỡ xui chọc giận bọn người Tiên Ty xung quanh mình giống Thôi Hạo năm xưa. Ngụy Thâu cố tình đem những câu văn giải thích chân tướng cái chết của Thôi Hạo trộn lẫn trong nội dung Lư Huyền truyện, Cao Doãn truyện với hy vọng người thông minh đời sau sẽ nhận ra sự thật khi đọc Ngụy thư kỹ lưỡng.
Tùy thôi
thời Minh còn được
chứ qua thời Thanh nhiều ng k dám viết sách làm thơ ấy
mấy cái án văn tự tru vi tam tộc nhắm vào giới nho sĩ nhiều vô số kể
 
Phải khen Lưu Tri Kỷ chứ. Lưu Tri kỷ từ thế kỷ 7-thế kỷ 8 tự nghiên cứu ra những cách nhìn đột phá về chép sử và đánh giá lịch sử như bên dưới: Lưu Tri Kỷ phản đối thuyết túc mệnh luận của lịch sử, cho rằng bất cứ Triều đại nào hưng thịnh hay suy vong đều do chính bản thân mình chứ không phải do trời quyết định. Ông cũng phản đối quan điểm lấy thành bại luận anh hùng. Kỳ tài Lưu Tri Kỷ phản đối tư tưởng Đại Hán coi Trung Quốc là trung tâm thiên hạ còn các dân tộc xung quanh chỉ là man di mọi rợ(theo sách Mười nhà sử học nổi tiếng Trung Quốc, Nhà xuất bản Văn hóa thông tin, Nguyễn Thanh Hà, năm 2009).

Lưu Tri Kỷ là nhà sử học thiên tài thời quân chủ tự mình ngộ lối đi mới trong nghiên cứu lịch sử và cách chép sử. Ông đâu có chép sử bằng Yêu Ghét Cá Nhân hay Chụp Mũ, vơ đũa cả nắm như AI KIA
ngay vụ án đỗ thích cũng rất nhiều người "lật sử" để cố vén bức màn bí mật đằng sau. Anh chửi hết họ à :LOL:) cười vãi
 
việc lật sử là chuyện hết sức bình thường, chả hiểu sao cứ phải cố cãi là lật sử là bất thường?
giờ như trong đại việt sử ký toàn thư, lê văn hưu viết lý công uẩn là do mẹ và thần xxx đẻ ra, thì người đời sau cứ việc phải tin?
nghĩ nó buồn cười, chả hiểu dùng não để làm gì luôn.
 
Kỳ tài sử học nhà Đường Lưu Tri Kỷ thẳng thừng chỉ trích Chí thánh Khổng tử soạn sách sử không đáng khen vì ông Khổng soạn để tuyên giáo định hướng chính trị. Trong thời đại Lưu Tri Kỷ sống, các hoàng đế Đường cai trị bị dính cái tật rất thích Điềm lành dẫn đến mê tín bị mấy điềm báo quỷ thần mê hoặc đến lú lẫn. Lưu Tri Kỷ thẳng thừng phê phán vua quan triều Đường u mê, ngu dốt không lo trị quốc mà toàn đi mấy thứ mê tín nhảm nhí không giúp ích gì cho việc cai trị. Loại sử quan như Lưu Tri Kỷ sợ gì cường quyền, ngán gì áp lực hoàng quyền.
=> Lưu Tri Kỷ lật sử thì các cháu khen lấy khen để. Còn bây giờ hễ ai lật sử thì các cháu dựng lông lên chửi. Bảo các cháu không có IQ các cháu lại giãy, sợ thật.
Bổ sung thêm: Những nỗ lực sửa sử, bưng bít sự thật lịch sử thời quân chủ(cụ thể là TQ) đặc biệt khó khăn và vô cùng phiền phức khi nhân vật và sự kiện bị bưng bít quá nổi tiếng, có ảnh hưởng lớn đến sự hưng suy và lịch sử đất nước.

