shinta15
Senior Member
Khi nhỏ sống vô tư, mỗi lần vấp ngã thì thường kể cho bạn thân, yêu ai đau khổ thế nào, bất mãn cuộc sống thế nào cũng có thể kể.
Giờ sống tới đầu 3x rồi, đời vùi dập biết bao nhiêu lần thì cũng phải gượng dậy tiếp tục sống cho ngày mai. Tự nhủ mình gục ngã rồi thì gia đình mình sẽ thế nào, sẽ sống ra sao.
Người đàn ông được biết tới như trụ cột, mạnh mẽ chống chọi mọi thứ. Nhưng là một con người thì đôi lúc cũng phải biết gục ngã, biết yếu đuối, những lúc như thế không biết trải lòng cho ai cả. Kể cho ba mẹ thì lại sợ để ba mẹ âu lo, ở tuổi này thì ba mẹ đã quá mệt mỏi rồi nên để họ nghỉ ngơi chứ ko phải lo âu cho mình nữa. Kể với tình yêu của mình thì lại sợ họ không hiểu mình, cho rằng mình bạc nhược thế này thế kia. Còn bạn bè bây giờ có nỗi lo riêng của họ, cũng không thể nói với họ được nữa. Đôi lúc chỉ muốn đóng cửa phòng lại và khóc thật to thôi...
Lúc nhỏ thì muốn mau lớn, lúc lớn thì lại muốn được nhỏ lại. Có ai hiểu mình muốn nói gì thì vào đây tâm sự, chia sẻ nỗi lòng nào
Note: Dành cho mấy fen nào nói ngay cả tình yêu còn ko tâm sự gì được thì nên coi lại thì mỗi người mỗi vẻ, không ai giống ai được. Có người biết chăm sóc, có người biết lắng nghe, có người biết làm kinh tế, ... nên việc mình tâm sự không hẳn là người khác sẽ hiểu mình và không phải ai cũng là 1 người lắng nghe giỏi. Nhiều khi mình kể ra ngta thấy đó chỉ là chuyện nhỏ thôi, khóc lóc cái gì, đàn ông đàn ang gì yếu đuối abc xyz ( đây chỉ là ví dụ, chứ nhiều câu chí mạng mà ko thể ngờ lắm).
Cảm ơn fen @zenblue97 đã tài trợ tấm ảnh
Giờ sống tới đầu 3x rồi, đời vùi dập biết bao nhiêu lần thì cũng phải gượng dậy tiếp tục sống cho ngày mai. Tự nhủ mình gục ngã rồi thì gia đình mình sẽ thế nào, sẽ sống ra sao.
Người đàn ông được biết tới như trụ cột, mạnh mẽ chống chọi mọi thứ. Nhưng là một con người thì đôi lúc cũng phải biết gục ngã, biết yếu đuối, những lúc như thế không biết trải lòng cho ai cả. Kể cho ba mẹ thì lại sợ để ba mẹ âu lo, ở tuổi này thì ba mẹ đã quá mệt mỏi rồi nên để họ nghỉ ngơi chứ ko phải lo âu cho mình nữa. Kể với tình yêu của mình thì lại sợ họ không hiểu mình, cho rằng mình bạc nhược thế này thế kia. Còn bạn bè bây giờ có nỗi lo riêng của họ, cũng không thể nói với họ được nữa. Đôi lúc chỉ muốn đóng cửa phòng lại và khóc thật to thôi...
Lúc nhỏ thì muốn mau lớn, lúc lớn thì lại muốn được nhỏ lại. Có ai hiểu mình muốn nói gì thì vào đây tâm sự, chia sẻ nỗi lòng nào
Note: Dành cho mấy fen nào nói ngay cả tình yêu còn ko tâm sự gì được thì nên coi lại thì mỗi người mỗi vẻ, không ai giống ai được. Có người biết chăm sóc, có người biết lắng nghe, có người biết làm kinh tế, ... nên việc mình tâm sự không hẳn là người khác sẽ hiểu mình và không phải ai cũng là 1 người lắng nghe giỏi. Nhiều khi mình kể ra ngta thấy đó chỉ là chuyện nhỏ thôi, khóc lóc cái gì, đàn ông đàn ang gì yếu đuối abc xyz ( đây chỉ là ví dụ, chứ nhiều câu chí mạng mà ko thể ngờ lắm).
Cảm ơn fen @zenblue97 đã tài trợ tấm ảnh
Last edited: