janesjunioray4556
Đã tốn tiền
Có vợ rồi vẫn đi dụ gái hả phen.
Có vợ rồi vẫn đi dụ gái hả phen.
Tính thương người nên hay lo chuyện bao đồng fen ạCó vợ rồi vẫn đi dụ gái hả phen.
giáo viên thì không phải công chức. cái đó nó còn không biết thì không thi nổi là đúng rồi. còn thích đi dạy ấy, thì phải tư duy làm sao để mở được lớp, được lò chứ không phải lăm le làm sao để có dc cái biên chế. có vào dc biên chế thì cũng chẳng ảnh hưởng lắm đến chuyện dạy thêm đâu. chắc lại có cái suy nghĩ đơn giản là mang danh trường để nâng uy tín kiếm học viên thì còn ngụp lặn nhiều.Nó là giáo viên fen ơi, giáo viên đi thi vào cục thuế, kho bạc, hải quan làm gì chứ, chuyện giáo viên chuyên môn giỏi nhưng thi ko được, chạy chọt thì ko đủ tiền thiếu gì đâu. Còn nó hiện tại dạy ở trường để bú fame, còn thu nhập là dạy thêm ở nhà.
500K/h là OK rồi, đã ngèo lại còn cá chêBạn t thì chỉ dc trả có 500k/h còn thằng kia thì 7tr/h wtf?
quá thiển cậnnó cũng dân lập trình , sau khi chôm chỉa thành công , được thằng bạn thân đầu tư vào 1 số vốn nhỏ để mở rộng , ko có thằng bạn này chạy khắp nơi gọi vốn thì mark mãi mãi là 1 thằng lập trình viên , sau nó đá thằng bạn này ra khỏi cty luôn .
rút ra bài học quan hệ đúng người mới có thành cong lớn
Hôm qua nhậu với thằng bạn, trông nó ủ rũ vì bị layoff mà tội. Nó mới kể là nó là minh chứng sống động nhất cho câu "hay không bằng hên". Xưa nó có thằng bạn thân, học chung với nhau từ nhỏ tới khi tốt nghiệp đại học. Nó thì học cực giỏi, có học bổng như cơm bữa, ra trường bằng xuất sắc, dc thầy cô đánh giá là có tiềm năng trong nghề cực lớn, trong khi thằng kia học hành làng nhàng, làm bài tập nhóm toàn nhờ bạn gánh hộ, ra trường lại bằng trung bình.
Ấy vậy mà số phận lại ko ưu ái cho nó bằng thằng kia. Hai thằng nhà cũng dạng trung bình hết, nhưng khi ra đời thằng bạn t nó ko tập trung toàn tâm toàn ý vô công việc dc, ko chuyện này thì chuyện khác lại ập tới với nó. Nó xin dc học bổng ra nước ngoài học nâng cao trình độ nhưng r ko dc gì vì bên đó nó ko hòa nhập dc thời tiết thức ăn + cái nhớ nhà, chưa kể bị phân biệt chủng tộc. Phí cmn 1 năm rưỡi về nước làm lại sự nghiệp thì đi làm chưa dc bao lâu thì bị bồ bỏ thất tình, ko làm việc nổi thế là bị đuổi dù chưa kịp thể hiện mình. Nó chán đời đi làm lặt vặt này kìa r cũng ko trau dồi dc gì thêm hết, chật vật mãi mới làm dc đúng nghề lại nhưng giờ chỉ dc coi là sống lâu lên lão làng chứ ko phải tiềm năng lớn như xưa nữa vì già r. Coi như uổng phí tài năng bẩm sinh.
Còn thằng bạn nó thì cứ như dc trời độ. Thằng này thì ko có bồ nên chẳng bị thất tình bao giờ, cứ tà tà đi làm. Do ko có tư chất nên thăng tiến chậm rì, thường 1 vị trí ng ta làm 1 năm là rành thì thằng này bèo phải 1 năm rưỡi. Dc cái thằng này nó kiểu cần cù bù thông minh nên cũng ko bị đuổi. R cty nó mới tạo điều kiện cho nó đi học thêm nghiệp vụ. Cuối cùng thì nó để dành đủ tiền đi sang nước ngoài học, và nó lại hên hơn thằng bạn t là nó dễ ăn dễ ngủ nên hòa nhập dc, mặt dày nữa nên ko sợ bị pbct. Xong nó dc cấp bằng nước ngoài về lại vn, dc công nhận là chuyên gia trong ngành chỉ vì làm lâu năm+ lận lưng dc vài cái bằng nước ngoài trong khi xưa nó dốt khủng khiếp, ko ai nghĩ là nó theo dc nghề.
Gần đây thì vô tình bạn t với nó dc mời làm 1 dự án freelance chung, r vô tình nó biết dc mức lương của cả 2. Bạn t thì chỉ dc trả có 500k/h còn thằng kia thì 7tr/h wtf? Nó cay quá hỏi bên thuê tại sao cùng 1 cv mà lại chênh như z thì dc Hr đáp là do thằng kia là chuyên gia. Xong bạn t cay quá từ chối ko làm...
