Có thể gen di truyền chứ ko liên quan đồ ăn. Có người m biết sống tốt đời y thớt mà ung thư.lâu lâu thì em cũng mua cơm hộp , nhưng chủ yếu là mua đồ về xào và luộc, nấu canh
chưa đến giai đoạn đó nhưng có cũng cận kề rồi fen, mình 3b giai đoạn 5 là chạy.khổ thân bác , em cũng bị viêm gan b mãn nên cũng hiểu phần nào , bác bị suy thận có phải chạy thận nhân tạo ko ạ , hồi bé em đi học có ông thầy 1 tuần phải chạy thận 2,3 lần gì đó cũng tội lắm . Mong là bác ko bị đau đớn gì quá trong khi điều trị
Khuyên như cái lol.Mình ko biết khuyên gì, chỉ biết chúc thớt kiên trì, may mắn, nếu được thì nên về VN ở bên GĐ, bs VN chữa cũng giỏi lắm, nhỡ đâu đen quá thì chuyển sang thuốc nam . Mình biết mấy người ung thư phổi, bs trả về mà uống thuốc nam lại khỏi, như kì tích, thím cân nhắc xem.
Hôm rồi có bài 1 cty Mẽo đã bào chế đc rồi đó. Anh tìm thử xem, mới vài ba hôm nay thôi.Hi vọng loài người sớm tìm được thuốc chữa ung thư.
Chứ với tình hình bụi bẩn, ô nhiễm, không khí, nguồn nước, thực phẩm bẩn...vv như hiện nay, thì không nói phét chứ tôi nghĩ phải 60- 70% người việt đối diện với ung thư ở 1 thời điểm nào đó trong đời.
thực ra em cũng sợ chết vừa phải , em sợ đau đớn dai dẳng hơn là sợ chết .Fen có sợ chết ko? Chắc là có nhỉ, còn trẻ và nhiều thứ chưa làm tới mà. Nhìn vào thực tế thì bác sĩ còn chữa là còn cơ hội đi cùng đó là áp lực chi phí chữa bệnh. Nhiều ng bị K mà theo được bác sĩ thấy khả quan và sức khỏe khá ổn định.
Trường hợp ko khả quan thì fen cũng cứ coi nhẹ sống chết để mình thấy thoải mái trong lòng.
Tôi thì coi nhẹ việc sống chết lắm, chắc 1 phần do nghe nhiều video giảng đạo bên phật. Fen muốn có thể tìm nghe thử những video thuyết giảng của thầy Thích Tâm Nguyên. Nghe giảng như người nói chuyện vậy, ko có khô khan như tôi từng nghĩ. Giúp an yên tinh thần rất nhiều.
bác vẫn đang bên nhật hay bên VN đấy ạ. chúc bác mạnh khoẻNãy em đã đọc qua post này
https://voz.vn/t/me-em-bi-k-gio-roi-boi-qua-khong-biet-nen-lam-the-nao-a.790776/
Bác chủ thớt bằng tuổi em , câu chuyện của em có phần khác 1 chút : em là người bị dính , mới 2 năm trước đây thôi , leo núi , chạy nhảy , kéo xà thể dục thể thao khoẻ như con trâu , sự nghiệp tạm ổn(sang Nhật làm IT kiếm được cty tốt ) , có 1 cô người yêu cũng yêu mình hết lòng . Năm ngoái , vào 1 ngày đẹp trời khi đang chạy bộ thấy khá mệt , khám và uống thuốc thì ko đỡ , đã nhập viện nhưng càng ngày càng nặng , thậm chí là chuyển lên bệnh viện tuyến cuối của Tokyo thì khám ra bị u hạch bạch huyết(ác tính). Trải qua 6 lần hoá trị thì tạm thời ổn (xn ko thấy tế bào ung thư). Giai đoạn này cũng trục trặc với bé người yêu , bé rất tốt và yêu mình nhưng cảm thấy cứ bệnh tật mãi thế này sao lo cho con người ta được , bản thân mình còn lo chả xong thì lo cho ai . Cũng xác định là ung thư thì khả năng tái phát là có ,vậy nên quyết định chia tay để giải thoát cho bé , chắc bé hận mình lắm vì khi mình ở xa bé giúp đỡ mình về mặt tinh thần rất nhiều , còn đến tận nhà thăm bố mẹ mình cơ , lúc tưởng như đã ok thì nói lời chia tay với bé (mình thì chả làm được cái gì cho bé cả ).
