[Tâm Sự] Trải lòng của Loser IT muốn làm lại cuộc đời.

Nói nghe, box IT, ko phải F17, bớt joke mấy cái tiêu cực như này :surrender:
Ông thớt khá giống tôi, tôi cũng học IT, tôi cũng trầm cảm nặng (tự sát 2 3 lần gì đấy vào tầm 2019 2020 nhưng đ chết nổi), cũng từng có ý định bỏ ngành, cũng hikimori, cũng đ có bạn bè mấy (vài thằng chí cốt 1 năm gặp 2 lần). Nhưng tôi khác thớt ở chỗ là tôi ý thức được nhà tôi đ khá giả đéo gì, bố mẹ đéo giàu đéo nuôi được mình cả đời, nên phải thức đêm thức khuya học cày, đi từ đáy xã hội đi lên, vì chỉ có mình mới nuôi được mình sau này. Còn đm cứ dùng lý do để bao biện cho sự thất bại của mình thì reset cmnđ
 
1679973995453.png
 
Mình thấy tuyển fresher rất ít cả lại mình hơn 25 rồi sợ không ai nhận cả. Có lẽ mình lên lối lại mối quan hệ cũ. Thật sự mình giống kiểu Người Trong Bao. Còn từ lúc mình bị thiếu canxi dẫn đến sốt co giật mình cũng đi ra đường và chạy bỏ nhiều rồi. Còn cái ốm xong mình bị suy nhưỡc cơ thể rất đến burn out chứ không phải trầm cảm, còn về hikikomori thì mình giống vậy
burn out nó là cảm giác sinh ra khi làm việc quá độ hay căng thẳng do làm việc kéo dài, bạn có đi làm quái đâu mà burn out :burn_joss_stick:, cảm giác của bạn chỉ là do mông lung thiếu định hướng +ở nhà quá lâu thôi
25t mà nói chuyện như kiểu 35 ấy mà sợ ko có chỗ nhận :confuse:, mình quen ông anh gần đầu 4 vẫn đi xin dc fresher sau 4 tháng rải cv
xốc lại cái tinh thần với tư tưởng đi
 
Thớt viết ra đc là tốt r, viết tiếp đi, ra file word thôi, hệ thống lại suy nghĩ của mình cho mạch lạc, tự tin.

Em đi làm 20 năm r mà lúc PV cũng sợ VCC ra đây. Ko vì tiền thì đừng hòng em động não, đủ tiền sống thì cả đời ko động vào máy tính, điện thoại cũng dc
 
Tặng thớt 1 keyword thôi : THÁI ĐỘ quan trọng hơn TRÌNH ĐỘ
hãy đứng dậy hành động ngay lập tức,đừng có chần chờ có người khác giúp mình,có người giúp mình là điều tốt nhưng ra đời bạn chỉ có thể dựa vào bản thân mình thôi
KHÔNG BAO GIỜ là muộn cả,thời điểm để nhận ra muộn tốt nhất là trong quá khứ,tốt thứ nhì là NGAY BÂY GIỜ
dẫn chứng thực tế : ông già KFC đến 60 vẫn thất bại,bị vợ con bỏ nhưng ông KHÔNG BAO GIỜ BỎ CUỘC,đó là THÁI ĐỘ, và sau đó ông THÀNH CÔNG trở thành tỉ phú
Chuẩn không cần chỉnh, thái độ hơn trình độ :embarrassed:
 
cố lên bác ơi, mình 26 ra trường xong bị tay nạn nằm nhà mất 2 năm cộng với dịch bệnh nên ngót cũng gần 3,4 năm ở không rồi.
cũng chán với trầm cảm lắm nhưng nghĩ lại mình còn gia đình, nhiều khi mình còn sướng hơn người khác mà mình chưa biết.
thế là sốc lại tinh thần ngồi ôn lại mấy môn mình từng học. Tự học Java, giờ đang vừa học vừa chơi đợi qua 30/4 này xuống núi đi rãi CV bắt đầu lại từ đầu :smile:
 

cố lên bác ơi, mình 26 ra trường xong bị tay nạn nằm nhà mất 2 năm cộng với dịch bệnh nên ngót cũng gần 3,4 năm ở không rồi.
cũng chán với trầm cảm lắm nhưng nghĩ lại mình còn gia đình, nhiều khi mình còn sướng hơn người khác mà mình chưa biết.
thế là sốc lại tinh thần ngồi ôn lại mấy môn mình từng học. Tự học Java, giờ đang vừa học vừa chơi đợi qua 30/4 này xuống núi đi rãi CV bắt đầu lại từ đầu :smile:
Thế bác học java lâu chưa có gì chỉ cho em với.
 
hay ở nhà cố gắng code 1 cái project để xin tuyển intern java hay fresher java nữa vì em thấy giờ việc java giờ rất ít tuyển và lại em cũng 26 27 tuổi rồi cảm tưởng xin đâu cũng không ai nhận
mình năm 26 tuổi cũng mới bắt đầu kiếm dc tiền đây, ko có vấn đề gì to tát đâu bạn ơi :D

ở trên có vài bác cũng cho lời khuyên rồi, mình góp thêm:
  • đi làm sale 1-2 năm cho nó năng động, va chạm (chọn sale gì đó có tí liên quan CNTT càng tốt, vd sale phần mềm chẳng hạn...). làm gì cũng nhớ cố gắng chuyên tâm hết cỡ, ko hời hợt
  • buổi tối/t7-cn, tranh thủ trau dồi lại nghề chính của bạn

những tháng đầu tiên sẽ rất khó, nhưng qua rồi nhìn lại thì cũng... chuyện chẳng có gì
 
Chào bạn mình đọc câu chuyện của bạn mà thấy giống mình trước đây quá, nên muốn chia sẻ với bạn câu chuyện của mình, và cách mà mình đã làm để vượt qua nó.

Mình vào năm nhất đại học 2014 chuyên ngành công nghệ thông tin, suốt 5 năm học đại học, mình rất lười, cho đến tận năm 2019 mình quyết định bỏ nghỉ học vì cảm thấy chán, mặc dù chỉ cần cố gắng 1 kỳ nữa là mình có thể tốt nghiệp (Ngày trước mình nghĩ rằng mình quá sai lầm vì quyết định này, nhưng h mình thất rất tự tin và không còn băn khoăn vì nó nữa.). Mình vẫn báo về cha mẹ là mình tốt nghiệp và bắt đầu ra đi làm rồi để ông bà ở quê yên tâm. Vậy là sau 5 năm học đại học, mình ra trường không bằng, không có 1 chút kiến thức nào về ngành IT cả, đến cả API mà mình cũng k biết nó là gì.

Năm 2020 mình vào sài gòn, ở môi trường mới lại trúng phải đợt dịch, mình có thời gian để nhìn lại bản thân. Đợt này do dịch không có công việc nên mình chỉ ở phòng trọ xem youtube, tình cờ mình xem 1 video về IELTS face off trên kênh VTV7 có bé Khánh Vy làm host ấy. Mình thấy các bạn trên đó thật sự giỏi và quan trọng là rất tự tin, mình nhận ra đây là thứ mình đang thiếu, và nó làm mình luôn luôn cảm thấy mình yếu kém so với người khác. Lúc đó mình nghĩ rằng, bây h mình không biết làm gì học gì tiếp theo, hay là mình học cái gì đó mà sau này cho dù mình làm gì thì cũng phải cần dùng đến nó (tư duy này đến bây h mình vẫn áp dụng, vào những lúc chán nản trong công việc, cuộc sống mình lại nghe tiếng anh để quên đi). Mình đã quyết định học Tiếng Anh dù trước đó tiếng anh của mình rất kém, mình luôn sợ nó từ những ngày đầu mới học. Mỗi khi chán nản mình lại càng học nó chăm hơn để quên đi cảm giác chán nản. Thật sự tiếng anh đã kéo mình ra khỏi cuộc khủng hoảng đó, càng học mình lại cảm thấy nó thật hay ho và kỳ diệu. À mình kể thêm thời gian này mình có đi làm mỗi ngày 5 tiếng ở 1 quán cà phê để lấy tiền trang trải, vì mỗi tháng lương chỉ có 3 triệu nên mình chi tiêu rất tiết kiệm để đảm bảo số tiền đó đủ cho cuộc sống của mình.

