[Tâm sự] Là một người đàn ông, khi gục ngã, yếu đuối biết nói với ai, biết chia sẻ cùng ai

Có nhà đất nuôi thích quá fen, tôi rất thích nuôi, nhưng ở chung cư nên đành chịu. Cố gắng phấn đấu sau kiếm lấy mảnh vườn.
Ừa t cũng bỏ cmn sg ra ngoại thành ăn ké miếng đất obz cho khoẻ. Có mấy thằng đệ này lâu lâu ra nhìn bọn nó chạy nhảy, ôm nó cũng đỡ mệt mỏi hẳn. Mình nuôi rào kín cổng tiêm vaccine hàng năm với tắm rửa thường nên nói chung là sạch sẽ văn minh. Chỉ có ko đc vào nhà thôi :big_smile:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Mỗi người 1 tính nhỉ , kiểu như bác là những lúc không biết chống đỡ vào đâu thì cần người tâm sự để xử lý tình huống . Còn như em là những lúc khó khăn không biết xử lý như nào thì em đi chơi , tỉnh táo rồi về nghĩ cách xử lý sau chứ không thích kể chuyện khó khăn của mình cho ai nghe hết :D
 
Khi nhỏ sống vô tư, mỗi lần vấp ngã thì thường kể cho bạn thân, yêu ai đau khổ thế nào, bất mãn cuộc sống thế nào cũng có thể kể.
Giờ sống tới đầu 3x rồi, đời vùi dập biết bao nhiêu lần thì cũng phải gượng dậy tiếp tục sống cho ngày mai. Tự nhủ mình gục ngã rồi thì gia đình mình sẽ thế nào, sẽ sống ra sao.
Người đàn ông được biết tới như trụ cột, mạnh mẽ chống chọi mọi thứ. Nhưng là một con người thì đôi lúc cũng phải biết gục ngã, biết yếu đuối, những lúc như thế không biết trải lòng cho ai cả. Kể cho ba mẹ thì lại sợ để ba mẹ âu lo, ở tuổi này thì ba mẹ đã quá mệt mỏi rồi nên để họ nghỉ ngơi chứ ko phải lo âu cho mình nữa. Kể với tình yêu của mình thì lại sợ họ không hiểu mình, cho rằng mình bạc nhược thế này thế kia. Còn bạn bè bây giờ có nỗi lo riêng của họ, cũng không thể nói với họ được nữa. Đôi lúc chỉ muốn đóng cửa phòng lại và khóc thật to thôi...
Lúc nhỏ thì muốn mau lớn, lúc lớn thì lại muốn được nhỏ lại. Có ai hiểu mình muốn nói gì thì vào đây tâm sự, chia sẻ nỗi lòng nào

Note: Dành cho mấy fen nào nói ngay cả tình yêu còn ko tâm sự gì được thì nên coi lại thì mỗi người mỗi vẻ, không ai giống ai được. Có người biết chăm sóc, có người biết lắng nghe, có người biết làm kinh tế, ... nên việc mình tâm sự không hẳn là người khác sẽ hiểu mình và không phải ai cũng là 1 người lắng nghe giỏi. Nhiều khi mình kể ra ngta thấy đó chỉ là chuyện nhỏ thôi, khóc lóc cái gì, đàn ông đàn ang gì yếu đuối abc xyz ( đây chỉ là ví dụ, chứ nhiều câu chí mạng mà ko thể ngờ lắm).
Đúng rồi
Hôm bửa trư đi karaoke đá phò, con phò chê sao có 15p ít vậy, làm trư trầm cảm mấy hôm
Mà ko lẽ chuyện như này về kể vợ trư nghe? Lại bị xẻo chim mất
4gmOAMB.png
 
Khi nhỏ sống vô tư, mỗi lần vấp ngã thì thường kể cho bạn thân, yêu ai đau khổ thế nào, bất mãn cuộc sống thế nào cũng có thể kể.
Giờ sống tới đầu 3x rồi, đời vùi dập biết bao nhiêu lần thì cũng phải gượng dậy tiếp tục sống cho ngày mai. Tự nhủ mình gục ngã rồi thì gia đình mình sẽ thế nào, sẽ sống ra sao.
Người đàn ông được biết tới như trụ cột, mạnh mẽ chống chọi mọi thứ. Nhưng là một con người thì đôi lúc cũng phải biết gục ngã, biết yếu đuối, những lúc như thế không biết trải lòng cho ai cả. Kể cho ba mẹ thì lại sợ để ba mẹ âu lo, ở tuổi này thì ba mẹ đã quá mệt mỏi rồi nên để họ nghỉ ngơi chứ ko phải lo âu cho mình nữa. Kể với tình yêu của mình thì lại sợ họ không hiểu mình, cho rằng mình bạc nhược thế này thế kia. Còn bạn bè bây giờ có nỗi lo riêng của họ, cũng không thể nói với họ được nữa. Đôi lúc chỉ muốn đóng cửa phòng lại và khóc thật to thôi...
Lúc nhỏ thì muốn mau lớn, lúc lớn thì lại muốn được nhỏ lại. Có ai hiểu mình muốn nói gì thì vào đây tâm sự, chia sẻ nỗi lòng nào

