[Tâm sự] Kỷ niệm với nyc mà đến giờ mỗi lần nghĩ đến vẫn thấy đau lòng

Những ngày cuối ở HN nhận offer vào SG làm việc, 2 đứa đi trên đường gặp nhau lần cuối trước khi mình đi. Chỉ nhớ em ngồi sau ôm chặt khóc, giống nhưng đi là hết vậy, không còn hi vọng gì nữa. Mình lúc ấy nghĩ đơn giản, chỉ là đi làm xa thôi mà. Buồn thì cũng buồn như vì tương lai, gánh nặng gia đình nên phải ráng. Chỉ nói được câu "Anh đi rồi anh lại về với em mà...!"

Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, chẳng được mấy tháng yêu xa thì chẳng tiếp tục được nữa. 2 đứa day dứt suốt 4 năm trời sau đó mới dám đối diện với nhau để bình thường hoá, tự chữa lành và bắt đầu được cuộc sống mới riêng của mỗi người không vương bận dằn vặt gì.
 
Mấy thìm simp chúa mất rồi.
Ra ngoài đi làm, rồi chìm đắm vào guồng quay của cuộc sống, cơm- áo- gạo- tiền. rồi gia đình, vợ, con.
Cũng chả còn time đâu mà nhớ mình của ngày xưa thế nào, trong đầu chỉ toàn 1 mớ hỗn độn của công việc và kiến thức thôi.
Nói thế này cho nó nhanh nhé các thím. Trong lúc các thím đang ngồi suy tư tưởng tượng về ngày xa xưa, những kỉ niệm màu hồng màu đỏ- thì ngay hiện tại- hiện tại tiếp diễn, người nào đó họ vẫn tồn tại và chìm vào guồng quay cuộc sống, đéo có thời gian nghĩ tới thím hay các người đã qua đâu. Nghĩ thế cho nó nhanh vs nhẹ đầu.
Tào tháo đã nhắc hậu nhân 1 câu: " người không vì mình- trời tru đất diệt''.
 
Số facboy nên chưa biết đau lòng vì gái là ntn. Chưa bao giờ bị đá.
Duy nhất một lần theo đuổi les không thành công, tự bỏ cuộc một cách hiên ngang :LOL:
New is always better.
 
6 năm rồi, bước qua vài chục ng đàn bà nhưng vẫn chẳng thể quên được em?
Bên người, em hạnh phúc ko? Xin lỗi e thật nhiều
 
Em người yêu trong avatar, 4 năm bên nhau thời sinh viên, yêu nhau qua từng bát phở, đĩa cơm rang ngon lành mà sao hạnh phúc
Mình dậy e từ lúc chưa biết gì đến master of sex thì bỏ đi theo người.
Lòng đau, đến giờ vẫn chẳng quên được dù đã bước qua hàng chục người đàn bà.
Thôi thì, mong e luôn bình yên.
 
Ở nước ngoài người ta mới có một cái nghiên cứu: Mặc dù nam giới luôn được cho là mạnh mẽ hơn, nhưng sau khi chia tay, thì phần lớn trường hợp là nam sẽ đau khổ hơn và sẽ khó quên được người yêu cũ hơn, là so với nữ.
 
Hôm thứ 2 mình qua nhà ex lấy đồ về, vậy là coi như xong mối tình 7 năm. Mình sống ở nước ngoài, quen nhau từ năm cấp 3 tới giờ, ở chung với nhau cũng được 4 năm. Trước dịch có về việt nam với ex, mẹ mình thích ex lắm dù ex không nói được tiếng việt. Xong rồi thì cũng cãi nhau, rồi hai đứa ra ở riêng. Mình cũng rất thường hay qua nhà ex, vẫn mong là mọi việc còn cứu vãn được. Thứ 7 tuần trước ex gọi mình lúc sáng, nói là qua nhà ngủ nhờ. Rồi cũng cãi nhau. Cn mình định chạy qua nhà ex, thì nó nói là không được vì có “bạn “ đang ở đó, nên qua thứ 2 mình lấy đồ về luôn. Cảm nhận là con người ở chung với nhau 7 năm rồi chia tay sao mà nó lạnh lẽo quá. Tối thứ 2 mình test ra dương tính + bạn mình gọi nói là thằng A mới tự tử rồi. Từ thứ 2 tới giờ ngồi nhà như người mất hồn. Ôi cuộc đời 😵‍💫😵‍💫😵‍💫
 
Đ!t, tôi còn chả dám nghĩ tới nó lẫn ký ức về nó luôn, sợ phát dại ra, tập nhiều lần giờ tôi quên luôn mặt nó ntn luôn rồi 🙃
 
Số facboy nên chưa biết đau lòng vì gái là ntn. Chưa bao giờ bị đá.
Duy nhất một lần theo đuổi les không thành công, tự bỏ cuộc một cách hiên ngang :LOL:
New is always better.

Cu đồng nghiệp là trùm fboi khi mà từ lúc biết nó đến nay là 4 năm, ny nó thay cũng vài chục con rồi, giờ đang quen múi mít gần nhà thì ẻm dẩm ko chịu cưới, dù cu e hứa lo lắng sự nghiệp lẫn cách làm ăn 😆
 
Cu đồng nghiệp là trùm fboi khi mà từ lúc biết nó đến nay là 4 năm, ny nó thay cũng vài chục con rồi, giờ đang quen múi mít gần nhà thì ẻm dẩm ko chịu cưới, dù cu e hứa lo lắng sự nghiệp lẫn cách làm ăn 😆
Thế là chưa tới nơi tới chốn rồi.
Tôi thì năm kia hết tuổi chơi bời nên nghiêm túc tìm hiểu và bây giờ vợ đẹp con khôn hạ cánh an toàn rồi :LOL:)
 
Hồi lớp 11 chia tay tình đầu, covid nữa nên ở nhà gần 3 tháng tí tẩu hoả nhập ma. Lúc đi học lại mình xuống tận phòng em ấy gõ cửa đòi quay lại, kì kèo mãi cũng đồng ý. Vui được 2 hôm thì hôm thứ 3 đang ngồi nghe giảng em nó nhắn tin hẹn mình tối ra cafe. Lúc ra em nó trả đồ rồi bảo "Hôm nọ em sợ anh quá nên đồng ý để anh về", mấy hôm sau em nó còn nói xấu mình với lũ bạn cơ. Giờ nghĩ lại vừa thấy hài vừa thấy cay :v
 
Mình mới ct ny được gần 3 tháng, cô ấy là tình đầu của mình, rất tốt với mình nhưng mình lại làm cô ấy tổn thương quá nhiều lần :too_sad:
Có thể trong lúc yêu cả 2 đều sai, nhưng sau ct mình làm quá nhiều điều sai với em ấy
Xin lỗi em N, em phải thật hạnh phúc nhé!
 
Vozer toàn simp chúa thế này
Nhưng nói gì thì nói, nyc nhiều lúc nhớ lắm, nhưng lại nghĩ đến những lúc cãi nhau
Nyc tôi tính ghê gớm, kiểu lúc nào cũng tỏ ra mình sành sỏi hơn tôi, xong không vừa ý cái gì lại gắt
Tôi thì vui vẻ, mà nhiều lúc cũng không chịu đc
Nhưng em chiều tôi lắm, vào đây đọc bài của các thím mà tôi buồn quá
 
Nay mất ngủ rảnh háng nằm tâm sự với các thím chút.

Mình với ex yêu nhau từ hồi cấp 3. Mình với bé đều là mối tình đầu của nhau. Yêu nhau tưởng chết vì nhau được. Mình học hành thì làng nhàng, nhưng cũng không đến nỗi dốt nát lắm, bé thì lúc nào cũng top 3 của trường. Gia đình ngăn cấm, mắng chửi bé ghê lắm; cô giáo thì bày đủ trò để chia rẽ, thậm chí đặt điều những thứ kinh tởm về gia đình mình khi nói chuyện với bố mẹ bé. Nhưng thôi, chuyện đó mình cũng không muốn nhắc thêm nữa.

Dắt nhau qua giai đoạn bị thầy cô, gia đình cấm cản để cùng thi đỗ vào Đại học. Mình học Thương Mại, còn bé học Y HN. Tưởng như giai đoạn khó khăn nhất đã ở lại phía sau rồi.

Nhưng rồi lên đại học mỗi đứa mỗi môi trường khác nhau, suy nghĩ bắt đầu không đồng điệu nữa. Nhưng có lẽ lỗi xuất phát từ phía mình. Gia cảnh và học hành mình đều không bằng bé nên lúc đó ham muốn thể hiện bản thân mạnh quá. Chỉ lo nghĩ giàu làm giàu, thích mấy trò phông bạt hoành tráng để cố chứng tỏ mình xứng đáng với bé chứ cũng không tập trung học hành vẹo gì. Bé học Y thì chỉ suốt ngày học với thi. Nên gặp nhau và nc với nhau càng ngày càng ít. Suy nghĩ và quan điểm ngày một lệch nhịp với nhau. Bé càng buồn thì mình lại càng cho là bé giận dỗi vớ vẩn, càng không để tâm đến bé. Cứ coi như chuyện chúng mình sẽ bên nhau là dĩ nhiên phải thế. Cũng chia tay năm lần bảy lượt nhưng rồi yêu nhau quá lại quay về với nhau. Bỏ thì thương, vương thì tội. Cứ nhùng nhằng mãi đến năm thứ 3 ĐH mới coi như chấm dứt hẳn.