Trong thời gian này mình có đọc 1 cuốn sách nói về sự tập trung có ý nghĩa quan trọng như thế nào trong cuộc sống (đó là cuốn deep work của Cal Newport). Mình quyết định unfriend hết bạn bè trên mạng xã hội chỉ giữ lại những người trong gia đình, out hết tất cả group để làm sạch newsfeed (cái này mình học từ trong cuốn atomic habit - làm những thói quen xấu trở lên nhàm chán đi rồi dần bỏ nó). Vậy là 1 ngày có 24 tiếng mình dành 7 tiếng để ngủ, 7 tiếng đi làm còn lại mình cứ nhét tai nghe vào để nghe tiếng anh và học từ vựng. Do học hành tập trung nên mình tiến bộ khá nhanh chóng, chỉ sau tầm 1 năm mình đã có thể giao tiếp lưu loát và không gặp nhiều vấn đề trong trong việc đọc tin tức hằng ngày bằng Tiếng Anh.

Đến giữa năm 2021, sau 1,5 năm học tiếng anh, mình xin 1 người bạn cho tham gia 1 dự án freelance không lương. Mình muốn thử lại ngành IT 1 lần nữa, xem thật sự nó không hợp với mình hay trước đây mình đã tiếp nhận nó sai cách. Do 1 thời gian dài không động gì đến kiến thức IT nên mình cứ như là học lại từ đầu. Nhưng ở lần này mình thấy mình học tốt hơn hẳn, mình đã đọc hết 1 quyển sách tiếng anh dạy về PHP trong 2 tuần, sau đó mình đã có thể đóng góp được vào dự án freelance đó, rồi sau đó nữa mình là code chính của project. Lúc đó mình cảm thấy đầu óc của mình thông minh hơn hẳn, nhiều kiến thức trước đây mình đọc hoài không hiểu thì h lại hiểu nhanh chóng, và nhờ vốn tiếng anh khá mà mình tiếp cận được với rất nhiều nguồn tài liệu. Lúc này mình mới nhận ra rằng không phải mình không hợp với ngành này mà là vì trước đây mình học nó sai cách, nó là cơ sở để mình quyết định quay lại với ngành IT.

Đến cuối năm 2021, lúc này mình 26 tuổi như bạn bây h, mình mới bắt đầu tìm fulltime job. Mình tự tin tìm những job tiếng anh, và được nhận offer 4/8 công ty mình phỏng vấn, có thể với nhiều bạn nó chẳng là gì nhưng với mình nó như là 1 thành quả sau bao năm cố gắng. Cuối cùng mình chọn vào làm BE cho 1 công ty về giáo dục trực tuyến, ở đây mình học golang và ngay lập tức nhận ra rằng golang thật sự là ngôn ngữ dành cho những người mới bắt đầu, vì mình có thể hiểu tất cả những điều cơ bản nhất khi code golang (khác với nhiều ngôn ngữ khác được trang bị những bộ thư viện phong phú). Thời gian cứ thế trôi, ngày làm việc ở công ty, đêm về đọc thêm tài liệu để update lại những kiến thức cơ bản - lúc này mình nhận ra rằng kiến thức cơ bản dạy ở trường đại học bao gồm (network, operating system, data structure and algorithm, assembly ...) mới là những điều quan trọng nhất chứ không phải là việc học ngôn ngữ vào, làm framework nào. Quan trọng hơn tất cả, đây là thời gian mình cảm thấy được niềm vui và sự hay ho của ngành IT, điều mà trước đó mình chưa bao h nhận được.

Đến bây h thì mình đi làm được hơn 1 năm rưỡi rồi, Lương không cao lắm nhưng đủ để lo cho bản thân và chừa ra 1 khoản tiết kiệm. Hằng đêm mình vẫn hoc ngoại ngữ, vẫn đọc thêm kiến thức, vẫn nuôi ước mơ 1 ngày nào đó có thể ra người ngoài làm việc dù k có bằng đại học.