Nói chung qua chuyện nó kể t thấy ở đời ăn nhau ở may mắn thôi. Có giỏi hơn ng ta đi chăng nữa mà số phận ko chọn mình r thì cũng z. T bảo đảm ai nhìn mức thù lao cũng nghĩ bạn t gà, bị thằng kia out trình chứ đâu có ngờ thằng kia ngày xưa dốt đặc, dc cái may mắn+làm lâu năm còn bạn t mới là đứa có tiềm năng thành ngôi sao trong nghề.
cái này gặp hoài á mà, thực ra kể cả thằng bạn thứ 1 của thớt vẫn học nước ngoài+ko thất tình thì cũng ko lấy gì đảm bảo nó ko laid off cả, hoặc lương 7 triệu/h, nhiều khi còn tệ hơn bây giờ. Cuộc đời giống như thuyết hỗn loạn vậy, ko ai tính trước được cả, nên cuối cùng hài lòng mới là hạnh phúc. Mà cho hỏi cả hai tụi nó làm gì mà cao thế, kể cả 500k/h thì ở vn cũng là mức lương rất cao rồiHôm qua nhậu với thằng bạn, trông nó ủ rũ vì bị layoff mà tội. Nó mới kể là nó là minh chứng sống động nhất cho câu "hay không bằng hên". Xưa nó có thằng bạn thân, học chung với nhau từ nhỏ tới khi tốt nghiệp đại học. Nó thì học cực giỏi, có học bổng như cơm bữa, ra trường bằng xuất sắc, dc thầy cô đánh giá là có tiềm năng trong nghề cực lớn, trong khi thằng kia học hành làng nhàng, làm bài tập nhóm toàn nhờ bạn gánh hộ, ra trường lại bằng trung bình.
Ấy vậy mà số phận lại ko ưu ái cho nó bằng thằng kia. Hai thằng nhà cũng dạng trung bình hết, nhưng khi ra đời thằng bạn t nó ko tập trung toàn tâm toàn ý vô công việc dc, ko chuyện này thì chuyện khác lại ập tới với nó. Nó xin dc học bổng ra nước ngoài học nâng cao trình độ nhưng r ko dc gì vì bên đó nó ko hòa nhập dc thời tiết thức ăn + cái nhớ nhà, chưa kể bị phân biệt chủng tộc. Phí cmn 1 năm rưỡi về nước làm lại sự nghiệp thì đi làm chưa dc bao lâu thì bị bồ bỏ thất tình, ko làm việc nổi thế là bị đuổi dù chưa kịp thể hiện mình. Nó chán đời đi làm lặt vặt này kìa r cũng ko trau dồi dc gì thêm hết, chật vật mãi mới làm dc đúng nghề lại nhưng giờ chỉ dc coi là sống lâu lên lão làng chứ ko phải tiềm năng lớn như xưa nữa vì già r. Coi như uổng phí tài năng bẩm sinh.
Còn thằng bạn nó thì cứ như dc trời độ. Thằng này thì ko có bồ nên chẳng bị thất tình bao giờ, cứ tà tà đi làm. Do ko có tư chất nên thăng tiến chậm rì, thường 1 vị trí ng ta làm 1 năm là rành thì thằng này bèo phải 1 năm rưỡi. Dc cái thằng này nó kiểu cần cù bù thông minh nên cũng ko bị đuổi. R cty nó mới tạo điều kiện cho nó đi học thêm nghiệp vụ. Cuối cùng thì nó để dành đủ tiền đi sang nước ngoài học, và nó lại hên hơn thằng bạn t là nó dễ ăn dễ ngủ nên hòa nhập dc, mặt dày nữa nên ko sợ bị pbct. Xong nó dc cấp bằng nước ngoài về lại vn, dc công nhận là chuyên gia trong ngành chỉ vì làm lâu năm+ lận lưng dc vài cái bằng nước ngoài trong khi xưa nó dốt khủng khiếp, ko ai nghĩ là nó theo dc nghề.
Gần đây thì vô tình bạn t với nó dc mời làm 1 dự án freelance chung, r vô tình nó biết dc mức lương của cả 2. Bạn t thì chỉ dc trả có 500k/h còn thằng kia thì 7tr/h wtf? Nó cay quá hỏi bên thuê tại sao cùng 1 cv mà lại chênh như z thì dc Hr đáp là do thằng kia là chuyên gia. Xong bạn t cay quá từ chối ko làm...
Nói chung qua chuyện nó kể t thấy ở đời ăn nhau ở may mắn thôi. Có giỏi hơn ng ta đi chăng nữa mà số phận ko chọn mình r thì cũng z. T bảo đảm ai nhìn mức thù lao cũng nghĩ bạn t gà, bị thằng kia out trình chứ đâu có ngờ thằng kia ngày xưa dốt đặc, dc cái may mắn+làm lâu năm còn bạn t mới là đứa có tiềm năng thành ngôi sao trong nghề.