Vương An Thạch chính là nhân vật lịch sử từng dính vào vụ Sửa sử thời Tống Thần Tông. Sau khi Biến pháp Vương An Thạch thất bại hoàn toàn, Vương An Thạch tuột xít bay ghế Thừa tướng và ông bị các quan chức phản đối Biến pháp lao vào cấu xé đấu tố trù dập nhằm củng cố thế lực cho phe cánh của họ kèm giấc mơ tiến thân. Kết quả là: phe ủng hộ Biến pháp bị dập te tua thê thảm dẫn đến nhiều quan chức ủng hộ Vương An Thạch mất chức về quê chăn vịt hay bị giáng chức. Bản thân Vương An Thạch về quê chăn vịt kèm theo đòn trả thù thâm độc bị bôi nhọ thậm tệ và CỐ Ý XÓA BỎ THÔNG TIN, TRUYỆN CHÉP VỀ VƯƠNG AN THẠCH TRONG CHÍNH SỬ CỦA TRIỀU ĐÌNH NHÀ TỐNG.
May mắn thay, danh tiếng Vương An Thạch được cứu vãn phần nào đến thời Tống Triết Tông nắm quyền. Vào thời Tống Triết Tông nắm quyền, các quan thuộc phe ủng hộ Vương An Thạch dần khôi phục thanh thế và hoàng đế đương triều vốn là fan của Vương thừa tướng. Do đó, Tống Triết Tông ra lệnh soạn lại các bộ chính sử của triều đình và bổ sung đầy đủ phần thông tin về Vương An Thạch đã bị loại bỏ khỏi chính sử nhà Tống vào cuối thời Tống Thần Tông.


Với một nền văn minh cuồng ghi chép và toàn dân đam mê soạn sách như TQ, những nỗ lực sửa sử, bưng bít sự thật lịch sử sẽ gặp nhiều thách thức cực lớn và dễ thất bại, dễ bị lộ chân tướng. Lâu lâu lòi ra Trúc thư kỷ niên thứ n, n+1, thẻ tre abc, thẻ tre xyz... làm sao che giấu, bưng bít mãi được. Gần đây, chứng minh thư của Tập Cận Bình và con gái còn bị lộ. Huống chi...
 
Last edited:
ngay vụ án đỗ thích cũng rất nhiều người "lật sử" để cố vén bức màn bí mật đằng sau. Anh chửi hết họ à :LOL:) cười vãi
Đọc được tiếng Việt chứ: Lưu Tri Kỷ là nhà sử học thiên tài thời quân chủ tự mình ngộ lối đi mới trong nghiên cứu lịch sử và cách chép sử. Ông đâu có chép sử bằng Yêu Ghét Cá Nhân hay Chụp Mũ, vơ đũa cả nắm như AI KIA
 
Đọc được tiếng Việt chứ: Lưu Tri Kỷ là nhà sử học thiên tài thời quân chủ tự mình ngộ lối đi mới trong nghiên cứu lịch sử và cách chép sử. Ông đâu có chép sử bằng Yêu Ghét Cá Nhân hay Chụp Mũ, vơ đũa cả nắm như AI KIA
Đúng thanh niên dở hơi. Cãi nhau mà không đúng trọng tâm, spam rõ lắm mà không vào trọng điểm thì showoff làm cái gì :LOL:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Tùy thôi
thời Minh còn được
chứ qua thời Thanh nhiều ng k dám viết sách làm thơ ấy
mấy cái án văn tự tru vi tam tộc nhắm vào giới nho sĩ nhiều vô số kể
Thôi đừng nói giỡn. Án văn tự thời Minh chỉ đỡ hơn đời Thanh thôi. Triều đình nhà Minh luôn tìm mọi cách kiểm soát kiềm kẹp giới trí thức nào có lơi lỏng bao giờ đâu. Điểm khác duy nhất trong chính sách kiềm kẹp giới trí thức của nhà Minh so với nhà Thanh là nhà Minh không ban hành và thực thi chính sách phân biệt, kỳ thị chủng tộc đè nén, trù dập người Hán, trí thức người Hán như nhà Thanh mà thôi.