Đây là lần đầu tiên mình chia sẻ 1 điều gì đó lên VOZ này, nhưng vì mình hi vọng có thể nó sẽ giúp được bạn 1 chút gì đấy. Cuộc đời này dài lắm bạn ạ, nó là 60, 70 năm chứ không phải là 30 năm. Mình đừng nên so sánh mình với ai cả, chỉ cố gắng làm hết sức mình để cảm nhận được trọn vẹn sự hạnh phúc mà quá trình này mang lại. Mình thấy cái bạn thiếu nhất bây giờ đó là bạn đang thiếu sức khoẻ - cả về tinh thần lẫn thể chất, bạn nên gặp bác sỹ tâm lý để họ có thể giúp bạn. Bạn nên tìm 1 môn thể thao nào đấy mà chơi để cải thiện thể lực (chạy bộ chẳng hạn), vì khi không có sức khoẻ thì bạn có làm gì cũng thấy nó chán nản mà thôi. Sau khi có được sức khoẻ rồi, bạn hãy rèn luyện sự tập trung và tìm 1 môn nào đấy để học (mình chọn tiếng anh) có thể là java hay gì đó tuỳ bạn, nhưng hãy thật quyết tâm và kiến trì để học nó.

Và cuối cùng nhớ nhé, bạn còn trẻ lắm để học và để thành công. Cố lên nhé chúc bạn sớm tìm ra con đường của mình, nếu giúp được bạn có thể inbox mình nha.
 
Last edited:
Em cũng đang có tình trạng thậm chí còn nặng hơn chủ thớt, em muốn theo học quản trị data,bác nào đi theo hướng này có thể cho em xin lộ trình được không,em năm nay 28
 
cố lên bác ơi, mình 26 ra trường xong bị tay nạn nằm nhà mất 2 năm cộng với dịch bệnh nên ngót cũng gần 3,4 năm ở không rồi.
cũng chán với trầm cảm lắm nhưng nghĩ lại mình còn gia đình, nhiều khi mình còn sướng hơn người khác mà mình chưa biết.
thế là sốc lại tinh thần ngồi ôn lại mấy môn mình từng học. Tự học Java, giờ đang vừa học vừa chơi đợi qua 30/4 này xuống núi đi rãi CV bắt đầu lại từ đầu :smile:
sao giờ không xuống đi anh trai ? đợi gì tận 30/4 vậy
 
A khuyên thật là để thoát khỏi cảnh này em nên xin việc ngay và luôn, intern hay thử việc không lương cũng dc, miễn là đi làm theo giờ hành chính và có đồng nghiệp ở cạnh, em sẽ dần chữa dc bệnh (lời khuyên từ 1 người cũng rơi vào hoàn cảnh giống em nhiều năm về trước)
 
Chào bạn mình đọc câu chuyện của bạn mà thấy giống mình trước đây quá, nên muốn chia sẻ với bạn câu chuyện của mình, và cách mà mình đã làm để vượt qua nó.

Mình vào năm nhất đại học 2014 chuyên ngành công nghệ thông tin, suốt 5 năm học đại học, mình rất lười, cho đến tận năm 2019 mình quyết định bỏ nghỉ học vì cảm thấy chán, mặc dù chỉ cần cố gắng 1 kỳ nữa là mình có thể tốt nghiệp (Ngày trước mình nghĩ rằng mình quá sai lầm vì quyết định này, nhưng h mình thất rất tự tin và không còn băn khoăn vì nó nữa.). Mình vẫn báo về cha mẹ là mình tốt nghiệp và bắt đầu ra đi làm rồi để ông bà ở quê yên tâm. Vậy là sau 5 năm học đại học, mình ra trường không bằng, không có 1 chút kiến thức nào về ngành IT cả, đến cả API mà mình cũng k biết nó là gì.