Sau khi chia tay được 3-4 tháng gì đó, mình không nhớ lý do là gì mà mình sang trường gặp bé. Cảm giác đầu tiên khi nhìn thấy bé là muốn ôm hôn bé ngay lập tức thôi. Nhưng rồi kìm lại được. 2 đứa ngồi với nhau ở gốc cây dưới sân trường bé cả buổi mà không nói với nhau tiếng nào.

Chỉ sợ mở miệng ra sẽ phá tan mất khoảnh khắc này.
Rồi tay mình lần chạm vào tay bé.
Nắm lại.
Những tháng ngày có nhau vụt quay trở lại.
Tất cả như chỉ vừa hôm qua.
Tưởng như sẽ lại được bên nhau lần nữa...
...
Bé rụt tay lại
Thì thầm như gió thoảng:
"Em có người yêu mới rồi"
Lời nói của bé nhè nhẹ, mà sao như giông bão ập vào đầu.
Đầu óc mình trống rỗng, hoàn toàn trống rỗng.
Mọi sự vật trước mắt, mọi suy nghĩ trong đầu đều tan biến.
Lồng ngực thắt lại, không thể thở được.
Thế giới quay cuồng hơn cả những cơn say sóng nặng nề nhất.
Mình phải chống tay xuống để có thể ngồi vững.

Hình như sau đó bé còn nói thêm gì đó. Nhưng mình không thể nghe được nữa. Mình cứ ngồi ngây ngốc ở đó. Trong đầu chỉ văng vẳng câu nói: "Em có người yêu mới rồi". Khi mình tỉnh trí lại thì bé đã đi rồi, ngồi thẫn thờ thêm một lúc rồi cũng phải xách đít về sống tiếp. Những ngày sau đó là những ngày trống rỗng nhất đời mình. Đi học, đi làm, về nhà mở máy tính cắm headphone vào rồi nhìn trân trối vào màn hình dù có khi chưa bật máy. Cứ thế ngày này qua tháng khác.
Cũng mất khá nhiều thời gian để mình cân bằng lại. Sau này, gặp lại bé vài lần khi đi đám cưới bạn học cấp 3. Cũng không còn nói chuyện hay liên lạc gì với nhau nữa. Có lẽ chúng mình đã không còn tình yêu dành cho nhau nữa. Nhưng mỗi khi hình ảnh bé lướt qua đầu thì câu nói hôm nào lại vẳng lại, lồng ngực lại nghẹn ngào.

"Năm bảy tuổi, bắt được con ve sầu, cứ tưởng có cả mùa hè trong tay. Năm mười bảy tuổi, hôn lên gò má em, cứ ngỡ sẽ có nhau trọn đời."

Cảm ơn Huệ - em là mối tình đầu tuyệt vời mà anh đã may mắn có được. Dù không thể đi đến cuối con đường cùng nhau, nhưng anh biết ơn vì chúng ta đã dành cho nhau tuổi thanh xuân đẹp nhất. Tạm biệt Bé yêu của anh. Jlu4ever!

Cảm ơn các thím dành thời gian đọc đến dòng này.
Chuyện xảy ra cũng hơn 5 năm rồi, mình sẽ viết ra một lần rồi gác lại để sống tiếp!
giờ ẻm chồng con sao rồi thím, con cờ rút hồi c3 của tôi giờ 2 lứa rồi trông tã vãi. hên hồi ấy ko tỏ tình
 
Các thím simp văn hay chữ tốt quá :shame:.

Lúc chia tay em chỉ sợ sau này nàng không tìm được ai winner như em :sure:.

Mong nhau hạnh phúc rồi bước tiếp :baffle:. Đau tim nhập viện vài ngày rồi thôi :nosebleed:.
Đời lên voi xuống chó nhiều quá nên chai sạn mẹ rồi :too_sad:, ra viện lại làm trang hào kiệt:feel_good:.
 
Nay đi ăn cưới về, tự nhiên lục bạn cũ coi. Thấy sắp cưới :3, vui tý vì bạn gặp được người tốt. Ai rùi cũng sẽ gặp được người yêu thương mình thôi các thím nhỉ ^^.
 
Back
Top