Thím đó đang đong gái mà thímxin lỗi bạn tôi đang là công chức đây
em bạn qua lời bạn là 1 người tài năng, nhưng đối với tôi thì quá cùi bắp. đấy là tôi còn nói lịch sự đấy
em bạn tài năng thật sự thì cứ tự tin thi thuế, kho bạc, hải quan nhé. nếu bằng của nó thỏa mãn được điều kiện. còn không thi nổi thì đừng tự nhận tài năng.
chỗ tôi có con bé phục vụ nhà hàng, nơi mà cơ quan tôi thường tổ chức liên hoan mới thi đỗ thuế 2 năm trước đây.
còn nó không phân biệt nổi viên chức với công chức thì toạch cũng chẳng có gì là oan
Mỗi cái học hành hơn đc có tí điểm chác mà kêu giỏi hơn. Nghe lời fen kể thì t thấy bạn fen éo có tí bản lĩnh nào. Thua là đúng rồi, trách thì trách mình kém cỏi. Đã kém còn hay tự ái thì éo khá đc lên đâuHôm qua nhậu với thằng bạn, trông nó ủ rũ vì bị layoff mà tội. Nó mới kể là nó là minh chứng sống động nhất cho câu "hay không bằng hên". Xưa nó có thằng bạn thân, học chung với nhau từ nhỏ tới khi tốt nghiệp đại học. Nó thì học cực giỏi, có học bổng như cơm bữa, ra trường bằng xuất sắc, dc thầy cô đánh giá là có tiềm năng trong nghề cực lớn, trong khi thằng kia học hành làng nhàng, làm bài tập nhóm toàn nhờ bạn gánh hộ, ra trường lại bằng trung bình.
Ấy vậy mà số phận lại ko ưu ái cho nó bằng thằng kia. Hai thằng nhà cũng dạng trung bình hết, nhưng khi ra đời thằng bạn t nó ko tập trung toàn tâm toàn ý vô công việc dc, ko chuyện này thì chuyện khác lại ập tới với nó. Nó xin dc học bổng ra nước ngoài học nâng cao trình độ nhưng r ko dc gì vì bên đó nó ko hòa nhập dc thời tiết thức ăn + cái nhớ nhà, chưa kể bị phân biệt chủng tộc. Phí cmn 1 năm rưỡi về nước làm lại sự nghiệp thì đi làm chưa dc bao lâu thì bị bồ bỏ thất tình, ko làm việc nổi thế là bị đuổi dù chưa kịp thể hiện mình. Nó chán đời đi làm lặt vặt này kìa r cũng ko trau dồi dc gì thêm hết, chật vật mãi mới làm dc đúng nghề lại nhưng giờ chỉ dc coi là sống lâu lên lão làng chứ ko phải tiềm năng lớn như xưa nữa vì già r. Coi như uổng phí tài năng bẩm sinh.
Còn thằng bạn nó thì cứ như dc trời độ. Thằng này thì ko có bồ nên chẳng bị thất tình bao giờ, cứ tà tà đi làm. Do ko có tư chất nên thăng tiến chậm rì, thường 1 vị trí ng ta làm 1 năm là rành thì thằng này bèo phải 1 năm rưỡi. Dc cái thằng này nó kiểu cần cù bù thông minh nên cũng ko bị đuổi. R cty nó mới tạo điều kiện cho nó đi học thêm nghiệp vụ. Cuối cùng thì nó để dành đủ tiền đi sang nước ngoài học, và nó lại hên hơn thằng bạn t là nó dễ ăn dễ ngủ nên hòa nhập dc, mặt dày nữa nên ko sợ bị pbct. Xong nó dc cấp bằng nước ngoài về lại vn, dc công nhận là chuyên gia trong ngành chỉ vì làm lâu năm+ lận lưng dc vài cái bằng nước ngoài trong khi xưa nó dốt khủng khiếp, ko ai nghĩ là nó theo dc nghề.
Gần đây thì vô tình bạn t với nó dc mời làm 1 dự án freelance chung, r vô tình nó biết dc mức lương của cả 2. Bạn t thì chỉ dc trả có 500k/h còn thằng kia thì 7tr/h wtf? Nó cay quá hỏi bên thuê tại sao cùng 1 cv mà lại chênh như z thì dc Hr đáp là do thằng kia là chuyên gia. Xong bạn t cay quá từ chối ko làm...
Nói chung qua chuyện nó kể t thấy ở đời ăn nhau ở may mắn thôi. Có giỏi hơn ng ta đi chăng nữa mà số phận ko chọn mình r thì cũng z. T bảo đảm ai nhìn mức thù lao cũng nghĩ bạn t gà, bị thằng kia out trình chứ đâu có ngờ thằng kia ngày xưa dốt đặc, dc cái may mắn+làm lâu năm còn bạn t mới là đứa có tiềm năng thành ngôi sao trong nghề.