Năm 2020 mình vào sài gòn, ở môi trường mới lại trúng phải đợt dịch, mình có thời gian để nhìn lại bản thân. Đợt này do dịch không có công việc nên mình chỉ ở phòng trọ xem youtube, tình cờ mình xem 1 video về IELTS face off trên kênh VTV7 có bé Khánh Vy làm host ấy. Mình thấy các bạn trên đó thật sự giỏi và quan trọng là rất tự tin, mình nhận ra đây là thứ mình đang thiếu, và nó làm mình luôn luôn cảm thấy mình yếu kém so với người khác. Lúc đó mình nghĩ rằng, bây h mình không biết làm gì học gì tiếp theo, hay là mình học cái gì đó mà sau này cho dù mình làm gì thì cũng phải cần dùng đến nó. Mình đã quyết định học Tiếng Anh dù trước đó 1 chữ tiếng anh bẻ đôi cũng k hề biết và luôn sợ nó, mỗi khi chán nản mình lại càng học nó chăm hơn để quên đi cảm giác chán nản. Thật sự tiếng anh đã kéo mình ra khỏi cuộc khủng hoảng đó, càng học mình lại cảm thấy Tiếng Anh thật hay ho và kỳ diệu. À mình kể thêm thời gian này mình có đi làm 1 ngày 5 tiếng ở 1 quán cà phê để lấy tiền trang trải, vì mỗi tháng lương chỉ có 3 triệu nên mình chi tiêu rất tiết kiệm để đảm bảo số tiền đó đủ cho cuộc sống của mình.

Trong thời gian này mình có đọc 1 cuốn sách nói về sự tập trung có ý nghĩa quan trọng như thế nào trong cuộc sống (đó là cuốn deep work của Cal Newport). Mình quyết định unfriend hết bạn bè trên mạng xã hội chỉ giữ lại những người trong gia đình, out hết tất cả group để làm sạch newsfeed. Vậy là 1 ngày có 24 tiếng mình dành 7 tiếng để ngủ, 7 tiếng đi làm còn lại mình cứ nhét tai nghe vao để nghe tiếng anh và học từ vựng. Do học hành tập trung nên mình tiến bộ với mình là khá nhanh chóng, chỉ sau tầm 1 năm mình đã có thể giao tiếp lưu loát và không gặp nhiều vấn đề trong trong việc đọc tin tức hằng ngày bằng Tiếng Anh.

Đến giữa năm 2021, sau 1,5 năm học tiếng anh, mình xin 1 người bạn cho tham gia 1 dự án freelance không lương. Mình muốn thử lại ngành IT 1 lần nữa, xem thật sự nó không hợp với mình hay trước đây mình đã tiếp nhận nó sai cách. Do 1 thời gian dài không động gì đến kiến thức IT nên mình cứ như là học lại từ đầu. Nhưng ở lần này mình thấy mình học tốt hơn hẳn, mình đã đọc hết 1 quyển sách tiếng anh dạy về PHP trong 2 tuần, sau đó mình đã có thể đóng góp được vào dự án freelance đó, rồi sau đó mình là code chính của project. Lúc đó mình cảm thấy đầu óc quá mình thông minh hơn hẳn, đọc cái gì hiểu cái đó, nhờ vốn tiếng anh khá mà mình tiếp cận được với rất nhiều nguồn tài liệu. Lúc này mình mới nhận ra rằng không phải mình không hợp với ngành này mà là vì trước đây mình học nó sai cách, nó là cơ sở để mình quyết định quay lại với ngành IT.

Đến cuối năm 2021, lúc này mình 26 tuổi như bạn bây h, mình mới bắt đầu tìm fulltime job. Mình tự tin tìm những job tiếng anh, và được nhận offer 4/8 công ty mình phỏng vấn, có thể với nhiều bạn nó chẳng là gì nhưng với mình nó giống như 1 thành quả đến với mình sau bao năm cố gắng vậy.
Cuối cùng mình vào làm BE cho 1 công ty về giáo dục trực tuyến, ở đây mình học golang và ngay lập tức nhận ra rằng golang thật sự là ngôn ngữ dành cho những người mới bắt đầu, vì mình có thể hiểu tất cả những điều cơ bản nhất khi code golang (khác với nhiều ngôn ngữ khác được trang bị những bộ thư viện phong phú). Thời gian cứ thế trôi, ngày làm việc ở công ty, đêm về đọc thêm tài liệu để update lại những kiến thức cơ bản - lúc này mình nhận ra rằng kiến thức cơ bản dạy ở trường đại học bao gồm (network, operating system, data structure and algorithm, assembly ...) mới là những điều quan trọng nhất chứ không phải là việc học ngôn ngữ vào, làm framework nào. Quan trọng hơn tất cả, đây là thời gian mình cảm thấy được niềm vui và sự hay ho của ngành IT, điều mà trước đó mình chưa bao h nhận được.