Note: Dành cho mấy fen nào nói ngay cả tình yêu còn ko tâm sự gì được thì nên coi lại thì mỗi người mỗi vẻ, không ai giống ai được. Có người biết chăm sóc, có người biết lắng nghe, có người biết làm kinh tế, ... nên việc mình tâm sự không hẳn là người khác sẽ hiểu mình và không phải ai cũng là 1 người lắng nghe giỏi. Nhiều khi mình kể ra ngta thấy đó chỉ là chuyện nhỏ thôi, khóc lóc cái gì, đàn ông đàn ang gì yếu đuối abc xyz ( đây chỉ là ví dụ, chứ nhiều câu chí mạng mà ko thể ngờ lắm).
Nói với ngta thì biết sao đc phản hồi lại là tích cực hay tiêu cực. Tốt nhất là k nói, nghỉ ít đi là được.
 
Mỗi người 1 tính nhỉ , kiểu như bác là những lúc không biết chống đỡ vào đâu thì cần người tâm sự để xử lý tình huống . Còn như em là những lúc khó khăn không biết xử lý như nào thì em đi chơi , tỉnh táo rồi về nghĩ cách xử lý sau chứ không thích kể chuyện khó khăn của mình cho ai nghe hết :D
Nói đúng là bế tắc chứ không phải khó khăn. Kiểu suy nghĩ nhiều về nó rồi mà không biết thoát ra khỏi nó thế nào, rồi ngày ngày trải qua cứ ngày này chồng ngày kia, rồi bản thân mình cứ phải chống chịu mỗi ngày mà không có giải pháp. Lúc đó mệt mỏi từ thể xác tới tinh thần, muốn dừng lại, bỏ hết tất cả mọi thứ thôi.
Thành ra cứ tích tụ lâu dần thì mình thấy bản thân bất lực, yếu đuối là vậy. Muốn được nghỉ ngơi, muốn được có chỗ dựa thôi
 
Nói đúng là bế tắc chứ không phải khó khăn. Kiểu suy nghĩ nhiều về nó rồi mà không biết thoát ra khỏi nó thế nào, rồi ngày ngày trải qua cứ ngày này chồng ngày kia, rồi bản thân mình cứ phải chống chịu mỗi ngày mà không có giải pháp. Lúc đó mệt mỏi từ thể xác tới tinh thần, muốn dừng lại, bỏ hết tất cả mọi thứ thôi.
Thành ra cứ tích tụ lâu dần thì mình thấy bản thân bất lực, yếu đuối là vậy. Muốn được nghỉ ngơi, muốn được có chỗ dựa thôi
Nào thế đang khúc mắc cái gì , đầu đuôi như nào kể khúc giữa nghe coi. Nghe có vẻ sắp đến giai đoạn trầm cảm rồi đấy. Kể ra xem có tâm sự được gì không nào ? Yên tâm ở đây ẩn danh không ai biết ông là ai đâu :D
 
2x còn trẻ khỏe, còn thời gian, chưa có gánh nặng. Ngã ở đâu đứng lên ở đó.
4x thì đã sang bên kia sườn đồi. Sức khỏe suy giảm, gia đình gồng gánh, bố mẹ già chờ báo hiếu, công việc sự nghiệp thì đã qua giai đoạn vàng..
Cho nên, đàn ông, cái tầm 3x chắc là tầm ngộp nhất.
Sức khỏe không còn được như 2x
Thời gian bị vợ con chiếm dụng
Tiền bạc công việc bị áp lực từ xã hội đè lên. 3x là tầm mà bắt đầu phải có 1 chút thành tựu đầu tiên như nhà, xe..
Bố mẹ bắt đầu yếu dần đi
Ngắn gọn, tầm qua 35, là bắt đầu đi qua đỉnh (hoặc có thể vẫn là đỉnh), nhưng đang có xu hướng nhìn xuống (hoặc bắt đầu đi xuống). Và stress vì dường như, quá khứ trên đỉnh vẫn ở ngay sát bên.
Cũng tương tự ae trên này, mình chả có giải pháp nào. 2 cách khả dĩ nhất hay được áp dụng :
1. Gọi bạn ra nhậu, đổ rác vào đầu nó. Tuy sau đó rác vẫn là của mình, nhưng nó vơi đi 1 ít.
2. Đi đổ rác (nghĩa đen) 5' /ngày. Châm 1 điếu thuốc. Mình bỏ thuốc lâu rồi, nhưng mỗi khi stress vẫn hút 1 điếu. Mỗi làn khói bay đi, cảm giác cũng tốt hơn 1 chút.
Sau đấy, thì lại quay lại để đấm nhau với đời. Cửng lên, mạnh lên, lì đòn lên, gai góc lên, nó đấm mình 10 phát, lê lết cũng phải đứng dậy. Đấm được lại nó thì tốt, vì đằng sau mình có vợ con, bố mẹ.
Mình không mạnh thì ai mạnh đây ?
 