Và mọi chuyện đúng như em dự đoán , lại 1 ngày đẹp trời khác trong tháng này, chân tự dưng bị tê mãi ko khỏi , phi đến bệnh viện thì sau đó bác sĩ cho nhập viện và giờ lại nhận 1 tin sét đánh khác , khả năng là ung thư di căn và đang chèn vào tuỷ làm chân bị tê , trước mắt phải xạ trị để tránh bị liệt, sau đó sẽ truyền hoá chất tiếp .
Em thì vẫn theo bác sĩ thôi , nhưng tinh thần bị đi xuống quá , lắm lúc nghĩ mình là gánh nặng cho gia đình và tất cả những người quan tâm mình ấy . Các bác có cách nào vực dậy tinh thần trong những lúc như này không ?![]()
dm đúng là không gì khổ bằng bệnh tật.thực ra em cũng sợ chết vừa phải , em sợ đau đớn dai dẳng hơn là sợ chết .
đây là hình em đợt mới sang (~75kg)
View attachment 1897942
Còn đây là đợt sida nhất (44kg)
View attachment 1897945
Hiện tại thì em chưa chụp (lười chụp quá)nhưng đại khái giờ khoảng 58-59 kg
Giờ ngẫm lại lúc khó khăn như vậy còn cố gắng được thì lần này lại cố thêm lần nữa thôi .![]()
Nhìn sức khỏe xuống nhiều quá, bố mẹ mà thấy sẽ đau lòng lắm.thực ra em cũng sợ chết vừa phải , em sợ đau đớn dai dẳng hơn là sợ chết .
đây là hình em đợt mới sang (~75kg)
View attachment 1897942
Còn đây là đợt sida nhất (44kg)
View attachment 1897945
Hiện tại thì em chưa chụp (lười chụp quá)nhưng đại khái giờ khoảng 58-59 kg
Giờ ngẫm lại lúc khó khăn như vậy còn cố gắng được thì lần này lại cố thêm lần nữa thôi .![]()
Giống tôi, rượu bia thuốc lá đá phò đủ cả, nước ngọt thì tôi không thích, ăn thì có gì ăn đấy mà dính mỗi gan, máu nhiễm mỡChắc do tùy cơ địa mỗi người
Vk mình ăn uống kĩ càng lắm nhưng hay bệnh vặt
Còn mình mập, tính chất công việc toàn ngồi 1 chỗ từ sáng đến tối, chả bao giờ tập thể thao, ngày 1 chai nuoc ngọt, lâu lâu bạn mới thì 3 chai cũng đc. Tối co khi nằm coi diện thoại đến 1 đêm, sáng 7h tự thức dậy đi làm, Chưa bao giờ ngủ trưa đủ giấc. Kiểu sống hơi buông thả mình
Rượu bia thuốc lá ko có nhưng uống bia bét nhè cũng đc
Đợt covid cũng chả dính, vk muốn bị chung lâu lâu lén ho vô mặt cũng chả sao
Trôm vía gần 40 năm nay chả binh gì, chỉ bị máu trong mỡ gì đó
Cũng biết mấy người thể thao , ăn uống kiêng các kiểu lắm đột quỵ cũng có, chắc mấy cái đó chỉ làm thể hình đẹp thôi hứ bệnh tật thì trời kêu ai nấy dạ
Nghe lời tư vấn của bác sĩ và lạc quan thôi. Tranh thủ dành thời gian cho bản thân làm những việc mình thích mà khi khỏe mạnh mình không có thời gian làmthực ra em cũng sợ chết vừa phải , em sợ đau đớn dai dẳng hơn là sợ chết .
đây là hình em đợt mới sang (~75kg)
View attachment 1897942
Còn đây là đợt sida nhất (44kg)
View attachment 1897945
Hiện tại thì em chưa chụp (lười chụp quá)nhưng đại khái giờ khoảng 58-59 kg
Giờ ngẫm lại lúc khó khăn như vậy còn cố gắng được thì lần này lại cố thêm lần nữa thôi .![]()