Đến bây h thì mình đi làm được hơn 1 năm rưỡi rồi, Lương không cao lắm nhưng đủ để lo cho bản thân và chừa ra 1 khoản tiết kiệm. Hằng đêm mình vẫn hoc ngoại ngữ, vẫn đọc thêm kiến thức, vẫn nuôi ước mơ 1 ngày nào đó có thể ra người ngoài để làm mặc dù mình k có bằng đại học.

Đây là lần đầu tiên mình chia sẻ 1 điều gì đó lên VOZ này, nhưng vì mình hi vọng có thể nó sẽ giúp được bạn 1 chút gì đấy. Cuộc đời này dài lắm bạn ạ, nó là 60, 70 năm chứ không phải là 30 năm. Mình đừng nên so sánh mình với ai cả, chỉ cố gắng làm hết sức mình để cảm nhận được trọn vẹn sự hạnh phúc mà quá trình này mang lại. Mình thấy cái bạn thiếu nhất bây giờ đó là bạn đang thiếu sức khoẻ - cả về tinh thần lẫn thể chất, bạn nên gặp bác sỹ tâm lý để họ có thể giúp bạn. Bạn nên tìm 1 môn thể thao nào đấy mà chơi để cải thiện thể lực (chạy bộ chẳng hạn), vì khi không có sức khoẻ thì bạn có làm gì cũng thấy nó chán nản mà thôi. Sau khi có được sức khoẻ rồi, bạn hãy rèn luyện sự tập trung và tìm 1 môn nào đấy để học (mình chọn tiếng anh) có thể là java hay gì đó tuỳ bạn, nhưng hãy thật quyết tâm và kiến trì để học nó.

Và cuối cùng nhớ nhé, bạn còn trẻ lắm để học và để thành công. Cố lên nhé chúc bạn sớm tìm ra con đường của mình, nếu giúp được bạn có thể inbox mình nha.
Chúc bạn thành công. Đúng là tiếng Anh chỉ là 1 kỹ năng nhưng lại rất quan trọng trong cuộc sống.
 
Vào đọc mới thấy nhiều vozer rất nhiệt tình, chia sẻ tâm huyết thật sự. Em có lập vài thớt than nọ kia trên này, có vozer ib cho lời khuyên luôn. Em cũng mới ra trường, mấy nay đang ở nhà, mà thấy hơi chớm giống anh rồi. Thôi mai phải làm luôn cái CV đi xin việc mới được. Chúc anh sớm vượt qua khó khăn này.
 
Thớt giống t nè, cũng bỏ học và làm Hikikomori hết mấy năm. Rồi cũng một đêm nằm vắt tay lên trán nghĩ chẳng lẽ mình cứ sống vậy hoài, thế là sáng hôm sau bắt đầu lân la hỏi chuyện đám bạn cũ đã đi làm xem nên học cái gì để dễ có việc làm nhất lúc đó. Cuối cùng thì t chọn khóa PHP bên trung tâm tin học KHTN, đến khi có bằng phát là nhảy vào công ty thằng bạn vị trí học việc với mức hỗ trợ 1.5 củ tháng, mà lúc đó cũng xác định bản thân chẳng có cái vẹo gì nên được vào làm để lấy kinh nghiệm là mừng rồi, rồi từ từ nghề sẽ dạy nghề. Làm thêm vài năm đổi tùm lum từ BE sang FE và giờ đang code mobile, tuy thu nhập không bằng đám bạn nhưng top 15% ở VN thì vẫn vô được.