ngày trước thì t hay chọn cách uống thật say. Lúc say có thể tạm quên mọi chuyện, nhưng đến khi tỉnh lại thì mọi thứ vẫn như thế, chả có gì thay đổi, còn mình thì mệt vkl, nên ngoài cách đi ngủ thì chả có cách gì cả, đi ngủ để quên đi, ngủ để cố gắng refresh lại tinh thần, vì ngày mai rồi mọi thứ vẫn sẽ như thế, khó khăn vẫn sẽ như thế, bố mẹ vợ con vẫn ở sau lưng nên chẳng có con đường nào khác cả.
EB2RUU6.gif
Mỗi người có 1 cách giải quyết riêng, tôi ngày xưa cũng uống nhưng ko phải uống say, tôi hay ngồi quán lề đường vắng người hoặc ngồi bờ kè, vài lon bia vừa uống vừa suy ngẫm, cũng thông suốt được nhiều thứ lắm.
 
Ai cấm yếu đuối
sVAgWR1.png
?

Làm đàn ông là phải ngang tàng, ai chê ai bĩu mỗi cứ kệ cho tôi, tôi thích khóc tôi thích yêu đuối đó kệ mẹ tôi có làm cho tôi được đồng nào không mà bĩu môi
A3xjWZc.gif


Fen đừng để định kiến xã hội đè lên fen, ở đời này cái gì làm mình khổ được mình bỏ được,
LAqd64z.png
Đàn ông cũng là con người, tôi thích tôi khóc, không ai tặng hoa cho tôi thì tôi tự mua, chả quan tâm cái mm thằng nào hết
70Zpc5p.png
 
T thì hiểu cái câu "đừng cho ai biết mày khó" từ hồi học cấp 2 rồi. Trầm cảm, tự kỉ cũng tự vượt qua mà chả có ai giúp đỡ rồi.

Nhưng quả thật mà nói thì cũng ko tránh được ảo tưởng rằng có vk thì vk sẽ san sẻ gánh nặng cho mình.

Và rồi ... Giấc mơ cũng mãi chỉ là giấc mơ, còn khi tỉnh thì hiện thực đấm cho ko trượt phát nào :beat_shot:

Nhưng có lẽ cũng may cho t, vì quá khứ đau khổ đã rèn cho tôi cái mặt dày như vạn lí trường thành, nên có bị ăn 1 hit emo dame full chí mạng thì t vẫn tỏ ra ko có gì cả, và tiếp tục gánh cái áp lực và đi tiếp, vì t đã hiểu là bản thân đéo gánh thì cũng chả ai gánh hộ cho đâu🙄

T thì được cái ko riệu, ko bia, ko thuốc lá, những khi áp lực quá thì hay có 1 cách là suy nghĩ vẩn vơ về những điều vĩ mô trong vũ trụ, thời gian là gì, tận cùng của vũ trụ là như nào.... Nghĩ 1 hồi xong thấy áp lực của mình chỉ như hạt cát trong xa mạc... 🤡
 
Nào thế đang khúc mắc cái gì , đầu đuôi như nào kể khúc giữa nghe coi. Nghe có vẻ sắp đến giai đoạn trầm cảm rồi đấy. Kể ra xem có tâm sự được gì không nào ? Yên tâm ở đây ẩn danh không ai biết ông là ai đâu :D
ko được fen ơi, bữa xém có người đoán trúng được mình là ai rồi, nên giờ hơi rén. Cơ mà mình cũng qua giai đoạn trầm cảm rồi, giờ thì quen với nó luôn ấy chớ. Nhiều khi mệt mỏi quá khóc lẹ trên đường về nhà rồi vội lau nước mắt thôi. Về còn phải vui đùa như không có gì xảy ra, chứ mình gục ngã thì ai lo cho gia đình nhỏ của mình fen ơi. :look_down:
 
Ai cấm yếu đuối
sVAgWR1.png
?

Làm đàn ông là phải ngang tàng, ai chê ai bĩu mỗi cứ kệ cho tôi, tôi thích khóc tôi thích yêu đuối đó kệ mẹ tôi có làm cho tôi được đồng nào không mà bĩu môi
A3xjWZc.gif


Fen đừng để định kiến xã hội đè lên fen, ở đời này cái gì làm mình khổ được mình bỏ được,
LAqd64z.png
Đàn ông cũng là con người, tôi thích tôi khóc, không ai tặng hoa cho tôi thì tôi tự mua, chả quan tâm cái mm thằng nào hết
70Zpc5p.png
Yêu bản thân là tốt fen ơi, có những thứ biết khổ mà không bỏ được đâu fen :beat_plaster: chắc fen tầm 2x tuổi phải ko
 
Back
Top