Chào các thím, tối qua tính post bài tâm sự mà chán k buồn lên forum.
Trước em cũng có post nhờ giúp nhưng k được, chắc do em ăn ở k tốt. Tiện đây em cũng xin gửi lời các thím đã quan tâm hỏi thăm qua tin nhắn và cmt.
Quay lại tâm sự, em may mắn có dc lại công việc đi lm túc tắc hàng ngày. Việc thì mới, lương chưa có. Đợt này 2 vk ck hục hặc do kinh tế, mà vk bầu nên e cũng nhịn k nói gì vì e là trụ cột, kte kém do e bất tài thôi.
Mấy nay dịch dã, vk ck bàn nhau lấy ít khẩu trang bán lẻ. E cũng tìm mối sỉ lẻ lấy hàng, trưa nắng tranh thủ ra chờ xe chở hàng đi ship (2 vk ck em còn mỗi cái xe máy thay nhau đi). E cũng cố gắng lăn lộn lm này lm kia mà chiều đi đón vk nó mặt nặng mày nhẹ, ngồi ăn nói chuyện thì hầm hè, ngủ cũng k yên. Đỉnh điểm sáng nay lại ngồi chat zalo nói em k ra một cái gì cả.
E bán lẻ ktrang cho nó nửa thùng. E bán sỉ cho ng ta 5 thùng mà hàng thiếu còn 4, phí ship đi tỉnh cao nên 4 thùng lãi tính là 530k (sau phải bù lại hỗ trợ họ 300k). Vk em nó chì chiết làm ăn ngu. Thì đúng e cũng dốt nhưng tiền hàng k có, phụ thuộc mối gửi, hàng đi muộn mà e k muốn mất uy tín phải chấp nhận ship giá cao. Ăn ít để lấy mối làm ăn lâu dài. Vậy mà nó k thông cảm, bảo em ăn tàn phá hại. Bà già em thì ngã rạn xương nằm 1 chỗ ở quê. Khó khăn tứ bề. K động viên ck tí, suốt ngày chì chiết em này nọ.
Chán chả buồn nói, ra ngoài ngồi lm điếu thuốc viết tâm sự. Văn em kém, hơi lủng củng, các thím thông cảm.
E lên đây tâm sự chút lại vào làm tiếp đây ạ.
Gửi từ HUAWEI LDN-LX2 bằng vozFApp