Đó là hành trình của t và ít nhất thì t cũng đã thành công phần nào nên cũng muốn chia sẻ với thớt để thớt có thể có thêm lựa chọn cho bản thân. Chúc may mắn và đừng bỏ cuộc nha kouhai.:big_smile:
 
Last edited:
Em là sinh viên học CNTT năm 2015(năm 1) đã ra trường được 1 2 năm (ra trường 2021) nhưng chẳng đi làm đâu cứ ru rú ở nhà. Trước kia em đi học đại hoc là 1 người hòa đồng trong lớp hay làm trò cười. Em không biết từ lúc em trở thành con người như bây giờ, ở nhà nhiều em khép mình lại với xã hội, em đúng nghĩa giờ là 1 Hikikomori. Bạn bè cũ em không liên lạc mất facebook nhưng em cũng chẳng add lại, bạn cấp 2 không liên lạc, bạn cấp 3 không liên lạc. Bạn đại học em giữ lại còn 1 với vài người bạn nói chuyện trên facebook. Có khoảng thời gian em ốm vì thiếu canxi ít ra ngoài chỉ trong nhà ngồi gõ máy tính. Sau ốm em nhìn cái gì cũng chán, em nằm vào giường buổi trưa mà nhìn không gian tối ôm 1 mình sợ đủ kiểu và đi ngủ em thường suy nghĩ lung tung có cả tiếng trong đầu em tiêu cực, em mất ngủ 3 4 ngày liền. Lúc đó em có test trầm cảm ở trên web thì em ở mức nghiêm trọng. Sau khoảng thời giải nghỉ ngơi và uống thuốc ngủ 3 4 ngày, 2 tuần em chạy bộ thì hết, em bị vào tháng 10 năm ngoái em thấy mình bị giống "Burn Out". Em sợ cái cảm giác đó nó quay trở lại với em.

Giờ em vẫn ăn bám bố mẹ như đồ bỏ đi, bố mẹ thì ngày càng già đi, em trước có kiếm tiền online làm khảo sát, làm task mà cũng rất ít giờ em cũng bỏ rồi ... giữa việc vừa học vừa kiếm tiền online nó làm em chểnh mảng. Mà em có vài tật xấu nghiện coi bigo nhảy uốn èo sexy với lại nghiện coi games dota 2, nghiện coi bóng đá nữa. Em không chơi cá độ hay hút hít nhưng thấy mình rất nát.

Nhìn các bạn bè cùng trang lứa đứa nào cũng công việc ổn định nghĩ mà tủy thân bỏ vì đó đó em rất ít khi liên lạc với ai, ngày kể đưa em thích hồi đại học em cũng chẳng còn liên lạc nữa. Do mình cả thôi tự đặt mình vào thế khó, lúc bạn bè rủ học thì không học. . Ngay kể lúc thằng bạn em rủ em học ReactJs chủ topic Pet project Tiki voz ở năm ngoái thì không chịu học bởi em khá ghét giao diện, thằng bạn ấy của em học khóa học hỏi đáp IT youtube như cá gặp nước học xong khóa đó thằng bạn em clone lại được trang bán hàng tiki mà nó có base về fontend sẵn rồi nó đi làm fullstack luôn. Còn thằng bạn thứ 2 rủ đi học ở Fsoft thì cũng không đi, nghĩ lại nhiều điều bỏ lỡ mà buồn, khi giờ thằng bạn học ở Fsoft giờ lương cũng 20 củ, tài liệu nó gửi cho em xem thì 3 4 môn ở Fsoft toàn tạch không giỏi. Giờ học khóa đó thì cũng 20 củ đến 40 củ

Em học hành cứ lúng tung cái gì cũng nửa em biết OOP và SQL và thuật toán thì khá kém và rất mông lung, tiếng anh thì dốt mịt tịt nhiều khi em nghĩ mình chọn sai ngành. Em ở nhà thì vẫn học chay thôi, em thường coi video trên youtube rồi code theo mà cũng chẳng hiểu gì cả vì chẳng biết gì tiếng anh cả nghe như nghe sấm, Học hành nhưng không thể đánh giá được bản thân ở mức nào....