Nếu trí thức nhà Minh được hưởng phần nào sự tự do từ chính sách văn hóa cởi mở không bị triều đình kiểm duyệt ngặt nghèo thì Đàm Thiên và bộ Quốc Xác đâu có lý do tồn tại trên đời:
Đàm Thiên(1594-1657) cảm thấy bực mình khi đọc các bộ Thực lục, chính sử do triều đình nhà Minh ban hành với nội dung mờ mờ ám ám khuất tất không minh bạch che giấu sự thật lịch sử. Ông khó lòng chấp nhận mấy loại sách lịch sử soạn kiểu gò bó theo định hướng triều đình Minh nên bản thân ông lập chí tự tìm hiểu và soạn cuốn sử cho riêng mình. Và thế là ông lao đầu vào khổ công sưu tầm tư liệu, lùng sục sách cổ quý hiếm và đi phỏng vấn con cháu hậu duệ của nhiều văn thần, võ tướng, con cháu hậu duệ tôn thất họ Chu để tập hợp đủ tư liệu soạn bộ sử vô giá Quốc Xác. Nhờ bộ sử Quốc Xác tồn tại, những người tìm hiểu lịch sử nhà Minh và nhà nghiên cứu lịch sử thời hiện đại biết được những sự thật bị triều đình nhà Minh cố tình che giấu trong suốt 276 năm tồn tại:
Tiêu biểu là chính sử của triều đình Minh luôn cố che giấu việc Minh Thái tổ lạm sát công thần và không hề nói rõ các công thần chết vì nguyên nhân gì mà chỉ ghi ngày tháng chết của các công thần. Bộ Quốc Xác của Đàm Thiên cho biết rõ nguyên nhân cái chết của các công thần.
Đàm Thiên không kiêng nể, kỵ húy bất cứ ông vua Minh nào nên trong Quốc Xác có nhiều chi tiết nói thẳng về Kiến Văn đế Chu Doãn Văn và Minh Thành Tổ Chu Đệ chứ không né tránh giống như các bộ chính sử của triều đình.
 
Thôi đừng nói giỡn. Án văn tự thời Minh chỉ đỡ hơn đời Thanh thôi. Triều đình nhà Minh luôn tìm mọi cách kiểm soát kiềm kẹp giới trí thức nào có lơi lỏng bao giờ đâu. Điểm khác duy nhất trong chính sách kiềm kẹp giới trí thức của nhà Minh so với nhà Thanh là nhà Minh không ban hành và thực thi chính sách phân biệt, kỳ thị chủng tộc đè nén, trù dập người Hán, trí thức người Hán như nhà Thanh mà thôi.

Nếu trí thức nhà Minh được hưởng phần nào sự tự do từ chính sách văn hóa cởi mở không bị triều đình kiểm duyệt ngặt nghèo thì Đàm Thiên và bộ Quốc Xác đâu có lý do tồn tại trên đời:
Đàm Thiên(1594-1657) cảm thấy bực mình khi đọc các bộ Thực lục, chính sử do triều đình nhà Minh ban hành với nội dung mờ mờ ám ám khuất tất không minh bạch che giấu sự thật lịch sử. Ông khó lòng chấp nhận mấy loại sách lịch sử soạn kiểu gò bó theo định hướng triều đình Minh nên bản thân ông lập chí tự tìm hiểu và soạn cuốn sử cho riêng mình. Và thế là ông lao đầu vào khổ công sưu tầm tư liệu, lùng sục sách cổ quý hiếm và đi phỏng vấn con cháu hậu duệ của nhiều văn thần, võ tướng, con cháu hậu duệ tôn thất họ Chu để tập hợp đủ tư liệu soạn bộ sử vô giá Quốc Xác. Nhờ bộ sử Quốc Xác tồn tại, những người tìm hiểu lịch sử nhà Minh và nhà nghiên cứu lịch sử thời hiện đại biết được những sự thật bị triều đình nhà Minh cố tình che giấu trong suốt 276 năm tồn tại:
Tiêu biểu là chính sử của triều đình Minh luôn cố che giấu việc Minh Thái tổ lạm sát công thần và không hề nói rõ các công thần chết vì nguyên nhân gì mà chỉ ghi ngày tháng chết của các công thần. Bộ Quốc Xác của Đàm Thiên cho biết rõ nguyên nhân cái chết của các công thần.
Đàm Thiên không kiêng nể, kỵ húy bất cứ ông vua Minh nào nên trong Quốc Xác có nhiều chi tiết nói thẳng về Kiến Văn đế Chu Doãn Văn và Minh Thành Tổ Chu Đệ chứ không né tránh giống như các bộ chính sử của triều đình.
Đấy? Chính anh cũng tự vả vào mồm anh, rằng các bộ quốc sử cũng né tránh và không nói rõ còn gì nữa? Đó chính là lí do để lật sử còn gì nữa?
Tôi chả hiểu anh cãi kiểu gì luôn? Rõ ràng anh đồng tình với quan điểm của tôi mà cãi cái gì chả hiểu??