Ngày trước em coi cv thằng bạn em năm 2020 nộp fresher php mà chẳng thấy gì project gì cả gì chung chung. Giờ em thấy cái gì cũng khó khăn cv đủ các kiểu mà cũng chẳng thấy ai tuyển nhìn nghĩ vào bản thân cũng chán. Càng ngày em thấy ngành IT càng yêu cầu cao có lẽ giờ đầu vào sinh viên IT cũng rất cao và IT là vua mọi nghề nên lại cũng nhảy vào học. Nhiều câu nói khiến em áp lực 1m vuông 10 ông reactjs, hay học java ra khó xin việc giờ toàn tuyển nhiều năm kinh nghiệm... và lại câu nói người ta tuyển bọn trẻ khỏe 2k-2k3 dễ bảo dễ dàng tiếp thu mới việc èo gì tuyển bọn già. Mà chưa kể em thấy cái chatgpt nó quá giỏi nữa công việc giờ tuyển cũng ít là do cái đó... giờ cả bão xa thải nữa. Và việc nhiều người trải ngành vào học IT nữa việc cạnh tranh là rất lớn, nghĩ ai cũng giỏi còn mình thì kém cỏi

Giờ em không biết có lên đi học 1 trung tâm (ra là có việc) mà không biết học trung tâm nào tốt không nữa. Mà mấy kiến thức đó em thấy học trên mạng cũng thấy có như kiểu java spring themeleaf, hay ở nhà cố gắng code 1 cái project để xin tuyển intern java hay fresher java nữa vì em thấy giờ việc java giờ rất ít tuyển và lại em cũng 26 27 tuổi rồi cảm tưởng xin đâu cũng không ai nhận. Hay học về reactjs vì 3 thằng bạn em đang làm về cái đó, có gì không biết bao nó chỉ và công ty nó tuyển thì xin thực tập hay fresher.

Chưa kể nhiều khi ở nhà em có nhiều cảm xúc tiêu cực nhiều khi em cũng không muốn tiếp tục nữa, mà giờ bỏ thì chẳng biết làm gì cả, bỏ thì giờ em chỉ làm công nhân ở khu công nghiệp thôi. Bỏ thì tiếc cái bằng đại thi 2 năm mới đỗ đại học, dù cái bằng ấy ra trường muộn và điểm GPA cũng thấp nữa ra trường muộn.

Mong các anh chị đi trước có thể tư vấn giúp em, giờ nhìn cái tương lai toàn màu đen tình yêu không có, sự nghiệp không có, công việc cũng không có.
  • tự lập road map cho bản thân, goal là gì trong 1 năm tới, 1 tháng tới, 1 tuần tới, thật chi tiết vào. Mục tiêu là gì, phải thật cụ thể đừng có chung chung kiều giỏi hơn khoẻ hơn, mà phải cụ thể có bằng IELTS 6 chạy được tổng cộng 100km...
  • Hàng ngày tự check lại mình có đạt đc mục tiêu hay k, lý do tại sao, mình có thể rút được kinh nghiệm gì.
  • Cuối tuần check lại và update roadmap mình đã đề ra
  • Ghi ra những điểm yếu của mình, cái nào quan trọng nhất thì khắc phục trước. Như tôi thấy là kém chuyên môn, kém tiếng anh, k có discipline, sức khoẻ kém.
  • Kiếm một công việc it càng sớm càng tốt, cứ đi phỏng vấn đại các công ty, vào phỏng vấn người ta đánh rớt thì xin feedback rồi về nhà cải thiện. Chủ động đi tìm chứ đừng có ngồi chờ sung rụng.
  • Không được phép xấu hổ. Cứ mãi lo xấu hổ thì 10 năm sau vẫn sẽ là 1 thằng loser ăn bám không ai tin tưởng. Quá khứ mình là một thằng loser, nhưng bây giờ tôi đang cố gắng hết sức mình để vượt qua, đó là cái đáng tự hào, k phải cái để xấu hổ. Việc anh trốn tránh mới đáng xấu hổ.

Anh cứ làm theo tôi đảm bảo thay đổi trong thời gian ngắn, áp dụng 1 thời gian mà k được thì reply lại tôi
 
Back
Top