via theNEXTvoz for iPhone
 
nghĩ ngắn thì nó cũng hay , nhưng dài thì ngu thật , và sự thật cũng chứng minh thế , cúng cho nó 1 tr lạng bạc chẳng hạn , trong khi đánh nhau 1 chiến dịch hết 20 triệu lạng , cứ tg thế là lãi nhưng cúng 1 lần thì năm nào nó cũng đòi tiếp , 2 là lần sau lại nhiều hơn lần trc
Cũng tụi nó 10 triệu lạng, Tống xem như -1, còn Liêu Kim Hạ +1. Nhiều lần như thế thì bọn du mục nó mạnh lên.
Còn bỏ 20 triệu ra làm quân phí. Đánh nó thì nó cũng hao ít nhiều.


Với thể trạng của Tống mà vua quan cứng tí, vài ba năm đánh một lần thì mấy thằng kia sức mấy chịu nổi.
Tiếc là lên ngôi không chính, nên ra chính sách tự cung, đâm hèn đi.
 
Phim khác ấy, nó kể chính về 1 ông lính bị nung thành tượng, về sau được khai quật, trong đêm tượng nứt ra, ông ấy sống lại nhảy ra ngoài, gặp nữ chính yêu đương gì ko biết, chỉ biết về sau có biến gì trong lăng mộ lại quay về chiến đấu. Lâu lắm rồi nên em không nhớ rõ, hồi ấy phim lại không có sub nên toàn tiếng tàu nghe chả hiểu gì. Hồi bé xem quả đem ông ấy vào nung sợ vãi :surrender:
Phim này là Cổ Kim đại chiến Tần Dũng Tinh, phim Củng Lợi đóng nữ chính, Vu Quang Vinh đóng phản diện chính. Main chính hơi dừ nhưng diễn biểu cảm rất đạt, xem khả năng diễn xuất vượt xa đám tiểu thịt tươi bây giờ.
 
Thời đó mà còn Nhạc Phi thì ăn dc Mông Cổ k nhỉ
Ăn, nhưng ăn loz bác ạ.
Thời đó MC cực thịnh, Tống thì có dàn vua quan bóp dé quá độ.

Nếu chống Mông Cổ vào thời đó thì phải có Tiêu Hà, Tuân Úc lo hậu cần. Nhạc Phi, Hàn Tín, Lý Tịnh, Hoắc Khứ Bệnh...lo chiến tranh.
 
Nhà ko có gì ngoài tiền thì chả thế, số lụa cống nạp cho Kim ko bằng một nửa sản lượng lụa Tô Châu sản xuất trong 1 năm, quan trọng là tránh nạn binh đao cho dân chúng, đáng quá đi chứ.
Chưa kể quý tộc Kim nhận dc đồ cống nạp thì cũng say mê hưởng thụ chứ ham hố cực khổ đánh trận gì nữa
Là 1 năm.cúng sản lượng lụa tô châu nửa năm , hay là mấy năm cúng 1 lần
T đoán to châu là đất lụa , thế chả khác gì 1 năm vn cúng nửa sản lượng lúa đồng bằng sông cưủ long , khoảng 10 tr tấn đổ lên
 
Back
Top